Một đám quỷ dạ xoa cầm đuốc trong tay cũng hiển nhiên đã phát hiện ra Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết, mỗi tên đều phát ra tiếng gào thét chói tai, tất cả đều ném cây đuốc cầm trên tay đi, chỉ còn lại cương xoa ở tay kia, có mấy tên hung hăng xông lên trước, trông giống như một đàn châu chấu bay tới, dường như bọn chúng đang thấy một miếng mồi béo bở.
Đám quỷ dạ xoa này sức bật thật kinh người, một lần nhảy lên cao thới ba bốn người chặp lại, xa tới ba bốn mươi bước, có thể đơn giản nhảy qua một căn lầu bình thường.
Tuy rằng không được như Phi Thiên Dạ Xoa, có thể bay lượn trên bầu trời thế nhưng cũng đã biểu hiện ra năng lực đặc biệt của ác ma.
Nếu như là cao thủ Thần Dũng cảnh giới cũng không thể nhảy cao, xa như vậy.
"Mười, mười một, mười hai........ Đúng là mười hai con, mười hai con quỷ dạ xoa. Tương đương với mười hai tên cao thủ Thần Dũng cảnh giới, may mà bọn chúng không có vũ kỹ sở trường như cao thủ Thần Dũng, vẫn bộc lộ nhiều kẽ hở có thể lợi dụng."
Thân thể Phương Hàn sừng sững, pháp kiếm dựng thẳng, cước bộ phi nhanh về phía trước, cũng không lùi mà tiến sát tới đám quỷ dạ xoa!
Ma nhân dưới lòng đất có một đặc điểm đó chính là thực lực của mỗi cá nhân lớn vô cùng nhưng vũ kỹ lại tương đối sơ sài, không có như nhân loại trải qua muôn ngàn thử thách đạt tới mức tinh diệu. Điều này đúng là kẽ hở lớn nhất để cao thủ g·iết c·hết đám ma nhân.
"Ha ha ha ha, không ngờ ở đây lại gặp tới hai nhân loại, còn có một nữ nhân đó, nhất định là muốn tới đây g·iết yêu thú mong phát tài rồi, nam chúng ta sẽ ăn sống, nữ sẽ bắt về dâng cho đại thống lĩnh!"
Đám quỷ dạ xoa nhanh như chớp bật tới, còn phát ra âm thanh mơ hồ như tiếng loài người.
Ma nhân dưới lòng đất trí tuệ cực cao, nhất là quỷ dạ xoa và ma nhân, trí tuệ chỉ sợ so với loài người kém hơn một chút mà thôi, Phi Thiên Dạ Xoa cũng không khác gì với loài người.
Hiện tại đám quỷ dạ xoa này liên tục phát ra thanh âm chói tai, một số tên vẫn còn cầm đuốc, số còn lại chỉ còn cầm cương xoa, cũng phải nói bọn chúng thoát khỏi kiếp thú từ chính thứ v·ũ k·hí này, từ đó mới có tất cả đặc điểm đặc trưng của "con người".
Ngôn ngữ, văn tự, của bọn chúng đều từ thời cổ xưa, do nhân loài truyền xuống.
Trong cuộc chiến sinh tồn, khó đối phó nhất sợ là không phải lực lượng bản thân mà chính là trí tuệ!
Một con quỷ dạ xoa xông tới trước tiên, giống như mãnh hổ, cương xoa trong tay hung hắng bổ xuống người Phương Hàn, hàn quang lóe ra lực lượng cực đại, đủ để chẻ đôi một con trâu trưởng thành, lực ma sát khiến không khí b·ốc c·háy.
Chát!
Phương Hàn sử dụng một cước Khôi Tinh Thích Đấu hung hăng đá lên thân cương xoa, nhất thời cương xoa bị đá lệch đi, đồng thời hắn nương theo thế tới, vung kiếm lên, kiếm thế như gió như mưa, liên tiếp lóe lên từng đạo tàn ảnh, hướng tới con mắt của quỷ dạ xoa.
Một kiếm chói mắt!
Mũi kiếm xuyên não.
Con quỷ dạ xoa này phát ra tiếng gào rít rung trời, tê tâm liệt phế, liên tục lùi về sau, phù phù một tiếng liền ngã vào trong dòng sông đen ngòm, từng mảng máu lẫn với dòng nước đen ngòm tuôn ra, sau đó t·hi t·hể bị dòng nước cuộn trào mãnh liệt rửa sạch không còn dấu vết.
Một chiêu sát địch, Phương Hàn tuyệt không dừng lại, thân thể lóe lên hai lần, vài bước đã tiến lên phía trước.
Vèo vèo vèo!
Vài chuôi cương xoa đâm tới nơi hắn đứng, nếu như né tránh chậm nửa nhịp sẽ bị xuyến thành thịt nướng. Tác dụng của cương xoa này thật là lớn, đủ có thể xuyên thủng pháp y của hắn.
"Giết hắn!"
Hử! Cô gái kia chạy đi đâu rồi?"
"Vừa nãy còn đang ở phía sau, bây giờ biến đâu mất rồi."
"Bất luận nữ nhân kia chạy đi đâu, trước tiên hãy g·iết tên nam nhân này đã!"
Đám quỷ dạ xoa điên cuồng rống lên, cương xoa phá không đâm đến, lực mạnh chiêu trầm ( ổn ), muốn dồn Phương Hàn vào chỗ c·hết, mà Phương Thanh Tuyết vẫn luôn theo sau Phương Hàn bây giờ lại biến mất không thấy cái bóng, không biết là nàng đi đâu rồi.
Phương Hàn lúc này cũng không nghĩ được nhiều như thế, bởi vì còn những mười một đầu quỷ dạ xoa đang vây lấy mình, chính là mười một đầu quỷ dạ xoa a, còn hung mãnh hơn rất nhiều so với mười một đầu Huyết Lang, hơn nữa lớp da của chúng đều được bọc bởi một tầng lân phiến rất dày, pháp kiếm chém vào liền gặp phải trở lực rất lớn, rất dễ bị chế trụ, muốn g·iết hết đám này cách tốt nhất là đâm vào mắt.
Nếu như lúc này Phương Hàn có thể dùng phi kiếm lại dùng Huyết Miên Ma Y nữa, sẽ dễ dàng giải quyết những đầu quỷ dạ xoa, thế nhưng Phương Thanh Tuyết đã nói rõ nàng muốn ở bên cạnh xem hắn tu luyện như thế nào, bây giờ sao có thể để lộ sơ hở đây? Chỉ sợ không c·hết ở trong tay quỷ dạ xoa mà lại c·hết trong tay Phương Thanh Tuyết.
"Phi Linh Cửu Chuyển!"
Phương Hàn lại tiếp tục né tránh khiến vài chuôi cương xoa đâm tới đều thất bại, sau đó hắn thi triển ra một chiêu trong Phi Linh Nhu Cốt Thân, một kiếm đột nhiên lại lần nữa hướng tới con mắt của một đầu quỷ dạ xoa.
"Người, muốn c·hết sao!"
Con quỷ dạ xoa này đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm, đem cương xoa trong tay ném đi, bàn tay vươn ra chộp tới kiếm quang của Phương Hàn, đầu quỷ dạ xoa này lại dựa vào lân phiến trên người cứng rắn chống lại pháp kiếm.
Nếu như pháp kiếm bị khống chế, lập tức Phương Hàn sẽ lâm vào tình huống nguy hiểm, trên tay không còn v·ũ k·hí, đến lúc đó muốn g·iết c·hết mấy đầu quỷ dạ xoa lì lợm này quả thực đúng là chuyện không thể nào.
"Lý Ngư Xuyên Ba!"
Trong đầu Phương Hàn khẽ động, trong lúc khẩn cấp, xương cốt toàn thân bỗng nhuyễn ra, trầm xuống, rồi luồn qua bên cạnh đầu quỷ dạ xoa này, lại thuận thế một kiếm vung ra, xoẹt một tiếng đã cắt đứt một lỗ tai của quỷ dạ xoa.
Chát!
Hoả tinh văng khắp nơi, một cái tai của đầu quỷ dạ xoa này b·ị c·hém rụng xuống, lân phiến trên đầu cũng b·ị c·hém rụng một mảng, tiên huyết tuôn ra nhễ nhại, nó kêu thảm một tiếng. Như con cú khóc tang quác quác quác quác.
"Lân phiến quả là cứng! Trảm Ma Kiếm của mình ngay cả thiết kim ngọc thạch cũng có thể dễ dàng cắt đứt, vậy mà chỉ thể cắt rơi được một mảnh lân phiến, nếu như là binh khí bình thường sao chống lại đây?" Thân thể Phương Hàn rơi xuống mặt đất, lăn mình vài vòng thoát ra ngoài.
Trong khoảng thời gian ngắn mười một đầu quỷ dạ xoa bao vây xung quanh Phương Hàn, cương xoa trong tay liên tục đâm tới, mà Phương Hàn lại ỷ vào thân pháp, lúc ẩn lúc hiện, xuyên qua xuyên lại, đến khi quỷ dạ xoa áp sát, hắn liền nâng kiếm chém tới.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Một cây cương xoa bị hắn trực tiếp chém đứt, qua hơn mười một hiệp, cương xoa trong tay mười một đầu quỷ dạ xoa đều đứt đoạn.
Lân phiến trên người bọn chúng cực kỳ cứng rắn thế nhưng cương xoa trong tay chỉ là sắt thường, sao có thể so với Trảm Ma Kiếm của Vũ Hóa Môn?
"Tốt!"
Sau khi chặt đứt toàn bộ v·ũ k·hí của đám quỷ dạ xoa, Phương Hàn nhất thời cảm giác áp lực giảm đi rất nhiều. Hắn đề khởi toàn bộ lực lượng tung ra liên tiếp kiếm chiêu, trong khoảng thời gian ngắn từng điểm lân tinh như sao sa lóe lên, mỗi một đầu quỷ dạ xoa đều cảm giác được khí thế sắc nhọn của mũi kiếm trực tiếp bức tới hai mắt của mình.
Đám quỷ dạ xoa rít gào lui về phía sau.
Phương Hàn lại một lần nữa vận khởi lực, tập trung toàn bộ tinh thần, trong lúc khẩn cấp hăn liền cảm nhận được huyết nhục toàn thân tựa hồ như biến thành một đoàn hỏa diễm cường liệt b·ốc c·háy hướng tới bộ não của mình, nhất thời Thiên môn trong não bộ bị tinh huyết hỏa diễm soi sáng toát ra ánh sáng chói chang như ánh mặt trời, tinh thần thông suốt trước nay chưa từng có.
Vào giờ khắc này Phương Hàn tựa hồ thấy được cốt não trên đỉnh đầu của mình trở nên trong suốt giống như thủy tinh.
"Đám quỷ dạ xoa này, sức bật trên dưới một nghìn ba trăm năm mươi cân, tốc độ chạy phi thường nhanh, chớp mắt đã qua bốn mươi ba bước! Trọng lượng trên dưới ba trăm năm mươi cân!" Đột nhiên ngay lúc đó trong tư duy của Phương Hàn hiện lên một loạt các thông số rất rõ ràng.
Thể trọng, tốc độ, lực lượng xuất thủ của đám quỷ dạ xoa này hầu như bị hắn nắm rõ, có thể phóng đoán chính xác sinh cơ trong người bọn chúng!
Thậm chí chỉ cần đám quỷ dạ xoa này khẽ động, còn chưa kịp lấy đà đã bị Phương Hàn cảm nhận được chúng muốn xông tới hướng nào.
Toàn bộ tinh thần đột nhiên đề thăng tới một tầng.
Cuối cùng hắn cũng Bước chân tới nhục thân cửu trọng, Thông Linh chi cảnh!
Đám quỷ dạ xoa này sức bật thật kinh người, một lần nhảy lên cao thới ba bốn người chặp lại, xa tới ba bốn mươi bước, có thể đơn giản nhảy qua một căn lầu bình thường.
Tuy rằng không được như Phi Thiên Dạ Xoa, có thể bay lượn trên bầu trời thế nhưng cũng đã biểu hiện ra năng lực đặc biệt của ác ma.
Nếu như là cao thủ Thần Dũng cảnh giới cũng không thể nhảy cao, xa như vậy.
"Mười, mười một, mười hai........ Đúng là mười hai con, mười hai con quỷ dạ xoa. Tương đương với mười hai tên cao thủ Thần Dũng cảnh giới, may mà bọn chúng không có vũ kỹ sở trường như cao thủ Thần Dũng, vẫn bộc lộ nhiều kẽ hở có thể lợi dụng."
Thân thể Phương Hàn sừng sững, pháp kiếm dựng thẳng, cước bộ phi nhanh về phía trước, cũng không lùi mà tiến sát tới đám quỷ dạ xoa!
Ma nhân dưới lòng đất có một đặc điểm đó chính là thực lực của mỗi cá nhân lớn vô cùng nhưng vũ kỹ lại tương đối sơ sài, không có như nhân loại trải qua muôn ngàn thử thách đạt tới mức tinh diệu. Điều này đúng là kẽ hở lớn nhất để cao thủ g·iết c·hết đám ma nhân.
"Ha ha ha ha, không ngờ ở đây lại gặp tới hai nhân loại, còn có một nữ nhân đó, nhất định là muốn tới đây g·iết yêu thú mong phát tài rồi, nam chúng ta sẽ ăn sống, nữ sẽ bắt về dâng cho đại thống lĩnh!"
Đám quỷ dạ xoa nhanh như chớp bật tới, còn phát ra âm thanh mơ hồ như tiếng loài người.
Ma nhân dưới lòng đất trí tuệ cực cao, nhất là quỷ dạ xoa và ma nhân, trí tuệ chỉ sợ so với loài người kém hơn một chút mà thôi, Phi Thiên Dạ Xoa cũng không khác gì với loài người.
Hiện tại đám quỷ dạ xoa này liên tục phát ra thanh âm chói tai, một số tên vẫn còn cầm đuốc, số còn lại chỉ còn cầm cương xoa, cũng phải nói bọn chúng thoát khỏi kiếp thú từ chính thứ v·ũ k·hí này, từ đó mới có tất cả đặc điểm đặc trưng của "con người".
Ngôn ngữ, văn tự, của bọn chúng đều từ thời cổ xưa, do nhân loài truyền xuống.
Trong cuộc chiến sinh tồn, khó đối phó nhất sợ là không phải lực lượng bản thân mà chính là trí tuệ!
Một con quỷ dạ xoa xông tới trước tiên, giống như mãnh hổ, cương xoa trong tay hung hắng bổ xuống người Phương Hàn, hàn quang lóe ra lực lượng cực đại, đủ để chẻ đôi một con trâu trưởng thành, lực ma sát khiến không khí b·ốc c·háy.
Chát!
Phương Hàn sử dụng một cước Khôi Tinh Thích Đấu hung hăng đá lên thân cương xoa, nhất thời cương xoa bị đá lệch đi, đồng thời hắn nương theo thế tới, vung kiếm lên, kiếm thế như gió như mưa, liên tiếp lóe lên từng đạo tàn ảnh, hướng tới con mắt của quỷ dạ xoa.
Một kiếm chói mắt!
Mũi kiếm xuyên não.
Con quỷ dạ xoa này phát ra tiếng gào rít rung trời, tê tâm liệt phế, liên tục lùi về sau, phù phù một tiếng liền ngã vào trong dòng sông đen ngòm, từng mảng máu lẫn với dòng nước đen ngòm tuôn ra, sau đó t·hi t·hể bị dòng nước cuộn trào mãnh liệt rửa sạch không còn dấu vết.
Một chiêu sát địch, Phương Hàn tuyệt không dừng lại, thân thể lóe lên hai lần, vài bước đã tiến lên phía trước.
Vèo vèo vèo!
Vài chuôi cương xoa đâm tới nơi hắn đứng, nếu như né tránh chậm nửa nhịp sẽ bị xuyến thành thịt nướng. Tác dụng của cương xoa này thật là lớn, đủ có thể xuyên thủng pháp y của hắn.
"Giết hắn!"
Hử! Cô gái kia chạy đi đâu rồi?"
"Vừa nãy còn đang ở phía sau, bây giờ biến đâu mất rồi."
"Bất luận nữ nhân kia chạy đi đâu, trước tiên hãy g·iết tên nam nhân này đã!"
Đám quỷ dạ xoa điên cuồng rống lên, cương xoa phá không đâm đến, lực mạnh chiêu trầm ( ổn ), muốn dồn Phương Hàn vào chỗ c·hết, mà Phương Thanh Tuyết vẫn luôn theo sau Phương Hàn bây giờ lại biến mất không thấy cái bóng, không biết là nàng đi đâu rồi.
Phương Hàn lúc này cũng không nghĩ được nhiều như thế, bởi vì còn những mười một đầu quỷ dạ xoa đang vây lấy mình, chính là mười một đầu quỷ dạ xoa a, còn hung mãnh hơn rất nhiều so với mười một đầu Huyết Lang, hơn nữa lớp da của chúng đều được bọc bởi một tầng lân phiến rất dày, pháp kiếm chém vào liền gặp phải trở lực rất lớn, rất dễ bị chế trụ, muốn g·iết hết đám này cách tốt nhất là đâm vào mắt.
Nếu như lúc này Phương Hàn có thể dùng phi kiếm lại dùng Huyết Miên Ma Y nữa, sẽ dễ dàng giải quyết những đầu quỷ dạ xoa, thế nhưng Phương Thanh Tuyết đã nói rõ nàng muốn ở bên cạnh xem hắn tu luyện như thế nào, bây giờ sao có thể để lộ sơ hở đây? Chỉ sợ không c·hết ở trong tay quỷ dạ xoa mà lại c·hết trong tay Phương Thanh Tuyết.
"Phi Linh Cửu Chuyển!"
Phương Hàn lại tiếp tục né tránh khiến vài chuôi cương xoa đâm tới đều thất bại, sau đó hắn thi triển ra một chiêu trong Phi Linh Nhu Cốt Thân, một kiếm đột nhiên lại lần nữa hướng tới con mắt của một đầu quỷ dạ xoa.
"Người, muốn c·hết sao!"
Con quỷ dạ xoa này đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm, đem cương xoa trong tay ném đi, bàn tay vươn ra chộp tới kiếm quang của Phương Hàn, đầu quỷ dạ xoa này lại dựa vào lân phiến trên người cứng rắn chống lại pháp kiếm.
Nếu như pháp kiếm bị khống chế, lập tức Phương Hàn sẽ lâm vào tình huống nguy hiểm, trên tay không còn v·ũ k·hí, đến lúc đó muốn g·iết c·hết mấy đầu quỷ dạ xoa lì lợm này quả thực đúng là chuyện không thể nào.
"Lý Ngư Xuyên Ba!"
Trong đầu Phương Hàn khẽ động, trong lúc khẩn cấp, xương cốt toàn thân bỗng nhuyễn ra, trầm xuống, rồi luồn qua bên cạnh đầu quỷ dạ xoa này, lại thuận thế một kiếm vung ra, xoẹt một tiếng đã cắt đứt một lỗ tai của quỷ dạ xoa.
Chát!
Hoả tinh văng khắp nơi, một cái tai của đầu quỷ dạ xoa này b·ị c·hém rụng xuống, lân phiến trên đầu cũng b·ị c·hém rụng một mảng, tiên huyết tuôn ra nhễ nhại, nó kêu thảm một tiếng. Như con cú khóc tang quác quác quác quác.
"Lân phiến quả là cứng! Trảm Ma Kiếm của mình ngay cả thiết kim ngọc thạch cũng có thể dễ dàng cắt đứt, vậy mà chỉ thể cắt rơi được một mảnh lân phiến, nếu như là binh khí bình thường sao chống lại đây?" Thân thể Phương Hàn rơi xuống mặt đất, lăn mình vài vòng thoát ra ngoài.
Trong khoảng thời gian ngắn mười một đầu quỷ dạ xoa bao vây xung quanh Phương Hàn, cương xoa trong tay liên tục đâm tới, mà Phương Hàn lại ỷ vào thân pháp, lúc ẩn lúc hiện, xuyên qua xuyên lại, đến khi quỷ dạ xoa áp sát, hắn liền nâng kiếm chém tới.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Một cây cương xoa bị hắn trực tiếp chém đứt, qua hơn mười một hiệp, cương xoa trong tay mười một đầu quỷ dạ xoa đều đứt đoạn.
Lân phiến trên người bọn chúng cực kỳ cứng rắn thế nhưng cương xoa trong tay chỉ là sắt thường, sao có thể so với Trảm Ma Kiếm của Vũ Hóa Môn?
"Tốt!"
Sau khi chặt đứt toàn bộ v·ũ k·hí của đám quỷ dạ xoa, Phương Hàn nhất thời cảm giác áp lực giảm đi rất nhiều. Hắn đề khởi toàn bộ lực lượng tung ra liên tiếp kiếm chiêu, trong khoảng thời gian ngắn từng điểm lân tinh như sao sa lóe lên, mỗi một đầu quỷ dạ xoa đều cảm giác được khí thế sắc nhọn của mũi kiếm trực tiếp bức tới hai mắt của mình.
Đám quỷ dạ xoa rít gào lui về phía sau.
Phương Hàn lại một lần nữa vận khởi lực, tập trung toàn bộ tinh thần, trong lúc khẩn cấp hăn liền cảm nhận được huyết nhục toàn thân tựa hồ như biến thành một đoàn hỏa diễm cường liệt b·ốc c·háy hướng tới bộ não của mình, nhất thời Thiên môn trong não bộ bị tinh huyết hỏa diễm soi sáng toát ra ánh sáng chói chang như ánh mặt trời, tinh thần thông suốt trước nay chưa từng có.
Vào giờ khắc này Phương Hàn tựa hồ thấy được cốt não trên đỉnh đầu của mình trở nên trong suốt giống như thủy tinh.
"Đám quỷ dạ xoa này, sức bật trên dưới một nghìn ba trăm năm mươi cân, tốc độ chạy phi thường nhanh, chớp mắt đã qua bốn mươi ba bước! Trọng lượng trên dưới ba trăm năm mươi cân!" Đột nhiên ngay lúc đó trong tư duy của Phương Hàn hiện lên một loạt các thông số rất rõ ràng.
Thể trọng, tốc độ, lực lượng xuất thủ của đám quỷ dạ xoa này hầu như bị hắn nắm rõ, có thể phóng đoán chính xác sinh cơ trong người bọn chúng!
Thậm chí chỉ cần đám quỷ dạ xoa này khẽ động, còn chưa kịp lấy đà đã bị Phương Hàn cảm nhận được chúng muốn xông tới hướng nào.
Toàn bộ tinh thần đột nhiên đề thăng tới một tầng.
Cuối cùng hắn cũng Bước chân tới nhục thân cửu trọng, Thông Linh chi cảnh!