Lúc Chu Ngôn Dụ làm việc, Thẩm Hi chỉ việc nhàn rỗi suy nghĩ xem lát nữa sẽ ra ngoài ăn gì, không thì đi đến công ty bên cạnh trường quay phim tản bộ một vòng. Thẩm Thị là một công ty giải trí, bao hàm từ sản xuất đến phát hành phim, diễn viên cũng ký không ít.
Thẩm Hi được xem như một người có tố chất minh tinh, không đề cập đến thân phận của hắn chỉ dựa vào chiều cao một mét tám năm, chân dài, mũi thẳng, điều kiện như vậy đã là rất tốt rồi. Nhất là đôi mắt tinh xảo động lòng người cùng đôi môi mời gọi, hắn chỉ cần tùy tiện cười lên một cái đã có thể câu mất hồn nữ nhân. Mà nam nhân cũng chạy không thoát mị lực của hắn, nhưng chính hắn lại không tự giác nhận ra được điều này.
Thẩm Hi từ trước đến giờ vẫn cho là nam nam nữ nữ dính tới mình đều vì thân phận Thẩm thiếu gia của hắn chứ không phải vì gương mặt. Hắn ngược lại cảm thấy Chu Ngôn Dụ lớn lên hợp khẩu vị mình hơn, khí chất ngoan ngoãn biết điều, như công tử mặt lạnh trong các tiểu thuyết cổ đại có thể một chiêu giết địch, bên môi chỉ nói ra lời ít ý nhiều. Vô luận Chu Ngôn Dụ đứng cũng tốt mà ngồi cũng tốt, chính là đem sống lưng ưỡn lên đến mức thằng tắp. Không giống hắn có thể nằm liền sẽ không cố gắng ngồi, có thể ngồi liền chắc chắn sẽ không đứng.
Quan trọng nhất là Chu Ngôn Dụ có một đôi mắt hẹp dài mà đen kịt. Thẩm Hi thích nhất lúc hắn lấy kính mắt xuống, bởi vì vào lúc ấy khi Chu Ngôn Dụ nhìn đồ vật sẽ vô ý hơi nheo mắt lại. Điều này làm cho Thẩm Hi nhớ tới khi còn bé, khi đó Chu Ngôn Dụ tuy rằng giống bây giờ mặt lúc nào cũng không cảm xúc nhưng lại có cảm giác mềm hơn một chút, cũng càng không phòng bị một chút.
Những lúc Thẩm Hi tùy tiện đi dạo đều sẽ có không ít diễn viên chào đón, các nữ diễn viên yêu thích nhất là cùng Thẩm Hi “liếc mắt đưa tình” một phen. Mặc dù biết Thẩm Hi chỉ là thuận miệng ứng phó cho qua, bất quá có chút ít còn hơn không. Nam diễn viên không giống nữ diễn viên có thể quang minh chính đại nhưng bọn họ vẫn sẽ tìm một chút cơ hội vô tình hay cố ý tiếp cận Thẩm Hi, thử chào hỏi hắn.
Thẩm Hi từ trước đến giờ gương mặt luôn tươi cười, làm ông chủ hắn đương nhiên phải cùng tất cả mọi người bảo trì quan hệ tốt đẹp. Phương diện này Chu Ngôn Dụ lại không được, anh vừa mở miệng nhất định có thể đắc tội với người khác. Có lúc cũng không phải do lời nói của anh không có đạo lí mà là do ngữ điệu nghiêm túc cùng tính tình thẳng thắn đem người ta chặn đứng trở về. Điểm này là trí mạng nhất, cho nên Thẩm Hi rất ít để Chu Ngôn Dụ một mình tới nơi này. Nhưng nếu thả Chu Ngôn Dụ đi ra ngoài đàm phán lại là một cục diện hoàn toàn khác. Nhìn Chu Ngôn Dụ công thành đoạt đất, ngữ định càn khôn đó chính là một sự hưởng thụ. Anh thờ ơ không động lòng cũng không hề lay động ở các thời điểm quan trọng nhất. Quả thật vững như thành đồng vách sắt, ở phương diện này Chu Ngôn Dụ chính là một thiên tài.
“Thẩm tổng, đêm nay có rảnh rỗi không chúng ta đi uống một chén?”.
Mỹ nữ có thân hình cao gầy, tóc vàng, da trắng đi tới. Một cô gái luôn mơ ước Thẩm Hi, tinh thần kiên nhẫn rất đáng khen. Bất quá mỗi lần như vậy, Thẩm Hi chỉ cười trả lời một câu.
“Xin lỗi Michelle, cô cũng biết tôi sẽ không cùng diễn viên công ty mình hẹn hò mà”.
Michelle bĩu môi, tự động đến gần hạ xuống mặt Thẩm Hi một nụ hôn. Sau đó thoải mái nói.
“Anh thực sự làm tôi thương tâm”.
Thẩm Hi cũng không từ chối, khóe môi vẫn duy trì mỉm cười. Nụ cười áy náy của hắn làm tâm Michelle lập tức mềm nhũn, từ bị cự tuyệt liền biến thành chuyện đương nhiên.
“Không sao, hi vọng một ngày tôi có thể trở thành người ngoại lệ”.
Bất quá hôm nay Michelle từ trong miệng Thẩm Hi lại nghe được câu trả lời bất ngờ.
“Xin lỗi Michelle, tôi đã có người trong lòng rồi”.
Michelle sững sờ nhìn kỹ nụ cười áy náy của Thẩm Hi, dường như muốn xác định xem hắn là vì từ chối mình mới nói như vậy hay đó thật sự là sự thật. Bất quá Thẩm Hi từ chối cô cũng không phải lần đầu, không nhất thiết phải đột nhiên biến ra một cái “người trong lòng” để lừa gạt người.
“Xem ra tôi thật sự đã hết hi vọng”.
Câu nói của Michelle mang theo thương tâm cùng thất vọng.
“Thật xin lỗi”.
Dù cho đến thời điểm này Michelle vẫn không nhẫn tâm nhìn Thẩm Hi áy náy, cô tiến lên ôm lấy Thẩm Hi, ghé vào lỗ tai hắn trầm thấp nói.
“Không sao, chúc anh hạnh phúc”.
“Cảm ơn cô, Michelle”.
Thẩm Hi chủ động ôm lấy Michelle, nói thật hắn rất thưởng thức những cô gái cầm được buông được hơn nữa cũng phi thường cảm kích ý tốt của cô.
“Vậy cô gái may mắn đó là ai?”.
Michelle không kìm được hỏi.
Thẩm Hi mỉm cười trả lời.
“Tôi theo đuổi anh ấy thật nhiều năm, lúc trước anh ấy không chịu đáp ứng, tôi cũng hết cách. Tối hôm qua cuối cùng cũng coi như đáp ứng nguyện ý cùng tôi một chỗ”.
Nghe vậy Michelle không khỏi khiếp sợ, cô chưa từng nghĩ tới Thẩm Hi là đồng tính luyến.
Thẩm Hi nhìn thấy vẻ mặt của Michelle liền biết cô đang suy nghĩ điều gì.
“Thật sự rất xin lỗi, đáng ra tôi nên sớm nói cho cô biết chuyện này”.
Nhưng nếu ngẫm lại, Thẩm Hi xưa nay đều chưa từng tiếp thu qua những cô gái theo đuổi mình. Michelle vừa nghĩ như thế liền cảm thấy nhẹ nhõm không ít. Chuyện này quá mức tế nhị, trước khi Thẩm Hi đuổi tới được người cũng không tiện tiết lộ khắp nơi, cho nên làm sao có thể trách hắn được.
“Dù như thế nào anh hạnh phúc là tốt rồi”.
Đây là hi vọng từ tận đáy lòng của Michelle.
…
[Tôi mệt ông Thẩm quá, ngồi nghe ổng khen vợ ghét thế nhờ 🙂🙂🙂].