Mục lục
Truyện: Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt - Cố Vy Vy (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 484 : Anh có biết trái tim bị móc mất đau nhiều như thế nào không ?

Người Vy Vy run lên , bối rối thu lại cảm xúc nơi đáy mắt mình , rồi quay lưng lại , cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi Cố Tư Đình

“ Người này . . . là ai ? ”

Cố Tư Đình , anh thực sự là quá buồn cười !!!

Lúc cô đang ở nhà họ Cố , anh ta cũng không cho cô bất cứ lời hứa hẹn tình cảm nào , thậm chí còn ruồng bỏ cô mà ở bên Lăng Nghiên .

Đến khi cô chết đi , lại mặc áo cưới cho cô , đeo nhẫn cưới , giấu trong tầng hầm ngầm u ám lạnh như băng này , nhưng vẫn như hình với bóng với Lăng Nghiên .

Anh muốn tôi ở lại nhà họ Cố để tiếp tục hợp tác với gia tộc Dolan , cũng muốn Lăng Nghiên bầu bạn bên người . Cái gì anh cũng muốn , nhưng cuối cùng . . . Anh sẽ chẳng có được gì hết .

Cố Tư Đình đến gần , giữ chặt lấy tay cô , “ Em không cần biết , đi ra ngoài . ”

Vy Vy thì thào , “ Trái tim của cô ấy . . . Bị người ta đào mất , cô ấy có đau không ?”

Vy Vy chậm rãi xoay người , nhìn thẳng vào mắt anh ta , bình tĩnh hỏi , “ Anh , một người bị móc mất trái tim , anh có biết . . . Sẽ đau nhiều như thế nào không ? ”

Cố Tư Đình nhìn cô , không biết là vì ánh mắt của cô hay là vì câu hỏi của cô mà đột nhiên cảm thấy lồng ngực như bị một lưỡi dao sắc bén đâm thủng , đau đớn , máu tươi đầm đìa . Anh ta chậm rãi nhìn người giống như đang ngủ say trong quan tài thủy tinh , mặt mày tràn ngập đau đớn và bị ai . . .

Vy Vy lạnh lùng nhìn thoáng qua , thản nhiên vượt qua anh ta , rời khỏi tầng hầm ngầm lạnh như băng .

Cố Tư Đình , anh không biết . Anh không từng nếm trải nên anh sẽ không bao giờ biết lúc đó tôi đau tới mức nào . Đừng có nói anh với tôi không nỡ buông tay , không nỡ quên tôi bao nhiêu , anh chẳng qua là không bỏ được lợi ích có được từ gia tộc Dolan sau lưng tôi mà thôi .

Cố Tư Đình , “ Ai bảo em đến đây ? ”

Vy Vy lạnh lùng cong môi , “ Lăng Nghiên , cô ta nói nếu đến đây , em sẽ biết em là ai . ”

Cô vẫn luôn biết rõ chính mình là ai . Cô là Cố Vy Vy , nhưng đã không còn là Cố Vy Vy thuộc về nhà họ Cố .

Cố Tư Đình quay đầu , nhìn cô hỏi , “ Vậy . . . Em là ai ? ”

“ Em là Cố Vy Vy chứ ai . ”

Cố Tư Đình trầm mặc nhìn cô thật lâu , mới chán nản nói , “ Đi về nghỉ ngơi đi , không được đến đây nữa . ”

Vừa rồi có trong nháy mắt , anh ta không biệt được cô là Mộ Vy Vy hay đã . . . thực sự trở thành Cố Vy Vy rồi .

Vy Vy đi ra tầng hầm ngầm âm u , trở lại phòng nằm xuống , mặc dù trong lòng có chút buồn bã , nhưng cô càng muốn rời khỏi cái nơi mà cô đã sống hơn hai mươi năm hơn . Cái tên Phó Hàn Tranh đã xoay quanh trong lòng cô hơn trăm lần , cho cô sức mạnh nhẫn nại và tỉnh táo .

Một đêm giả vờ ngủ say đến sáng , từ sáng sớm người hầu đã gọi cô rời giường .

Cô rửa mặt thay quần áo xuống tầng , Cố Tư Đình đã ở trong phòng ăn chờ cô dùng Cơm .

“ Ăn sáng xong chúng ta đến bệnh viện một chuyến . ”

Vy Vy tò mò hỏi , “ Đến bệnh viện làm gì ? ”

Xem ra hôm nay định phẫu thuật thẩm mỹ đổi khuôn mặt cho cô . Bởi vì chuyện khác nên đã trì hoãn vài ngày . Nếu không đưa cô đi làm phẫu thuật mà để cô giữ khuôn mặt này ở nhà họ Cố thêm nữa thì đêm dài lắm mộng .

Cố Tư Đình bình tĩnh nói , “ Làm kiểm tra , nhanh thôi . ”

“ Được . ” Vy Vy cười đồng ý , không hề có ý không muốn .

Nhưng trong lòng đã âm thầm tính toán kế hoạch chạy trốn từ bệnh viện , không ngừng trù tính . Cơ hội chỉ có một lần , một khi thất bại , cô mãi mãi sẽ không ra được .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK