Hôm nay cả công ty đều nháo nhàu về nhân vật Thẩm Yên Nhi. Nhưng cô không để tâm mà cười tươi làm quen với tất cả mọi người. Tính tình của cô khá hòa hợp với mọi người nên sau một tiếng đồng hồ thì họ cũng không mấy ngại ngùng mà nói chuyện vô cùng thân thiết với cô.
Phòng làm việc của cô nằm cùng ở bộ phận Quản lý. Chị trưởng phòng được gắn mác "Quý bà khó khăn" hôm nay cũng thể hiện thái độ hòa nhã với cô.
Nửa ngày trôi qua làm quen với công việc mới, cuối cùng Dương Hàn Thiên cũng gọi Thẩm Yên Nhi vào phòng làm việc.
*Cốc cốc*
"Vào đi" Tiếng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên. Y hệt như lần đầu đến đây. Nhưng hiện tại chỉ có một mình Thẩm Yên Nhi đứng trước cửa phòng.
Cô mở cửa phòng rồi lịch sự cất giọng: "Thưa chủ tịch, ngài có yêu cầu gì ạ?"
"Đóng cửa lại!" Dương Hàn Thiên vẫn không rời mắt khỏi màn hình máy tính.
Thẩm Yên Nhi làm theo lời Dương Hàn Thiên, cô đóng cửa lại, sau đó đứng về vị trí lúc đầu.
Dương Hàn Thiên giương mắt nhìn cô trong một giây rồi tiếp tục công việc trên tay: "Qua đây"
"Ngài có chuyện gì cần dặn dò thì cứ nói ra ạ!" Thẩm Yên Nhi nở nụ cười lịch sự vẫn đứng tại chỗ không có ý định đi tới.
Lúc này Dương Hàn Thiên mới ngừng công việc đưa mắt nhìn cô một lần nữa: "Giả vờ xa lạ, hửm? Em cũng khá lắm đấy!"
"Tôi đây chỉ là một thư kí nho nhỏ, khá ở điểm nào ạ?" Nụ cười trên môi Thẩm Yên Nhi càng lan rộng.
Dương Hàn Thiên hé đôi môi mỏng, nở nụ cười gian tà: "Làm tình"
Nụ cười trên mặt Thẩm Yên Nhi cứng đờ, đầu đầy hắc tuyến: "Anh vô sỉ! Biến thái!"
*Cốc cốc*
"Vào đi" Anh thu lại nụ cười, lạnh lùng cất giọng.
Thẩm Yên Nhi ở một bên cố nén cười trước thái độ thay đổi 360° của Dương Hàn Thiên.
"Dương tổng, Thiếu phu... thư kí Thẩm, ngài Daniel đã đồng ý gặp chúng ta. Ông ấy sắp trở về Pháp nên chỉ dành cho chúng ta 30 phút." Hàn Khiết bước nhanh vào phòng thông báo.
Dương Hàn Thiên nghe vậy thì lập tức đứng dậy lấy áo khoác trên ghế mặc vào, nghiêm mặt nhìn Thẩm Yên Nhi: "Thư kí Thẩm, cô đi gặp họ với tôi."
"Vâng" Thẩm Yên Nhi lập tức lấy lại vẻ mặt bình thường, cô bước theo Dương Hàn Thiên, Hàn Khiết cũng nhanh chóng theo sao họ...
"Chào ngài Daniel." Dương Hàn Thiên cất giọng lạnh lùng bằng tiếng Pháp, sau đó ngồi xuống ghế đối mặt với người đàn ông được gọi là Daniel. Thẩm Yên Nhi đứng bên cạnh anh.
"Chào Dương tổng." Khi người đàn ông chuyển ánh mắt từ Dương Hàn Thiên sang người phụ nữ đứng cạnh anh thì vô cùng kinh ngạc cất giọng bằng tiếng Pháp: "Jemi? Là con à?"
"Ngài Daniel?" Thẩm Yên Nhi cũng tỏ vẻ kinh ngạc trước người đàn ông.
Người đàn ông lấy lại vẻ mặt bình thường, nở nụ cười ôn hòa: "Không ngờ ta gặp được con ở đây"
"Con cũng không ngờ lại gặp được ngài ở đây" Thẩm Yên Nhi cúi chào theo nghi thức của người Pháp.
Người đàn ông cũng đứng dậy chào theo nghi thức của người Pháp, rồi trở lại ngồi trên chiếc ghế ban nảy.
Dương Hàn Thiên nhìn nghi thức chào của người Pháp cảm thấy không thoải mái, ánh mắt lạnh lẽo kéo Thẩm Yên Nhi ngồi xuống bên cạnh
Daniel thấy tâm trạng của Dương Hàn Thiên không tốt nhưng ông vẫn giữ thái độ hiền hòa mà trò chuyện với Thẩm Yên Nhi "Cũng lâu rồi ta không gặp con! Con về nước làm việc cho Dương tổng à?"
"Vâng. Và anh ấy cũng là chồng con" Thẩm Yên Nhi vui vẻ trả lời...
Nhờ có Thẩm Yên Nhi mà vụ kí kết hợp đồng với ngài Daniel hoàn thành vô cùng thuận lợi. Chưa tới 10 phút bọn họ đã bàn bạc xong. Công ty Park A World của Daniel là một công ty kiến trúc nổi tiếng trên thế giới do quý tộc hoàng gia Pháp thành lập. Mà người đứng đầu chính là hoàng tử Simon 13, Simon Thiệu Huy. Một vị hoàng tử trẻ tuổi đầy triển vọng. Rất ít công ty trên thế giới có thể kí kết hợp đồng thành công với Park A World. Thiên Phong có thể dành được cơ hội hiếm có này đã giúp công ty và cả ngành kinh tế trong nước vươn lên một tầm cao mới. Đúng 10 phút sau mọi người đều rời đi.
Năm đó sau khi qua Pháp, Thẩm Yên Nhi phải sống trong cuộc sống bị ám sát hằng ngày, không thể nào lên lạc với gia đình bên Trung Quốc, cũng không thể nào đi học. Cô chạy đông chạy tây để trốn bọn sát thủ. Đó là khoảng thời gian vô cùng khủng khiếp đối với một cô gái 15 tuổi. Lúc đó cô không hề biết đó là kế hoạch tàn ác của kẻ mà cô gọi là ba vạch ra.
Một lần không may Thẩm Yên Nhi bị thương, cô tưởng rằng mình sẽ chết nhưng cũng may có Daniel cứu sống cô. Daniel không có con nên ông xem Thẩm Yên Nhi như con gái của mình mà ông và vợ mình chăm sóc cô vô cùng chu đáo.
Tổ chức sát thủ Băng Dao cũng là do Daniel thành lập khi còn trẻ. Sau khi vết thương của Thẩm Yên Nhi đã khỏi, ông trực tiếp rèn luyện cho Thẩm Yên Nhi trở thành sát thủ để cô tự bảo vệ cho chính bản thân mình. Và ông cũng cho Thẩm Yên Nhi đi học ở trường quý tộc của Pháp để cô hoàn thành ước mơ của mình.
Thẩm Yên Nhi vô cùng biết ơn ông, nên cô xem ông như người cha thứ hai mà không che dấu ông bất kì bí mật gì. Nhưng cô muốn về nước để gặp lại gia đình nên 3 năm trước đã rời khỏi Băng Dao. Cô cố gắng hoàn thành mọi việc ở đây để có thể về nước sớm nhất có thể sau nhiều năm xa xứ.
Tất cả những việc này Dương Hàn Thiên đều biết nên anh không cảm thấy bất ngờ khi Daniel và Thẩm Yên Nhi quen biết nhau. Nhưng do tính chiếm hữu vô cùng mạnh mẽ nên sau khi Thẩm Yên Nhi và Daniel chào nhau theo kiểu Pháp thì suốt buổi gặp mặt đều có bầu không khí lạnh băng tỏa ra từ người anh. Daniel cũng cảm nhận được nên cũng không tiện mà nói nhiều với Thẩm Yên Nhi.
Từ khi rời khỏi nơi gặp mặt Dương Hàn Thiên ôm eo Thẩm Yên Nhi không hề buôn ra một giây nào.
Trở lại công ty, cuối cùng Thẩm Yên Nhi cũng không chịu nổi thái độ của anh nữa: "Tới cửa công ty rồi, anh buông em ra. Anh muốn cả công ty tiếp tục nháu nhàu về chúng ta à?"
"Bọn họ biết cũng chẳng sao" Dương Hàn Thiên vẫn không có ý định buông cô ra.
Thẩm Yên Nhi dở khóc dở cười nhìn anh: "Dương đại tổng tài lạnh lùng, không gần nữ sắc mà mọi người nói về anh đâu rồi?"
"Không biết! Bây giờ em đi theo anh vào phòng làm việc!" Dương Hàn Thiên vẫn tỏ thái độ bình thường trước lời nói của cô.
"Được. Nhưng phải buông em ra!" Giọng nói của Thẩm Yên Nhi vẫn vô cùng kiên định.
Phòng làm việc của cô nằm cùng ở bộ phận Quản lý. Chị trưởng phòng được gắn mác "Quý bà khó khăn" hôm nay cũng thể hiện thái độ hòa nhã với cô.
Nửa ngày trôi qua làm quen với công việc mới, cuối cùng Dương Hàn Thiên cũng gọi Thẩm Yên Nhi vào phòng làm việc.
*Cốc cốc*
"Vào đi" Tiếng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên. Y hệt như lần đầu đến đây. Nhưng hiện tại chỉ có một mình Thẩm Yên Nhi đứng trước cửa phòng.
Cô mở cửa phòng rồi lịch sự cất giọng: "Thưa chủ tịch, ngài có yêu cầu gì ạ?"
"Đóng cửa lại!" Dương Hàn Thiên vẫn không rời mắt khỏi màn hình máy tính.
Thẩm Yên Nhi làm theo lời Dương Hàn Thiên, cô đóng cửa lại, sau đó đứng về vị trí lúc đầu.
Dương Hàn Thiên giương mắt nhìn cô trong một giây rồi tiếp tục công việc trên tay: "Qua đây"
"Ngài có chuyện gì cần dặn dò thì cứ nói ra ạ!" Thẩm Yên Nhi nở nụ cười lịch sự vẫn đứng tại chỗ không có ý định đi tới.
Lúc này Dương Hàn Thiên mới ngừng công việc đưa mắt nhìn cô một lần nữa: "Giả vờ xa lạ, hửm? Em cũng khá lắm đấy!"
"Tôi đây chỉ là một thư kí nho nhỏ, khá ở điểm nào ạ?" Nụ cười trên môi Thẩm Yên Nhi càng lan rộng.
Dương Hàn Thiên hé đôi môi mỏng, nở nụ cười gian tà: "Làm tình"
Nụ cười trên mặt Thẩm Yên Nhi cứng đờ, đầu đầy hắc tuyến: "Anh vô sỉ! Biến thái!"
*Cốc cốc*
"Vào đi" Anh thu lại nụ cười, lạnh lùng cất giọng.
Thẩm Yên Nhi ở một bên cố nén cười trước thái độ thay đổi 360° của Dương Hàn Thiên.
"Dương tổng, Thiếu phu... thư kí Thẩm, ngài Daniel đã đồng ý gặp chúng ta. Ông ấy sắp trở về Pháp nên chỉ dành cho chúng ta 30 phút." Hàn Khiết bước nhanh vào phòng thông báo.
Dương Hàn Thiên nghe vậy thì lập tức đứng dậy lấy áo khoác trên ghế mặc vào, nghiêm mặt nhìn Thẩm Yên Nhi: "Thư kí Thẩm, cô đi gặp họ với tôi."
"Vâng" Thẩm Yên Nhi lập tức lấy lại vẻ mặt bình thường, cô bước theo Dương Hàn Thiên, Hàn Khiết cũng nhanh chóng theo sao họ...
"Chào ngài Daniel." Dương Hàn Thiên cất giọng lạnh lùng bằng tiếng Pháp, sau đó ngồi xuống ghế đối mặt với người đàn ông được gọi là Daniel. Thẩm Yên Nhi đứng bên cạnh anh.
"Chào Dương tổng." Khi người đàn ông chuyển ánh mắt từ Dương Hàn Thiên sang người phụ nữ đứng cạnh anh thì vô cùng kinh ngạc cất giọng bằng tiếng Pháp: "Jemi? Là con à?"
"Ngài Daniel?" Thẩm Yên Nhi cũng tỏ vẻ kinh ngạc trước người đàn ông.
Người đàn ông lấy lại vẻ mặt bình thường, nở nụ cười ôn hòa: "Không ngờ ta gặp được con ở đây"
"Con cũng không ngờ lại gặp được ngài ở đây" Thẩm Yên Nhi cúi chào theo nghi thức của người Pháp.
Người đàn ông cũng đứng dậy chào theo nghi thức của người Pháp, rồi trở lại ngồi trên chiếc ghế ban nảy.
Dương Hàn Thiên nhìn nghi thức chào của người Pháp cảm thấy không thoải mái, ánh mắt lạnh lẽo kéo Thẩm Yên Nhi ngồi xuống bên cạnh
Daniel thấy tâm trạng của Dương Hàn Thiên không tốt nhưng ông vẫn giữ thái độ hiền hòa mà trò chuyện với Thẩm Yên Nhi "Cũng lâu rồi ta không gặp con! Con về nước làm việc cho Dương tổng à?"
"Vâng. Và anh ấy cũng là chồng con" Thẩm Yên Nhi vui vẻ trả lời...
Nhờ có Thẩm Yên Nhi mà vụ kí kết hợp đồng với ngài Daniel hoàn thành vô cùng thuận lợi. Chưa tới 10 phút bọn họ đã bàn bạc xong. Công ty Park A World của Daniel là một công ty kiến trúc nổi tiếng trên thế giới do quý tộc hoàng gia Pháp thành lập. Mà người đứng đầu chính là hoàng tử Simon 13, Simon Thiệu Huy. Một vị hoàng tử trẻ tuổi đầy triển vọng. Rất ít công ty trên thế giới có thể kí kết hợp đồng thành công với Park A World. Thiên Phong có thể dành được cơ hội hiếm có này đã giúp công ty và cả ngành kinh tế trong nước vươn lên một tầm cao mới. Đúng 10 phút sau mọi người đều rời đi.
Năm đó sau khi qua Pháp, Thẩm Yên Nhi phải sống trong cuộc sống bị ám sát hằng ngày, không thể nào lên lạc với gia đình bên Trung Quốc, cũng không thể nào đi học. Cô chạy đông chạy tây để trốn bọn sát thủ. Đó là khoảng thời gian vô cùng khủng khiếp đối với một cô gái 15 tuổi. Lúc đó cô không hề biết đó là kế hoạch tàn ác của kẻ mà cô gọi là ba vạch ra.
Một lần không may Thẩm Yên Nhi bị thương, cô tưởng rằng mình sẽ chết nhưng cũng may có Daniel cứu sống cô. Daniel không có con nên ông xem Thẩm Yên Nhi như con gái của mình mà ông và vợ mình chăm sóc cô vô cùng chu đáo.
Tổ chức sát thủ Băng Dao cũng là do Daniel thành lập khi còn trẻ. Sau khi vết thương của Thẩm Yên Nhi đã khỏi, ông trực tiếp rèn luyện cho Thẩm Yên Nhi trở thành sát thủ để cô tự bảo vệ cho chính bản thân mình. Và ông cũng cho Thẩm Yên Nhi đi học ở trường quý tộc của Pháp để cô hoàn thành ước mơ của mình.
Thẩm Yên Nhi vô cùng biết ơn ông, nên cô xem ông như người cha thứ hai mà không che dấu ông bất kì bí mật gì. Nhưng cô muốn về nước để gặp lại gia đình nên 3 năm trước đã rời khỏi Băng Dao. Cô cố gắng hoàn thành mọi việc ở đây để có thể về nước sớm nhất có thể sau nhiều năm xa xứ.
Tất cả những việc này Dương Hàn Thiên đều biết nên anh không cảm thấy bất ngờ khi Daniel và Thẩm Yên Nhi quen biết nhau. Nhưng do tính chiếm hữu vô cùng mạnh mẽ nên sau khi Thẩm Yên Nhi và Daniel chào nhau theo kiểu Pháp thì suốt buổi gặp mặt đều có bầu không khí lạnh băng tỏa ra từ người anh. Daniel cũng cảm nhận được nên cũng không tiện mà nói nhiều với Thẩm Yên Nhi.
Từ khi rời khỏi nơi gặp mặt Dương Hàn Thiên ôm eo Thẩm Yên Nhi không hề buôn ra một giây nào.
Trở lại công ty, cuối cùng Thẩm Yên Nhi cũng không chịu nổi thái độ của anh nữa: "Tới cửa công ty rồi, anh buông em ra. Anh muốn cả công ty tiếp tục nháu nhàu về chúng ta à?"
"Bọn họ biết cũng chẳng sao" Dương Hàn Thiên vẫn không có ý định buông cô ra.
Thẩm Yên Nhi dở khóc dở cười nhìn anh: "Dương đại tổng tài lạnh lùng, không gần nữ sắc mà mọi người nói về anh đâu rồi?"
"Không biết! Bây giờ em đi theo anh vào phòng làm việc!" Dương Hàn Thiên vẫn tỏ thái độ bình thường trước lời nói của cô.
"Được. Nhưng phải buông em ra!" Giọng nói của Thẩm Yên Nhi vẫn vô cùng kiên định.