• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Hà Nhi khẽ chau mày, cô bước ra khỏi căn phòng lớn. Vừa sáng ra cái bụng cô đã không chịu nổi mà đòi ăn rồi.

Tâm trạng khá tốt, cô bước đến phòng ăn. Không có Lê Tử Trung giám sát, có thể tự tung tự tác. Cô muốn ăn lúc nào thì ăn, muốn ngủ lúc nào thì ngủ. Thậm chí trong phòng trang bị TV và một tủ đựng đồ ăn, có thể thức đêm cày phim.

Đi ngang qua căn phòng kia, Khương Hà Nhi nghe được tiếng động phát ra:

"Ưm...Phong, đừng mà...chúng ta đã cùng nhau cả đêm qua rồi...a..."

"A...không...ha...ưm..."

Khương Hà Nhi đỏ mặt, cô vội bỏ chạy. Tiếng rên rỉ của phụ nữ, không biết bên trong thế nào mà cô gái kia kêu đã làm cả đêm mà tiếng rên rỉ có thể cao vút sung sướng như vậy. Kĩ thuật của Quách Phong quá tốt sao?

Chết tiệt, vừa sáng ra tâm trạng tốt của cô đã bị phá hỏng rồi!

"Quách Phong...đồ tồi!" Cô thầm mắng

Tình cảnh của cô hiện tại cũng không quá thoải mái. Quách Phong đưa cô đến một nơi vô cùng xa lạ, giam cô ở chỗ này cùng hắn. Bình tĩnh xem xét, đây là một căn biệt thự cổ rộng rãi, mang phong cách Châu Âu. Cũng không khác khi bị Lê Tử Trung nhốt, chỉ là đổi chỗ ở, không cần phải "làm việc" theo nghĩa đó đã là ân huệ với cô rồi.

Khương Hà Nhi bất mãn nhai đồ ăn trong bát. Đàn ông đúng là như nhau, đều muốn thỏa mãn bản thân trước. Lê Tử Trung thì không nói nữa, quá rõ rồi. Giờ nói Quách tồi trước. Vì sao lại gọi là Quách tồi? Là thế này...

Quách Phong ngày ngày đều "vui vẻ" cùng mĩ nhân, mỗi đêm cô đi ngang qua phòng hắn đều có thể nghe âm thanh mờ ám kia. Nhưng hắn không chỉ dừng lại ở một người. Mới 5 ngày, đã có khoảng 7 cô gái được đưa đến đây "hầu hạ" hắn, bọn họ một đi không quay lại nữa. Chưa từng thấy ai như Quách Phong, loại đàn ông tồi tệ này.

Cũng không biết cuộc sống này sẽ kéo dài bao lâu. Theo như những gì cô tích góp được từ đàn em của Quách tồi, thì hắn chính là ông trùm của một băng đảng xã hội đen khét tiếng, tên là Dạ Ảnh. Mấy năm qua, rất ít người có can đảm đối đầu với họ. Chỉ là lần trước Lê Tử Trung xác định được vị trí của Quách đại ca, cho người đến phá đường vận chuyển vũ khí, mục đích là lấy mạng đại ca họ nên quân Dạ Ảnh đã tổn hại không ít.

Dạ Ảnh? Khương Hà Nhi ngây ngốc, chưa bao giờ nghe cái tên đó. Bọn đàn em cũng không trách cô nhỏ tuổi, chưa nghe qua là đúng. Vừa thấy đại ca vui vẻ cùng mấy cô gái bán hoa đã kinh ngạc thành dạng đó, cho rằng đại ca bọn họ là tra nam. Đúng là ngây thơ, không ngờ ác ma Lê Tử Trung đó khẩu vị lại nhạt như vậy, là thấy cô nhóc này xinh đẹp nên mới chọn?

Khương Hà Nhi lại bị giam cầm lần nữa, cô tức đến khó thở. Cơn nóng giận chẳng thể thoát ra, cô khó nhịn nâng bát đũa, quét sạch mọi thứ vào miệng, điên cuồng nhanh chóng.

"Ư...khụ khụ..."

Đám đàn em nhìn cô gái kia đang ho sặc sụa, không biết nên làm gì, chỉ nhìn chằm chằm.

Mấy anh cũng thật là, chưa từng thấy người ta sặc cơm sao?

Khương Hà Nhi không ngừng ho khan, lúc này một cốc nước được đặt trước mặt cô, cô lập tức uống vào. Người kia còn vỗ vỗ lưng cô, giúp cô ổn định.

"Cảm ơn" Thoát khỏi cơn khó chịu, Khương Hà Nhi quay người sang nhìn ân nhân không ngờ lại là tên Quách Phong đó.

Trên người anh ta chỉ mặc áo tắm, để lộ ra cả cơ ngực bóng loáng, mái tóc vấn vài giọt nước. Xem ra là vừa ân ái cùng mĩ nhân xong liền muốn chối bỏ mối quan hệ này, cách nhanh gọn là tắm rửa.

Khương Hà Nhi không tiện nhìn, cô quay đi.

"Cặp mắt này của cô chỉ có thể nhìn cơ thể chồng cô sao?" Quách Phong cười nhạt, hắn ngồi vào vị trí đối diện.

Khương Hà Nhi tức giận, tên này không thể nghĩ được gì khác sao? Cứ phải chọn lúc cô đang đẩy Lê Tử Trung vào xó nào đó thì lại nhắc đến.

"Nhìn lại anh đi, không ra thể thống gì. Chí ít tôi cũng là con gái, không giống anh, phụ nữ loại nào cũng có thể ăn. Vô sỉ, hạ lưu!"

"Lê phu nhân, cái miệng của cô mắng người thật lợi hại. Cô có biết mình đang ở đâu không?"

Cặp mắt Quách Phong giống đang đe dọa người khác. Khương Hà Nhi cũng cố gắng kiềm chế một chút:

"Đại ca, khi nào để tôi đi đây? Rốt cuộc định nhốt tôi đến khi nào?"

Cách gọi này là cô bắt chước đàn em của Quách Phong.

"Thả cô ra? Trên người cô vẫn còn đống nợ của Lê Tử Trung đó. Đợi ngày tốt ông đây ném cô về với hắn, dùng cô đổi lấy một chút lợi"

"Anh...anh..." Khương Hà Nhi cạn lời, đem cô đến tận đây còn muốn ném cô trở về.

"Lo gì chứ? Lê gia rất giàu. Nhưng làm sao một kẻ như Lê Tử Trung lại thích một người nhạt nhẽo như cô chứ?" Quách Phong nhìn những món ăn trên bàn.

Cái này hỏi cô cũng vô dụng, chính cô cũng không biết mà. Suốt 1 năm bên Lê Tử Trung, cô đã nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Cô có gì đặc biệt mà lại giam cô như vậy chứ?

"Hay là vì kĩ thuật trên giường của cô quá tốt?"

Khương Hà Nhi cau mày khó chịu:

"Đừng đoán mò nữa. Thả tôi ra"

Quách Phong đột nhiên đứng dậy, tiến lại phía ghế ngồi của cô. Chế trụ cô, áp sát cực kì:

"Thân hình cũng không tệ. Cô có muốn thử kĩ thuật của tôi không? Cô thể hiện tốt, tôi sẽ thả cô đi. Thế nào?"

Mấy tên đàn em cạnh đó không biết nghĩ gì hơn. Không ngờ mấy năm nay khẩu vị của đại ca lại mặn như vậy, đến cả gái đã có chồng cũng muốn thử nữa.

"Làm tình với anh?" Khương Hà Nhi đẩy Quách Phong ra

Hóa ra cô gái này cũng không ngốc, vẫn hiểu hắn muốn gì.

"Đúng. Cô không thích tôi cũng không ép đâu"

Cưỡng ép phụ nữ không phải cách làm của hắn, vậy nên vẫn để cho Khương Hà Nhi một đường lui. Nhưng cô gái nhỏ chẳng những không lui, cũng không tiến, cô hỏi:

"Làm tốt sẽ thả tôi thật à?"

"Tôi không lừa cô" Quách Phong nhàn nhã thưởng thức tách cà phê.

Khương Hà Nhi không biết Quách Phong đang đùa. Cô nghĩ bản thân không nên dán với Quách Phong. Nên sớm rời xa tên đại ca này, rồi làm lại cuộc đời. Lê Tử Trung hay những thứ đó đều bỏ đi, coi như là ác mộng.

"Được thôi. Tôi sẽ cố gắng biểu hiện tốt. Anh phải thả tôi ra, cho tôi một số tiền nữa" Dù sao thân thể này của cô sớm đã không còn trong sạch rồi. Kể từ khi cô được sinh ra, lúc nằm ở đầu đường xó chợ vốn đã định đời này của cô chỉ hèn mọn thế thôi.

Quách Phong suýt thì phun hết thức uống trong miệng ra. Đây là muốn tự do đến không còn liêm sỉ sao, Lê Tử Trung mà biết sẽ buồn lắm đó.

Rất nhanh chóng hắn đã bình tĩnh lại. Dần có hứng thú với cô nhóc này:

"Vậy tối nay tắm rửa sạch sẽ, chờ tôi đến. Nhớ tìm loại váy ngủ nào tình thú một chút"

Hắn còn nháy mắt một cái rồi rời đi.

Mấy tên đàn em Quách Phong cử đến đều ngơ ngác nhìn Khương Hà Nhi. Không nghĩ cô có thể chấp nhận cùng với đại ca bọn họ...

Khương Hà Nhi thật sự sẽ làm vậy sao?

- ----

Ai hóng chương sau không nè 😆😆

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK