Tất cả mọi người trong phòng hội nghị đều trợn to mắt, tựa hồ hoàn toàn không rõ cái tên La Sát mặt lạnh nổi tiếng toàn thương trường sao bỗng nhiên lại xuất hiện tại cửa phòng họp Đường thị.
Chẳng lẽ là định thừa dịp Đường thị gặp phải nguy cơ nên quyết định thu mua Đường thị?
"Sầm nữ sĩ, tôi đến thảo luận việc hợp tác mới cùng Đường thị, không biết ngài có rảnh không?"
Sở Trăn tự mình đến Đường thị bàn chuyện hợp tác mới!
Nghe được lời nói của Sở Trăn, một đám cổ đông và cán bộ cấp cao của Đường thị vừa rồi còn lo lắng khôn nguôi thì ngay lúc này đều thở phào một hơi.
Đường thị sẽ không sụp đổ, tuyệt đối không.
Không thấy đến cả lão đại Sở thị còn tự mình đến Đường thị bàn chuyện hợp tác đấy hay sao? Chuyện này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là, tất cả dự án hợp tác giữa Đường thị và Sở thị, Sở thị tuyệt đối không lui đầu tư, cũng có nghĩa Sở tổng đến đây làm chỗ dựa cho Đường phu nhân.
Có đại tài phiệt như Sở thị nâng đỡ, Đường thị còn có thể đổ sao?
Đừng đùa...
Đường thị chỉ biết phát triển không ngừng, hiện tại lại đang nâng cao thêm một bước.
Tất cả mọi người trong phòng họp đều thật lòng mỉm cười, chỉ có ba vị cổ đông vừa bán cổ phần cho Đường phu nhân, lúc này trông đặc biệt hối hận.
Chẳng qua Đường phu nhân có thể nhìn ra sự hối hận của bọn họ, vì vậy bà cho bọn họ một lời hứa hẹn:
"Chờ tôi thắng vụ kiện lần này, thành công ly hôn với Đường Hải Sơn, thu hồi cổ phần trong tay hắn, đến lúc đó nếu ba vị lại muốn gia nhập cổ đông, tôi có thể bán cổ phần cho mấy vị với giá thu mua gốc."
Ba vị cổ đông nghe được lời hứa hẹn của Đường phu nhân, mỗi một người đều nở nụ cười.
Dù sao nếu có Sở thị đầu tư, giá cổ phiếu của Đường thị khẳng định là sẽ tăng mạnh, Đường phu nhân nguyện ý bán giá gốc cho bọn hắn, cũng tương đương với việc đưa tiền cho bọn hắn, điều này đương nhiên là khiến bọn hắn vui vẻ.
Về phần tại sao bọn họ đều cảm thấy Đường phu nhân sẽ thắng kiện?
Sở gia nếu thật sự muốn làm chỗ dựa cho Đường phu nhân, bọn họ khẳng định sẽ mời luật sư giỏi đến, vụ kiện giữa Đường phu nhân và Đường Hải Sơn, chắc chắn sẽ nằm trong tay họ.
...
Nhóm dân cổ phiếu mua cổ phiếu của Đường thị đều cảm thán hôm nay quả là một ngày phập phồng lên xuống.
Sáng sớm tỉnh lại nhìn thấy tin tức tình cảm vợ chồng Đường thị tan vỡ, mi tâm bọn họ đều nhảy thẳng lên, quả nhiên, mới một buổi sáng mà thôi, giá cổ phiếu đã bắt đầu xuất hiện rung chuyển kịch liệt, trông có vẻ như sắp tụt giá.
Có một số người tay mắt lanh lẹ bán gấp cổ phiếu, có một số người muốn bán đi lại không bán được.
Mắt thấy giá cổ phiếu thật sự tụt, bọn họ đến cả khẩu vị ăn cơm cũng không có, mỗi một người đều sầu khổ chui vào một góc thóa mạ Đường Hải Sơn, hoàn toàn không có sự dung túng gì đó đối với loại nam nhân ngoại tình bên ngoài.
Dù sao chính vì Đường Hải Sơn ngoại tình nên bọn họ mới táng gia bại sản, gia đình vỡ tan, nhân sinh khó khăn.
Song khi bọn họ mắng mỏi liên mồm đến miệng khô lưỡi đắng, còn chưa kịp uống miếng nước, giá cổ phiếu Đường thị lại tăng trở lại, còn xuất hiện xu thế tăng cao hơn ban đầu!
** mẹ, đây là có chuyện gì vậy?
Nhóm dân cổ phiếu dồn dập lên mạng xem tin tức mới nhất, mới biết được Đường Hải Sơn đã bị Đường phu nhân đuổi ra khỏi tầng cán bộ cấp cao của Đường thị, hơn nữa lão đại Sở thị, Sở Trăn, tự mình đến hiện trường làm chỗ dựa đầu tư cho Đường thị.
"Sở lão đại uy vũ, ngài chính là cứu tinh của đời tôi!"
"Trời ơi, tôi lại không nhớ ra, Đường phu nhân và mẹ của Sở Trăn là bạn thân của nhau, Sở Trăn còn tính là nửa con trai của Đường phu nhân, có tầng quan hệ này, Đường thị còn có thể đổ sao? Còn may cổ phiếu tôi bán chưa có ai mua, ha ha ha, năm nay phỏng chừng là có thể mua nhà cưới vợ!"
"Đường phu nhân quá tốt rồi đấy, đối xử với loại nam cặn bã này nên vô tình giống như gió thu, thổi một phát là cả biển lá rụng!"
"Dân cổ phiếu chúng tôi ủng hộ Đường phu nhân ly hôn, kiện chết cái tên tra nam Đường Hải Sơn này."
...
"Đinh đinh đinh đông đông đông "
Sau khi Đường Hân Nguyệt và Đường Hải Sơn bị bảo tiêu do Sầm Cầm thuê vứt ra khỏi Đường thị, thật vất vả lắm bọn họ mới chốn được đám chó săn* trước cổng công ty, sau đó Đường Hân Nguyệt nhận được điện thoại đến từ đạo diễn.
*Ý chỉ Paparazzi.
"Alo, Lưu đạo à, ba tôi đang xảy ra chút chuyện, tôi không thể lập tức quay về được, lúc này tôi không thể bỏ đi để ông ấy một mình đối mặt với khó khăn."
Đường Hân Nguyệt vẫn còn tình cảm cha con với Đường Hải Sơn, dù sao trước kia Đường Hải Sơn đã cưng chiều cô ta đến tận xương tận tủy, dù cô ta có muốn sao trăng trên trời cũng sẽ hộ cô ta hái.
Hơn nữa, nay cô ta vừa bị Đường phu nhân đuổi ra ngoài, nội tâm cũng nghẹn một cỗ lửa giận, dưới tâm tình như vậy, trong lúc nhất thời cô ta cảm thấy mình không tài nào nhập diễn được.
Lại nói, lúc này cô ta cũng không muốn vào đoàn phim nhìn mặt Đường Miên Miên, cô ta cảm thấy nếu lúc này mình đi đoàn phim, Đường Miên Miên khẳng định sẽ vênh váo tự đắc, thóa mạ vũ nhục cô ta, những người khác trong đoàn phim cũng sẽ nhìn cô ta với ánh mắt không tốt.
Nhưng mà cô ta nghĩ nhiều quá rồi, bởi vì Lưu đạo gọi điện thoại lại đây căn bản không phải giục cô ta quay về đoàn làm phim, mà là gọi để thông báo hủy hợp đồng với cô ta:
"Hiểu rồi, tôi đương nhiên hiểu, cô không cần đến đoàn phim nữa đâu, bởi vì bên đầu tư quyết định thay đổi người diễn vai nữ chủ, nếu ba cô vẫn còn đối tốt với cô, vậy cô cứ yên tâm ở lại chăm sóc ba cô đi."
Lưu đạo nói xong liền cúp điện thoại.
Chính hắn đã từng trải qua hoàn cảnh tương tự, hắn và phu nhân đã cùng nhau trải qua hoạn nạn khó khăn, cho nên hắn cưng chiều cô ấy đến tận xương, chính vì vậy hắn mới khinh thường loại nam nhân cặn bà như Đường Hải Sơn.
Hắn có thể bình tĩnh nói chuyện với Đường Hân Nguyệt đều là do hàm dưỡng của bản thân cố gắng khắc chế.
"Lưu đạo... Ngài vừa mới nói cái gì, Lưu đạo?!"
Đường Hân Nguyệt quả thực không thể tin được đoàn phim cư nhiên sẽ bỏ đá xuống giếng vào thời điểm này, trong lúc nhất thời, nghe được tiếng "Đô đô" phát ra từ điện thoại, cô ta tức giận đến mức móng tay đều cắm vào trong da thịt.
Đường Hải Sơn bị kích thích, tâm tình không tốt, sau khi ông đi đến một căn bất động sản dưới danh nghĩa của mình liền nhốt mình vào trong thư phòng, hẳn là muốn thương lượng với luật sư phải làm thế nào mới có thể thắng trận kiện này. Truyện Ngôn Tình
Đường Hân Nguyệt đứng ngoài thư phòng, vốn dĩ định gõ cửa đi vào đưa trà nhưng tay không nhịn được run rẩy liên hồi.
Vì thế cô ta đặt khay trà xuống trước cửa thư phòng sau đó dứt khoát trở về phòng mình.
Bởi vì cô ta cảm thấy, trong vụ việc lần này, cô ta là người bị hại vô tội nhất, đầu tiên là bởi vì Đường phu nhân vô tình mà phải nhận vô số thóa mạ từ người qua đường, fans và giới internet, sau đó còn bị đoàn phim khai trừ, thật quá là ủy khuất!
Cô ta đã không có tâm tình đi an ủi Đường Hải Sơn, cô ta cảm giác mình mới là người cần an ủi nhất.
Vào thời điểm cô đơn không ai quan tâm này, Đường Hân Nguyệt rất muốn nghe giọng của bạn trai, để hắn tiếp thêm dũng khí cho mình, nhưng mà sau khi trở lại phòng, Đường Hân Nguyệt gọi điện thoại mãi mà vẫn chẳng có ai nghe.
Lúc đầu, cô ta nghĩ chắc là Hạ Gia Dương đang quay phim nên không mang di động bên người.
Vì thế cô liền chờ mãi chờ mãi, chờ đến tận buổi tối Đường Hải Sơn gõ cửa gọi cô ta xuống ăn cơm, cô ta vẫn không đợi được điện thoại từ Hạ Gia Dương.
Cô ta không phải là không đọc được những bình luận bên dưới weibo của Hạ Gia Dương rằng các fans buộc hắn chia tay, nhưng chung quy lại thì cô ta vẫn ôm hy vọng, cô ta cảm thấy bạn trai mình khẳng định là sẽ không vô tình đến thế.
Cô ta cho rằng tình yêu đẹp đẽ nhất hẳn là khi dù toàn thế giới không cần em, bạn trai em vẫn sẽ đứng bên cạnh cưng chiều em.
Nhưng hiện thực nhưng lại đả kích lòng người đến thế.
"Con gái, ăn cơm, tâm tình dù có không tốt thì vẫn phải ăn cơm."
Ngoài cửa truyền đến giọng nói quan tâm của Đường Hải Sơn, Đường Hân Nguyệt vừa nghe những từ ngữ đó, nước mắt liền chảy liên hồi, không cách nào ngừng lại được:
"Ba ba, Gia Dương hắn không nghe điện thoại con, nhất định là không cần con nữa!"
Đường Hải Sơn vừa nghe thấy tiếng khóc của Đường Hân Nguyệt, tâm đều muốn tan:
"Con gái không khóc, tiểu tử thúi này dám đối xử với con như vậy, chờ ba thắng kiện, coi như trói ba cũng sẽ trói hắn lại đây xin lỗi con. Đến lúc đó những người dám mắng chúng ta nhất định sẽ đều phải nếm tư vị hối hận, nếu con còn muốn ở trong giới giải trí, ba tốn chút tiền dẫn đường dư luận là mọi chuyện đều sẽ qua thôi"
"Ba ba thật tốt."
Hiển nhiên hai cha con cô ta không chịu từ bỏ hy vọng, cho dù bị đuổi ra khỏi Đường thị, bị toàn mạng xã hội giễu cợt, bọn họ đều tin chắc rằng lần này bọn họ sẽ chiến thắng.
Đáng tiếc, một tháng sau, hiện thực đã vô tình đánh vỡ giấc mộng của bọn họ.
Trên toà án, Đường phu nhân lấy văn kiện giám định DNA giữa Đường Hải Sơn và Đường Hân Nguyệt ra, bà còn chuẩn bị sẵn đoạn video ghi hình hôm đàm phán chuyện này với Đường Hải Sơn.
"Quan toà đại nhân, từ kết quả giám định DNA có thể thấy, Đường Hân Nguyệt chính là kết quả của việc Đường Hải Sơn đi ngoại tình bên ngoài, mà qua đoạn đối thoại trong video có thể thấy, Đường Hải Sơn đã sớm biết việc đứa nhỏ bị đánh tráo. Theo như lời Đường phu nhân nói, năm đó sau khi Đường phu nhân sinh hạ đứa nhỏ liền bởi vì kiệt quệ thể lực mà ngất đi, nhưng trước khi đứa nhỏ được bế đến phòng chăm sóc trẻ sơ sinh, có y tá chứng minh, bọn họ đã cho cha đứa trẻ bế một hồi."
"Theo bên tôi chứng minh, Đường Hải Sơn Đường tiên sinh từ thời đi học đã có trí thông minh hơn người, mới ngày thứ hai vào trung học đã có thể gọi tên tất cả bạn học trong lớp, lúc ấy tất cả bạn học đều hít hà một hơi, vậy từ điều này liệu có thể phỏng đoán, mặc kệ Đường tiên sinh có tham dự vụ việc đánh tráo này hay không, hắn nhất định là đã sớm nhìn ra mọi chuyện, chẳng qua là hắn đang dung túng tiểu tam? Đường Miên bị sắp đặt đánh tráo và bi thảm hơn nữa là cha cô ấy còn cố tình bỏ mặc sự sống chết của cô ấy?"
Dưới sự dẫn đường của luật sư, từng chứng cứ một được mang ra.
Có cái chứng minh khi bà cưới Đường Hải Sơn ông còn đang một nghèo hai trắng, toàn bộ vốn lập nghiệp đều dựa vào của hồi môn của Đường phu nhân, có chứng cớ chứng minh Đường Hải Sơn ngoại tình vào đêm hôm đó, có cái chứng minh sau khi Đường Miên trở về, Đường Hải Sơn phân biệt đối xử giữa hai người con gái, cưng chiều Đường Hân Nguyệt, ngó lơ Đường Miên, có cái chứng minh Đường Hải Sơn nói rằng mình sẽ lưu lại toàn bộ gia sản cho Đường Hân Nguyệt...
Đối với việc Đường Hải Sơn lấy hình thức hôn nhân hợp pháp để che dấu lừa gạt Đường phu nhân nhằm hành vi chiếm đoạt tài sản riêng của Đường phu nhân, quan toà đưa ra phán quyết, cuộc hôn nhân này không có hiệu lực.
Đường Hải Sơn buộc phải trả lại toàn bộ tài sản kiếm được từ của hồi môn của Đường phu nhân.
Mà lần này, Đường phu nhân ngoại trừ tố cáo Đường Hải Sơn tội lừa hôn còn tố cáo Đường Hải Sơn tội lừa gạt bà, hợp tác với tiểu tam rồi bán con gái bà, dẫn đến việc con gái bà phải chịu khổ ở bên ngoài, đồng thời còn tố cáo Đường Hải Sơn tội vứt bỏ con gái ruột, để nó tự sinh tự diệt.
Tuy rằng việc tố cáo Đường Hải Sơn liên hợp với tiểu tam bán con gái bà không có đủ chứng cứ, tội danh không được thành lập.
Nhưng bởi vì Đường Hải Sơn không nhận con gái về dẫn đến Đường phu nhân phải xa cách con gái tận hai mươi mấy năm, bởi vì ông không nhận con về, dẫn đến việc Đường Miên Miên phải ăn đau khổ từ nhỏ.
Ông là cha của Đường Miên Miên lại cố ý không thực hiện trách nhiệm của người giám hộ, hơn nữa còn hỗ trợ đối tượng ngoại tình của ông bán con gái ra ngoài, quan toà tổng kết lại, phán Đường Hải Sơn tội vứt bỏ con gái ruột, mà vụ việc còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng, phạt năm năm tù.
Thời điểm Đường Hải Sơn bị giam vào ngục giam, cả người ông đều ngây ngốc.
Bởi vì ông chưa từng nghĩ, mình không những không thể bảo vệ cổ phần trong Đường thị và các tài sản riêng dưới tay mà còn vướng phải tội vứt bỏ con cái, phạt năm năm tù.
Từ kiệm nhập xa xỉ dễ, từ xa xỉ nhập kiệm khó.*
*Từ cuộc sống nghèo khổ sang sống sung sướng giàu có thì dễ thích ứng, nhưng từ cuộc sống xa xỉ giàu có quay về cuộc sống nghèo khổ thì khó.
Ông không dám tưởng tượng, mình vốn đã sống an nhàn sung sướng quen bây giờ sẽ phải làm thế nào để thích ứng với cuộc sống trong ngục giam...
Mà Đường Hân Nguyệt lại càng không thể tin được, cô ta khóc như điên nhìn Đường Hải Sơn bị người ta lôi đi, trong mắt tất cả đều là nước:
"Ba ba tôi không sai, ông ấy không làm những việc đó, dựa vào cái gì mà bắt ông ấy đi, mấy người dựa vào cái gì mà bắt ông ấy!"
"Đường Hân Nguyệt tiểu thư, nếu cô còn khóc lóc ầm ĩ, chúng tôi sẽ quy chụp tội gây cản trở người thi hành công vụ để tạm giam cô."
Nhưng mà ở trước mặt pháp luật, bất kỳ loại nước mắt nào cũng đều không thể thay đổi kết quả.
Đường Hân Nguyệt chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Đường Hải Sơn bị đeo còng tay, người khác áp giải lôi đi.
Người chung quanh đều chỉ chỉ trỏ trỏ cô ta, nhưng cô ta đều nghe không rõ bất cứ một thứ gì nữa, Đường Hân Nguyệt đắm chìm trong bi thương của chính mình, cô ta gào khóc rồi xông ra vòng vây phóng viên, về lại căn nhà trước đó cô ta ở cùng Đường Hải Sơn.
Nhưng mà, Đường Hân Nguyệt không biết, nếu nhân sinh này là do mình đánh cắp mới có được thì sớm hay muộn mình cũng phải hoàn trả lại người ta mọi thứ.
Cho nên dưới sự bi thương, cô ta còn chưa kịp thoát khỏi bóng tối bủa vây thì theo lẽ công bằng, nhân viên tư pháp đã đem toàn bộ tài sản, cổ phần, sản nghiệp dưới danh nghĩa Đường Hải Sơn chuyển sang tên Sầm Cầm.
Mà Đường phu nhân đối với kết quả bị tình yêu phản bội, nay bà chỉ dư lại sự căm ghét tột cùng, bởi vậy không chút lưu tình liền đem căn nhà Đường Hải Sơn và Đường Hân Nguyệt đang ở tạm bán gấp ra ngoài.
"Xin lỗi, căn nhà này đã bị bán cho gia đình tôi, hôm nay chúng tôi sẽ chuyển vào đây ở luôn, mời cô nhanh nhẹn cút ra ngoài..."
Không cần Đường phu nhân ra mặt, hộ gia đình may mắn mua được căn biệt thự to vật vã với giá rẻ này đã mặt đầy ngang ngược, chán ghét đứa con riêng Đường Hân Nguyệt mà thẳng tay đuổi ra ngoài.