• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau vài ngày vui chơi,cô cố tình nói cho Dương Lâm biết mình sắp phải trở về. Đúng như dự đoán ngay tối hôm đó anh ta hẹn cô tới chợ đêm.

" Có vẻ như hắn ta không đợi được nữa rồi!"

- Có chuyện gì vui sao?

- Đúng vậy! Cô vui vẻ ôm anh từ phía sau.

- Ngày mai sẽ có một buổi tiệc lớn, em có muốn chuẩn bị gì không?

- Một bộ lễ phục thật xinh xắn thì sao nhỉ! Cô cười nhìn anh. - Em muốn là người đẹp nhất trong buổi tiệc đó!

- Sẽ như ý em!

20h30' cô tới được chợ đêm. Vẫn là khung cảnh náo nhiệt và ánh đèn lấp lánh đó nhưng Dương Lâm lại chẳng thấy đâu.

- Ồ Lâm tiểu thư, cô đang tìm Dương Lâm sao?

Khi đang ngó nghiêng tìm anh ta thì người đàn ông họ Triều hôm trước tiến lại phía cô.

- Vâng,tôi đang tìm anh ấy!

- Cậu ấy cho chút việc đột xuất lên nói với tôi là nếu thấy cô thì đưa cô tới chỗ cậu ấy.



- Vậy làm phiền chú rồi!

Cô vui vẻ đi theo ông ta. Sau khi đi vòng vo một hồi cuối cùng ông ta dừng lại ở một ngôi nhà nhỏ.

- Lâm tiểu thư Dương Lâm đang ở trong này!

- Vâng. Cô rụt rè nhìn vào trong nhưng chỉ thấy một màu đen kịt. - Dương Lâm,anh có...Á!

Chưa kịp nói xong câu cô đã bị đẩy thẳng vào trong. Sau đó là tiếng đóng cửa và tiếng bật điện.

- CHÚ TRIỀU, CHÚ LÀM GÌ VẬY! Cô hét lớn.

- Sao phải tìm thằng nhóc đó chứ! Đêm nay để ta " chăm sóc" em đi!

Ông ta nhìn cô thèm thuồng.

- Lần nào cũng là thằng ôn con đó hưởng trước, lần này phải đến lượt ta rồi chứ!

Nói rồi hắn lao về phía cô.

- ÔNG ĐỪNG CÓ QUA ĐÂY!

- XOẢNG..G..G...RẦM...M...M.

Ngay sau tiếng đổ vỡ là âm thanh phá cửa vang lên.

- Lâm tiểu thư cô không sao chứ?!

Dương Lâm mồ hôi nhễ nhại từ bên ngoài xông vào.

- Dương Lâm...!!! Cô nước mắt lưng tròng chạy về phía anh ta.

- Cô có sao không?!

- Tôi không sao,ông ta vẫn chưa kịp làm gì thì đã bị tôi đánh ngất rồi.

- Vậy thì tốt! Anh ta bỗng thay đổi sắc mặt rồi nắm chặt lấy tay cô. - Tôi cũng không muốn con mồi của mình bị kẻ khách làm dơ.



- Anh..anh đang nói gì vây? Cô giãy dụa. - Dương Lâm,bỏ tôi ra! Đau quá!!

- Tới giờ vẫn chưa hiểu sao, đúng là kiểu mà tôi thích mà! Hahahaha...!

Vừa nói hắn vừa đẩy cô vào tường.

- Anh như vậy không sợ bị pháp luật trừng trị sao!!!

- Pháp luật sao!!! Sợ quá đi mà!

Hắn nhìn cô khoé miệng nở ra nụ cười quái gở.

- Mẹ tôi là con gái của Giang gia, còn tôi là con trai độc nhất của bà ấy. Đừng nói là cái thứ pháp luật ngu ngốc gì đó,bây giờ ngay cả ông trời xuống đây cũng không thể ngăn tôi thưởng thức em!

- Ngoan ngoãn phục vụ tôi đêm nay đi nào, biết đâu....Xoẹttttt!

- Ngoan ngoãn cái đầu nhà ngươi!!!

Chưa nói hết câu hắn đã bị cô kích điện ngã lăn ra đất bất tỉnh.

" Cũng may là mình có chuẩn bị súng điện mini! Giờ làm gì với con cá lớn này đây nhỉ! "

Sáng hôm sau cô được đưa tới một căn phòng lớn ngập tràn váy áo và trang sức.

- Thưa thiếu phu nhân, ở đây có tổng cộng 500 bộ váy của các nhà thiết kế nổi tiếng cùng hơn 1000 món trang sức các loại. Thiếu gia đã dặn dò chúng tôi chuẩn bị cho cô. Mong là cô có thể chọn ra thứ mà mình thích!

" 500 bộ váy!!! Anh ta muốn mình mệt chết vì thử váy à!"

Cô ngây ngốc nhìn khung cảnh trước mặt.

- Xin chào thiếu phu nhân,tôi là Hải Trân, người sẽ phụ giúp cô hôm nay.

- Anh là Hải Trân của Hoa Thị đó sao?!

- Đúng vậy! Anh cười nhìn cô.

" Anh ta chính là người được mệnh danh là " Hoạ Thần" trong giới thời trang. Không cần biết xấu đẹp ra sao chỉ cần vào tay anh ta thôi là đều biến thành mĩ nhân có thể " Khuynh đảo thiên hạ".

" Chẳng cần nói đâu xa, nhìn anh ta thôi cũng thấy được tài năng hơn người rồi. Bộ quần áo trên người nhìn rất đơn giản nhưng lại tôn lên từng đường nét hoàn mĩ của cơ thể. Mái tóc dài được buộc lệch về phía trước lại càng làm nổi bật hơn chiếc cổ cao trắng ngần.

" Giám cử người "mlem" thế này đến chỗ mình. Giang Minh Thần,anh không sợ tôi không nhịn nổi mà cắm sừng anh sao!"

- Vậy Hải tiên sinh,anh có ý tưởng gì cho tôi không?

- Hôm nay là buổi tiệc đầu tiên phu nhân xuất hiện với tư cách là vợ của Giang thiếu! Tôi nghĩ là một chiếc váy dài màu trắng sẽ làm tôn lên được vẻ quý phái của cô.


- Ngoài ra màu trắng cũng là biểu tượng của sự thuần khiết, sẽ giúp phu nhân dễ có được cảm tình của mọi người.


- Quả là một ý tưởng hay! Nhưng tôi không không chắc nữa!


- Xin phu nhân đừng lo,tôi đảm bảo hôm nay cô sẽ là công chúa xinh đẹp nhất!


- Như mà...tôi lại không muốn làm công chúa!


Cô cười lạnh nhìn anh.


- Đâu ai nói là chỉ công chúa mới có quyền xinh đẹp nhỉ!


🌹 Còn 🌹

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK