Chương 1208 : Lần đầu tiên vợ chồng mâu thuẫn ( 2 ) Bỗng nhiên , không khí phảng phất có mùi thuốc súng . Phó Hàn Tranh kiên trì muốn giao đứa nhỏ cho người trông trẻ chăm sóc , Cố Vy Vy lại không nỡ , kiên trì muốn con ở bên cạnh mình , thậm chí , không tiếc nói ra lời muốn đuổi anh khỏi phòng . Mặc dù Phó Hàn Tranh khó tin cô vì giữ lại con mà những lời này cũng nói ra được , nhưng anh cũng hiểu được tâm trạng khi làm mẹ của cô . Dù sao , từ lúc đứa bé sinh ra tới nay chúng chưa bao giờ rời khỏi cô . “ Giao hai đứa cho người trông trẻ chăm sóc , em có thể nghỉ ngơi thật tốt , tháng này không dưỡng cơ thể thật tốt , về sau sẽ có bệnh " , Phó Hàn Tranh nghiệm túc nói . Cố Vy Vy mím môi không nói , biết rõ anh vì tốt cho mình . Chẳng qua , nghĩ đến buổi tối hai đứa nhỏ không ngủ bên cạnh mình , trong lòng cô không sao yên bình được . Phó Hàn Tranh nghĩ rồi nói , “ Trong vòng một tuần , một buổi tối cùng chúng ta , đây là nhượng bộ lớn nhất của anh . " “ Ba buổi tối không được sao ? " , Cố Vy Vy hỏi . Một buổi tối thì quá ít . “ Không được " , Phó Hàn Tranh kiên trì . “ Vậy . . . Hai buổi tối chắc sẽ được chứ ! " , Cố Vy Vy tiếp tục cò kè mặc cả . Phó Hàn Tranh lắc đầu , “ Một buổi tối , buổi tối hôm nay bắt đầu để cho người trông trẻ chăm , năm ngày sau cho em chăm một buổi tối . " Qua vài ngày nữa , vết mổ của cô cũng khôi phục không ít , khi đó muốn chăm con , anh cũng không khó chịu như bây giờ . “ Buổi tối hôm nay . . . Buổi tối hôm nay liền giao cho mấy bà ấy . . " Cố Vy Vy xị mặt , mất hứng , “ Đêm mai bắt đầu tính không được sao ? " Còn tưởng rằng trở về có thể có càng nhiều thời gian với con hơn , kết quả , ngược lại còn bị tước đoạt . Sớm biết thế , còn không bằng không xuất viện . “ Không được . " Phó Hàn Tranh không chấp nhận cò kè mặc cả . Lúc trước đồng ý với cô là bởi vì anh mềm lòng , lại không suy nghĩ chu toàn . " Hừ ! " Cố Vy Vy nặng nề hừ một tiếng , trở về phòng cùng đứa nhỏ . Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ thở dài , nhận cuộc điện thoại lại vội vàng ra cửa đến công ty . Mãi đến buổi tối anh mới trở về , nhưng mà khi trở về Cố Vy Vy còn chưa giao bọn nhỏ cho người trông trẻ . Anh nhìn đồng hồ , nói với hai người trông trẻ , “ Thời gian không còn sớm , đưa bọn trẻ đi ngủ đi . " Nhưng mà , Cố Vy Vy đang bế con gái sau một lúc lâu vẫn không chịu giao đứa nhỏ ra . “ Hay là đêm nay em chăm một đứa , thay phiên nhau chắc cũng được chứ ? " Buổi tối hôm nay chăm sóc con gái , ngày mai chăm sóc con trai , như vậy cả đêm chỉ chăm sóc một đứa sẽ nhẹ nhàng hơn một chút . “ Không được . " Anh nói xong , đi qua bế đứa bé lại giao cho người trông trẻ . Cố Vy Vy mong ngón nhìn người trông trẻ bế hai đứa bé đi , sau đó buồn bực trừng mắt nhìn Phó Hàn Tranh , nặng nề hừ một tiếng , quay đầu đi ngủ . Phó Hàn Tranh biết cô trong lúc nhất thời khó có thể chấp nhận nên dứt khoát đi tắm rửa , trở lại trên giường liền nhìn thấy cô quay lưng về phía anh ngủ , giống như quyết tâm không định để ý đến anh . Anh nằm xuống giường một lúc lâu mới duỗi tay qua ôm cô , “ Còn tức giận ? " “ Em nào dám ? " , Cố Vy Vy hầm hừ nói . Phó Hàn Tranh cúi đầu hôn lên tóc cô , “ Ngoan , chờ em tĩnh dưỡng một khoảng thời gian nữa rồi lại chăm sóc hai đứa . " Cố Vy Vy mím môi trầm mặc một hồi , nghĩ đến giọng điệu tổn thương người của mình lúc chiều , “ Buổi chiều . . . Xin lỗi anh , em không nên nói như vậy . " Cô là luyến tiếc đứa nhỏ , nhưng anh cũng vì lo lắng cho cô , ai ngờ cô lại nói ra lời tổn thương người như thế . “ Không sao , ngủ đi " , Phó Hàn Tranh ôn nhu nói .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK