Mục lục
Van Anh Nhẹ Nhàng Giúp Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau, tám giờ tối.

Hạ Tử Du đứng ở trước gương ngắm nhìn trang phục của mình lần cuối cùng.

Mái tóc đen nhánh uốn xoăn gợn sóng to rủ xuống, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng tinh xảo, mặc bộ đồ Tây màu trắng ngó sen. . . . . . Giờ phút nhìn cô như thể công chúa bước ra từ truyện cổ tích, xinh đẹp không gì sánh nổi.

Mỉm cười trong gương, cô cầm ví bước ra khỏi phòng.

Mặc dù cô là thiên kim tiểu thư nhà họ Hạ, nhưng đây là lần đầu tiên cô trưng diện cao quý ưu nhã thế này. Từ ánh mắt ngạc nhiên cùng lời khen ngợi của những người giúp việc, cô cảm thấy cô đã đạt được hiệu quả như mong muốn.

Cô cố ý không để tài xế trong nhà đưa cô đi dự dạ tiệc bởi vì cô sợ bị ba mẹ biết được. Dù sao, bây giờ cô vẫn chưa nghĩ ra một lý do hợp lý để thuyết phục ba mẹ. Mà tối nay, dù thế nào đi nữa, cô cũng phải thức thâu đêm để suy nghĩ vấn đề này.

Buổi dạ tiệc này đặt ở khách sạn PoFei, tượng trưng cho thân phận đứng đầu thành phố. Hễ mọi người trong giới thượng lưu có chuyện quan trọng muốn tuyên bố với bên ngoài đều tổ chức ở khách sạn đắt giá này.

Không để ý ánh mắt thèm nhỏ dãi nhìn cô qua kính chiều hậu của tài xế taxi, Hạ Tử Du lập tức bước xuống xe, tao nhã đi về phía khách sạn.

Đám nhà báo phóng viên biết được tin đính hôn của Đàm Dịch Khiêm đã chờ trước cổng khách sạn từ lâu. Cổng khách sạn bị chặn kín, đến con kiến cũng không chui lọt.

Khi Hạ Tử Du đang lo lắng làm sao để vượt qua đám nhà báo để vào khách sạn, chị Dư đã dẫn vài nhân viên bảo vệ đi tới phía cô.

Chị Dư mỉm cười long trọng chào cô, “Hạ tiểu thư.”

Hạ Tử Du gật đầu tỏ vẻ lễ phép, “Chị Dư.”

Chị Dư làm dấu xin mời, “Mời cô đi hướng này theo chúng tôi, ở đây có quá nhiều nhà báo, có thể đi thang máy dành cho khách quý đến buổi dạ tiệc.”

Hạ Tử Du cảm thấy bất ngờ bởi vì nhìn thấy mấy bảo vệ phía sau chị Dư bắt đầu bảo vệ cô theo hình tam giác.

Hạ Tử Du dò hỏi, “A, đây là. . . . . .” Cô không cho rằng tham gia dạ tiệc cần phải bảo vệ như thế.

Chị Dư cười cười giải thích, “Tổng giám đốc dặn chúng tôi phải thận trọng bảo vệ các vị khách quan trọng tham gia dạ tiệc. Tôi nghĩ, cô cũng có thể là vị khách quan trọng mà tổng giám đốc mời đến. . . . . .”

Hạ Tử Du khẽ mỉm cười, không nói thêm gì nữa.

—–

Dạ tiệc đặt ở tầng chín mươi chín của khách sạn, ngụ ý Thiên Trường Địa Cửu (lâu dài như trời đất) rõ ràng. Có thể thấy được Đàm Dịch Khiêm cực kỳ để ý tới buổi tiệc đính hôn này.

Hạ Tử Du đi thang máy dành cho khách quý lên đến tầng chín mươi chín. Sau khi hộ tống cô tới nơi an toàn, chị Dư lại đi tiếp đón những khách mời khác.

Hạ Tử Du sững sờ nhìn cách bố trí buổi dạ tiệc, bước chân dừng lại thật lâu trước cửa vòm hoa hồng.

Cô nghĩ là cô đã chuẩn bị tâm lý vô cùng tốt, hôm qua luyện tập mỉm cười cả đêm, nhưng vào thời khắc này lại cứng ngắc như vậy. . . . . .

Trong tầm mắt, anh đang đứng cách cô vài mét, mặc bồ đồ Tây màu đen cắt may vừa vặn, thoạt nhìn chững chạc mà điển trai, nâng ly chuyện trò vui vẻ với bạn bè trong giới thương lưu, làm cho anh càng thêm hăng hái.

Dĩ nhiên, cô cũng không thể bỏ qua người phụ nữ trẻ tuổi mặc bộ lễ phục màu hồng cánh sen đứng bên cạnh anh, phong cách thoát tục nhã nhặn lịch sự, có lẽ chính là vị hôn thê của anh!

Dù là cử chỉ hay vẻ bề ngoài, anh và vị hôn thê đều hoàn mỹ, tỏa ra vẻ tôn quý và kiêu ngạo, dường như đã nói lên sự xứng đôi giữa họ. . . . . .

Có lẽ là e sợ cơn chua xót lan tràn, một giây này, ý cười trên khuôn mặt cô càng sâu, cố gắng thẳng người ung dung bước vào buổi dạ tiệc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK