• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã gần xế chiều, bình thường giờ này mẹ cô đã đi làm về nhưng giờ vẫn chưa thấy trở lại. Xem ra hôm nay ở công ty lại có công việc quan trọng cần giải quyết.

Quản gia đưa một chút bánh ngọt lên cho Lưu Ly, tiện thể nhắn lại với cô chủ rằng tối nay bà chủ không về nhà ăn tối. Lưu Ly buồn chán thở dài một cái, không biết tối nay hai anh trai có trở về nữa không? Xem ra cô sẽ phải ăn tối một mình rồi.

Cô vẽ nốt bức tranh của mình, cô chỉ phác họa lại bằng chì rồi thôi. Đúng lúc này có một giọng nói vang lên phía sau lưng của cô.

“Em làm gì mà nãy giờ thở dài sườn sượt vậy!”

Lưu Ly xoay người lại, thì ra là Phương Duệ Minh tới đây. “Anh Duệ Minh”

Lưu Ly thấy anh phút chốc quên mất mình đau chân định đứng lên nhưng chân cô truyền đến cơn đau nhói. Cô loạng choạng đỡ lấy giá vẽ, Phương Duệ Minh thấy vậy chạy tới kéo cô lại.

Anh nhìn thấy bên chân của Lưu Ly đang sưng rất lớn thắc mắc hỏi “Chân em bị làm sao vậy?”



“À không sao hôm qua em bị ngã ở trung tâm thương mại” Lưu Ly được Phương Duệ Minh dìu ngồi lại lên ghế. Anh cẩn thận hạ người xuống kiểm tra lại xem có bị gì nữa không mới yên tâm ngồi xuống.

“Em chỉ đi trung tâm thương mại thôi, đâu thể ngã được tới mức này!”

Lưu Ly nhớ lại chuyện ngày hôm qua kể cho anh. Phương Duệ Minh cũng biết chuyện ở trung tâm mua sắm ngày hôm qua, nhưng việc Nam Cung Minh Dạ có xô sát với người khác thì anh không có biết. Hôm nay anh đến tìm Nam Cung Minh Dạ là có chuyện khác.

Anh gọi cho Nam Cung Minh Dạ nhưng tên đó đang làm gì lại không bắt máy. Anh cứ nghĩ giờ này hắn ta đã trở về nhà nên mới tới đây, ai dè tên đó lại chưa về. Lưu Ly nhìn thấy Phương Duệ Minh cầm theo một số tài liệu gì đó thì biết anh đến để tìm anh trai nên cô nói:

“Anh đến gặp anh Minh Dạ có việc à, anh ấy vẫn chưa về! Em không biết hôm nay anh ấy có về đây không nữa!”

“Chắc một lát nữa cậu ta sẽ về thôi!” Phương Duệ Minh liếc nhìn đồng hồ trên tay, giờ vẫn còn khá sớm.

“Hôm nay chắc anh ấy phải giải quyết nhiều việc lắm!” Lưu Ly suy nghĩ tới đống tin tức sáng nay cô nhìn thấy trên mạng. Tuy là sẽ không ảnh hưởng gì tới công ty nhưng chắc chắn anh sẽ bị đám phóng viên đó làm khó. Còn có cả cô gái anh thích nữa, nếu như cô ấy thấy mấy tin tức đó sẽ hiểu lầm anh thì sao?

“Em đang lo lắng cho cậu ấy về mấy bài báo tối hom qua à! Cậu ấy sẽ giải quyết nhanh thôi!” Phương Duệ Minh an ủi Lưu Ly.

Lưu Ly cười nhẹ nhàng “Em biết anh ấy sẽ giải quyết được, em đang lo chuyện khác”

“Em lại suy nghĩ vẩn vơ nữa đấy à! Lưu Ly hoạt bát, vui vẻ bình thường anh thấy đâu phải như thế này!”



Lưu Ly xoay người lại chăm chú nhìn Phương Duệ Minh. Cô khẽ nhìn trước nhìn sau đề xem có ai đang ở gần không? Phương Duệ Minh Cảm thấy buồn cười, không biết cô bé này lại sắp có trò gì mới.

Lưu Ly ngoắc Phương Duệ Minh lại “Anh nhích lại gần đây một chút, em hỏi anh chuyện này một chút!”

Phương Duệ Minh vừa đi đến vừa hỏi “Em có chuyện gì thần bí vậy”

Lưu Ly kéo Phương Duệ Minh lại khẽ nói nhỏ vào tai anh. Anh khá ngạc nhiên vì hôm nay cô bé lại hỏi đến chuyện này. Anh đã hứa với Nam Cung Minh Dạ là sẽ không nói ra nhưng không lẽ tên đó đã làm điều gì đó khiến cô bé nghi ngờ. Anh cũng không muốn Nam Cung Minh Dạ giấu Lưu Ly nhưng nếu như không làm gì đó thì… có lẽ tên đó sẽ giấu cô bé suốt đời mất.

Phương Duệ Minh tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn Lưu Ly như là anh chưa biết chuyện gì để xem Lưu Ly sẽ nói tiếp chuyện gì.

“Sao em lại nghĩ như vậy”

Thấy Phương Duệ Minh vẻ mặt khờ khạo như vậy Lưu Ly cũng tưởng là anh không biết thật. Cô hỏi ngược lại anh:

“Anh thân với anh ấy như vậy mà anh ấy cũng không nói với anh sao? Quả thật là không ngờ. Em còn tửng là anh sẽ biết nữa đấy!”

“Nhưng sao em biết được chuyện cậu ấy đang có người ở trong lòng vậy” Lần này Phương Duệ Minh nghiêm túc muốn hỏi Lưu Ly. Nhìn sự chuyển đổi của Phương Duệ Minh, Lưu Ly bật cười.


“Sau tự nhiên vẻ mặt anh nghiêm túc vậy, em nhìn không có quen”


“Chuyện là tối hôm trước khi ăn cơm mẹ em có hỏi về chuyện tình cảm của anh Nghiêu Vũ, sau đó mẹ có hỏi qua anh Minh Dạ về chuyện đi xem mắt với mấy cô gái mẹ sắp xếp lần trước. Nhưng mà anh ấy nói anh ấy đã có người trong lòng rồi! Mọi người đều đã thử hỏi nhưng anh ấy không chịu nói chị gái đó là ai. Em còn tưởng là anh sẽ biết nên mới hỏi anh” Lưu Ly xụ mặt xuống có chút thất vọng.


Phương Duệ Minh gật gù nghĩ thầm: Thì ra không phải là Lưu Ly tự nghi ngờ, mà là do Nam Cung Minh Dạ úp mở trước.


Lưu Ly nhớ ra gì đó, cô nói với Phương Duệ Minh “Anh Duệ Minh, anh có nghĩ là chị gái lần trước ở bữa tiệc thường niên của công ty nhà em mà anh em chụp ảnh chung không?”


Phương Duệ Minh đang nhấp ngụm nước suýt bị sặc, anh nhanh chóng lắc đầu phủ nhận “Không phải, tuyệt đối không phải là cô gái đó!”


“Anh nói anh không biết mà, sao anh lại biết là không phải chị ấy” Lưu Ly thấy biểu hiện của Phương Duệ Minh rất đáng ngờ, anh như đang nói dối cô.


“Có phải anh cũng giấu em chuyện gì đó đúng không?” Lưu Ly bắt đầu không tin tưởng Phương Duệ Minh trước mặt. Giờ thì cô chắc chắn anh cũng biết, không thể nào anh lại không biết được. Cô thấy bản thân mình ban nãy thật ngu ngốc mới tin anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK