Mục lục
Xuyên Không: Trở Thành Người Mạnh Nhất (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rõ ràng chính là đang giúp lão Lục.

Khó trách sau khi phụ hoàng biết lão Lục thông đồng với địch thì chỉ tức giận chứ không xử lý lão Lục.

Thì ra ông ta đã sớm biết có người đang hãm hại lão lục.

Ba thằng ngu này!

Nếu không phải bọn họ tự cho mình thông minh, có lẽ sau khi phụ hoàng biết lão Lục thông đồng với địch thì đã sai người ta nhốt lão Lục vào thiên lạo rồi.

Nhưng thế cũng sẽ không có chuyện về sau.

Rõ ràng ba thằng ngu này là hỏng chuyện tốt của mình.

Trước ánh mắt của Vân Lệ, ba người nhịn hoàng tử đều tức giận.

Ba tên già khốn kiếp này, đây là muốn hắt nước bẩn lên người bọn họ.

Đây rõ ràng là chuyện chính hắn phái người làm.

Còn không biết xấu hổ ngước mắt nhìn chằm chằm bọ họ?

Hắn giả vờ ngược lại rất giống.

“Phụ hoàng, những lời đồn này e rằng tam ca phái người tung ra đấy.” Nhị hoàng tử đánh đòn phủ đầu, trực tiếo đứng ra chỉ thẳng Vân Lệ.

“Đánh rắm.” Vân Lệ tức giận: “Đây chắc chắn là ngươi phái người tung tin đồn, còn muốn đổ lên đầu ta? Ngươi muốn hại chết ta và lão Lục à! Hay cho một hòn đá ném trúng hai con chi,”

“Lão Tam, ngươi đừng ngậm máu phun người.”

Nhị hoàng tử giận tím mặt: “Trước bữa tiệc tối qua, ngươi nói muốn chính tay tiễn lão Lục lên đường trước mặt mọi người, nhiều người như vậy đều nghe thấy! Ngươi còn muốn chối quanh?”

“Đúng vậy.” Vân Đình đứng ra, hừ lạnh nói: “Không chỉ chúng ta có thể làm chứng, rất nhiều triều thần đều có thể làm chứng! Lão Lục xém chút đã bị ngươi hù dọa đến mức tìm phụ hoàng ban thưởng rượu độc.”

“Phụ hoàng, nhi thần cũng có thể làm chứng.” Lão Ngũ cao giọng nói: “Cả triều văn võ đều biết, lão Lục đã đá bị thương của quý của tam ca, tam ca nhất định là muốn báo thù lão Lục! Theo ý kiến của nhi thần, người thông đồng sứ đoán Bắc Hoàn hãm hại lão Lục cũng là tam ca.”

“Đúng.” Vân Đình nặng nề gật đầu: “Chúng ta không oán không thù với lão Lục, sao lại đi hãm hại lão Lục chứ?”

Vân Lệ tức giận không thôi, chỉ vào ba người rống to: “Nói dối, các người đang nói dối…”

Trước mắt bao người, mấy huynh đệ bắt đầu chó cắn chó.

Một mình Vân lệ đối đầu ba người lão Nhị bọn họ, về khí thế đã chiếm thế bất lợi.

Ba người lão Nhị bọn họ càng nói càng hăng say, còn lôi kéo triều thần làm chứng cho lời nói tối hôm trước rằng Vân Lệ muốn tiễn Vân Hạc lên đường.

Ba người đều biết đây là cơ hội đối phó Vân Lệ.

Bọn họ không đạp đổ Vân lệ, Vân Lệ sẽ đạp đổ bọn họ.

Trước tiên diệt trừ kình địch Vân Lệ này đã, ba người họ sẽ từ từ tranh vị trí thái tử.

Nhìn mấy người đang chó cắn chó, Vân Hạc không khỏi cười to trong lòng.

Hắn muốn hiệu quả này đây.

Cắn đi, dùng sức cắn đi.

Các người cắn chết nhau rồi mới không có tinh thần và sức lực làm khó ông đây.

Các ngươi ai cắn chết ai thì ông đây cũng vui.

Văn đế chỉ lẳng lặng nhìn bốn người làm ầm ĩ ở đằng đó, hoàn toàn không có ý nghĩ ngăn cản.

Từ Thực Phủ điên cuồng nháy mắt với Vân Lệ, nhưng Vân Lệ đang cãi nhau vốn không nhìn thấy.

Từ Thực Phủ gấp đến độ đi qua đi lạu, cũng không dám mở miệng nhắc nhở.

“Sai người dâng trà cho bọn họ.” Cuối cùng Văn đế lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK