Mục lục
Con nhà giàu – Trần Lạc Thần (full) – Truyện tác giả: Bồ Đề
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà đám người Kim Điêu đều không ngờ, người của tập đoàn Thiên Long, ngược lại cũng thật không khách khí.

Xem ra, sự tự tin của bọn họ rất đủ.

Nếu như lần này không hạ một cái mã uy với bọn họ, sau này thuần hóa, khả năng khó càng thêm khó rồi!

Rất nhanh, hội văn võ đã bắt đầu.

Ở chính giữa, đã chừa ra một khoảng đất rất lớn.

Mà năm phương thế lực, cũng tận sức cử ra cường giả dưới trướng xuất chiến.

Bên Trần Lạc Thần, là mấy anh em Thẩm Vạn Sơn bọn họ.

Trần Lạc Thần đã tiến hành huấn luyện đặc biệt đối với Thẩm Vạn Sơn bọn họ.

Thực lực so với trước đây, không biết đã mạnh hơn bao nhiêu.

Lúc này vừa bắt đầu so đấu, vừa ra tay, chính là kinh diễm bốn phương.

Đánh cho đối phương không có sức ra tay nữa.

“Cái gì?”

Mà năm người Kim Điêu, mí mắt đều giật dữ dội.

Vốn dĩ chỉ là cho rằng tập đoàn Thiên Long sêm sêm với các ông chủ của xưởng thuốc trước kia, thuộc loại khí thế lớn, thực lực nhỏ.

Trong đám thủ hạ có mấy người xuất thân từ lính đặc chủng giả bộ sỉ diện.

Nhưng bây giờ vừa nhìn, căn bản không phải đơn giản giả vờ sĩ diện nữa.

Mà những người này, thực lực rất mạnh.

“Xem ra người anh em họ Trần không chỉ thâm sâu, vậy mà có thủ hạ thực lực mạnh như vậy, nhìn dáng vẻ hội văn võ lần này, sự phân chia thế lực của cả Tháp Câu Trấn, cậu Trần muốn lấy vị trí đầu rồi!”

Kim Điêu cười nhưng không chạm tới đáy mắt, nói.

Dù sao năm người chia bánh ngọt, với sáu người chia bánh ngọt là khác nhau rồi.

Hơn nữa, thủ hạ của Trần Lạc Thần, thừa sắc bóp nghẹt tất cả mọi người.

Đây không phải là một tín hiệu tốt.

Mà Trần Lạc Thần đối với điều này, trầm mặc không nói.

Nhưng năm người Kim Điêu bọn họ nhìn rồi.

Lại càng lúc càng ngồi không được nữa.

Bởi vì từng trận so đấu tiếp theo, kẻ tên là Thẩm Vạn Sơn kia còn chưa ra tay, thủ hạ của bọn họ, vậy mà đều bại trận rồi.

Cả bữa tiệc, trong nháy mắt yên lặng như tờ, cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng.

“Lão đại Kim, cảm ơn sự khiêm nhường của các ông, lần này, vậy mà phần lễ như này nhường cho năm anh em chúng tôi, thật là cảm ơn!”

Thẩm Vạn Sơn lúc này đi tới nói.

Kim Điêu ngại ngùng mỉm cười: “Đâu có đâu có, chỉ là không ngờ thực lực của mấy vị lại mạnh như vậy, ngược lại là chúng ta múa rìu qua mắt thợ rồi.”

“Lời này của Kim tổng quá rồi, người mạnh thật sự, không phải là chúng tôi, mà là sếp của chúng tôi, mấy người chúng tôi, đều là theo sếp tập luyện!”

Thẩm Vạn Sơn lắc đầu cười khổ nói.

“Ầu? Nơi như vậy, thực lực của người anh em họ Trần càng mạnh rồi? Mấy người chúng tôi, thật là có mắt không tròng rồi!”

Kim Điêu cười nói.

Trong lòng lúc này quả thật có hơi rối như tơ vò.

Dù sao Trần Lạc Thần dẫn người quét năm phương thế lực của bọn họ, mọi người quá rõ ràng.

Vốn dĩ còn muốn ăn sạch tập đoàn Thiên Long vào ngày hôm nay, nhưng không ngờ, ngược lại bị tập đoàn Thiên Long ăn sạch rồi.

“Vậy Kim tổng, không biết những lời vừa rồi ông nói, người thắng thì có thể phân chia thế lực, còn tính hay không?”

Thẩm Vạn Sơn lại hỏi.

Kim Điêu kho khan một tiếng rồi cười nói: “Tính, đương nhiên tính, được, vậy chúng ta sau bữa tiệc thì có thể thương lượng chuyện phân chia thế lực!”

Sau đó, Kim Điêu cũng không dám ở ngoài sáng nói thêm gì nữa.

Tóm lại không thể nói mà không giữ lời.

“Người đâu, gỡ tấm biển viết ngũ phương văn võ đường cho tôi, lập tức đổi thành lục phương văn võ đường.”

Kim Điêu lúc này phân phó thuộc hạ.

Mà đối với những điều này, bốn lão đại khác đều không có lên tiếng.

Trong lòng bọn họ lúc này đều có tâm tư riêng.

Có người hận sự ngáng chân của tập đoàn Thiên Long, có người lại ôm tâm thái xem náo nhiệt.

Dù sao thế lực yếu, ngược lại hy vọng có người có thể phá vỡ thế cân bằng hiện tại, như thế, một khi hỗn loạn, mới có thể thừa có xen vào.

Lúc nói chuyện thì có mấy thủ hạ vác thang muốn đi gỡ tấm biển xuống.

“Không cần phiền phức như vậy đâu!”

Trần Lạc Thần cười lạnh một tiếng.

Cầm một chiếc đũa lên, cổ tay bỗng vẩy một cái.

Vèo!

Một tiếng vang, chiếc đũa trực tiếp bay ra, xuyên thẳng vào chính giữa của tấm biển.

Bụp một tiếng, tấm biển trực tiếp vứt ra bốn góc, rơi xuống đất.

“Cái gì!!!”

Năm lão đại chấn động trong lòng.

Điếu thuốc trong tay đều rơi thẳng xuống đất.

“Người này? Rốt cuộc là ai?”

“Cái này... sao mà có thể chứ? Dựa vào sức một người, trực tiếp phá hỏng tấm biển?”

Năm người kinh hãi nói. Rõ ràng, bọn họ chưa thấy loại thủ đoạn này, nếu như chiếc đũa đó không phải là phóng vào tấm biển, mà là đầu của bọn họ, còn là khoảng cách xa như vậy, vậy sẽ có hậu quả gì?”

Mà mấy anh em Thẩm Vạn Sơn lại đưa mắt nhìn nhau.

Trong lòng nghĩ, hừ, cậu Trần ra tay, lúc này còn không phải là dọa ngốc mấy người các ông sao.

Mà rõ ràng, Trần Lạc Thần ra tay như vậy.

Là đang nói cho năm người bọn họ biết, không có tâm trạng phân chia thế lực với năm người bọn họ, năm người bọn họ nếu như không ngoan ngoãn, kết cục giống như tấm biển này, một hơi thở càn quét hết!

Trần Lạc Thần nhàn nhạt mỉm cười ngồi xuống.

“Kim tổng, Chu tổng, mấy người các ông ngồi đi!”

Trần Lạc Thần khẽ mỉm cười nói.

“Được cậu... cậu Trần!”

Lúc này, Kim Điêu tuy cố gắng giả bộ chấn tĩnh, nhưng mồ hôi trên trán đã bán đứng ông ta.

Nếu như Trần Lạc Thần muốn giết người, chiếc đũa trên chiếc bàn đó, há không phải là vũ khí mạnh nhất trong tay anh sao?

Lúc này xưng hô cũng thay đổi rồi.

“Không ngờ cậu Trần vậy mà có thực lực như này, Trương Đào tôi không nói nữa, nếu như cậu nguyện ý, địa bàn vốn có của tôi, đều là của cậu, tôi cam tâm tình nguyện, trở thành một con ngựa của cậu!”

Lúc này, một trong số năm lão đại.

Suy khi cân nhắc kỹ càng, lập tức nói.

Mà ông ta vừa mở miệng, cũng có người lập tức hứa rồi.

Trần Lạc Thần với Thẩm Vạn Sơn liếc nhìn nhau, ngoài Kim Điêu không có mở miệng.

Mấy người khác tuy không phục, nhưng ít nhất ngoài mặt vẫn khuất phục.

Có điều chuyện này tới, tin năm phương thế lực của Tháp Câu Trấn bọn họ, trong lòng cũng có tính toán rồi.

Mà điều này, chính là mục đích tối nay của Trần Lạc Thần.

Cả hội văn võ lấy một loại cảm xúc khác lạ mà kết thúc.

Sau khi quay về.

Thẩm Vạn Sơn kích động nói với Trần Lạc Thần, không ít các phú thương của Tháp Câu Trấn, lũ lượt tới nương nhờ.

Mà mấy lão đại, cũng lũ lượt nịnh nọt sau đại hội, cũng có không ít người muốn gia nhập vào trong tập đoàn Thiên Long.

Chỉ là quà tặng thôi, một tối này đã thu không ít.

Những chuyện này, Trần Lạc Thần cũng không có lòng để ý, trực tiếp giao cho Thẩm Vạn Sơn đi làm.

Có điều tới hôm nay, tập đoàn Thiên Long mà anh sáng lập, cũng xem như có chỗ đứng chân chính ở Tháp Câu Trấn.

Tập đoàn Thiên Long, cuối cùng cũng bắt đầu có một thế lực địa bàn của riêng mình.

Đợi tới hôm sau, chuyện tiếp theo của Trần Lạc Thần chính là cứu Thiên Long ra ngoài.

Thế lực ở Thiên Thành phức tạp, bất cứ một thế lực nào cũng không thể xem thường.

Đây là lời Trương Hổ, cũng chính là Địa Hổ nói cho Trần Lạc Thần.

Bởi vì hai anh em Trương Long Trương Hổ, vì tới Tây Nam tìm anh, cũng từng dùng tiền ở Thiên Thành gây dựng thế lực, nhưng rất nhanh, bị cường giả Văn Sâm ở nơi đó đánh sập rồi.

Mà Thiên Thành, không biết so với Tháp Câu Trấn này lại lớn hơn bao nhiêu.

Càng là gì cũng có, thế lực càng hỗn tạp.

Không biết còn có bao nhiêu thế lực lớn như Văn Sâm.

Nhưng Trần Lạc Thần bây giờ không quản được nhiều như vậy, bởi vì nhiều thêm một ngày thì Trương Long sẽ nhiều thêm một phần nguy hiểm.

Thật sự là không đợi kịp mọi thứ đều chuẩn bị xong rồi.

“Vạn Sơn, phân phó xuống dưới, hôm nay chúng ta xuất phát, tới thẳng Thiên Thành!”

Trần Lạc Thần nói.

“Được cậu Trần! Tôi bây giờ đi chuẩn bị!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK