USB được cắm vào thiết bị mô phỏng ba chiều, chiếu lên trước mắt mọi người.
Một loạt thông tin về các phó bản khác nhau, hình ảnh và số liệu tràn ngập đặt cạnh nhau.
Thoáng chốc, Kinh Thế cảm thấy chung quanh giống như nhiều thêm thứ gì.
: "Bối cảnh của Vực Thẳm vẫn luôn cực kỳ phức tạp thần bí."
Vin dùng gậy chỉ lên màn hình
: "Theo số liệu mà tôi thường xuyên thu thập được, sắp tới đây sẽ có biến động lớn."
: "Cụ thể hơn..." Chúa tể Đại Ngàn giơ lên một ngón tay.
: "Từ một tháng trước, Vực Thẳm đã không xuất hiện thêm bất cứ người chơi mới nào."
: "Trong khi theo báo cáo trên đây, cứ cách ba đến bốn ngày chắc chắn xuất hiện một người chơi mới. Xác suất đoàn diệt ngay phó bản đầu tiên cũng rất hiếm hoi."
Bên tai vang lên tiếng người khe khẽ nói nhỏ, bọn họ không hẹn mà cùng lộ ra biểu tình suy tư.
Irene điều chỉnh hô hấp, vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên: "Phải chăng Vực Thẳm muốn phát sinh biến hóa?"
: "Ngoài ra, các phó bản mới cũng xuất hiện càng ngày càng nhiều, dị hoá dễ nảy sinh. Chưa kể đa phần đều từ cấp B trở lên, các thế giới cấp thấp hơn thì bị đóng cửa tu sửa hoặc biến mất vô thanh vô thức."
Caesar quấn băng quanh đầu, hạ giọng: "Người của tôi đã liên hệ với những người chơi ở nhiều khu vực khác nhau. Dựa trên thời gian địa điểm tham gia phó bản, nhưng không thu được quá nhiều tin tức có ích."
: "Có thể trực tiếp điều tra ra mới có vấn đề." Mephsito khoanh tay trước ngực.
: "Vực Thẳm cũng không phải tổ chức từ thiện. Đối tượng của nó nhắm đến chính là người chơi."
Ánh mắt Trì Ảnh thâm trầm: "Đốc thúc người chơi tham gia phó bản cấp cao, ngừng thu nhận người mới,... Giả thuyết đây có thể là các dấu hiệu về ngày phán xét đang tới gần."
Vi Nguyệt ngữ khí bình đạm khẳng định: "Các vị bên trên muốn ra tay với Vực Thẳm."
: "Hoặc cũng có thể là xung đột giữa các thế lực, kết thúc và mở ra một chu kỳ mới,..." Ly Vân nhanh chóng dịch chuyển tầm mắt.
Đại Hiền giả bảo trì ổn định: "Dù chỉ là một xác suất nhỉ cũng yêu cầu đặt ra nghi vấn. Vĩnh viễn không cần từ bỏ cảnh giác và nghi ngờ."
: "Xung đột sẽ sớm xảy ra trong không gian này, tuy không rõ bao giờ."
Trì Ảnh thận trọng suy đoán: "Quan trọng hơn là, độ khó khăn của các phó bản sau này chỉ sợ sẽ lần lượt tăng lên?"
: "Không dừng lại ở đó." Bạch Tinh rũ mắt.
: "Chúng ta phải sẵn sàng cho tình huống tồi tệ nhất."
Thảo luận càng đi sâu, Kinh Thế cảm giác tinh thần bắt đầu dao động. Nhớ lại vài lần tiếp xúc qua tri thức cấm kỵ, hắn thật sự hơi rùng mình.
Vin: "Tiếp theo xin hãy nhìn qua cái này."
: "Thông qua phân tích, các phó bản mặc dù bối cảnh khác nhau. Nhưng từ cấu trúc và cơ chế thông quan, có thể nhìn ra rất nhiều điểm tương tự."
Ánh mắt kia của Vin phảng phất có thể xuyên thấu hết thảy.
: "Ngoài ra, mỗi phó bản đều có một lõi năng lượng mà Boss nắm giữ. Lõi năng lượng này là nòng cốt giúp duy trì phó bản và thế giới vận hành trơn tru. Nếu tập hợp đủ một lượng nhất định các lõi, có thể rút ra một nguồn năng lượng khổng lồ. Thậm chí tạo ra một lực công kích lớn đến mức đủ để xé rách không gian."
: "Trước đây tôi đã nhờ đã nhờ người thu thập và thử qua. Nhưng trước khi không gian bị xé rách đủ lớn, hệ thống chủ đã phát giác và lập tức sửa chữa. Các lõi cũng bị thu về."
Vi Nguyệt: "Rõ ràng, Vực Thẳm vẫn luôn giám thị người chơi gắt gao."
: "Dù thế nào đi chăng nữa, muốn rời đi Vực Thẳm, cách duy nhất là đối đầu trực diện với chủ nhân tạo ra nó."
Kinh Thế chợt nhớ tới những đồ vật mà Linh Uyên lấy đi từ phó bản Ma Sói và cả phó bản nhân ngư. Nhưng sau đó một thời gian lại không thấy y lấy đi thứ gì tương tự.
Xem ra các cấp cao vẫn luôn dụng tâm nghiên cứu cách rời đi Vực Thẳm.
Thế giới này bao gồm vô số khu vực, chủng tộc đa dạng cùng với ngôn ngữ bất đồng. Sự huyền bí mộng ảo của nó giống như một loại xã hội hoàn hảo không tưởng cho nhân loại.
Dựa trên một số ẩn dụ của các tôn giáo nhỏ, công trình như vậy là tạo vật của Thần dành cho nhân loại, toàn năng bất khả xâm phạm.
Là sự dung túng, cũng là đồng thời nhắc nhở mọi người, phàm nhân vĩnh viễn không thể trở thành Thần minh toàn trí toàn năng.
Lĩnh vực của họ là tồn tại mà người bình thường không thể miêu tả, không thể nhìn thẳng, cũng không được phép tiếp xúc. Kẻ vi phạm tuyệt đối hứng chịu hủy diệt hoặc tử vong.
Bán Thần cũng không cách nào đặt lên bàn cân để so sánh. Tồn tại của họ vượt trội hơn những người khác, nhưng so với chân lý tuyệt đối thì lại yếu ớt đến mức tư cách đối diện cũng không có.
Kinh Thế nhăn mi, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm vào hình chiếu.
: "Phàm nhân, thật sự có thể chiến thắng Thần minh sao?"
Trong lịch sử chưa từng có kẻ nào đối địch thần linh mà thắng lợi. Đối vỡi những vị tồn tại trên cao, đôi khi chỉ cần một hơi thở, cũng đủ để phá hủy thân thể cùng tinh thần.
Irene đè nén sự khó chịu ở đáy lòng: "Chúng ta đều biết rõ quy tắc là không thể chống lại."
: "Thật ra thì..." Bạch Tinh mới lạ nói: "Nghe nói Bán Thần vượt qua khảo hạch ở Quốc gia của Thần, vượt qua giai đoạn trong truyền thuyết có thể trực tiếp xé rách hư không thành Thần."
Thiếu nữ cười tủm tỉm mà nhìn qua Linh Uyên, ý vị thâm trường nói: "Tôi cảm thấy..."
Linh Uyên: "Không cần cô cảm thấy, tôi muốn tôi cảm thấy."
Bạch Tinh: "..."
Một lát sau, Vin ngẩng đầu nhìn quanh một vòng. Khí thế trên người nghiêm túc lại phá lệ mãnh liệt.
: "Lực lượng của Bán Thần không chỉ mang lại đặc quyền, mà còn là trách nhiệm cần phải gánh vác. Từ giờ trở đi, tôi hy vọng mọi người có thể cẩn thận suy xét rõ ràng. Trước mắt tạm thời dẹp hết thù hận qua một bên, sẵn sàng cho bất kỳ phát sinh nào sắp tới."
Bọn họ đều im lặng không nói một lời.
Điên cuồng, quái dị, cường đại vô pháp lý giải.
Sự tồn tại của các những kẻ thống trị phía trên những kẻ thống trị. Dù chỉ triển lộ ra một góc nhỏ thôi, cũng khiến cho người ta chấn động không gì sánh kịp.
Những kẻ đứng đầu cần thiết trở thành đôi cánh thủ hộ cho vùng đất bên dưới bầu trời này. Hoặc dáng vẻ và dấu ấn của con người nơi đây sẽ vĩnh viễn mất đi.
Linh Uyên: "Tất nhiên phản đối cũng không sao. Dù sao các người cũng không có cơ hội lựa chọn."
Mọi người: "..." Tên chó này...
_
Kinh Thế ngồi bên cạnh vẫn luôn ngẩn người, đôi mắt mịt mờ như suy ngẫm điều gì đó.
Trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy, có liên kết nào đó đang bị thiếu sót.
Một mắt xích quan trọng trong chuỗi logic.
Thông tin chắp vá thiếu hụt rất nhiều chỗ nên toàn bộ suy đoán và giả thiết lập ra nghe không hề thuyết phục.
Thậm chí Kinh Thế còn cảm thấy chính mình giống như đã quên cái gì đó. Hắn nhíu mày xoa xoa Thái Dương, cẩn thận hồi ức lại tất cả các chi tiết.
Dựa trên các quy tắc đặt ra về những tồn tại phía trên và lý luận của Vin. Trong đầu hiện lên những hình ảnh vỡ nát lộn xộn. Tiềm thức của Kinh Thế thành lập ra một định nghĩa.
Thần áp đảo nhân loại, khinh thường nhúng tay vào phàm trần.
Vậy thì tại sao họ lại phải để mắt, thậm chí giám thị cẩn thận những con kiến dưới toà? Mục đích của những biến đổi phát sinh trong Vực Thẳm hướng đến điều gì?
Rất kỳ quái, chuyện này rất kỳ quái.
Rốt cuộc là thứ gì đã bị bỏ qua?
Mọi sinh vật có trí tuệ đều sẽ có tư tâm. Chắc chắn còn điều gì đó bị cất giấu phía sau những tin tức này.
Dần dần, Kinh Thế bắt đầu chìm đắm vào việc lần mò theo mạch suy nghĩ của chính mình.
Giây tiếp theo, khủng hoảng bỗng nhiên bao trùm đầu óc.
Giống như một loại bản năng, dự cảm ở trong lòng hắn dần dần mãnh liệt.
Kinh Thế cố gắng kìm nén cảm xúc. Chẳng biết vì sao mở miệng, giọng điệu căng thẳng
: "Có lẽ... Vực Thẳm không chỉ ảnh hưởng đến mỗi người chơi."
Trong lúc nhất thời, một vài người gần đó quay lại nhìn hắn.
Linh Uyên là người đầu tiên phản ứng lại. Sắc mặt y đột nhiên cực kỳ khó coi.
Dường như nghĩ đến gì đó, khuôn mặt Vin tái nhợt trong chớp mắt.
Sau đó là Caesar, Vi Nguyệt, Mephisto,... Và cả những người khác.
Phảng phất gợi ý từ vận mệnh chú định. Trực giác và sự nhạy cảm siêu việt của loài thú săn mồi đang không ngừng cảnh cáo bọn họ.
Một loại khủng hoảng thình lình xảy ra, đánh bay mọi thanh âm trong không khí.
Mỗi một sợi thần kinh tựa hồ đều lo âu, khủng hoảng hò hét thúc giục. Tâm thần rung chuyển, mất hồn mất vía. Báo hiệu một nỗi sợ hãi tiềm tàng với 'điều gì đó' sắp bị đưa ra ánh sáng.
Trái tim không ngừng nhảy lên. Tần suất nhanh đến mức máu chảy khắp toàn thân cũng đều sôi sục theo.
Bên ngoài kia, màn đêm yên bình trên Vực Thẳm xẹt qua những ngôi sao băng như những giọt nước mắt. Ánh sáng bạc lóe lên giao nhau.
Thần bí cùng không biết ập đến như thuỷ triều, dần dần sắp khống chế không được.
Không thể nghĩ đến, nhưng lại không thể không nghĩ đến.
Tri thức cấm kỵ dũng mãnh khai thông ý chí. Làm người ta đánh mất dũng khí, làm người ta điên loạn.
Quỷ dị khắp nơi đều đang kích động.
Mọi người không ai kịp tự hỏi chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể bị động tiếp thu ô nhiễm tinh thần.
Kinh Thế hít sâu một hơi, sắc mặt trắng bệch. Trong chớp nhoáng đứng bật dậy, như phát điên lao về phía cửa.
Không kịp nghĩ nhiều, những người còn lại đều lần lượt dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo sau ra ngoài.
Hướng gió đã thay đổi.
Quỷ dị đang gào khóc.
Trong phút chốc, không khí tựa hồ trở nên sền sệt, chung quanh hết thảy đều tĩnh lặng như một cuộn phim câm.
Bóng tối nùng liệt cắn nuốt toàn bộ thanh âm cùng ánh sáng. Hết thảy đều giống như trở lại hỗn độn nguyên sơ, yên tĩnh không tiếng động.
Trên đường phố, vài bóng người đứng rải rác bất động. Giống như một đoàn bóng ma dày đặc.
Bầu trời u ám, mây đen che trên đỉnh đầu không để lọt một tia sáng.
Dị thường liên tiếp xuất hiện. Cảm xúc kịch liệt nhấn chìm toàn bộ sinh linh bên dưới Thần toà.
Trong nháy mắt, trái tim bỗng ngừng đập.
Lớp băng mỏng rốt cuộc bị phá vỡ.
Không phải là thúc đẩy người chơi phát triển. Không phải giám thị. Cũng không phải phán xét.
Là tiến hóa!
Là tiến hóa!
Chọn lọc, tôi luyện và đào thải. Giữ lại những kẻ đủ mạnh trên đường đua là vì tiến hóa!
Tồn tại ngoài kiểm soát! Thần chí cao của Vực Thẳm!
Bọn họ tạo ra Vực Thẳm, là vì làm nhân loại tiến hóa!
Thúc giục sinh mệnh tiến hóa, là vì chống lại hủy diệt.
Quy luật vũ trụ không phải thứ có thể kiểm soát. Tuần hoàn phá hủy, nuốt chửng vạn vật. Biến mất rồi sinh ra có thể là việc của vài triệu năm ánh sáng nữa, cũng có thể là việc xảy ra trong vài giây.
Những kẻ không kịp tiến hoá sẽ bị hủy diệt. Văn minh diệt vong. Lịch sử bị chôn vùi. Vận mệnh viết lại.
Muốn tồn tại, cần tìm cách tiến hóa!
Tư duy cùng trí tuệ là khả năng mạnh mẽ nhất của con người. Không ngừng học tập, không ngừng tiến bộ, đi về phía trước. Đoàn kết lại hướng thế giới khởi xướng xung phong.
Gieo rắc kinh hoàng xuống, là vì tạo ra hoàn cảnh bức bách, thúc giục đẩy nhanh tiến độ phát triển.
Chỉ những kẻ có khả năng mới đủ tư cách bước tiếp, trốn chạy khỏi tay Tử Thần.
Tuần hoàn sinh sôi, tuần hoàn tiến hóa. Không ngừng truy đuổi bước chân của thời đại. Là chân lý trường tồn của thế gian. Cắm rễ trong bản năng của nhân loại, lớn mạnh, tuyên cổ.
Chúng ta phải vùng lên.
Vì tiến hóa...
Hướng chết mà sinh!
Kinh Thế đột ngột ngẩng đầu.
Mọi người theo hắn ngẩng đầu.
Sao trời di động, mây đen tản đi. Bóng tối hư vô và thuần khiết nuốt ăn toàn bộ tầng trời.
Không đến một giây, vô số đôi mắt khổng lồ mở ra, rậm rạp chi chít chiếm cứ toàn bộ tầm nhìn.
Hàng vạn đồng tử giống như đá quý mài giũa tinh mỹ không ngừng di chuyển, phảng phất nhìn trộm thế giới bên dưới.
... Thần.
Thần đang mở mắt.
Cảnh tượng đồ sộ đáng sợ choán đầy tầm nhìn. Như thể tiến vào một chiều không gian khác.
Kinh Thế đứng trong đem đen, cắn răng kìm nén hơi thở dồn dập. Bàn tay nắm chặt run lên không ngừng.
Không chỉ hắn, toàn bộ những người ở đây đều đã lâm vào vô tận khủng hoảng.
Tất cả đều ngẩng đầu lên, lộ ra khiếp sợ, giãy giụa rồi lại mừng rỡ đến gần như điên cuồng.
Vô hạn tròng mắt không chớp mắt mà nhìn chằm chằm. Sâu bên trong phủ đầy những văn tự cổ xưa rậm rạp, vặn vẹo biến ảo thành ngàn vạn tri thức.
Mãnh liệt rung động đánh thẳng vào linh hồn!
Kinh Thế phảng phất nghe thấy tiếng thét bén nhọn thảm thiết, vừa như si như cuồng lên, lại vừa chứa đầy thống khổ cùng sợ hãi nồng đậm.
Cùng lúc đó, ở vô số kiến trúc san sát nối tiếp, ở trên đường ray vắt ngang qua biển cả mênh mông, ở trong rừng rậm sâu thẳm bạt ngàn, vô số cảnh tượng tương tự đồng thời diễn ra.
Tri thức nổi lên, bản chất lộ diện. Tất cả ập đến như thuỷ triều, xé rách tinh thần, làm cho bọn họ thống khổ kêu rên. Người có năng lực còn có thể tạm thời chống đỡ, che lại đầu ngồi xổm trên mặt đất, không dám ngẩng đầu.
Người yếu hơn đều đã bị bức điên, lăn lộn trên đất. Thậm chí chịu không nổi mà lâm vào hôn mê.
Bốn phía là không ngừng rơi mảnh nhỏ sao trời.
Góc áo bị gió đêm thổi bay. Kinh Thế dùng hàm răng cắn chặt khóe môi đến bật máu, áp lực không phát ra nổi một thanh âm.
Lặng im một cái chớp mắt, một trong vô số tròng mắt đã nhìn thoáng qua.
Tức khắc, một loạt tròng mắt đồng thời nhìn về một phương hướng duy nhất.
Mặc dù cách khoảng cách rất xa, mặc dù ô nhiễm tinh thần làm cho đầu óc choáng váng. Nhưng hắn biết, thần đang nhìn chăm chú vào hắn.
Bị chú ý đến.
Bầu không khí quỷ dị lên đến đỉnh điểm, cảm quan bị kịch liệt đánh sâu vào. Toàn đầu óc bị điên cuồng chiếm cứ, lý trí hoàn toàn biến mất.
Hốc mắt rơi xuống một giọt máu đỏ.
Khủng bố điên cuồng mà ùa vào trong óc, ngôn ngữ cấm kỵ tràn lan bừa bãi, đem tinh thần xé rách thành từng mảnh nhỏ. Kinh Thế mấp máy môi, cuồng loạn nói mớ.
Phía sau lưng xuất hiện hai điểm bỏng rát nóng bừng.
Đột ngột, một bàn tay che lại hai mắt hắn.
Linh Uyên từ phía sau giữ chặt lấy Kinh Thế, che đi đôi mắt hắn.
Đôi mắt của y sớm cũng đã chảy dài hai hàng máu tươi. Nhưng từ đầu tới cuối, vẻ mặt của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, không có nhiều ít gợn sóng.
Lúc này, một đạo thanh âm xa xưa kỳ ảo vang lên. Âm thầm truyền tải thông điệp đến toàn bộ linh hồn có mặt trên thế giới.
Là thông báo của hệ thống chủ Vực Thẳm.
Chẳng qua phát âm càng tối nghĩa, ngữ điệu càng thêm linh hoạt thần thánh.
[ Quyền hạn khu vực đã mở ra. ]
[ ■■■■ ]
[ Hoan nghênh đi vào Vực Thẳm, hỡi những Đấng tạo hóa tôn kính. ]
Thanh âm vừa vang lên, toàn bộ sinh vật nháy mắt liền hạ gối, bày ra tư thái thành kính.
Vạn vật yên tĩnh là lúc, chúng thần đích thân tới.
Thiên địa dị biến, thời đại khởi động lại, chư thần quan khán. Thời đại tồi tệ này rốt cuộc cứ như vậy kéo ra màn che.
[ Vận mệnh đã lựa chọn. Thời đại ở trong tay các ngươi. ]
[ ■■■■ của chúng ta, phó thác cho các ngươi. ]
[ Từ đây, các ngươi nhận được phù hộ, vinh quang cùng chung. Có lẽ sẽ là thánh nhân, cũng có lẽ sẽ là tội nhân. ]
[ Mà chúng ta, sẽ ở trên Thần tòa, hạ xuống tầm mắt chứng kiến thế nhân thay đổi lịch sử. ]
Thanh âm êm tai giống như vịnh xướng, âm điệu mang đến vô hạn cổ xưa thần bí cùng quang minh.
[ Chúng ta là một cũng là vạn, là khởi nguyên cũng là chung kết. ]
[ Không gì không biết, có mặt khắp nơi. ]
Trong hỗn loạn, Kinh Thế dường như nghe thấy tiếng nói kia hỏi hắn.
Ngươi đã chứng kiến bản chất đảo loạn, nhìn đến tương lai tăm tối triều dâng.
Như vậy hiện tại, ngươi còn có thể tin tưởng thế giới này sao?
Hai mắt tuôn ra đầy máu, Kinh Thế bật cười.
Đối với tương lai nên tràn ngập chờ mong, không phải sao?
Dù cho phía trước không nhìn thấy đường, hắn vẫn có thể một lần nữa xuất phát.
_
*Lời tác giả:
Phó bản tiếp theo Kinh Thế sẽ có kỹ năng cá nhân nha ~
Một loạt thông tin về các phó bản khác nhau, hình ảnh và số liệu tràn ngập đặt cạnh nhau.
Thoáng chốc, Kinh Thế cảm thấy chung quanh giống như nhiều thêm thứ gì.
: "Bối cảnh của Vực Thẳm vẫn luôn cực kỳ phức tạp thần bí."
Vin dùng gậy chỉ lên màn hình
: "Theo số liệu mà tôi thường xuyên thu thập được, sắp tới đây sẽ có biến động lớn."
: "Cụ thể hơn..." Chúa tể Đại Ngàn giơ lên một ngón tay.
: "Từ một tháng trước, Vực Thẳm đã không xuất hiện thêm bất cứ người chơi mới nào."
: "Trong khi theo báo cáo trên đây, cứ cách ba đến bốn ngày chắc chắn xuất hiện một người chơi mới. Xác suất đoàn diệt ngay phó bản đầu tiên cũng rất hiếm hoi."
Bên tai vang lên tiếng người khe khẽ nói nhỏ, bọn họ không hẹn mà cùng lộ ra biểu tình suy tư.
Irene điều chỉnh hô hấp, vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên: "Phải chăng Vực Thẳm muốn phát sinh biến hóa?"
: "Ngoài ra, các phó bản mới cũng xuất hiện càng ngày càng nhiều, dị hoá dễ nảy sinh. Chưa kể đa phần đều từ cấp B trở lên, các thế giới cấp thấp hơn thì bị đóng cửa tu sửa hoặc biến mất vô thanh vô thức."
Caesar quấn băng quanh đầu, hạ giọng: "Người của tôi đã liên hệ với những người chơi ở nhiều khu vực khác nhau. Dựa trên thời gian địa điểm tham gia phó bản, nhưng không thu được quá nhiều tin tức có ích."
: "Có thể trực tiếp điều tra ra mới có vấn đề." Mephsito khoanh tay trước ngực.
: "Vực Thẳm cũng không phải tổ chức từ thiện. Đối tượng của nó nhắm đến chính là người chơi."
Ánh mắt Trì Ảnh thâm trầm: "Đốc thúc người chơi tham gia phó bản cấp cao, ngừng thu nhận người mới,... Giả thuyết đây có thể là các dấu hiệu về ngày phán xét đang tới gần."
Vi Nguyệt ngữ khí bình đạm khẳng định: "Các vị bên trên muốn ra tay với Vực Thẳm."
: "Hoặc cũng có thể là xung đột giữa các thế lực, kết thúc và mở ra một chu kỳ mới,..." Ly Vân nhanh chóng dịch chuyển tầm mắt.
Đại Hiền giả bảo trì ổn định: "Dù chỉ là một xác suất nhỉ cũng yêu cầu đặt ra nghi vấn. Vĩnh viễn không cần từ bỏ cảnh giác và nghi ngờ."
: "Xung đột sẽ sớm xảy ra trong không gian này, tuy không rõ bao giờ."
Trì Ảnh thận trọng suy đoán: "Quan trọng hơn là, độ khó khăn của các phó bản sau này chỉ sợ sẽ lần lượt tăng lên?"
: "Không dừng lại ở đó." Bạch Tinh rũ mắt.
: "Chúng ta phải sẵn sàng cho tình huống tồi tệ nhất."
Thảo luận càng đi sâu, Kinh Thế cảm giác tinh thần bắt đầu dao động. Nhớ lại vài lần tiếp xúc qua tri thức cấm kỵ, hắn thật sự hơi rùng mình.
Vin: "Tiếp theo xin hãy nhìn qua cái này."
: "Thông qua phân tích, các phó bản mặc dù bối cảnh khác nhau. Nhưng từ cấu trúc và cơ chế thông quan, có thể nhìn ra rất nhiều điểm tương tự."
Ánh mắt kia của Vin phảng phất có thể xuyên thấu hết thảy.
: "Ngoài ra, mỗi phó bản đều có một lõi năng lượng mà Boss nắm giữ. Lõi năng lượng này là nòng cốt giúp duy trì phó bản và thế giới vận hành trơn tru. Nếu tập hợp đủ một lượng nhất định các lõi, có thể rút ra một nguồn năng lượng khổng lồ. Thậm chí tạo ra một lực công kích lớn đến mức đủ để xé rách không gian."
: "Trước đây tôi đã nhờ đã nhờ người thu thập và thử qua. Nhưng trước khi không gian bị xé rách đủ lớn, hệ thống chủ đã phát giác và lập tức sửa chữa. Các lõi cũng bị thu về."
Vi Nguyệt: "Rõ ràng, Vực Thẳm vẫn luôn giám thị người chơi gắt gao."
: "Dù thế nào đi chăng nữa, muốn rời đi Vực Thẳm, cách duy nhất là đối đầu trực diện với chủ nhân tạo ra nó."
Kinh Thế chợt nhớ tới những đồ vật mà Linh Uyên lấy đi từ phó bản Ma Sói và cả phó bản nhân ngư. Nhưng sau đó một thời gian lại không thấy y lấy đi thứ gì tương tự.
Xem ra các cấp cao vẫn luôn dụng tâm nghiên cứu cách rời đi Vực Thẳm.
Thế giới này bao gồm vô số khu vực, chủng tộc đa dạng cùng với ngôn ngữ bất đồng. Sự huyền bí mộng ảo của nó giống như một loại xã hội hoàn hảo không tưởng cho nhân loại.
Dựa trên một số ẩn dụ của các tôn giáo nhỏ, công trình như vậy là tạo vật của Thần dành cho nhân loại, toàn năng bất khả xâm phạm.
Là sự dung túng, cũng là đồng thời nhắc nhở mọi người, phàm nhân vĩnh viễn không thể trở thành Thần minh toàn trí toàn năng.
Lĩnh vực của họ là tồn tại mà người bình thường không thể miêu tả, không thể nhìn thẳng, cũng không được phép tiếp xúc. Kẻ vi phạm tuyệt đối hứng chịu hủy diệt hoặc tử vong.
Bán Thần cũng không cách nào đặt lên bàn cân để so sánh. Tồn tại của họ vượt trội hơn những người khác, nhưng so với chân lý tuyệt đối thì lại yếu ớt đến mức tư cách đối diện cũng không có.
Kinh Thế nhăn mi, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm vào hình chiếu.
: "Phàm nhân, thật sự có thể chiến thắng Thần minh sao?"
Trong lịch sử chưa từng có kẻ nào đối địch thần linh mà thắng lợi. Đối vỡi những vị tồn tại trên cao, đôi khi chỉ cần một hơi thở, cũng đủ để phá hủy thân thể cùng tinh thần.
Irene đè nén sự khó chịu ở đáy lòng: "Chúng ta đều biết rõ quy tắc là không thể chống lại."
: "Thật ra thì..." Bạch Tinh mới lạ nói: "Nghe nói Bán Thần vượt qua khảo hạch ở Quốc gia của Thần, vượt qua giai đoạn trong truyền thuyết có thể trực tiếp xé rách hư không thành Thần."
Thiếu nữ cười tủm tỉm mà nhìn qua Linh Uyên, ý vị thâm trường nói: "Tôi cảm thấy..."
Linh Uyên: "Không cần cô cảm thấy, tôi muốn tôi cảm thấy."
Bạch Tinh: "..."
Một lát sau, Vin ngẩng đầu nhìn quanh một vòng. Khí thế trên người nghiêm túc lại phá lệ mãnh liệt.
: "Lực lượng của Bán Thần không chỉ mang lại đặc quyền, mà còn là trách nhiệm cần phải gánh vác. Từ giờ trở đi, tôi hy vọng mọi người có thể cẩn thận suy xét rõ ràng. Trước mắt tạm thời dẹp hết thù hận qua một bên, sẵn sàng cho bất kỳ phát sinh nào sắp tới."
Bọn họ đều im lặng không nói một lời.
Điên cuồng, quái dị, cường đại vô pháp lý giải.
Sự tồn tại của các những kẻ thống trị phía trên những kẻ thống trị. Dù chỉ triển lộ ra một góc nhỏ thôi, cũng khiến cho người ta chấn động không gì sánh kịp.
Những kẻ đứng đầu cần thiết trở thành đôi cánh thủ hộ cho vùng đất bên dưới bầu trời này. Hoặc dáng vẻ và dấu ấn của con người nơi đây sẽ vĩnh viễn mất đi.
Linh Uyên: "Tất nhiên phản đối cũng không sao. Dù sao các người cũng không có cơ hội lựa chọn."
Mọi người: "..." Tên chó này...
_
Kinh Thế ngồi bên cạnh vẫn luôn ngẩn người, đôi mắt mịt mờ như suy ngẫm điều gì đó.
Trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy, có liên kết nào đó đang bị thiếu sót.
Một mắt xích quan trọng trong chuỗi logic.
Thông tin chắp vá thiếu hụt rất nhiều chỗ nên toàn bộ suy đoán và giả thiết lập ra nghe không hề thuyết phục.
Thậm chí Kinh Thế còn cảm thấy chính mình giống như đã quên cái gì đó. Hắn nhíu mày xoa xoa Thái Dương, cẩn thận hồi ức lại tất cả các chi tiết.
Dựa trên các quy tắc đặt ra về những tồn tại phía trên và lý luận của Vin. Trong đầu hiện lên những hình ảnh vỡ nát lộn xộn. Tiềm thức của Kinh Thế thành lập ra một định nghĩa.
Thần áp đảo nhân loại, khinh thường nhúng tay vào phàm trần.
Vậy thì tại sao họ lại phải để mắt, thậm chí giám thị cẩn thận những con kiến dưới toà? Mục đích của những biến đổi phát sinh trong Vực Thẳm hướng đến điều gì?
Rất kỳ quái, chuyện này rất kỳ quái.
Rốt cuộc là thứ gì đã bị bỏ qua?
Mọi sinh vật có trí tuệ đều sẽ có tư tâm. Chắc chắn còn điều gì đó bị cất giấu phía sau những tin tức này.
Dần dần, Kinh Thế bắt đầu chìm đắm vào việc lần mò theo mạch suy nghĩ của chính mình.
Giây tiếp theo, khủng hoảng bỗng nhiên bao trùm đầu óc.
Giống như một loại bản năng, dự cảm ở trong lòng hắn dần dần mãnh liệt.
Kinh Thế cố gắng kìm nén cảm xúc. Chẳng biết vì sao mở miệng, giọng điệu căng thẳng
: "Có lẽ... Vực Thẳm không chỉ ảnh hưởng đến mỗi người chơi."
Trong lúc nhất thời, một vài người gần đó quay lại nhìn hắn.
Linh Uyên là người đầu tiên phản ứng lại. Sắc mặt y đột nhiên cực kỳ khó coi.
Dường như nghĩ đến gì đó, khuôn mặt Vin tái nhợt trong chớp mắt.
Sau đó là Caesar, Vi Nguyệt, Mephisto,... Và cả những người khác.
Phảng phất gợi ý từ vận mệnh chú định. Trực giác và sự nhạy cảm siêu việt của loài thú săn mồi đang không ngừng cảnh cáo bọn họ.
Một loại khủng hoảng thình lình xảy ra, đánh bay mọi thanh âm trong không khí.
Mỗi một sợi thần kinh tựa hồ đều lo âu, khủng hoảng hò hét thúc giục. Tâm thần rung chuyển, mất hồn mất vía. Báo hiệu một nỗi sợ hãi tiềm tàng với 'điều gì đó' sắp bị đưa ra ánh sáng.
Trái tim không ngừng nhảy lên. Tần suất nhanh đến mức máu chảy khắp toàn thân cũng đều sôi sục theo.
Bên ngoài kia, màn đêm yên bình trên Vực Thẳm xẹt qua những ngôi sao băng như những giọt nước mắt. Ánh sáng bạc lóe lên giao nhau.
Thần bí cùng không biết ập đến như thuỷ triều, dần dần sắp khống chế không được.
Không thể nghĩ đến, nhưng lại không thể không nghĩ đến.
Tri thức cấm kỵ dũng mãnh khai thông ý chí. Làm người ta đánh mất dũng khí, làm người ta điên loạn.
Quỷ dị khắp nơi đều đang kích động.
Mọi người không ai kịp tự hỏi chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể bị động tiếp thu ô nhiễm tinh thần.
Kinh Thế hít sâu một hơi, sắc mặt trắng bệch. Trong chớp nhoáng đứng bật dậy, như phát điên lao về phía cửa.
Không kịp nghĩ nhiều, những người còn lại đều lần lượt dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo sau ra ngoài.
Hướng gió đã thay đổi.
Quỷ dị đang gào khóc.
Trong phút chốc, không khí tựa hồ trở nên sền sệt, chung quanh hết thảy đều tĩnh lặng như một cuộn phim câm.
Bóng tối nùng liệt cắn nuốt toàn bộ thanh âm cùng ánh sáng. Hết thảy đều giống như trở lại hỗn độn nguyên sơ, yên tĩnh không tiếng động.
Trên đường phố, vài bóng người đứng rải rác bất động. Giống như một đoàn bóng ma dày đặc.
Bầu trời u ám, mây đen che trên đỉnh đầu không để lọt một tia sáng.
Dị thường liên tiếp xuất hiện. Cảm xúc kịch liệt nhấn chìm toàn bộ sinh linh bên dưới Thần toà.
Trong nháy mắt, trái tim bỗng ngừng đập.
Lớp băng mỏng rốt cuộc bị phá vỡ.
Không phải là thúc đẩy người chơi phát triển. Không phải giám thị. Cũng không phải phán xét.
Là tiến hóa!
Là tiến hóa!
Chọn lọc, tôi luyện và đào thải. Giữ lại những kẻ đủ mạnh trên đường đua là vì tiến hóa!
Tồn tại ngoài kiểm soát! Thần chí cao của Vực Thẳm!
Bọn họ tạo ra Vực Thẳm, là vì làm nhân loại tiến hóa!
Thúc giục sinh mệnh tiến hóa, là vì chống lại hủy diệt.
Quy luật vũ trụ không phải thứ có thể kiểm soát. Tuần hoàn phá hủy, nuốt chửng vạn vật. Biến mất rồi sinh ra có thể là việc của vài triệu năm ánh sáng nữa, cũng có thể là việc xảy ra trong vài giây.
Những kẻ không kịp tiến hoá sẽ bị hủy diệt. Văn minh diệt vong. Lịch sử bị chôn vùi. Vận mệnh viết lại.
Muốn tồn tại, cần tìm cách tiến hóa!
Tư duy cùng trí tuệ là khả năng mạnh mẽ nhất của con người. Không ngừng học tập, không ngừng tiến bộ, đi về phía trước. Đoàn kết lại hướng thế giới khởi xướng xung phong.
Gieo rắc kinh hoàng xuống, là vì tạo ra hoàn cảnh bức bách, thúc giục đẩy nhanh tiến độ phát triển.
Chỉ những kẻ có khả năng mới đủ tư cách bước tiếp, trốn chạy khỏi tay Tử Thần.
Tuần hoàn sinh sôi, tuần hoàn tiến hóa. Không ngừng truy đuổi bước chân của thời đại. Là chân lý trường tồn của thế gian. Cắm rễ trong bản năng của nhân loại, lớn mạnh, tuyên cổ.
Chúng ta phải vùng lên.
Vì tiến hóa...
Hướng chết mà sinh!
Kinh Thế đột ngột ngẩng đầu.
Mọi người theo hắn ngẩng đầu.
Sao trời di động, mây đen tản đi. Bóng tối hư vô và thuần khiết nuốt ăn toàn bộ tầng trời.
Không đến một giây, vô số đôi mắt khổng lồ mở ra, rậm rạp chi chít chiếm cứ toàn bộ tầm nhìn.
Hàng vạn đồng tử giống như đá quý mài giũa tinh mỹ không ngừng di chuyển, phảng phất nhìn trộm thế giới bên dưới.
... Thần.
Thần đang mở mắt.
Cảnh tượng đồ sộ đáng sợ choán đầy tầm nhìn. Như thể tiến vào một chiều không gian khác.
Kinh Thế đứng trong đem đen, cắn răng kìm nén hơi thở dồn dập. Bàn tay nắm chặt run lên không ngừng.
Không chỉ hắn, toàn bộ những người ở đây đều đã lâm vào vô tận khủng hoảng.
Tất cả đều ngẩng đầu lên, lộ ra khiếp sợ, giãy giụa rồi lại mừng rỡ đến gần như điên cuồng.
Vô hạn tròng mắt không chớp mắt mà nhìn chằm chằm. Sâu bên trong phủ đầy những văn tự cổ xưa rậm rạp, vặn vẹo biến ảo thành ngàn vạn tri thức.
Mãnh liệt rung động đánh thẳng vào linh hồn!
Kinh Thế phảng phất nghe thấy tiếng thét bén nhọn thảm thiết, vừa như si như cuồng lên, lại vừa chứa đầy thống khổ cùng sợ hãi nồng đậm.
Cùng lúc đó, ở vô số kiến trúc san sát nối tiếp, ở trên đường ray vắt ngang qua biển cả mênh mông, ở trong rừng rậm sâu thẳm bạt ngàn, vô số cảnh tượng tương tự đồng thời diễn ra.
Tri thức nổi lên, bản chất lộ diện. Tất cả ập đến như thuỷ triều, xé rách tinh thần, làm cho bọn họ thống khổ kêu rên. Người có năng lực còn có thể tạm thời chống đỡ, che lại đầu ngồi xổm trên mặt đất, không dám ngẩng đầu.
Người yếu hơn đều đã bị bức điên, lăn lộn trên đất. Thậm chí chịu không nổi mà lâm vào hôn mê.
Bốn phía là không ngừng rơi mảnh nhỏ sao trời.
Góc áo bị gió đêm thổi bay. Kinh Thế dùng hàm răng cắn chặt khóe môi đến bật máu, áp lực không phát ra nổi một thanh âm.
Lặng im một cái chớp mắt, một trong vô số tròng mắt đã nhìn thoáng qua.
Tức khắc, một loạt tròng mắt đồng thời nhìn về một phương hướng duy nhất.
Mặc dù cách khoảng cách rất xa, mặc dù ô nhiễm tinh thần làm cho đầu óc choáng váng. Nhưng hắn biết, thần đang nhìn chăm chú vào hắn.
Bị chú ý đến.
Bầu không khí quỷ dị lên đến đỉnh điểm, cảm quan bị kịch liệt đánh sâu vào. Toàn đầu óc bị điên cuồng chiếm cứ, lý trí hoàn toàn biến mất.
Hốc mắt rơi xuống một giọt máu đỏ.
Khủng bố điên cuồng mà ùa vào trong óc, ngôn ngữ cấm kỵ tràn lan bừa bãi, đem tinh thần xé rách thành từng mảnh nhỏ. Kinh Thế mấp máy môi, cuồng loạn nói mớ.
Phía sau lưng xuất hiện hai điểm bỏng rát nóng bừng.
Đột ngột, một bàn tay che lại hai mắt hắn.
Linh Uyên từ phía sau giữ chặt lấy Kinh Thế, che đi đôi mắt hắn.
Đôi mắt của y sớm cũng đã chảy dài hai hàng máu tươi. Nhưng từ đầu tới cuối, vẻ mặt của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, không có nhiều ít gợn sóng.
Lúc này, một đạo thanh âm xa xưa kỳ ảo vang lên. Âm thầm truyền tải thông điệp đến toàn bộ linh hồn có mặt trên thế giới.
Là thông báo của hệ thống chủ Vực Thẳm.
Chẳng qua phát âm càng tối nghĩa, ngữ điệu càng thêm linh hoạt thần thánh.
[ Quyền hạn khu vực đã mở ra. ]
[ ■■■■ ]
[ Hoan nghênh đi vào Vực Thẳm, hỡi những Đấng tạo hóa tôn kính. ]
Thanh âm vừa vang lên, toàn bộ sinh vật nháy mắt liền hạ gối, bày ra tư thái thành kính.
Vạn vật yên tĩnh là lúc, chúng thần đích thân tới.
Thiên địa dị biến, thời đại khởi động lại, chư thần quan khán. Thời đại tồi tệ này rốt cuộc cứ như vậy kéo ra màn che.
[ Vận mệnh đã lựa chọn. Thời đại ở trong tay các ngươi. ]
[ ■■■■ của chúng ta, phó thác cho các ngươi. ]
[ Từ đây, các ngươi nhận được phù hộ, vinh quang cùng chung. Có lẽ sẽ là thánh nhân, cũng có lẽ sẽ là tội nhân. ]
[ Mà chúng ta, sẽ ở trên Thần tòa, hạ xuống tầm mắt chứng kiến thế nhân thay đổi lịch sử. ]
Thanh âm êm tai giống như vịnh xướng, âm điệu mang đến vô hạn cổ xưa thần bí cùng quang minh.
[ Chúng ta là một cũng là vạn, là khởi nguyên cũng là chung kết. ]
[ Không gì không biết, có mặt khắp nơi. ]
Trong hỗn loạn, Kinh Thế dường như nghe thấy tiếng nói kia hỏi hắn.
Ngươi đã chứng kiến bản chất đảo loạn, nhìn đến tương lai tăm tối triều dâng.
Như vậy hiện tại, ngươi còn có thể tin tưởng thế giới này sao?
Hai mắt tuôn ra đầy máu, Kinh Thế bật cười.
Đối với tương lai nên tràn ngập chờ mong, không phải sao?
Dù cho phía trước không nhìn thấy đường, hắn vẫn có thể một lần nữa xuất phát.
_
*Lời tác giả:
Phó bản tiếp theo Kinh Thế sẽ có kỹ năng cá nhân nha ~