Mục lục
Em Gái Nhỏ, Mau Lại Đây - Tác giả: Khánh Huyền Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhâm Cảnh Thâm đặt lên môi nữ nhân một nụ hôn sâu, chặn lại mọi lí lẽ của nữ nhân. Cô đang quấn gỏi thì hai tay cũng run run mà không làm gì tiếp được

Nữ nhân cố sức mình mà dứt môi ra, điều hòa lại hơi thở thật nhanh, rối rắm:

- Anh..đừng... Đang ở nhà đó, ba mẹ hay người làm vào..sẽ thấy mất

Nhâm Cảnh Thâm cười nhẹ, ngón tay chạm lên nựng vào bầu má chớm đỏ của em gái "nuôi", đáp:

- Ba thì trên thư phòng, mẹ đang ngoài vườn còn người làm hôm nay nghỉ... Em lo lắng gì chứ?

Không nói nhiều, bàn tay Nhâm Cảnh Thâm lần mò vào bên trong lớp áo len của vật nhỏ, cơ thể cô mềm mại, ấm nóng rất nhanh đã nổi hết da gà vì bàn tay hắn lạnh lẽo tiến vào, Tình Nhu cũng phải run bần bật lên, rối rít:

- Anh... Tay anh lạnh thế?


Hắn nhân câu nói đó mà vặn lại:

- Vậy mới cần em ủ ấm... Tôi sẽ đặt tay lên hai b*u sữa nóng, em bảo chúng ủ tay cho tôi đi

Tình Nhu đương nhiên đỏ gắt nơi vành tai một lần nữa, lời nói thì dung tục còn thâm trầm phả bên tai. Hai bàn tay nam nhân rất nhanh đã chế ngự đôi gò bồng của cô, áo len nổi cộm lên trước mặt, Tình Nhu sợ hãi kèm rối rắm trong lòng, len kén liếc xung quanh thì đúng là không có ai ở đây thật, tuy vậy cũng đâu thể để tên biến thái này làm càn mãi được

Khuôn mặt Tình Nhu nhăn nhó cũng khiến Cảnh Nhâm phải biết ý mà dừng lại. Hắn nhẹ nhàng nói:

- Tôi chỉ sờ một lúc... cho đỡ nhớ thôi. Em cứ tiếp tục đi

Tình Nhu thở dài, bàn tay thoăn thoắt quấn gỏi, cố không quan tâm đến tên ác ma này. Cảnh Thâm thì chớm vui trong lòng, hắn vừa thỏa mãn bàn tay mình, vừa rúc xuống hốc cô vật nhỏ để hít hà hương thơm ngon ngọt, khen:

- Sao người em thơm thế nhỉ?

Nữ nhân hoạnh họe, đáp:

- Nhưng anh mới chạm vào..liền thúi hoắc rồi

Lời nói này bỗng chốc khiến Nhâm Cảnh Thâm đen kịt mặt lại. Khác nào cô chê cơ thể hắn thối oẳng lên, rõ ràng nam nhân cũng đang đối đáp vật nhỏ rất tốt, vậy mà cô còn không biết tốt xấu

Y như rằng, Nhâm Cảnh Thâm liền cấu chặt hai n*m hồng đến đau nhức, vừa cấu vừa kéo căng chúng ra khiến Tình Nhu có muốn né tránh cũng không thể. Cô rên rỉ:

- Anh.. Ah..am..đau quá..

Nam nhân chỉ cười nhạt, muốn tiếp tục làm càn thì nghe giọng bà Thanh lảnh lành bên ngoài, hình như đang gọi điện cho ai đó:

- Rồi rồi... Tôi biết rồi, hôm sau sẽ hẹn chị một bữa

Hơn ai hết, Tình Nhu ngay tức khắc giật bắn mình lên, khuôn mặt trắng bệch đến lộ liễu, vẻ như sắp khóc đến nơi, van cầu:

- Anh.. Anh mau buông ra

Hắn cũng có chút e ngại đấy, nhưng vẫn lầm lì trêu chọc:

- Tình Nhu, em mới làm tôi không vui... Em không dỗ, tôi không buông

Tình Nhu đã sợ hãi nay còn thêm sốt sắng:

- Anh..điên sao?

Cô thở hồng hộc từng hơi nóng, bên kia là con dao thái thịt, nếu không còn gì để mất chắc chắn cô phải xiên cho tên này một nhát

Tình Nhu bình tĩnh một chút, quay ngược lại kiễng chân lên hôn vào yết hầu của Cảnh Nhâm, hàm răng trắng nhỏ còn nhe ra cắn nhẹ, đầu lưỡi mút mát lên thứ hơi gồ lên ở cổ. Nhâm Cảnh Thâm như bị bấm huyệt vậy, ngay tức khắc đơ ra, không thể làm gì khác mà để mặc Tình Nhu liếm láp yết hầu. Xong xuôi, Tình Nhu nhả ra, giọng nỉ non:

- Em xin lỗi... Anh mau...bỏ ra đi

Bàn tay đang chế ngự đôi gò bồng cũng rời ra ngay tức khắc, hắn khẽ cười cười rồi cụng chán vào Tình Nhu, tâm trạng tốt lên:

- Tiểu thỏ...ngoan lắm

Sau cùng bà Thanh cũng đi vào, Cảnh Nhâm cũng rất nhanh đứng gọn sang bên, vờ nói:

- Món gỏi này em cuốn đẹp thật đó

Bà Thanh đặt bó rau xuống, hỏi:

- Ba chưa xuống à con?

Cảnh Nhâm đi lại bóp vai cho mẹ mình, trả lời:

- À..ba đang lấy chai rượu quý ấy mẹ. Đợi ba một lúc nữa ba xuống

Bà Thanh gật gù rồi chỉ bảo:

- Ngồi đây nhặt rau đi... Mẹ ra ngoài lấy mấy thứ đã

Tình Nhu mới tạm yên tâm vì bà Thanh đã vào, nay bà lại đi đâu, để cô với tên ác ma này một lần nữa ở riêng, dĩ nhiên là bất ổn rồi. Nữ nhân rối rắm hỏi ngay:

- Mẹ... Mẹ đi ra ngoài thì có lâu không? Mẹ nhớ vào sớm nhé mẹ

Bà Thanh cười cười:

- Con sao đấy? Thôi thôi cuốn nốt chỗ gỏi đó đi rồi bắc nồi lên hấp cho mẹ

Không gian phòng bếp trở lại yên ắng, Nhâm Cảnh Thâm biết tỏng vật nhỏ đang e dè đến mức nào. Hắn an nhàn ngồi xuống ghế, nhặt rau rồi phì cười:

- Tôi không động vào em nữa đâu... Haha, trêu em rất vui đấy, Tiểu Nhu

Bữa cơm hôm đó cũng chóng xong, mọi người nói chuyện phiếm rồi vui vẻ bàn tán mấy việc xung quanh. Hôm nay thứ 7, mai là chủ nhật nên hai người về ở đây cuối tuần. Những tưởng vậy là Tình Nhu đã thêm phần yên tâm nhưng không


Tối đó


Tình Nhu mới tắm xong, run run chạy ra bật máy sưởi lên hơ người, chuẩn bị lên giường ngủ thì thấy cộm cộm. Cô bật đèn lớn lên thì phát hiện Nhâm Cảnh Thâm đã nằm bên góc từ lúc nào, hét lên:


- Aggg... Anh... Tên biến thái nhà anh.. Anh sang đây lúc nào? Còn nằm lên giường em nữa?


P/s: Tết nhất bận quá à... Mng có được nhiều xèng lì xì không nè? Tiếp tục thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote cho tui nha

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK