- “Tiểu tử, không ngờ ngươi có thể ăn hết được 7 quả của cây Thất Lung Linh Quả.
- “Thất Lung Linh Quả”
Tiêu Phong lẩm bẩm
- Đúng a, nó là Thất Lung Linh Quả, cây linh quả này trân quý vô cùng, có thể cả ngàn vạn năm sau cũng chưa chắc có lại, thế mà ngươi ăn một lần hết sạch 7 quả của nó. Nếu ai ăn được và luyện hóa được hết tác dụng của 7 quả của cây Thất Lung Linh Quả thì sẽ đạt tới một cấp bậc thần thánh, thoát ra khỏi kiềm chế của tự nhiên, nói cách khác thì nếu ngươi luyện hóa tốt thì ngươi sẽ thành một người cường đại nhất của Đại Lục Thiên La, hay là của cả thế giới này.
- “Thật thần kỳ như vậy”. Tiêu Phong nói.
- Đúng vậy a, cơ duyên của ngươi quả không tồi, nhưng mà có một đều, muốn luyện hóa được Thất Lung Linh Quả ngươi phải đạt tới cấp bậc Tôn Giả, mà hiện tại ngươi xem ra là cấp bậc sơ cấp của các ngành nghề trong Đại Lục Thiên La ngươi cũng chưa đạt được.
Tiêu Phong nghe vậy xấu hổ cúi đầu, tuy nhiên giọng nói đó lại tiếp tục
- Cũng may, ngươi đã được Hồng Hoang Giới Chỉ nhận chủ, giúp ngươi kiềm hãm bớt uy lực của Thất Lung Linh Quả nếu không thì ngươi đã mất mạng từ lâu rồi chứ đừng nói tới luyện hóa Thất Lung Linh Quả
- “Hồng Hoang Giới Chỉ”- Tiêu Phong kinh ngạc thốt lên.
- Đúng vậy a, Hồng Hoang Giới Chỉ là thần vật từ khi khai thiên lập đại tới nay, do người xưa truyền lại, cũng không biết ai là người tạo ra nó và nó có sức mạnh như thế nào?, Nhưng, theo ta được biết thì bên trong Hồng Hoang Giới Chỉ có chứa 7 thần thú, mà muốn đánh thức được các thần thú này ngươi phải làm cho chúng tình nguyện thức tỉnh vì ngươi
- “Thần thú, nếu vậy ta không phải trở thành vị triệu hồi sư duy nhất hay sao?”- Tiêu Phong nói.
- Đúng, ngoài các Thần thú, ngươi cũng có thể khế ước với các loại yêu thú bên ngoài.
- “Khế ước yêu thú”- Tiêu Phong há miệng trợn mắt nói
- Ha, ha, ha… có gì mà ngạc nhiên, bây giờ ngươi lo tập trung tu luyện trước đã, giờ ngươi chưa có khả năng và thiên lực để thực hiện việc này.
- “Ủa, mà ngài là ai mà sao lại nói cho ta biết những đầu này?”- Tiêu Phong nghi hoặc nói