Tuy đã đăng thanh minh, đương sự cũng đã xuất hiện giải thích, nhưng do bị liên tục tuôn ra vụ xúc phạm khách mời cùng đánh trợ lý, cho dù hai chuyện đều đã giải thích hợp lý, nhưng cảm nhận của mọi người với Hề Thời đã không bằng như trước, không ít anti fan cứ níu mãi không chịu buông.
Kì thật Hề Thời lo lắng nhất chính là fan dòng suối nhỏ sẽ thất vọng về cô, càng nghĩ, còn đang nói xin lỗi trong nhóm fan dòng suối nhỏ, thật xin lỗi để cho mọi người thất vọng rồi, về sau nhất định thận trọng từ lời nói đến việc làm, không đánh nhau ở trong xe.
Fan còn đang nước mắt lưng tròng vì tài khoản "Trợ lý số 4 của Hề Thời" trả lời bình luận fan nhờ trợ lý nhất định phải chăm sóc tốt nữ thần nhà bọn họ, sau đó liền phát hiện nữ thần nhà mình vào trong nhóm nói xin lỗi.
Vì thế tình thế thay đổi, bên trong trụce tiếp răn dạy:
―― fan nhìn thế nào đều sẽ thuận mắt nhưng là Hắc Tử không thế có biết không.
―― hiện tại là minh tinh nhất định càng phải chú ý mình mỗi lời nói cử chỉ không nên để cho người khác tóm được cán chuôi.
―― cố gắng làm việc tại Làng Giải Trí theo gió vượt sóng biết không, chị bò càng cao chúng em ra ngoài đối diện với anti fan xé bức sẽ càng lo lắng.
―― đúng rồi nhớ rõ phải giảm cân, mỡ là sỉ nhục Nữ Minh Tinh, đánh nhau như vậy có phải chị muốn mập rồi hay không? Trễ như thế lại vẫn lái xe đi ăn cơm chiều, chị không mập ai mập? Lại muốn bị anti fan chê cười sao?
Hề Thời rất không dễ dàng vào nhóm fan, vốn tưởng rằng sẽ được tung hoa với không sao chúng em tha thứ cho chị, kết quả bị fan dạy dỗ tới sửng sốt.
Sau đó nhìn câu hỏi có phải gần đây cô mập lên không bảo cô chú ý giảm cân lại.
"..."
Hề Thời nhìn mình mới vừa uống một hớp nhỏ trà sữa trong tay, suy nghĩ vài giây, sau cùng vẫn nhất quyết, ném vào thùng rác.
Cô lên cân, phát hiện quả nhiên mình mập hơn trước hai cân rồi.
Màn ảnh là một cái vô cùng tàn nhẫn lại chân thật, bất cứ có thay đổi rất nhỏ gì, một khi chiếu lên màn ảnh đều sẽ bị phóng đại vô hạn.
Hề Thời đói bụng bắt đầu ở nhà tập yoga.
Hình tượng đối với cô bây giờ là vô cùng quan trọng, trước học lớp biểu diễn không sai biệt lắm, kịch bản cũng nhìn mấy cái, mấy ngày gần đây muốn bắt đầu đi diễn thử.
Vài ngày trước Diệp Sâm đã châm chước, biết công ty quá nhỏ đối với nghệ nhân mà nói vẫn là cực hạn, vì thế đem trù tính về điện ảnh và truyền hình của Hề Thời rút gọn xuống một nửa làm một trong bốn đại nền tảng điện ảnh và truyền hình trong nước.
Lúc Hề Thời tham gia khi đó liền để ý cô, hiện đang nổi lên số tử vi người mới càng ngày càng ít, sau khi Hề Thời xuất đạo lại thêm Diệp Sâm can thiệp tới, rốt cục cũng đàm phán được dự án lần này.
Đối với Diệp Sâm mà nói tuy về sau sẽ để Hề Thời tham gia vào điện ảnh và truyền hình hơn, đồng thời cũng cho Hề Thời làm chuyên một mảng. Song phần hợp tác coi như rất nhanh, đã có bên chế tác phim cổ trang cấp s bày tỏ thành ý tìm đến.
Đây là bộ cổ trang tiên hiệp đại nam chủ có đầu tư lớn nhất năm nay, do một nam diễn viên rất hot cải biên từ tiểu thuyết, bên chế tác chọn Hề Thời, cho cô nhân vật đầu tiên trong bộ là nữ phụ, vai tiểu sư muội nam chính. Dù sao Hề Thời chưa biết diễn, không đỡ nổi vai nữ chính, vai nữ phụ là khởi điểm rất tốt, hơn nữa tiểu sư muội tuy không có nhiều cảnh mấy nhưng tính cách đặc biệt tốt, không hề thua nữ chính.
Hề Thời bận rộn giữa hai bên điện ảnh và truyền hình, nhân vật trên cơ bản đã chọn cô, nhưng vẫn phải đi thử tạo hình cùng một loạt hoạt động.
Bởi vì là phim cổ trang, địa điểm quay là nơi ghi hình lớn nhất trong nước.
Hề Thời xuất phát theo lịch trình, vì là lần đầu tiên Hề Thời lịch hành trình xuất lai, bởi vì là lần đầu tiên thử tạo hình nên Diệp Sâm sẽ đi cùng cô, còn trợ lý đi theo, rõ ràng, Giang Hành Triệt làm trợ lý ở thành phố B vẫn được, nhưng cùng Hề Thời đi diễn liên tiếp vài ngày ở nơi khác, người bận rộn tuyệt đối không rảnh.
Trợ lý số 1 Hồ Tiểu Dương đã đặt vé máy bay xong xuôi.
Giang Hành Triệt biết hành trình của Hề Thời, trầm tư: “Anh có thể đầu tư cho em quay phim, em muốn quay cái gì cũng có thể.”
Hề Thời ôm tay: “Sau đó truyền tin sau lưng tôi có kim chủ đúng không, trang sức giá trị tám số còn chưa đủ, lại đầu tư quay phim, Giang tổng lần này anh chuẩn bị đầu tư mấy triệu?”
“Hoặc là nói tôi ở trong lòng anh giá trị mấy triệu?”
Giang Hành Triệt không nói thêm gì.
Hề Thời không thèm để ý anh.
Đến thành phố Cổ Đông thử tạo hình không phải hành trình công khai, nhưng lúc Hề Thời vừa đến sân bay Cổ Đông vẫn có một nhóm fan tới đón, Hề Thời vừa đi vừa kí tên cho fan, fan nhìn thấy cô xong đều biến thành thân thiết, không ngừng nói chuyện với cô.
Các fan còn nói cô gầy, Hề Thời cao hứng đáp “Cảm ơn”, sau đó nghe có fan hỏi: “Trợ lý số 4 của Hề Hề Tử chúng ta đâu? Lần này không đi cùng chị sao?”
Hề Thời vừa nghe “Trợ lý số 4” vẫn sửng sốt một phen, lập tức phản ứng kịp trợ lý số 4 kia là Giang Hành Triệt.
Cô không nghĩ tới đến fan lại nhắc tới trợ lý số 4 kia, mặt tối sầm lại.
Diệp Sâm vừa chắn cho Hề Thời không để fan dựa vào gần quá, vừa vội vàng đáp thay cô: “Số 4 mấy ngày nay nghỉ ngơi, nghỉ ngơi rồi.”
Tạm biệt fan xong, từ sân bay lên xe, Diệp Sâm nhìn thoáng quá Hề Thời hậm hực vì fan nhắc tới trợ lý số 4, thở dài.
Tới Cổ Đông xong liền nghỉ ngơi một đêm, nơi thử tạo hình là nơi khách sạn Hề Thời ở.
Tạo hình tiểu sư muội có vài bộ, thử tạo hình phải thay đồ không ngừng để chụp hình, cực kì bận rộn.
Lần đầu tiên Hề Thời thử tạo hình cổ trang, ảnh chụp chụp lên, nghe nói bên đầu tư cùng đạo diễn đều cực kì hài lòng.
Cô chỉ thử tạo hình mà thử tới hai ngày, hôm sau còn thử đến mười giờ tối, cuối cùng đã đem đại bộ phận tạo hình thử xong, chụp ảnh tạo hình xong, nhà tạo hình lấy đi sửa soạn lại.
Công việc của trợ lý Hồ Tiểu Dương cực kì vất.
Hề Thời chụp ảnh xong tấm cuối cùng, thay đồ ra, trở về phòng nghỉ, mệt than ở trên ghế sofa.
Mấy ngày tiếp theo cũng tiếp tục bận rộn.
Nhân vật đầu tiên định ra trong bộ này là cô vai nữ phụ tiểu sư muội, làm bộ đại nam chủ, mà nam chủ còn chưa định ra.
Là bộ chế tác cấp s, theo IP lực ảnh hưởng từ biên kịch đến đạo diễn cùng các bộ phận đều đã rất tốt, cho nên trong vòng có mấy tiểu sinh đang nổi đều có ý tiếp xúc, mấy ngày nay các nam diễn viên lục tục tới thử tạo hình casting, casting chủ yếu là thử theo Hề Thời, xem xem có cảm giác CP hay không.
Hề Thời tựa trên ghế sofa, sờ sờ cái bụng vẫn bị đói của mình, gọi điện cho khách sạn đưa bữa tối đến cho mình.
Giảm cân là quan trọng, nhưng cũng không thể chết đói.
Có thể vì làm việc liên tục hai ngày quá mệt mỏi, Hề Thời không đợi được bữa tối của mình, mí mắt đã bắt đầu nặng xuống.
***
Hôm nay là thứ sáu, sau khi Giang Hành Triệt hoàn thành công việc xong liền trực tiếp bay đến thành phố Cổ Đông.
Diệp Sâm trước đã gửi vị trí khách sạn cho anh, lúc anh tới vừa vặn nhìn thấy phục vụ đang đẩy toa đồ ăn tới phòng Hề Thời.
Giang Hành Triệt tiếp nhận toa đồ ăn của phục vụ tiếp nhận, bày tỏ là trợ lý Hề Thời.
Phục vụ gật gật đầu, đem nhiệm vụ đưa cơm giao cho trợ lý.
Giang Hành Triệt đứng ở cửa, vốn muốn gõ gõ cửa, kết quả toa đồ ăn khẽ động tới cửa, cửa liền trực tiếp mở ra.
Hề Thời không khóa cửa.
Trong phòng cực kỳ an tĩnh, thậm chí ngay cả đèn cũng chưa mở.
Giang Hành Triệt khẽ nhíu mày, đi vào gian phòng, mượn ngọn đèn hành lang chiếu vào trong căn phòng, nhìn thấy cô nghiêng đầu trên ghế sofa, tư thế ngủ kì quái.
Hồ Tiểu Dương nói hai ngày nay Hề Thời chụp hình, không ngừng chụp hình thay quần áo đến mệt chết được.
Giang Hành Triệt đóng cửa lại, bật đèn bàn lên.
Anh rón ra rón rén đi đến trước sofa, ngồi xổm người xuống.
Bởi vì tư thế ngủ không đúng, nằm cúi đầu hít thở không dễ, tiếng hít thở của Hề Thời nghe qua rất sâu.
Giang Hành Triệt đột nhiên nhớ tới rất nhiều năm trước, Hề Thời vì tiền học bổng, ngày đêm luyện đề, mệt mài tới mức cầm đũa trong tay, ngồi ngủ tại căn tin.
Về sau tiền học bổng kia liền để mua quà sinh nhật cho anh.
Giang Hành Triệt nghĩ tới đây, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại.
Ngực cực kỳ tức, cảm giác đau đớn lan tràn.
Khôi phục tâm trạng, một tay luồn qua sau lưng cô, một tay nhấc đôi chân cô, nhẹ nhàng đem cô ôm từ sofa lên.
Anh thật cẩn thận đặt cô ở trên giường, lại kéo chăn đắp lên người cho cô.
Tại lúc chuẩn bị đứng dậy rời đi, người trên giường đột nhiên nói hai tiếng.
Cô nói cực kỳ nhẹ, nghe không rõ đang nói cái gì, nhưng theo chuyển động con mắt, hẳn là đang nằm mơ.
Giang Hành Triệt nhìn Hề Thời ngủ, nhìn trán trơn bóng của cô, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch.
Anh nhắm chặt mắt, đem dục vọng ép xuống.
Anh kéo chăn cho cô, sau đó nhìn thấy một chân cô từ trong chăn chui ra.
Giang Hành Triệt nắm lấy mắt cá chân của Hề Thời.
Anh trầm mặc một lúc, sau cùng tại lưng bàn chân trắng nõn của cô nhàn nhạt đặt xuống một nụ hôn.