“ Bác Hinh đưa thằng bé đi chỗ khác ” ông Lục lên tiếng
Bác Hinh không thể làm gì khác đành bế đứa nhóc mười mấy tuổi chạy ra khỏi căn phòng lạnh như băng, cơ thể phu nhân đã lạnh bà ấy đã chọn cách tự sát để giải thoát bản thân.
Bóng dáng mẹ năm đó vẫn luôn in sâu trong tâm trí Lục Minh, đây cũng là nỗi ám ảnh đến giờ mà Lục Minh vẫn chưa thể bước ra được. Nhìn thấy tình hình hôm đấy khiến Lục Minh không còn tỉnh táo, nếu Mỹ Lệ xảy ra chuyện gì bản thân Lục Minh sẽ không thể sống được nữa!
Cảm giác ôm cô vào lòng không bao giờ buông, muốn cô mãi mãi bên cạnh anh ……
Mỹ Lệ giờ đã nằm ngủ ngon trong lòng anh, mỗi lần mở mắt Lục Minh sẽ được thấy mùi hương của loại gỗ trầm vang vọng quanh mũi.
Mùi hương đặc trưng của Mỹ Lệ, mùi hương như sự an toàn khiến cho Lục Minh an tâm đi vào giấc ngủ.
….
“ Các ngươi sẽ không thể bắt ta được lâu đâu, ta sẽ sớm ra ngoài gặp hắn Lục Minh …. Âhhahahha ” ông ta giờ như phát điên, gương mặt sưng vù lên vì bị đánh.
Lục An ngán ngầm lắc đầu, Lục Minh vừa xuất hiện ánh nhìn ông Lý chỉ tập chung vào anh “ Tên họ Lục kia ngươi…”
Lục Minh trừng mắt nhìn chằm chằm ông ta “ Ông làm cô ấy bị thương, tôi sẽ khiến ông bị gấp đôi gấp bội lần ” hằng giọng nặng, rặn ra từng chữ khiến đối phương nghe được cảm thấy như ác quỷ hiện thân.
Lục An đứng bên cạnh còn cảm thấy sợ hãi, chỉ lui về sau “ Những lúc thế này không nên dây vào tên đang bị con đuỹ tình yêu nó quật kia ” Lục An cười thầm trong lòng …..
“ Kế hoạch ký hợp đồng này do tôi nghĩ ra ” Lục Minh lên tiếng bàn tay to lớn đập mạnh vào kính chắn trước mặt
“ Kế hoạch này để ông lòi đuôi ra, đêm ở khu nghỉ dưỡng ông chơi tôi một vố đau. Hôm nay coi như tôi trả lại cho ông còn về bản hợp đồng ông tự đắc nó là giả ” Lục Minh cất giọng trầm nhìn ông ta với nửa con mắt ….
Ông ta nghe được liền sửng sốt nhảy dựng lên “ Tên họ Lục đêm khu nghỉ dưỡng là sao? ” ông ta gào lớn nhưng Lục Minh vẫn cất bước mặc kệ ông ta đang đập kính giãy giụa.
……
Lục Minh về đến nhà, nhìn thấy dáng người nhỏ nhắn, mặc một chiếc áo phông cùng chân váy thật đơn giản mái tóc dài được Mỹ Lệ búi gọn lên cao không làm vướng mặt khi nấu ăn.
Lục Minh tiến đến, anh ôm cô từ đằng sau tựa đầu vào vai cô “ Em không đi nghỉ à? ”
“ Em nằm nhiều cũng mệt nên quyết định đi làm món gì đấy ăn cho đỡ buồn miệng ” Mỹ Lệ khẽ cười
Đôi tay đan chặt lấy vòng eo cô không muốn rời, anh hôn nhẹ lên cổ tạo ra cảm giác hơi rạo rực. Mỹ Lệ hơi buồn cô thu thu cái cổ nhỏ lại. Lục Minh liền phì cười anh xoay người cô để hai gương mặt đối diện nhau.
Anh đỡ gáy đưa gương mặt sát gần chạm vào đôi môi mềm, Mỹ Lệ hơi đẩy nhẹ hai người thoát ra khỏi sự cuốn hút khó tả này. “ Anh….đột nhiên ….làm gì vậy? ” Mỹ Lệ ngại ngùng cô xoay xoay nắm tay mấy vòng tròn nhỏ.
Vòng tay Lục Minh bao trọn eo cô “ Anh thử thức ăn ” giọng điệu thật khiến người ta đỏ mặt.
Mỹ Lệ đưa lên trước mặt anh một bát salat rau củ “ Đây mới là đồ ăn để anh thử! ” cô nhìn ánh mắt uỷ khuất
Anh chỉ cười cười hơi lắc đầu ánh mắt cưng chiều luôn chăm chú nhìn cô, Mỹ Lệ xoay người bỏ đi ra ghế sofa. Vừa đặt bát salat xuống bàn một lực kéo khiến cô ngã nhào về sau, Lục Minh ôm cô trọn trong lòng.
Mùi hương gỗ trầm bay theo gió phả vào mũi anh, thật là một cảm giác an toàn “ Mỹ Lệ chúng ta kết hôn đi ”
Mỹ Lệ nhậm chiếc dĩa trong miệng liếc nhìn anh, cô nghiêng đầu “ Chúng ta đăng ký kết hôn trước được không? ” giọng anh nghiêm túc dần đi.
Mỹ Lệ định bỏ tay anh ra để đi suy nghĩ nhưng hành động của anh giờ như bức hôn vậy, không cho người ta thời gian suy nghĩ nữa sao?
“ Em …..e” Mỹ Lệ ngập ngừng.
Đôi mắt Lục Minh càng mong chờ câu trả lời của cô hơn, sâu trong đôi mắt ấy thể hiện sự thèm khát, Mỹ Lệ như đặt bản thân vào bên trong anh cảm nhận từng suy nghĩ hành động. Cô biết mỗi điều anh đưa ra đều không phải sự bốc đồng mà là đã suy nghĩ kĩ.
Mỹ Lệ cúi mặt xuống, cô bặm môi suy nghĩ “ Được nghe anh ” cô khẽ cười.
Lục Minh ôm cô vào lòng sự nâng niu này thật lạ, Lục Minh không để cơ hội này vụt mất anh muốn mau chóng kết hôn với cô …..
……
Ngày đi đăng ký anh hẹn Mỹ Lệ dưới sảnh, cô mặc một chiếc áo sơ mi cùng với quần bò dài khiến cô không thể đẹp hơn nữa. Chỉ là mặc một bộ quần áo bình thường nhưng nhan sắc Mỹ Lệ như được tôn lên gấp mấy lần.
Lục Minh dựa lưng vào chiếc ô tô, anh hướng ánh nhìn về Mỹ Lệ sâu trong đôi mắt ấy cô có thể cảm nhận được trong thâm tâm anh đang nghĩ gì!
Hai người đến trước cục dân chính, anh nắm chặt tay cô ánh mắt trìu mến nhìn “ Cảm ơn em Mỹ Lệ ” câu nói thốt ra tiếng lòng.
Thợ ảnh nhấn vào nút chụp “ Tách tách ” bức hình đăng ký kết hôn đã xong, trên gương mặt Lục Minh thể hiện rõ sự hạnh phúc thời gian này anh muốn tập trùng mọi thứ để bên Mỹ Lệ được lâu hơn.
Ngồi trên xe ô tô “ Anh đưa em đến một nơi ” cầm vô lăng chiếc xe lướt đi trong gió, thời tiết hôm nay thật đẹp cảnh sắc như một mùa Xuân. Cây hoa đua nhau nở khiến bầu không khí đi đường thật nhẹ nhàng hoà quyện làm sao?
Lục Minh dừng xe trước một cửa tiệm cafe “ Chúng ta đến rồi ”
Vừa xuống xe Mỹ Lệ đã ngạc nhiên cô bất ngờ quay sang nhìn Lục Minh “ Đây là ….” Đôi mắt cô long lanh