Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ lời Tuần Dữu nói ra quá kinh người, cô vừa dứt câu, phòng thí nghiệm im bặt, không khí cứng đờ lại quỷ dị. Cô lại như không nhận ra điều đó mà chỉ chăm chăm nhìn vào Khương Vân. Ánh mắt Tuần Dữu lúc này sắc bén đến mức dường như có thể đâm vào nhân tâm.

Khương Vân hoảng hốt định lên tiếng, nhưng còn chưa kịp nói gì, bên cạnh đã truyền đến thanh âm lạnh lẽo cùng tức giận:

"Tuần Dữu, em biết em đang nói gì không? Anh không có mặt trong ngày sinh nhật của em là anh sai, đó là vấn đề của hai chúng ta, sao có thể lôi người khác vào?" Kỳ Ngạn lần này thật sự tức giận. Tuy thường ngày cậu thanh lãnh đạm mạc nhưng kỳ thật rất ít khi dao động cảm xúc mạnh mẽ như vậy.

Trước giờ, cậu vẫn luôn bình tình điềm nhiên, giống như một trích tiên không quan tâm sự đời. Vì vậy, khi thực sự nổi nóng liền khiến người khác đặc biệt sợ hãi.

Khuôn mặt tinh xảo không chút biểu tình, giữa mày là một cảm giác lạnh đến thấu xương.

Nhưng, lúc này Tuần Dữu làm như không nhìn thấy cậu tức giận đến mức nào. Cô vẫn đứng đó, cũng không có ý định nhường một bước, ý cười trên mặt còn nồng đậm hơn.

"Tức giận như vậy làm gì chứ? Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi mà." Đoạn, ánh mắt Tuần Dữu liếc về phía Khương Vân đang trầm mặc bên cạnh:

"Quan hệ hai người tốt như vậy, đêm hôm khuya khoắt cũng không rời nổi... thời gian hai người ở bên nhau còn nhiều hơn cô bạn gái như tôi, chẳng lẽ tôi không được hỏi sao? Hay là... Giữa hai người có gì đó không thể cho người khác biết?"

"Tuần Dữu! Em một vừa hai phải thôi!" Sắc mặt Kỳ Ngạn càng lạnh hơn. Một đêm thức trắng đã bòn rút hết sức lực của cậu, nghe những lời Tuần Dữu nói càng thêm bực bội:

"Chúng tôi coi nhau như người thân, cậu ấy là em gái tôi, em còn muốn quậy tới khi nào nữa?"

Tuần Dữu ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt không kiên nhẫn của chàng trai. Thoáng chốc, cô nhận ra cảm xúc hờn tủi lúc đầu đã bị mê man không rõ.

"Thật sự chỉ là em gái sao?"



Trong giây lát, cô cúi đầu lẩm bẩm, cũng không biết đang hỏi người khác hay tự vấn chính mình.

"Em..."

"Khương Vân, cậu nghe thấy không?" Không đời Kỳ Ngạn dứt câu, Tuần Dữu vội cắt lời, đôi mắt sâu thẳm nhìn về phía Khương Vân: "Kỳ Ngạn nói hai người là anh em... Còn cậu thì sao?"

Kỳ Ngạn nhíu mày định trách cứ, nhưng trong lúc lơ đãng, tầm mắt cậu dừng ở sắc mặt tái nhợt cùng quầng thâm mắt hiện rõ trên gương mặt trắng nõn xinh đẹp kia, không biết tại sao cả người đột nhiên khựng lại.

Trong lúc nhất thời, cậu đã quên mở miệng.

"Khương Vân, cậu thích Kỳ Ngạn sao?"

"Tôi chỉ coi cô ấy là người thân."

"Khương Vân, cậu thích Kỳ Ngạn sao?"

Từng câu đều giống một ma chú khiến người ta sợ hãi. Mỗi một chữ đều như một cái lồng giam có thể khiến Khương Vân không thể động đậy, lại đẩy cô ấy vào vực sâu, vĩnh viễn không thể thấy ánh mặt trời.

Khương Vân cũng không biết lúc này mình nên thấy may mắn hay mất mát.

Đúng là cô che giấu rất tốt.

Kỳ Ngạn thông minh như vậycũng không phát hiện tâm tư sâu kín của cô. Nhưng giờ phút này, Khương Vân cũng không thể vui nổi.



"Tôi chỉ coi cô ấy là người thân."

Nỗi buồn xâm lấn trái tim Khương Vân. Kỳ Ngạn thật sự cho rằng họ là người thân. Cậu thật sự không có tình cảm gì khác với cô sao?

Khương Vân không trả lời Tuần Dữu. Với hiểu biết của cô về Tuần Dữu, nếu hôm nay cô không trả lời, Tuần Dữu tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Quan trọng nhất là... cô không muốn rời xa Kỳ Ngạn.

"Cô sao vậy? Một vấn đề đơn giản cũng phải nghĩ lâu vậy sao?"


Tuần Dữu nhìn Khương Vân, sắc mặt vẫn bình thản, ung dung, nhưng chỉ có cô biết, cơn bão trong lòng mình đang bùng nổ: "Thật không giống cô thường ngày chút nào. Thích là thích, không thích là không thích, khó nói lắm sao?"


Không đợi Khương Vân kịp phản ứng, Tuần Dữu đột nhiên quay đầu, duỗi tay túm chặt cổ áo thanh niên sau đó kéo mạnh xuống.


Ngay sau đó, không khí như đình trệ.


Mắt Khương Vân mở to, gắt gao nhìn cảnh diễn ra trước mắt: cô gái xinh đẹp đến mức khiến nguwòi khác phải đố kị túm chặt cổ áo chàng trai, hơi ngẩng đầu, môi hồng nhuận mềm mại hôn lên một đôi môi khác.


Ánh đèn trên đầu hai người giống như tinh quang chiếu xuống càng khiến khung cảnh trước mắt thêm duy mỹ động lòng người.


Tuần Dữu hôn Kỳ Ngạn.


Trước mắt một người khác bá đạo hôn bạn trai mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK