• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ngô Diệp Tử

Beta: Trang

Nếu là trước đây, chắc chắn Ôn Noãn sẽ không tin Cố Thâm là một người dịu dàng, nhưng bây giờ sự thật đã bày ra trước mặt, dù cô không muốn tin thì cũng phải tin.

Thiếu niên đang đứng trước mặt cô, là một người rất dịu dàng nhưng chỉ thể hiện sự dịu dàng và quan tâm đến những người mà anh yêu quý. Còn với người ngoài, anh vẫn luôn giữ thái độ lạnh lùng xa cách.

Ôn Noãn có hơi xấu hổ, vội xoay người nhìn sang hướng khác: "Em mới không phải như vậy."

Cô lúng túng chuyển chủ đề: "Chúng ta ra đằng kia mua chút đồ rồi về nhà thôi."

Cố Thâm nhìn bộ dạng xấu hổ của cô, không nhịn được bật cười.

"Được."

Chọn đồ xong, Ôn Noãn đẩy xe đến quầy thanh toán.

Cố Thâm muốn trả tiền nhưng lại bị Ôn Noãn cản. Anh cũng biết rõ tính cách của Ôn Noãn. Bây giờ cô đã có thể vui vẻ nhận những món quà anh tặng. Nhưng cô sẽ không đồng ý chuyện Cố Thâm lúc nào cũng là người trả tiền. Mặc dù cả hai đang hẹn hò, nhưng cô nghĩ mấy chuyện như này vẫn nên sòng phẳng với nhau.

Cố Thâm cũng không muốn vì chuyện này mà xảy ra xích mích với cô. Hai người cũng chỉ mới hẹn hò mà thôi, anh tin sẽ có một ngày cô chấp nhận điều này.

Cố Thâm nhìn người đang lén lút gần đó, đột nhiên anh nhớ tới dáng vẻ thất thần vữa nãy của cô, nhíu mày lại, lo lắng nhìn Ôn Noãn.

Thực ra lúc đầu, Cố Thâm định đi đến tận nhà để tìm cô. Nhưng lúc anh đang đứng trước cửa khu chung cư thì nhìn thấy Ôn Noãn đi ra. Anh không suy nghĩ mà ngay lập tức đi theo cô.

Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại của Cố Thâm vang lên.

Anh mở ra xem thì thấy Đan Lễ đang gọi. Cố Thâm nheo mắt, nghe máy.

"Alo."

"A Thâm! Hình như Ôn Noãn xảy ra chuyện rồi." Đan Lễ nóng vội giải thích: "Tôi vừa thấy trên Weibo có mấy hot search liên quan đến Ôn Noãn, cái gì mà là kẻ máu lạnh, không chịu ra tay giúp đỡ khi người nhà gặp khó khăn. Nói chung là bị mắng chửi thậm tệ lắm. Cậu mau lên xem thử đi."


Sắc mặt của Cố Thâm ngay lập tức thay đổi, anh lạnh lùng nói: "Cậu kể rõ hơn cho tôi nghe xem nào?"

Đan Lễ nói: "Tôi thấy trên weibo có một đoạn video clip, hình như được quay ở trước cửa khu chung cư mà Ôn Noãn đang ở. Ai đó đã quay lại cảnh cãi vã của Ôn Noãn với mẹ cậu ấy rồi đăng lên, mấy người này dùng tiền để mua thủy quân thì phải, bên dưới toàn là bình luận khó nghe."

Không cần nghĩ anh cũng đoán ra kẻ chủ mưu đứng đằng sau chuyện này.

Cố Thâm dặn dò đối phương: "Cậu bảo Hoắc Du điều tra giúp tôi chuyện này. Hiện tại tôi có chút chuyện rồi."

"Ok."

Anh vừa cúp điện thoại, thì Ôn Noãn cũng đi đến nơi.

Cố Thâm đưa tay ra cầm lấy túi đồ trong tay cô, cúi đầu hỏi cô: "Bây giờ mình đi về hả?"

"Ừ."

Ôn Noãn: "Vừa nãy ai gọi điện thoại cho anh thế?"

Cô quan sát nét mặt của Cố Thâm, khẽ nhíu mày lại: "Em thấy sắc mặt của anh không được tốt lắm."

Cố Thâm mím chặt môi, một lúc sau mới lên tiếng: "Đan Lễ vừa kể cho anh nghe một chuyện."

Ôn Noãn cũng không tò mò. Cô khẽ gật đầu, rồi đi thẳng về phía trước.

Cố Thâm nhìn theo bóng lưng cô, do dự không biết có nên kể cho cô nghe hay không, thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại của Ôn Noãn vang lên.

Ôn Noãn có hơi bất ngờ, vì tại sao giờ này Ngạc Thiên Thiên lại gọi điện thoại tới cho cô. Đang định nghe máy Cố Thâm hỏi: "Ai gọi điện thoại cho em vậy?"

Ôn Noãn đưa điện thoại cho anh xem: "Thiên Thiên gọi cho em."

Cố Thâm: "..."

Ánh mắt anh tối lại, muốn khuyên cô đừng nghe điện thoại. Nhưng anh chỉ là người ngoài cuộc, trong chuyện này không có quyền khuyên cô. Hơn nữa đây là chuyện liên quan đến Ôn Noãn, cô vẫn nên biết.

Cố Thâm gật đầu: "Em nghe máy đi."

Ôn Noãn nghi ngờ nhìn anh, vì cô không chịu cho anh trả tiền nên bây giờ người này đang tức giận à?

Cô bật cười, gật đầu.

Lúc cô nghe điện thoại, Cố Thâm nhìn ra được sắc mặt của Ôn Noãn thay đổi, nhưng khoảnh khắc đó chỉ diễn ra trong chớp mắt, ngay lập tức sắc mặt của Ôn Noãn đã khôi phục giống ngày thường. Ngay cả anh cũng không thể nhìn ra bây giờ cô đang nghĩ gì?

Sau khi cúp máy, Ôn Noãn quay sang hỏi Cố Thâm: "Anh biết rồi đúng không?"

Kết hợp với biểu cảm do dự vừa nãy của anh, Ôn Noãn có thể dễ dàng đoán ra được.

Cố Thâm gật đầu nói: "Đan Lễ vừa mới kể cho anh nghe."

Anh nhìn Ôn Noãn, trong ánh mắt hiện rõ sự lo lắng: "Đã có chuyện gì xảy ra?"

Ôn Noãn nở nụ cười chua xót nói: "Thực ra em cũng đoán được từ trước mọi chuyện sẽ không kết thúc đơn giản như vậy."

"Để về nhà em sẽ kể rõ cho anh nghe."

"Được."

**

Chờ đến khi hai người về đền nhà thì mọi chuyện đã vô cùng căng thẳng. Đoạn video clip kia đã được các blog lớn chia sẻ, hiện tại có rất nhiều người qua đường cũng nhảy vào bình luận.

Người ta sẽ thường bênh vực kẻ mà họ cho là yếu dù không biết đó là đúng hay sai. Chỉ cần có một người đứng chỉ trích, là có thể kéo theo một chửi hùa theo.

Hơn nữa kẻ đó còn cố tình mua thủy quân để đẩy chuyện này lên hot search, dù chỉ mới đăng tải được 30 phút nhưng đã có tới một triệu lượt truy cập.

Ôn Noãn mở một bài viết ra xem thử, hầu hết các lời bình luận đều đang chửi cô rất thậm tệ.

Ôn Noãn hít thở một hơi thật sâu, rồi mở đoạn clip ra xem.

Video này đã được cắt ghép, chỉnh sửa. Hầu hết những lời Ôn Noãn nói đều đã bị xóa sạch, chỉ còn giữ lại những lời than khóc và mắng chửi thậm tệ của mẹ Ôn, bà ta đang chỉ trích cô là kẻ máu lạnh vô tình. Cắt ghép hợp tình hợp lý như vậy thật đúng là có thể khiến cho mọi người thấy cô là một kẻ rất xấu xa và độc ác.

—— Wow, tôi cảm thấy cô gái này rất quá đáng!! Dù sao thì bà ấy cũng là mẹ ruột của cô ta. Cô ta có cần phải đối xử tàn nhẫn với bà ấy như vậy không. Thực sự là coi mẹ ruột như kẻ thù mà.

—— Tôi cảm thấy nhìn cô gái này rất quen. Mọi người có biết đó là ai không, cmt cho tôi biết với.

—— Để tôi nói cho mọi người biết, cô gái trong video này chính là Ôn Noãn, là người đạt giải quán quân của chương trình IQ. Lúc trước tôi còn ngưỡng mộ cô ta, nhưng thực sự không ngờ cô ta lại là con người như vậy. Ôi, thật hối hận vì ngày trước tôi đã thích cô ta.

—— Thật à!!! Tôi không ngờ Ôn Noãn lại là con người như vậy đấy. Ai đó là người quen bạn bè thì tiếp tục bóc phốt cô ta lên mạng đi. Biết đâu lại càng có những sự thật bất ngờ hơn.

—— DM, tôi không ngờ lại có người liên kết với người ngoài để hãm hại ba mẹ ruột của mình đấy. Nếu cô ta mà là con gái của tôi, tôi nhất định sẽ đoạn tuyệt quan hệ với cô ta luôn. Mẹ nó! Tốn cơm tốn gạo nuôi nó khôn lớn lại dưỡng ra một con sói mắt trắng.

—— Ôn Noãn à, chuyện này cô sai rồi. Dù rất thích cô nhưng tôi không thể bênh vực cô được. Tôi khuyên cô nên về xin lỗi người nhà đi. Đi make-up lại nhân phẩm đi.

—— Trời ạ! Chỉ có một đoạn video ngắn ngủn thế mà mọi người có thể kết luận ai đúng ai sai à? Nhỡ đâu sự thật đằng sau không như vậy thì sao? Chưa gì đã ngang nhiên dùng lời lẽ khó nghe mắng chửi cô ấy. Ai muốn thoát fan thì mau thoát đi. Vắng mấy người thì chợ vẫn đông.

—— Tôi đến ạ mọi người luôn. Nếu không phải tôi biết rõ mối quan hệ của Ôn Noãn với người nhà thì thiếu chút nữa tôi đã tin mấy lời bịa đặt của bọn thủy quân. Trước khi mắng Ôn Noãn là kẻ máu lạnh thì tôi khuyên mọi người nên đi tìm hiểu trước đi.

...

Cũng có một vài người lên tiếng bênh vực Ôn Noãn.Cô dạo một vòng trên weibo, lúc này Cố Thâm cũng đang gọi điện để nhờ người xử lý chuyện này. Trên Weibo đang hot như vậy, đương nhiên mấy người bạn thân của Ôn Noãn cũng đều biết, lần lượt nhắn tin an ủi cô.

Ngu Thư: Ôn Noãn, mấy ngày nay cậu đừng lên Weibo.

Ngạc Thiên Thiên: Đúng vậy, tôi không ngờ bọn họ lại quá đáng như vậy. Còn dám lén quay video rồi tung lên mạng?

Trình Lại Hàm: Đm, đúng là bỉ ổi!! Suốt ngày chỉ biết bắt nạt người khác thôi!!

Vương Giai: Noãn Noãn, chuyện này cũng đang nổi trên diễn đàn trường rồi. Nhưng cậu đừng lo lắng quá, mọi người đều hiểu chuyện, còn đang cố giúp cậu thanh minh đấy.

...

Ôn Noãn đọc hết những tin nhắn an ủi, trong lòng cảm thấy rất ấm áp.

Cô thật may mắn, những người bạn của cô vẫn luôn ở bên cạnh an ủi cô. Mấy người họ không hề gặng hỏi lý do quá đáng mà lựa chon tin tưởng cô, tin cô không phải loại người như vậy.

Ôn Noãn bật cười, vội gửi tin nhắn vào trong nhóm chat:" Mọi người đừng lo lắng, tôi vẫn ổn, cũng đừng lên mạng để cãi nhau tay đôi với mấy người kia nữa, làm vậy chỉ chuốc bực vào người thêm thôi."

Cô gửi tin nhắn xong thì Cố Thâm cũng vừa cúp máy. Anh quay sang nhìn cô: "Anh đã nhờ phòng bảo vệ check lại camera rồi yêu cầu họ gửi video cho anh. Chút nữa người quản lý cũng sẽ đăng bài giải thích lên weibo chính của khu chung cư."

Khu chung cư của bọn họ đang ở đúng là có một tài khoản Weibo chính thức. Khi chung cư tổ chức sự kiện nào đó thì nick weibo này mới lên bài viết chia sẻ hình ảnh. Do được một tập đoàn lớn đứng ra xây dựng, nên nick weibo của khu chung cư cũng có hơn mấy chục vạn fan, còn có cả tích V.

Ôn Noãn gật đầu, hỏi Cố Thâm: "Anh không có chuyện gì muốn hỏi em à?"

Cố Thâm:"Hỏi chuyện gì mới được?"

Ôn Noãn im lặng một chút rồi bật cười: "Không ngờ mọi người lại tin tưởng em như vậy đấy."

Cố Thâm đưa tay ra gõ nhẹ lên trán cô: "Bởi vì bọn anh đều biết em không phải loại người như vậy."

Giọng nói của anh trầm hơn: "Nhưng em cũng có chuyện muốn kể cho anh nghe đúng không?"

Ôn Noãn khẽ gật đầu: "Đúng vậy."

Cô nói: "Tối hôm qua bà ta đã đi lên tận trên cửa phòng tìm em, nhưng em đã nhờ bảo vệ đuổi bà ta đi rồi."

Lúc đó cô tưởng người kia đã rời đi rồi, nhưng không ngờ bà ta vẫn ngồi chờ cô ở trước cửa.

Nghe đến đây, sắc mặt của Cố Thâm liền tối sầm lại.

"Bà ta đi vào đây thế nào được vậy?"

"Em không rõ." Ôn Noãn lắc đầu: "Chắc là bà ta nhân lúc bảo vệ không để ý rồi lẻn vào đây."

Khu chung cư này quản lý rất nghiêm ngặt, muốn đi vào khu chung cư thì phải đăng ký từ trước, hơn nữa nếu là người lạ họ sẽ gọi điện chủ căn hộ để xác nhận lại.Nếu không có sự cho phép của chủ căn hộ, thì bảo vệ nhất định sẽ không cho người kia đi vào.

Cố Thâm gật đầu với cô, nhưng trong đầu lại đang nghĩ đến chuyện khác.

"Nhưng tại sao bà ta lại biết em đang ở đây?"

Ôn Noãn ngạc nhiên: "... Chắc là có ai đó lỡ miệng nói ra chăng."

Sắc mặt của Cố Thâm tối sầm, cũng không hỏi gì nữa.

Mấy phút sau, nhân viên gửi đoạn video cho Cố Thâm, hai người cùng nhau ngồi xem. Khi nghe được những lời mắng chửi của người kia, khí thế trên người của Cố Thâm ngày càng trở nên dữ tợn.

"Chuyện này em cứ để anh giải quyết đi."

Ôn Noãn lắc đầu.

"Không, để em tự giải quyết." Cô bình tĩnh nói: "Lát nữa em sẽ đăng đoạn video lên Weibo, em muốn cho mọi người bộ mặt thật của bà ta. Tuy người ta vẫn hay bảo chuyện gia đình tự về nhà mà giải quyết, nhưng em muốn để mấy kẻ kia biết cái giá khi liên tục tìm đến gây sự với em."

Ôn Noãn không muốn vô duyên vô cớ nghe những lời mắng chửi đó, cũng không muốn dây dưa với đám người kia nữa. Nếu không đem chuyện này giải quyết ổn thỏa, chắc chắn lần sau mấy kẻ kia lại tiếp tục dùng kế sách này.

Sự nhẫn nại của Ôn Noãn đã dần cạn kiệt.

Cố Thâm trầm tư suy nghĩ, rồi gật đầu nói: "Để anh kêu quản lý chia sẻ đoạn video lên trang chủ của khu chung cư, rồi sau đó em lên bài giải thích?"

"Vâng."

Ôn Noãn ngồi chỉnh sửa lại bài viết để đăng weibo, thì người của tổ chương trình cũng đã gọi điện đến.

Chu Tuấn hỏi qua tình hình của Ôn Noãn, biết Ôn Noãn định đăng bài giải thích trên weibo liền nói:" Tôi với em tiếp xúc khá lâu rồi, tôi cũng biết em không phải là người như vậy. Lát nữa em đăng bài giải thích thì tổ chương trình cũng sẽ đứng ra chia sẻ và bênh vực em. Chúng tôi sẽ luôn ủng hộ và ở bên cạnh em nên đừng lo lắng quá."

Ôn Noãn bật cười, nói: "Cảm ơn anh rất nhiều."

Hành động của họ giống như việc "đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi". Ân tình này, cả đời này cô sẽ không bao giờ quên.

20' sau, trong lúc mọi người đang ầm ĩ đòi thoát fan thì Ôn Noãn-một người từ trước đến nay chưa từng đăng bài viết trên weibo, đột nhiên hôm nay lại chia sẻ bài viết mới.

Cuối cùng thì người trong cuộc đã lên tiếng.

Ôn Noãn V:" Tôi thực sự không thích nói chuyện gia đình trên Weibo nhưng chuyện lần này quá lớn, nên tôi đành phải xin lỗi vì quấy rầy mọi người rất nhiều, đã khiến cho mọi người phải lo lắng chuyện trong gia đình tôi.

Lời đầu tiên tôi muốn nói chính là đoạn video kia đã thông qua cắt ghép chỉnh sửa. Thứ hai, từ khi sinh ra cho đến khi 14 tuổi, tôi đều sống ở cô nhi viện. Sau đó tôi được người của Ôn gia đón về nhà, đúng là họ đã cho tôi tiền ăn học, điều này tôi không phủ nhận.

Tôi biết dù mình nói ra thì mọi người vẫn không tin, tôi vẫn được phép ăn cơm cùng bọn họ nhưng mấy người trong Ôn gia chưa từng coi tôi là người thân, tôi biết họ chỉ coi tôi như một người hầu. Chị gái tôi muốn thứ gì thì tôi đều phải chạy đi mua.Nếu chị gái mà không chịu ăn cơm, hay bị bệnh thì cũng đều do tôi gây ra. Cả gia đình cùng nhau đi dạo phố, nhưng họ không bao giờ mang tôi đi theo. Bởi vì họ cho rằng tôi lớn lên ở trong cô nhi viện, mang tôi đi theo sẽ khiến gia đình họ mất mặt.

...

...

Những điều tôi nói ở đây đều là sự thật, còn lựa chọn tin hay không tin thì tùy thuộc vào mọi người. Tôi mong mọi người có thể tìm hiểu một chút, có thể hỏi những người bạn học cùng trường với tôi hoặc liên hệ trực tiếp với Ôn gia.

Còn về lời chỉ trích trong video, tôi cũng muốn tự lên tiếng thanh minh cho chính mình. Tôi chưa từng hợp tác với người ngoài để hãm hại người nhà. Tôi biết mấy kẻ đó là người không có lương tâm, nhưng họ ít nhất cũng nên đi điều tra trước khi buộc tội tôi.

Còn một điều rất quan trọng nữa, một tháng trước tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với Ôn gia. Hiện tại tôi đang sống một cuộc sống rất tự do và thoải mái. Tên của tôi vẫn là Ôn Noãn nhưng đã không còn dính líu gì đến Ôn gia bọn họ nữa. Tôi nói điều này mong mọi người sẽ không hiểu lầm nữa."


Ôn Noãn không chỉ đăng bài viết giải thích trên weibo, cô còn đăng kèm mấy tấm ảnh.


Là bản thỏa thuận lần trước của cô với Ôn gia.


Mọi người cũng thực sự sốc. Bọn họ không ngờ, Ôn Noãn lại bất hạnh, gặp được một gia đình cực phẩm như vậy. Không thể tin được trên đời lại có cặp bố mẹ ruột mà đối xử với con mình ác độc như vậy.


Cư dân mạng liền đổi chiều, tất cả đều là lời xin lỗi và đồng cảm với Ôn Noãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK