Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~~~~~
Xíu mại thủy tinh rất nhanh đã được ăn xong, Frey cùng Levi vẫn chưa phục hồi tinh thần sau cú shock ẩm thực.
Hai người nghe thấy Nhan Yên giới thiệu loại điểm tâm thứ hai bánh như ý, không hề nghĩ ngợi từng người chọn một miếng bỏ vào trong miệng, không hẹn cùng trừng lớn mắt,biểu tình lại lần nữa trống rỗng.
Vick cũng chịu cảm giác vị giác bùng nổ mãnh liệt, nhưng dù gì đã ăn qua không ít mỹ thực Nhan Yên làm, lý trí vẫn còn bảo tồn.
Cậu hỏi: “Yên Yên à cái này làm từ cái gì thế? Thật ngọt, nhưng ăn cũng rất ngon, nhưng mà tớ cảm thấy nếu là vị mặn ăn sẽ ngon hơn một chút nhỉ?”
Nói xong, Vick có chút ngượng ngùng liếc nhìn biểu tình Nhan Yên một cái, “Tớ không phải nói món cậu làm ăn không được, đương nhiên ăn cũng rất ngon, chỉ là tớ thích ăn vị mặn hơn....”
Nhan Yên nghe xong cũng không có gì bất ngờ, nàng nói: “Chua ngọt mặn đắng cay, có vị thích hơn là điều bình thường. Bánh như ý là tớ dùng gạo cùng một loại đậu đen làm ra, thêm mật đường, cho nên vị sẽ thiên về ngọt.”
Nguyên bản của bánh như ý là dùng gạo nếp, hạt mè, đậu xanh, đường trắng làm thành. Cái tên như ý, ngụ ý cát tường, là một loại điểm tâm rất được hoan nghênh trong cung đình.
Nhưng mà nàng không tìm thấy được gạo nếp trong tinh tế, cả hạt mè cùng đậu xanh, liền dùng nguyên liệu khác biến tấu lại.
Hương vị cùng trước kia có chút khác nhau là không thể tránh khỏi.
“Bạn học Frey với bạn học Levi cảm thấy hương vị thế nào?”
Chỉ một mình Vick biểu đạt ý kiến là không đủ, Nhan Yên rất tự nhiên dò hỏi hai người ăn xong đang đi về miền cực lạc.
Frey cùng Levi thật lâu lúc sau mới hoàn hồn từ nơi phương xa trở lại, nghe thấy Nhan Yên hỏi, ánh mắt sáng quắc nhìn chầm chầm nàng gật đầu mãnh liệt.
“Siêu siêu siêu siêu ngon của ngon luôn!” Frey mặt đầy kích động, “Từ trước đến nay chưa từng ăn qua thứ như vậy, ngon đến không có cách nào diễn tả được!”
Levi cũng tỏ vẻ tán đồng, “Bạn học Nhan thật là lợi hại, đồ vật ăn ngon như thế nào rốt cuộc là làm như thế nào vậy?”
Vick lúc này rất đắc ý cùng kiêu ngạo: “Yên Yên của chúng ta rất lợi hại, mỗi một loại mỹ thực làm ra đều có hương vị tuyệt hảo! Hôm nay các cậu là được lợi đấy!”
Frey lập tức quay đầu tặng Vick một cú liếc đầy sắc lẹm: “Cũng phải nói đến.... Lâu thật lâu từ lúc trước, cậu vẫn luôn độc chiếm bạn học Nhan hưởng thụ mỹ thực một mình?”
Levi cũng âm u cười rộ lên: “Ha hahaha...... Vick người đúng là hảo huynh đệ của chúng tớ!”
Vick bất tri bất giác: “........Đm!” Bại lộ rồi!
Nhan Yên thấy thế buồn cười, “Các cậu cảm tình thật tốt nha!”
“Ai cùng cậu ta cảm tình tốt chứ!” x2
Frey cùng Levi nghiến rằng nghiến lợi nhìn Vick.
Địa vị ba người bọn họ trên tình cầu G520 cũng tương đương, cũng có thể nói Frey cùng Levi cũng đều có chút hậu trường.
Ba người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, quan hệ tự nhiên không bình thường.
“Hai người các cậu đủ rồi nha!” Vick buồn bực nói, “Tớ đã sớm giới thiệu Yên Yên cho các cậu làm quen, do hai người trầm mê thế giới, kết quả lại trách tớ sao?”
Frey cùng Levi đồng thanh cười ha ha.
“Cậu một người thoải mái ăn mảnh, còn trách chúng tớ không phát hiện?”
“Cái gì mà tình nghĩa huynh đệ, đều là giả!”
Vick kéo kéo khóe miệng, “Mấy cậu còn muốn ăn hay không, muốn ăn liền im lặng cho tớ!”
Nhan Yên thấy thế hòa giải, “Còn bốn loại điểm tâm, điềm mật tiễn nhi với bánh trôi ngâm rượu thiên về ngọt, đầu sư tử với lúa hương thịt là vị mặn, cùng nếm thử đi!”
Điềm mật tiên nhi là một loại đồ ăn vặt điểm tâm ngọt, dùng các loại mứt đều có thể làm ra, Nhan Yên mua nguyên liệu nấu ăn có một loại trái cây vị ngọt thanh, hình dạng như ngôi sao, tên là ngũ tinh quả, Nhan Yên nếm thử cảm thấy rất thích, liền làm thành mứt hoa quả.
Vick nếm thử một cái, nói: “Tuy rằng hương vị cũng rất ngon, nhưng tớ vẫn thích vị mặn.”
Frey cùng Levi thật ra đều thích hết, đại khái là do lần đầu nếm thử, mỗi một loại điểm tâm, bọn họ đều phải ngẫm lại hương vị hồi lâu.
Nhan Yên nói với Vick: “Không bằng đến nếm thử bánh trôi ủ rượu, không thêm đường, nhưng vị nguyên bản của rượu đã có vị ngọt.”
*Vi không biết đó là món gì nên để mứt dừa cho nhớ Tết
*bánh này Vi cũng không biết nốt:3