• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ra về tới khu giữ xe của nhà trường cũng đã tầm 10h rồi cái bụng ham ăn của thiếu nữ kia kêu lên mấy tiếng ùng ục liền nhanh chân tới dắt xe để trở về nhà thật nhanh ăn một bát mì nóng hổi tẩm bổ cho cái não làm no cái bụng.

Vừa sách xe chạy ra cổng trường bụng vừa đói vừa mệt nhưng mà lại gặp được ai kia đang đứng ngay cổng trường thì sắc mặt liền có chút sợ như bị tát một phát vào mặt cho tỉnh ngủ vậy á bà con. Trong lòng Trang Nhi liền nghĩ tới 2 chữ "Xin lỗi" của boi nạnh nùng lúc sáng.

Mà thôi ở lại chờ người ta đi về rồi mình hẳn về vậy kế sách này là hợp lý nhất. Đang cặm cuội suy nghĩ thì bỗng đằng trước xuất hiện một cái bóng cô đưa mắt nhìn lên thì thấy có ánh mắt lườm mình liền thốt lên:

"Trời ơi ông trời ơi giật cả mình".

Ánh mắt kia vẫn chăm chăm nhìn cô trong sự sắc lạnh Trang Nhi thấy vậy liền vội quay đầu đi lảng tránh, định bước vài bước thật nhanh rời đi nào ngờ bị người túm áo kéo lại gần phả vào tai mấy chữ:"Tôi xin lỗi mà không thèm đáp lại gan lớn ấy nhỉ???".

Hớ anh là gì mà em Nhi đây phải sợ, cô hắn giọng lên nói:"em bị lãng tai chả nghe thấy anh nói gì cả, anh có nói gì à???"



Anh nhíu mày nói:"Có chắc là không nghe???"

Cô lại sợ anh quá cơ liền nói lại:"đúng vậy chả nghe cái gì cả, tuần trước còn bảo người ta phiền giờ này thì anh còn nói nhiều hơn cả em".

Cô được nước nói tiếp:"bye, em đi về ăn trưa đây đói bụng lắm rồi tránh đường ra cho em đi, em hết làm phiền anh rồi ấy nhé chúng ta huề. Tránh ra cho em đi".

Thấy vậy chứ Trang Nhi nhà ta cũng biết tự ái ấy nào giờ có ai bảo cô bé phiền đâu chỉ có mỗi anh" Hoàng Nam" đáng ghét, chả hiểu tụi con gái sao có thể mê mụi con người này được cớ chứ, hớ tức ghê gớm.

Bên này anh chàng nghe cô nói vậy cũng không biết nói gì hơn cả mấy người kiệm lời mà nên toàn nói mấy câu khô khan làm con gái người tức càng thêm tức, rồi cũng tránh đường cho cô bé đi về. Tranh Nhi mừng thầm ghê gớm cuối cùng con người này cũng tránh để cho mình đi còn lẩm bẩm trong bụng"em sẽ gim chữ PHIỀN của anh hết đời này". Xong cô cũng nhanh chóng đạp thật nhanh để rời đi bỏ lại chàng đứng đấy chả biết làm gì, một lúc lâu xe của quản gia đến rước anh về thế là mạnh người nào về nhà người nấy.

Nói đi cũng nói lại may là lúc ấy mọi người đã tản về hết chỉ còn vài ba người đi lanh quanh trong trường cũng không ai để ý đến họ lắm chứ không mà gặp ngay fan của "Đại Băng Cực" thấy được tình huống chó đẻ này là chắc Trang Nhi em bị "Băng Hà" từ buổi đi học đầu tiên rồi mọi người à.

Cô bé về đến nhà sau 20 phút đạp xe từ trường về nhà đã mệt càng thêm mệt, đói càng thêm đói nhanh chân chạy vào tiệm mì nào ngờ vừa bước tới cửa đã thấy người quen, chính là người quen đó, nào có cần phải như thế không? gặp nhau ở trường chưa đã giờ lại đến tận quán mì thiệt em chán anh ấy kinh khủng ấy, đẹp trai mà chắc đầu óc có vấn đề chị em à.

Không chỉ có anh Nam thôi đâu mà còn có cả cô Mai nữa mới chết ấy, làm em đứng hình mất mấy giây mẹ gọi tên em, em mới hoàn hồn lại liền nhanh mồm:" Cháu chào cô ạ cháu mới từ trường về ạ, cô đến ăn mì ạ???"

Cô Mai cười nói:" Cô dắt Nam đến ăn mì nó bảo nó muốn đổi món, ấy mà cháu học trường nào"



Tranh Nhi lễ phép bảo:"Dạ con học trường THCS A ạ".

"Vậy cháu học chung trường với anh Nam nhà cô rồi, khi nào muốn anh kèm cho thì cứ thoải mái sang nhà cô cô bảo anh dậy kèm cho con"

Mẹ cô bưng mì ra cười khách sáo nói: "dạ em cảm ơn chị nhé ạ, con bé tới quấy rầy thằng bé thì có chứ học gì đâu chị ạ để nó ở nhà tự học cũng được ạ".

Nghe vậy cô liền nói: "dạ mẹ cháu nói đúng ấy ạ mắc công con tới quấy rầy người ta cái người ta bảo con PHIỀN ấy cô ạ".

Cô Mai nghe vậy liền cười lớn ánh mắt nhìn sang đứa con trai đang cặm cụi ăn bắt mì không nói lời nào liền nghĩ trong bụng" Ầy hai đứa nhỏ này chưa quen biết bao lâu đã thân nhâu thế cơ ấy con dâu tương lai này không được bỏ lỡ mà, chắc lại do con trai mình ngu ngốc quá nhỡ mồm mắng con bé cái gì rồi thấy tội lỗi quá mới bảo "thèm ăn phở" để kiếm cớ gặp con gái nhà người ta chứ gì".

"Không sao hễ bài nào khó con cứ đến hỏi anh hoặc không ấy con kết bạn Facebook với anh đi có gì nhắn tin qua mess hỏi bài cho tiện"

Tin được hong cả trường hiếm lắm mới có người được anh đồng ý kết bạn, ánh mắt Trang Nhi hướng về anh anh cũng đưa mắt nhìn lại cô, mẹ anh nhìn cả hai người biết ý của cô bé liền nói:


"Con kết bạn với con bé đi có gì chỉ bảo em học tập, có được không??"


Mẹ anh biết là 80% là không nhưng mà vẫn thử nào ngờ anh chơi một bất ngờ luôn, anh đáp vỏn vẹn một từ:


"Được"


Xong liền móc điện thoại trong balo ra mở vào app đưa cho cô bé nhập tên để kết bạn, qua một loạt thao tác thì hai con người đã trở thành bạn bè trên facebook.


Mẹ anh và anh cũng đã ăn xong bát mì tính tiền xong cũng liền rời đi, lúc này tiểu yêu sắp đói chết rồi liền bảo mẹ làm cho một tô mì nóng hổi vừa thổi vừa ăn, ăn sạch cả bát mì.


...


Đến tối cô vào phòng soạn sách vở, ôn bài tới 10h tối cũng dần thấy buồn ngủ rời bàn học đến chiếc giường ấm áp mà thiếp đi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK