Mục lục
Vĩnh Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Hàn thở ra một hơi dài, cuối cùng cũng phát tiết được những uất ức trước đây.

Bất quá bản thân hắn cũng biết rõ, hiện giờ hắn vẫn là ỷ vào Phương Thanh Tuyết, chỉ đến lúc nào thần thông vượt qua Phương Thanh Tuyết mới có thể chân chính tự hào, muốn làm gì thì làm, tự do tự tại.

“Lực lượng của ta hiện tại gần mười mã lực, sau này khi trở thành nội môn đệ tử, chỉ cần tu luyện một thời gian ngắn là có thể đột phá Thần Thông Bí Cảnh, dù sao Cửu Khiếu Kim Đan cũng không phải là vật tầm thường. Thuận tiện thì tranh lấy một vị trí trên Sơn Hà Bảng, chỉ cần đạt được một vị trí trên Sơn Hà Bảng là có thể được ban cho pháp y, phi kiếm cấp bậc linh khí, đại lượng đan dược, những vật này cũng không phải tầm thường.”

Phương Hàn đi sâu vào bên trong Thiên Không Viện, vừa đi vừa suy nghĩ.

Với tu vi hiện tại của hắn thì chuyện vượt qua khảo hạch trở thành nội môn đệ tử là hoàn toàn nắm chắc. Giơ đây đi Thiên Ma chiến trường việc chính yếu nhất là bắt đại lượng Thiên Ma, luyện chế Bích Lạc Đại Đan. Đan dược chính là lương thực, càng nhiều thì càng tốt. Trong tay không có thức ăn, nội tâm tự nhiên sẽ không được an bình.

Dừng lại! Ngọc bài khảo hạch!

Đúng lúc này trước mặt hắn xuất hiện một cánh cửa đá khổng lồ, cửa đang đóng, trước của có bốn trưởng lão Vũ Hóa Môn, trông thấy Phương Hàn tới liên mở miệng ngăn lại.

Phương Hàn cũng không dám chậm trễ, vội vàng lấy ngọc bài chứng minh tư cách khảo hạch của mình đưa ra. Hắn biết rõ những trưởng lão này tuy không bằng các trưởng lão trong Vũ Hóa Thiên Cung, cũng không phải cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, nhưng lực lượng của bọn họ không thua kém gì hắn, hơn nữa trên người còn có các loại phi kiếm, linh khí, sức chiến đấu mạnh kinh người, chọc phải các lão dài hơi này chẳng kém gì chọc các cao thủ trên Sơn Hà Bảng.

Một trưởng lão tiếp nhận ngọc bài, nhìn nhìn ngọc bài một chút rồi giơ lên, ngọc bài hóa thành một đạo linh quang, bay đến nhập vào cửa đá.

Ầm ầm!

Cánh cửa đá cổ xưa mở ra, một luồng khí mát lạnh tràn ra, thổi vào mặt Phương Hàn, hắn tập trung quan sát thấy phía sau cánh cửa là một mảng hư không, khắp khí lưu quay cuồng, không thấy được gì rõ ràng cả, rốt cuộc cũng không biết đó là gì.

Vào đi thôi! Chỉ cần có thể ở trong Thiên Ma chiến trường mười ngày mười đêm là có thể đi ra. Thiên Ma chiến trường là một nơi rất tốt cho việc tu luyện, chỉ cần có thể chịu đựng được sự q·uấy n·hiễu của Thiên Ma thì tinh thần cũng sẽ được tôi luyện thêm! Chẳng qua nếu như không chịu đựng được mười ngày mười đêm thì rất nguy hiểm, có thể c·hết bất cứ lúc nào, ngươi hiện tại rời đi vẫn còn kịp.

Một trưởng lão trong lúc nói chuyện đưa một bình đan dược, “Đây là năm viên Ích Cốc Đan, có thể giúp ngươi duy trì thể lực ở mức tốt nhất khi ở Thiên Ma chiến trường. Ngươi cầm lấy đi.”

Phương Hàn tiếp nhận lấy bình đan dược, đi về cánh cửa đá cổ xưa.

Vừa bước vào bên trong cửa đá một bước, Phương Hàn liền cảm thấy như hắn lạc vào giữa vô tận hắc ám, thiên địa xoay chuyển, thiếu chút nữa là hôn mê, sau đó thân thể chợt chấn động, trôi nổi dập dềnh, nếu không phải nhờ thân thể hắn rất tốt, lực lượng cường đại chỉ sợ đã n·ôn m·ửa rồi.

Ông ông ông…

Âm thanh giống như ngàn vạn con ong bay qua vang lên, Phương Hàn lơ lửng rồi dần hạ xuống đất, khi hắn ổn định lại, mở mắt ra thì trước mắt sáng ngời lên, một khung cảnh khó tin hiện ra trước mắt.

Trước mặt là một bình nguyên hoang vu cực kỳ rộng lớn, trên bình nguyên là những miệng núi lửa nhấp nhô, giống như bị thiên thạch rơi xuống tạo nên.

Trên bầu trời là một khoảng không gian mịt mờ, tinh quang lấp lánh.

Nhất là rất nhiều tảng đá lớn lơ lửng giữa không trung, tựa hồ vươn tay ra là có thể chạm vào. Nhưng Phương Hàn biết rõ những tảng đá này đều là ở ngoài ngàn dặm.

Đây hình như không phải thế giới mà hắn sinh ra, bởi vì thế giới đó không có bầu trời như thế này.

Vô luận là ở đâu cũng không có những tảng đá lớn lơ lững giữa trời như vậy.

Đây là Thiên Ma chiến trường?

Phương Hàn quan sát sau lưng mới phát hiện cửa đá đã biến mất, không thấy dâu nữa, giống như là hắn bị trục xuất khỏi thế giới đó, không cách nào quay trở lại.

“Nơi này là Ngoại Vực Thiên Không!” Âm thanh tấm tắc của Diêm vang lên. Cánh cửa đá mà ngươi bước qua là một thông đạo, người bình thường không thể vượt qua được, nếu như thân thể không đủ mạnh mẽ thì có thể bị khí huyết đảo lộn mà c·hết. Rất nhiều đệ tử của các môn phái Tiên Đạo vi phạm môn quy mà bị trục xuất đên Ngoại Vực Thiên Không, vĩnh viễn không thể trở về. Nơi này cách xa thế giới chúng ta ở nghìn vạn dặm, không có thần thông cao cường thì không thể nào trở về. Ở đây, khắp nơi đều là thiên ma. Ngoại Vực Thiên Không! Ngoại Vực Thiên Ma!

“Điều thiếu nhất ở Ngoại Vực Thiên Ma chính là dương khí, huyết nhục, thân thể ngươi cường đại như vậy, chỉ chốc lát sẽ có rất nhiều Thiên Ma tìm đến, đến lúc đó chúng ta sẽ bắt Thiên Ma luyện đan, thu được thật nhiều lợi ích.”

“Hiện chúng ta đi đâu đây? Phương Hàn quan sát bình nguyên hoang vu mênh mông, ta cũng không thấy các ngoại môn đệ tử khác?”

“Vũ Hóa Môn sợ đệ tử kéo bè kết phái tập trung một chỗ chống lại Thiên Ma, không đạt được hiệu quả rèn luyện nên mỗi đệ tử đều phân biệt truyền tống đến những địa phương khác nhau. Ngoại Vực Thiên Không kỳ thật là một ngôi sao hoang phế, tuy không thể so sánh với thế giới của chúng ta nhưng diện tích cũng lớn bằng quốc thổ của vài đại vương quốc gộp lại. Ngươi có hứng thú đi đâu thì đi, nói không chừng có thể phát hiện được một ít thiên tài địa bảo gì đó. Phải biết rằng hoàn cảnh ở Ngoại Vực Thiên Không phi thường khắc nghiệt, nhưng thiên tài địa bảo, khoáng vật cũng rất nhiều, rất nhiều cao thủ dùng thần thông đến đây để tìm các loại tài liệu luyện đan. Nếu có thể tìm được một ít khoáng thạch quý hiếm thì so với đan dược còn có giá hơn rất nhiều.

“Ở đây vận dụng các loại pháp bảo như Huyết Miên Ma Y liệu có bị phát hiện không? Nếu không thì ta còn muốn lấy bảy thanh phi kiếm trong Hoàng Tuyền Đồ ra bỏ vào trong Thất Sát Hồ Lô, tạo thành Thất Sát Kiếm Trận.”

“Theo lý thì không thể bị phát hiện, nhưng chưởng giáo Vũ Hóa Môn mở ra cánh cửa này, cũng nên cẩn thận một chút.”

“Được.”

“Theo ta biết thì, Thiên Ma chiến trường do chưởng giáo Vũ Hóa Môn là để đệ tử tiến vào thí luyện, chỉ là một phần của Ngoại Vực Thiên Không.Ngoại Vực Thiên Không rộng lớn vô cùng, dù cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh phi hành ngàn năm cũng chưa không đi được đến tận cùng. Giống như biển lớn mênh mông, Ngoại Vực Thiên Ma chính là biển lớn, mà Thiên Ma Chiến Trường là một hòn đảo giữa biển, huyết nhục rất hấp dẫn đối với Thiên Ma, hàng năm đệ tử Vũ Hóa Môn đều đến đây, những ngày đó Thiên Ma tụ tập về đây cũng sẽ càng nhiều, thật giống như rắc mồi câu khi câu cá.”

Phương Hàn suy nghĩ, cảm thấy đúng là như vậy.

Trong lúc cùng Diêm nói chuyện đột nhiên xa xa có một bóng người lóe lên.

Là ai? Phương Hàn nhìn qua thì nhận ra đó là Phương Thanh Vi. Lúc này sắc mặt Phương Thanh Vi tái nhợt, pháp kiếm trên tay cũng không có, tóc tai tán loạn, hoảng sợ chạy trốn, tựa hồ gặp cái gì đó đáng sợ lắm.

“Phương Hàn cứu ta, ta gặp phải Thiên Ma, Thiên Ma đang truy đuổi ta. Mau cứu ta, ta gả cho ngươi, ta đáp ứng gả cho ngươi a!” Phương Thanh Vi ra sức gào khóc, âm thanh bén nhọn làm người khác run sợ.

Càng lúc càng tới gần.

“Đâu có gì truy đuổi ngươi đâu?” Phương Hàn nhìn sau lưng Phương Thanh Vi nói.

“Phải không?”

Mặt Phương Thanh Vi hiện ra một nụ cười quỷ bí.

“Nàng không phải Phương Thanh Vi, nàng là Thiên Ma…” Diêm đột nhiên nhắc nhở: “Cẩn thận!”

Ô ô, ô ô ô… đúng lúc này Phương Thanh Vi đột nhiên biến thành một đạo tàn ảnh đánh về phía Phương Hàn. Âm khí thật nặng, hàn khí trần ngập, Phương Hàn có cảm giác như tinh thần của hắn bị lạnh đến đông cứng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK