Mục lục
Sủng Tới Nghiện:Vợ Yêu Có Độc (full) - Cố Tiểu Mạch - Mộ Bắc Ngật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám phóng viên thấy như vậy thì bắt đầu ồn ào nhìn chằm chằm Cố Lan Tâm, Cố Lan Tâm cũng cúi đầu nhìn cánh tay của mình, nhất thời bị dọa, khuôn mặt trắng bệch nhìn những nốt ban đỏ trên tay.

 

Cô ta đột nhiên hét lên một tiếng, nhất thời thu hút sự chú ý của cả sảnh tiệc, mọi người đều nhìn về phía bên này, cô ta nghẹn ngào kêu to, bởi vì sợ hãi mà vấp phải chân váy ngã xuống thảm, cả sảnh tiệc nhất thời ồ lên.

 

Tuy rằng phóng viên có chút bối rối nhưng mà cũng quên bắt lấy khoảnh khắc này, bọn họ nhanh chóng chụp hình cô ta, lúc này mặt của cô ta muốn đỏ lên cũng không được, cả người nằm dài trên mặt đất.

 

Lương Dật An phát hiện ra đầu tiên, mi tâm nhíu lại một cái, lúc này nhanh chóng bước lên thảm đỏ, kéo Cố Lan Tâm đứng dậy.

 

“Chú Lương, con bị làm sao vậy, mặc lễ phụ này rất khó chịu, hu hu cả người con vừa đau vừa ngứa! Chú mau cứu con đi”

 

Cố Lan Tâm vừa thốt ra câu này, lặng lẽ đem vấn đề đặt lên chiếc Váy này.

 

Không biết có một phóng viên nào đột nhiên nhớ ra, cao giọng hỏi: “Cô Gố lễ phục trên người cô không phải là của phòng làm việc của cô Cố Tiểu Mạch sao, cô ấy là em gái của cô mà, chẳng lẽ lễ phục này có vấn đề?”

 

Cố Lan Tâm điên cuồng gãi gãi cánh tay của mình, cả người sưng đỏ, có chút suy sụp: “Tôi không biết, trước khi đi lên thảm đó quả thật chính là Cố Tiểu Mạch giúp tôi mặc lễ phục này..”

 

Cố Tiểu Mạch ngồi dưới đài, không có đoán được sẽ xảy ra chuyện như vậy, ánh mắt nhất thời khóa chặt trên người của cô ta, sắc mặt ngưng trọng.

 

Phóng viên nhất thời trở nên ồn ào, trong lòng Lương Dật An cảm thấy sốt ruột, vẻ mặt ôn hòa thường ngày của ông cũng trở nên nghiêm trọng: “Cứu người trước quan trọng hơn”

 

Vừa dứt lời trực tiếp dẫn Cố Lan Tâm đi xuống sân khấu, xu hướng dư luận thay đổi một chút, phỏng viên nhanh tay lẹ mắt đã phát hiện ra Cố Tiểu Mạch đang ngồi dưới sân khấu, lập tức chen lấn nhau chạy đến.

 

Lúc đi xuống, Cố Lan Tâm không quên dùng khóe mắt lướt qua Cố Tiểu Mạch, trong lòng vui sướng.

 

“Cố Tiểu Mạch, lễ phục này là cô chính cô đích thân thiết kế, sau khi cô Cố mặc vào thì cả người đều nổi ban đỏ, ngứa ngáy khắp người, xin hỏi chuyện lần này có liên quan gì đến cô hay không?”

 

“Lúc trước nghe nói cô và cô Cố đã xảy ra mâu thuẫn trong hôn lễ, xin hỏi có phải do cô còn ôm hận trong lòng nên mới lấy việc công trả thù riêng không?”

 

“Xin cô hãy cho chúng tôi biết, lễ phục này có vấn đề hay không?”

 

Trước mặt Cố Tiểu Mạch lập tức xuất hiện rất nhiều microphone, ánh đèn flash không ngừng chớp chớp chĩa vào mặt cô, đối mặt với mấy câu hỏi của phóng viên, Cố Tiểu Mạch đột nhiên tỉnh táo lại.

 

Cô rốt cuộc cũng hiểu những lời nói kia của Cố Lan Tâm, nếu không sớm giải quyết sẽ xuất hiện thêm nhiều vấn đề nữa.

 

Cố Lan Tâm thật đúng là không chừa đường lui, thà là địch tổn hại .

 

ta tổn hại 800 cũng muốn đả thương địch thủ!

 

Nhưng cô càng im lặng thì phóng viên càng có thêm nhiều suy đoán, chỉ một lát sau, bên tai liền truyền đến đủ loại bàn án, các thuyết âm mưu cũng được đưa ra.

 

“Loại phụ nữ này cũng thật đáng sợ, thủ đoạn độc ác, khắp người cô Cố nổi mẩn rất nhiều, nếu sau này không thể tan hết thì cuộc sống của cô ấy bị hủy hại rồi, con gái để ý nhất là vẻ bề ngoài đó.”

 

“Thật đúng là trùng hợp, để cô ấy lên đến tận thảm đỏ mới bị nổi ban, có loại em gái ác độc như vậy đúng là xui tám đời mà”

 

“Lúc phòng làm việc của Cố Tiểu Mạch khai trương đã có tin đồn nói cô ta bị bệnh thần kinh đó, bây giờ xem ra cô ta chắc chắn đã bị điên thật rồi, mới có thể lòng dạ độc ác mà làm ra những chuyện như vậy, đúng là thần kinh mà”

 

“Người phụ nữ điên, phong sát phòng làm việc của cô ta đi”

 

Những từ ngữ mắng chửi ác liệt không ngừng chui vào tai của Cố Tiểu Mạch, cuối cùng hai chữ “phong sát” làm cho tình hình càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, dường như toàn bộ người có mặt ở đây đều phẫn nộ cùng nhau mảng chửi Cố Tiểu Mạch là người phụ nữ độc ác.

 

Cố Tiểu Mạch vẫn không bị dao động, cô im lặng đúng đó, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường, chẳng có một chút trốn tránh nào cả, thậm chí trong đôi mắt còn ẩn chứa một chút chế giễu không phát hiện được.

 

Ngay khi cô muốn lên tiếng phản bác, trong không gian chợt vang lên một giọng nói trong trẻo lạnh lùng, phá vỡ tình trạng náo loạn.

 

“Ai muốn phong sát cô ấy?”

 

Mộ Bắc Ngật một thân mặc bộ vest đen, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, ngay cả một chút cảm xúc cũng không có, sau khi anh nói câu đó, phóng viên tự giác nhường ra một lối nhỏ cho anh đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK