Cô phải thay đổi đồ rất nhiều và di chuyển chỗ quay cũng nhiều, mỗi lần xong việc Lục Minh đều đích thân đến đưa áo khoác vào cho cô, dù mặc là đồ hở hay kín.
Ánh mắt của anh ta không đơn giản, vừa có tình vừa có sự lợi dụng. “ Cậu ta không đơn giản như bề ngoài ” chị Thanh nói thầm trong lòng.
Về đến phòng riêng, chiếc áo có kéo khoá đằng sau rất khó kéo xuống dù cố làm mọi cách Mỹ Lệ vẫn không thể kéo xuống. Trong lúc loay hoay bỗng có tiếng mở cửa “ Mỹ Lệ tôi ” Lục Minh gõ cửa bước vào
“ À Lục Minh, anh có thể giúp tôi chút không? ” Mỹ Lệ giọng có hơi ngập ngừng lên tiếng
“ Được ” Lục Minh hơi đỏ mặt, ánh mắt đảo liên hồi tiến lại gần
“ Anh làm ơn kéo khoá của chiếc áo này xuống được không? ”
Lục Minh tiến gần đôi mắt nham hiểm nhìn vào chiếc khoá kéo, đôi tay thô to lớn run nhẹ chạm vào tấm lưng trắng trẻo. Nắm chiếc khoá nhẹ nhàng kéo xuống, khoá đi đến đâu là lộ ra phần lưng trắng không tì vết, Lục Minh cố nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác.
“ Xong chưa vậy? ” Mỹ Lệ hỏi
“ À …xong rồi ”
Quay người đi Lục Minh thở dài cố kìm chế “ Tôi đặt đồ ở đây cô xem đi nhé ”
Lục Minh nhanh chóng ra khỏi phòng “ Mày đang nghĩ gì vậy Lục Minh, cô ấy …. ” anh đang cố tự nhủ bản thân.
…….
“ Hôm nay mệt rồi nghỉ ngơi đi ” Chị Thanh dặn dò cẩn thận
“ Vâng, em sẽ đọc kịch bản thêm chút nữa rồi sẽ nghỉ ” Mỹ Lệ muốn hoàn thành xong việc còn đang dở
“ Ừ ”
Dặn dò xong, chị Thanh liền đi về nhưng không chị Thanh đã hẹn Lục Minh ở quán cafe có chuyện muốn nói.
“ Cậu đến thật? ” chị Thanh ngạc nhiên
“ Vậy chị mong tôi không đến sao? ” Lục Minh nói giọng giễu cợt
Cứ tưởng cậu ta sẽ không đến. Vì sẽ chẳng đặt quản lý của diễn viên ở đâu.
“ Ý tôi không phải vậy, thứ cho tôi hỏi thẳng cậu đối xử với Mỹ Lệ giờ là mối quan hệ gì? ” chị Thanh thẳng thừng hỏi không ngừng dò xét người trước mặt.
Nghĩ một lúc Lục Minh không trả lời, chị Thanh cười mỉm “ Nếu cậu đối xử với em ấy chỉ như là bạn thì xin đừng tiếp cận quá sâu. Còn nếu hơn thế thì xin cậu hãy dừng lại đừng lợi dụng em ấy ”
Lục Minh cau mày “ Sao chị lại nghĩ như vậy? ”
“ Chuyện của em ấy chắc cậu đã biết đôi chút, nếu cậu thật sự thích em ấy thì xin hãy dừng lại. Em ấy đã đủ mệt mỏi rồi, chưa kể ông Lý kia không đơn giản để cậu động vào em ấy ”
“ Chị nghĩ tôi đang lợi dụng Mỹ Lệ sao? ” Lục Minh hơi khó chịu hỏi lại
“ Đúng, nếu cậu không phải như vậy thì đừng đối xử quá tốt với một cô gái sẽ khiến người ta hiểu nhầm về một mối quan hệ ” chị Thanh nói thẳng những lời trong lòng
“ Tôi chỉ nói vậy mong cậu hiểu Mỹ Lệ đã quá khổ rồi ” chị Thanh vỗ nhẹ vai cậu ta
Để lại chàng trai thẫn thờ suy nghĩ trong quán, “ Hi vọng cậu hiểu cho, nếu hai người thành về sau cậu không còn tình cảm với em ấy sẽ khiến Mỹ Lệ không chịu được cú sốc ” chị Thanh lo lắng.
……..
Lục Minh về căn chung cư, kéo ngăn tủ ra lấy tấm thiệp mời dự tiệc từ Mộng Điệp. Ngắm nhìn tấm thiệp lúc lâu không rời mắt những ký ức về người ấy dần hiện rõ.
“ Anh mau lại đây đi ” giọng nói nhẹ nhàng cười vui vẻ hạnh phúc
Lục Minh cố đuổi theo cô gái đằng trước, sau cùng cũng tóm cô ấy lại được. “ Anh bắt được em rồi! ” anh cười vui vẻ nhìn cô.
Đôi mắt trao nhau sự rụng động đôi bên, dần dần kéo giãn khoảng cách hai người anh đặt lên môi cô ấy một nụ hôn nhẹ nhưng sâu. Cẩn thận cảm nhận con người ấy, khi dừng lại hai người nhìn nhau “ Mộng Điệp anh yêu em ”
Đổi lại lời nói là nụ cười mãn nguyện hạnh phúc ……
Reng reng tiếng chuông điện thoại đánh thức Lục Minh quay về hiện tại.
Lục Minh nhấc máy “ Anh tuần nữa là đến ngày dự tiệc của Mộng Điệp rồi, anh đã nghĩ xong chưa ” đầu dây bên kia giọng nói Lục An vang lên
“ Em bao giờ mới lên nhận chức? ” Lục Minh coi như không nghe thấy những lời Lục An nói
“ À em chút bận rồi nói sau nhé bye ” Lục An vội vàng tắt máy
Lục Minh đã quá quen với thái độ này của Lục An rồi, mở điện thoại vào ứng dụng lâu lắm không vào tin nhắn Mộng Điệp gửi đã chất đầy. Nhấn vào xem hàng loạt tin nhắn từ rất lâu đã được Lục Minh xem hết ….. cuối cùng anh đã có thể nhắn cho cô “ Mộng Điệp xin lỗi em, buổi tiệc tới anh có việc bận không đến được chúc em thành công ” tin nhắn đã được gửi đi.
Sau khi thấy đầu dây bên kia đã xem Lục Minh liền chặn số điện thoại của cô ấy “ Tạm Biệt Quá Khứ Tươi Đẹp ”
………
Từ sau lần hẹn gặp chị Thanh, Lục Minh giữ khoảng cách với Mỹ Lệ. Không có thể hiện thái độ quá đáng làm cả hai khó xử hay gây hiểu nhầm.
Nhưng anh lại trầm mặc hơn khiến trợ lý An bên cạnh hơi sợ “ Sếp dạo này sao vậy? ”
“ Tôi lạ lắm sao? ” Lục Minh hỏi ngược lại
Trợ lý An hơi ngạc nhiên “ Đúng vậy, anh đối xử với cô Mỹ Lệ rất khác trước ”
“ Vậy là được rồi ” Nói được thế xong lại tập chung làm việc khiến trợ lý An khó hiểu.
Tối đến khi đi ngủ Mỹ Lệ nghĩ về Lục Minh là cô sẽ đấy giấc đến sáng, không hiểu sao lại vậy nhưng chỉ cần nghĩ về anh ấy cô sẽ ngồi cười một mình vui vẻ trong chốc lát.
“ Em có tình cảm với anh ta thật sao? ” chị Thanh nhìn nét mặt hỏi
“ Đã thể hiện rõ ràng vậy rồi sao chị ” Mỹ Lệ đỏ mặt hỏi lại
“ Em có biết về cậu ta nhiều không? Còn nữa giờ ông Lý…. ” chị Thanh đang nói thì ngưng lại, ông Lý là nỗi ám ảnh đối với Mỹ Lệ chị ấy đã cố gắng hạn chế.
“ Em cũng biết bản thân đang bị gì, nếu giờ anh ta không thích em thì sao? Coi em là bạn em có thể chịu được cú sốc đấy không? ”
“ Em biết chị lo cho em, em không rõ bản thân là đang thích anh ấy hay chỉ là cảm mến người đàn ông đang bảo vệ em. Em biết mình đang bị gì ” đôi mắt hiện sự thất vọng kèm theo sự u sầu.
Mỹ Lệ hiểu rõ bản thân không xứng với người tốt như Lục Minh, từ lúc gặp anh ấy cuộc đời cô đã sang trang rất nhiều. Vui vẻ hơn hoạt bát hơn nhưng rồi cô cũng lo lắng khi anh ấy quan tâm cô, cô biết bản thân đang chịu đựng những gì.