• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Linh đan đã hết hàng, đợt tiếp theo phải mất mười ngày, nghĩ đến mười ngày này bọn họ sẽ kiếm được bao nhiêu tiền vàng, thật đau lòng.

“Không có cách nào, đây cũng là lần đầu tiên ta tiếp xúc. với loại đan dược này, chắc hẳn hẳn đã ở đây, ngươi đừng thất lễ với hẳn.”

Hoäc đại sư bất đắc dĩ nói, huyệt Chiên Trung lại cảm thấy đau nhức, ông ta không dám tiếp tục luyện chế nữa.

Liễu Thanh Dương đưa tay cầm lấy linh dược, thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi giải quyết xong vấn đề tâm mạch, tu vi của hắn sẽ có bước nhảy vọt về chất.

“Ta muốn gặp chưởng quỹ của các ngươi, lấy quả Cửu Dương ra đây.”

Từ ngoài cửa, một đám người vội vàng xông vào, những võ giả bình thường kia lảo đảo, rất nhiều người trong số họ bị va ngã xuống đất.

Người của phủ thành chủ! Bọn họ mới là chủ nhân của thành Thương Lan và nắm giữ huyết mạch của thành Thương Lan, tứ đại gia tộc cũng không dám đắc tội bọn họ.

Người đàn ông dẫn đầu khoảng ba mươi tuổi, ánh mắt thâm độc, lộ ra một cỗ khí lạnh, đám thị vệ phía sau càng coi trời bằng vung, dọn sạch đám đông xung quanh.

“Thật xin lỗi, quả Cửu Dương Quả mà Đan Bảo các chúng †a vừa mua hôm nay đã được Liễu công tử mua lại, mọi người chỉ có thể chờ đợt tiếp theo.”

Gã sai vặt không dám đắc tội người của phủ thành chủ, vội vàng bước tới cúi đầu hành lễ, nhưng câu trả lời này lại khiến Liễu Thanh Dương rất bất mãn.

Những gã sai vặt này năm ngày trước bị Liễu Thanh Dương hung hăng tát một cái, vẫn luôn oán hận, trong đó có mấy người có quan hệ tốt với Chu Đồng. Bởi vì Liễu Thanh Dương mà Chu Đồng bị đuổi khỏi Đan Bảo các.

Hắn ta vừa dứt lời, ánh mắt người của phủ thành chủ đều nhìn về phía Liễu Thanh Dương. Dời đi thù hận, gã sai vặt Đan Bảo các dễ dàng chuyển mâu thuẫn lên người Liễu Thanh Dương.

Hắn ta hoàn toàn có thể nói cho người của phủ thành chủ biết quả Cửu Dương đã bị bán hết, nhưng lại cố ý đề cập tới việc quả Cửu Dương đã bán cho Liễu Thanh Dương, không cần nói cũng biết mục đích là mượn tay phủ thành chủ tấn công Liễu Thanh Dương, trả mối thù ngày hôm đó.

“Ta nghe nói, thiên kim thành chủ bị m Hạt thú tấn công trong lúc rèn luyện ở dãy núi Lạc Nhật, chỉ có quả Cửu Dương mới có thể hóa giải khí âm tà, nếu không kịp thời diệt trừ sẽ để lại một số di chứng”

Đám người bàn tán xôn xao, đã có tin truyền ra rằng phủ thành chủ đã tìm kiếm vật chí dương lâu nay, hóa ra là như vậy.

Quả Cửu Dương chí cương chí dương, là thuốc hóa giải khí âm tà tốt nhất.

“Ta mặc kệ ngươi là ai, chỉ cần giao quả Cửu Dương ra, phủ thành chủ chúng ta sẽ mua với giá gấp đôi.”

Người đàn ông dẫn đầu không có tình cảm tiến lên một bước, luồng khí mạnh mẽ khiến các quầy xung quanh chấn động, cảnh giới Bán Bộ Tiên Thiên.

Hắn ta yêu cầu Liễu Thanh Dương giao quả Cửu Dương ra, đồng ý trả giá gấp đôi.

Yêu cầu đó gần như là mệnh lệnh, khiến Liễu Thanh Dương rất không vui. Để luyện chế Tục Mạch đan, hẳn chỉ cần nửa quả Cửu Dương, nếu đối phương nói chuyện dễ nghe, có lẽ hẳn sẽ cân nhắc đưa cho hắn ta một nửa.

“Không bán!”

Hai chữ lạnh lẽo, một lời từ chối thẳng thừng, dù có vứt bỏ cũng sẽ không bán cho hẳn ta.

“Ngươi dám từ chối phủ thành chủ.”

Người đàn ông tức giận, thị vệ phía sau tiến lên một bước, một cỗ sát khí cuồng bạo tràn ngập toàn bộ đại điện, đôi bên giằng co.

“Quách thống lĩnh, có gì thì từ từ nói chuyện.”

Một chưởng quỹ nhanh chóng đứng ra, không muốn làm lớn chuyện. Đan Bảo các không sợ phủ thành chủ, nhưng cũng không cần phải làm quá căng.

“Cút!”

Một cái tát vung ra, chưởng quỹ khóc không ra nước mắt. Quách thống lĩnh tức giận không có nơi nào để trút, đột nhiên ông ta nhảy ra, tự chuốc lấy nhục.

Quách thống lĩnh từng bước ép tới, vây Liễu Thanh Dương lại, ánh mắt dán chặt vào quả Cửu Dương trong tay hẳn.

“Tiểu tử, cho ngươi thêm một cơ hội giao quả Cửu Dương. ra, nếu không..."

Sát khí lạnh lùng, ùn ùn kéo đến, hơn chục thị vệ đều rút đao ra, ánh đao lạnh lẽo phóng ra một luồng khí lạnh thấu xương.

Mọi người vây xem xung quanh đều rối rít lùi ra xa, không dám đến quá gần. Từ trước đến giờ phủ thành chủ luôn làm việc tàn nhẫn và quyết đoán.

“Tiểu tử này điên rồi sao? Mau lấy quả Cửu Dương ra! Đây là cơ hội tốt để nịnh nọt phủ thành chủ. Hiện giờ Từ gia rơi vào. tình thế bấp bênh, lấy được sự ủng hộ của phủ thành chủ, Vạn gia và Điền gia chắc chắn sẽ e ngại.”

Danh tiếng của Liễu Thanh Dương đã truyền khắp thành Thương Lan từ lâu, không ai không biết hẳn.

“Nếu đắc tội phủ thành chủ, chỉ có thể chết.”

Xen lẫn là tiếng cười trên nỗi đau của người khác, họ chỉ ước gì Liễu Thanh Dương nhanh chóng bị giết.

“Nếu không thì sao?” Liễu Thanh Dương đột nhiên mỉm cười, nụ cười như ánh mặt trời vô cùng rực rỡ.

Câu trả lời này vượt quá dự đoán của mọi người. Công khai chống lại phủ thành chủ, có phải hắn chán sống không?

“Được lắm, ngươi ở rể Từ gia đúng không? Ngươi là người đầu tiên dám nói chuyện với ta như vậy, cho dù nhạc phụ ngươi đến thì nhìn thấy ta cũng phải khách khí. Nếu ngươi tự tìm cái chết, ta sẽ giúp ngươi”

Quách thống lĩnh tức giận đến mức bật cười đáp lại, không muốn tiếp tục nói nhảm với Liễu Thanh Dương nữa, trực tiếp. giết hẳn, cướp lấy quả Cửu Dương.

Về phần Từ gia, hẳn ta thật sự không để vào mắt.

Một lời không hợp, lập tức ra tay giết người, tiếng xấu của phủ thành chủ đã ăn sâu vào lòng người từ lâu.

“Thống lĩnh, đừng phí lời với hẳn, giết hẳn đi!”

Những thị vệ xung quanh không nhịn được, từ trước đến nay chưa có ai dám từ chối phủ thành chủ, Liễu Thanh Dương là người đầu tiên. Bình thường bọn họ đều ở trên cao, ai nhìn thấy mà không nịnh bợ.

Đúng lúc bọn họ chuẩn bị ra tay, một người đàn ông vạm vỡ từ hậu đường đi ra, Lôi Đào xuất hiện, ra đón tiếp Liễu Thanh Dương, bàn bạc xem có thể đưa Thiên Linh đan trước vài ngày hay không, mười ngày thì dài quá.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Ông ta liếc nhìn Liễu Thanh Dương, lại nhìn Quách thống lĩnh, cau mày. Người của phủ thành chủ tới làm gì vậy, bình thường bọn họ rất ít khi xuất hiện. Đan dược trong phủ thành chủ hiếm khi được mua từ Đan Bảo các, bọn họ có luyện đan sư riêng.

Chưởng quỹ đứng dậy trả lời thành thật, không thêm thắt bất cứ chỉ tiết nào.

“Quách thống lĩnh, ta đã bán quả Cửu Dương cho Liễu công tử rồi. Các người đến muộn một bước, nếu cần thì có thể đặt hàng trước, năm ngày nữa sẽ có hàng.”

Lôi Đào chắp tay, khách khí nói, không muốn trở mặt với phủ thành chủ.

“Lôi chấp sự, hôm nay ta nhất định phải lấy được quả Cửu Dương. Đây là chuyện giữa ta và hẳn, xin mời tránh ra.”

Quách thống lĩnh cũng không muốn trở thành kẻ thù của Đan Bảo các, chỉ cần giết Liễu Thanh Dương, đương nhiên quả Cửu Dương sẽ rơi vào tay hắn ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK