Trần Văn Lâm nghe được thông tin hai mươi ba Lãnh Chúa Rừng Villiant toàn bộ đầu nhập, trở thành một thành viên của Thôn Markham, không khỏi thất thố đứng bật dậy, nhìn Bùi Phương Thảo hỏi:
- Bạn nói thật chứ? Thật sự là bọn họ toàn bộ đều muốn phục vụ dưới trướng chúng ta?
Bùi Phương Thảo gật đầu khẳng định nói:
- Chắc chắn là sự thật, dân cư và quân lính thì họ tạm thời chưa đưa đến Thôn Markham. Về phần hai mươi ba vị Lãnh Chúa đó, toàn bộ theo sự hộ tống của tướng quân Tony Gelatin tiến về Thôn Markham để bàn bạc kỹ hơn về việc sáp nhập này. Liệu chúng ta có cần để ý gì không? Dạng như bị họ chơi xấu vậy.
Trần Văn Lâm lắc đầu nói:
- Không cần thiết đâu, người Nerz cực kỳ thẳng thắn và đáng tin cậy, nếu họ đã nói như vậy, thì chính là họ thật tâm muốn trở thành một phần của Thôn Markham. Còn về đãi ngộ cho bọn họ, không thể thấp được. Những Lãnh Chúa này, cần chính là Vàng để con cháu trong gia tộc bọn họ có thể học hành tử tế ở Vương Đô của Vương Quốc White Wing. Bạn chỉ cần mở tiền lương cao một chút, là không sợ bọn họ bất mãn đâu. Mình rất hiểu người Nerz, đám người đó mặc dù hơi thích sử dụng nắm đấm một chút, nhưng cũng rất coi trọng chữ tín.
Bùi Phương Thảo gật đầu nói:
- Uhm, đã như vậy thì mình yên tâm, không sợ bọn họ chơi âm mưu quỷ kế gì.
Trần Văn Lâm suy nghĩ một chút nói tiếp:
- Hiện tại nếu như cư dân của hai mươi ba Lãnh Chúa Rừng Villiant chuyển đến, cũng phải mất ít nhất một tháng. Trong thời gian này, bạn cần chuẩn bị đầy đủ từ nhà ở, lương thực, công việc cho bọn họ. Còn cần rải binh sĩ từ Thôn Markham đến tận Rừng Villiant để bảo vệ những người di cư đến. Đúng rồi, tình hình Thiết Tượng Thần Binh và Thanh Tê Binh (Tê giác giáp xanh) thế nào?
Bùi Phương Thảo thở dài nói:
- Thiết Tượng Thần Binh còn đỡ, bắt được gần năm mươi con, cũng đã thuần hóa được hai mươi con Voi Mammoth. Nhưng mà Thanh Tê Binh thì hơi khó, Tê Giác khó thuần hóa hơn Voi Mammoth nhiều, chúng rất hung hăng, có không ít binh sĩ thiệt mạng vì chúng, mà chỉ bắt được năm con, mà cũng không thuần hóa được con nào. Vấn đề về binh sĩ của hai mươi ba Lãnh Chúa kia, bạn định xử lý thế nào?
Trần Văn Lâm dứt khoát nói:
- Cứ để cho Tony Gelatin, Farengar von Chopin và Alisia Garnett xử lý. Bảo bọn họ nếu phát hiện ai thích hợp, thì có thể nâng lên làm tướng quân cũng được. Thống Soái mà dưới trướng không có tướng nào để giao việc, thì cũng hơi khó coi. Còn về vấn đề trang bị, cứ để cho họ sử dụng trang bị phẩm chất lam trước đã, mình sẽ sai người mang trang bị có khắc Soul Gem lên sau.
- Nói với Tony Gelatin và Farengar tạm thời né tránh giao chiến với Bang Hội Đại Nghĩa. Khi nào mình về, chúng ta sẽ hành động.
Bùi Phương Thảo suy nghĩ gì đó rồi nói thêm:
- Farengar tìm kiếm được cũng khá nhiều của cải tại Pháo Đài Forsmoon, thậm chí có hai nghìn bộ giáp nhẹ dành cho chiến binh Light Elve, mặc dù kích cỡ hơi nhỏ, bính sĩ Nerz không mặc vừa, nhưng cho những cư dân "Thế Giới Dưới Lòng Đất" sử dụng thì vẫn được.
- Mình có một đề nghị thế này. Hiện tại Thôn Markham cũng khá lớn, dân số cũng gần bốn mươi nghìn người, thêm vào số lượng dân đến từ Rừng Villiant, thì sẽ là hơn tám mươi nghìn người, một số lượng không hề nhỏ.
- Nên mình nghĩ chúng ta cần lập thêm một vài cứ điểm, giống như Cứ Điểm Hang Goblin vậy, nhưng không chuyên về quân sự như Cứ Điểm Hang Goblin, mà sẽ cân bằng giữa quân đội và dân chúng. Những cứ điểm đó sẽ do các Lãnh Chúa Rừng Villiant chịu trách nhiệm quản lý. Với việc có nhiều cứ điểm, khu vực mà chúng ta kiểm soát được sẽ lớn hơn, chứ không thể chỉ gói gọn trong Thôn Markham được, sẽ làm ức chế sự phát triển của chúng ta. Tiện thể có thể giảm bớt gánh nặng quản lý của mình, những Lãnh Chúa kia chắc chắn năng lực cũng thua kém gì mình đâu. Vừa để cho họ có cảm giác vẫn là lãnh đạo, vừa có thể kiểm soát nhiều nơi hơn.
Trần Văn Lâm cười nói:
- Cái đó bạn cứ tự mình xem rồi làm, thấy thích hợp là được, mình sao rành mấy chuyện đó bằng bạn được.
...............
Trở về phòng, Trần Văn Lâm lên diễn đàn tìm hiểu, hắn bỗng nhớ ra nếu như hắn không lầm, thì Phạm Tiến Khoa đã từng mời mình về đầu quân cho Bang Hội Đại Nghĩa.
Lên trang chủ của Bang Hội Đại Nghĩa, Trần Văn Lâm liền nhìn thấy ngay.
Bang Chủ Nguyễn Liên Hoàng - Kiếm Sĩ.
Phó Bang Chủ Phạm Tiến Khoa - Hắc Ám Pháp Sư.
Phó Bang Chủ Trần Minh Vân - Cuồng Chiến Sĩ.
Phó Bang Chủ Ngô Thiên Huỳnh - Nguyên Tố Pháp Sư.
Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Thứ Nhất - Kỵ Binh - Phạm Văn Thành - Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ.
Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Thứ Hai - Bộ Binh - Đặng Văn Hoài - Kiếm Sĩ.
Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Thứ Ba - Cung Binh - Lê Văn Hào - Cung Thủ.
Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Thứ Tư - Pháp Sư - Phan Hữu Tính - Nguyên Tố Pháp Sư.
.......
Trần Văn Lâm nhìn thông tin này, không khỏi nheo mắt lại, cái tên Phạm Văn Thành quả thật là hắn không muốn nhìn thấy tẹo nào. Nếu hắn không lầm, lần này Bang Hội Đại Nghĩa lãnh quân tấn công vào Pháo Đài Forsmoon, là Kỵ Binh. Mà Phạm Văn Thành lại là Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Kỵ Binh, chắc chắn gã sẽ có mặt ở đó.
Nhớ trước kia, khi Trần Văn Lâm hắn vẫn là một thiếu niên mười lăm tuổi, thi đấu RTS vô cùng xuất sắc, được nhiều đội tuyển từ bán chuyên, cho đến chuyên nghiệp đều muốn mời hắn đến tập luyện và thử việc, chuẩn bị cho sau này. Cuối cùng, Trần Văn Lâm chọn đội tuyển do Phạm Tiến Khoa quản lý làm nơi bắt đầu cho sự nghiệp tuyển thủ của mình. Cùng gia nhập với hắn khi đó, có một thiếu niên chạc tuổi hắn, gọi là Phạm Văn Thành, em họ của quản lý Phạm Tiến Khoa.
Trần Văn Lâm hắn và Phạm Văn Thành ban đầu cũng rất thân nhau, cùng nhau tập luyện, cùng nhau đấu xếp hạng, cùng nhau vào đội tuyển hai chinh chiến ở giải bán chuyên.
Trong khi Trần Văn Lâm được xem như là thần đồng thế hệ mới, có thể lên làm chủ lực của rất nhiều đội tuyển chuyên nghiệp khác, cũng không thiếu đội tuyển chuyên nghiệp muốn đưa hắn đi, nhưng hắn khi đó cũng không muốn ra đi, và đội tuyển cũng không muốn bán.
Thì Phạm Văn Thành chỉ là một người khá bình thường trong nhóm thực tập sinh, không nổi bật, ít người biết đến.
Ngày mà Phạm Tiến Khoa chính thức đưa người lên đội chính thức, muốn đưa một người từ nhóm thực tập sinh. Trần Văn Lâm, được xem như thần đồng lại không được lựa chọn. Phạm Văn Thành không có gì nổi trội, lại trở thành thành viên chính thức, có một suất thi đấu. Còn Trần Văn Lâm thì trở thành người dự bị.
Sự kiện này nổ ra, làm rất nhiều người hâm mộ tức giận, muốn đòi lại công bằng Trần Văn Lâm, thậm chí rất nhiều người muốn hắn rời đội tuyển hiện tại, kiếm một nơi khác.
Nhưng vì những điều khoản trong hợp đồng, Trần Văn Lâm không thể không ở lại, phải ngồi dự bị suốt một năm.
Một năm liền không được thi đấu, trình độ của Trần Văn Lâm giảm sút, cũng biến mất khỏi tầm mắt công chúng. Cái gì đến phải đến, hợp đồng hết, hắn không tìm được đội tuyển mới, dựa vào trợ cấp cùng việc làm admin, cày thuê sống tạm qua ngày. Mà hắn làm sao lại không rõ, cho dù trình độ có giảm sút đôi chút, nhưng việc không được đội tuyển nào nhận, hoàn toàn là vì sự ảnh hưởng của Phạm Tiến Khoa. Mối thù đó không phải muốn quên là có thể quên.
May mắn là Yriel thế giới xuất hiện, hắn mới thoát khỏi cảnh sống trong túng quẫn đó, có được thành công như hiện tại.
Về phần Phạm Văn Thành, hai bên từ bạn thân, trở mặt thành thù.
Nhớ lại những việc này, Trần Văn Lâm không khỏi lẩm bẩm:
- Phạm Văn Thành, Phạm Tiến Khoa. Chúng ta cũng thật là có duyên.
Trần Văn Lâm không phải là không có cách đối phó anh em Phạm Tiến Khoa và Phạm Văn Thành, chỉ là hắn muốn quang minh chính đại, đường đườn chính chính đánh bại đối phương. Hắn còn có một nhóm những người thuộc bộ tộc Người Dơi, có thiên phú Hắc Ám cực cao. Nhóm người này không làm binh sĩ, mà chỉ chuyên phụ trách việc tình báo, ám sát. Nếu hắn muốn ám sát hai người kia, là chuyện dễ như trở bàn tay.
.............
Hôm sau, tại Yriel thế giới, Phạm Văn Thành dẫn theo năm nghìn thành viên Bang Hội Đại Nghĩa xuất hiện cách Pháo Đài Forsmoon. Hắn nheo mắt nhìn cổng pháo đài đã bị nện nát, trầm mặt nói:
- Cử năm Sát Thủ vào kiểm tra.
- Biết, Quân Đoàn Trưởng.
Năm sát thủ rời khỏi lưng ngựa, nhanh như cắt xuất hiện cạnh tường thành Pháo Đài Forsmoon, rồi dùng một cái móc bám lên đỉnh tường, trèo vào trong.
Phạm Văn Thành đang suy nghĩ thì năm Sát Thủ đã quay lại bẩm báo:
- Quân Đoàn Trưởng, có điều kỳ quái, bên trong có rất nhiều xác chết người Light Elve, nhưng không còn quân đội nào bên trong cả, mà kiến trúc rất nhiều nơi cũng bị phá tan tành.
Phạm Văn Thành lạnh lùng nói:
- Toàn quân tiến vào trong. Tất cả Sát Thủ, tản ra xung quanh tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Phạm Văn Thành dẫn mấy nghìn quân, đoàn quân kéo dài, giống như một con rắn lớn, vặn vẹo thân mình tiến vào Pháo Đài Forsmoon. Vừa vào bên trong, hắn vẫn ngửi thấy mùi tanh tưởi từ máu thịt bốc lên, vô cùng gay mũi. Bên trong Pháo Đài, xác chết khắp nơi, toàn là người Light Elve, kiến trúc đổ nát, cảnh tượng vô cùng thê thảm.
Phạm Văn Thành hít một hơi sâu nói:
- Hỏa thiêu hết xác người Light Elve đi, họ chết rồi, cũng không nên để xác họ như vậy. Dọn dẹp xung quanh, sửa lại cổng pháo đài. Theo lệnh Bang Chủ, chúng ta sẽ ở lại đây, và tìm hiểu về Thôn Markham. Hành động tiếp theo, cần chờ chỉ thị từ Bang Chủ. Chắc là nghe đến đây các ngươi cũng biết, Jake Markham có lãnh địa ở gần đây.
Một thành viên có chức khá cao tại Quân Đoàn Thứ Nhất hỏi:
- Thành, thật sự là Lãnh Chúa Jake Markham?
Phạm Văn Thành gật đầu nói:
- Chính là Jake Markham, người duy nhất đứng trên bảng Lãnh Chúa. Chuyện này hết sức quan trọng, liên quan đến tương lai của cả Bang Hội Đại Nghĩa chúng ta. Mọi người bắt đầu đi, có việc gì kỳ lạ, cứ đến báo cho ta, rồi ta sẽ chuyển lên Bang Chủ sau.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK