• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lực đạo hắn sử dụng rất mạnh.

Đoạn Thanh Vy nhất thời cảm thấy choáng váng.

Bên má bây giờ đau đến nỗi không còn cảm giác.

Hắn lại túm tay cô thô bạo lôi đi.

Miệng không ngừng sỉ vả.

- Ông đây đã muốn nhẹ nhàng với cô em, cô em lại không muốn, vậy thì lát nữa đừng trách ông đây thô bạo.

Hắn còn chưa kịp nói hết câu nói của mình, thì một cái đấm như trời giáng đã rơi trực tiếp lên khuôn mặt hắn.

Hắn hơi lảo đảo buông Đoạn Thanh Vy ra, một tay ôm lấy bên mặt đau đớn.

Hắn gằn giọng..

- Mày là thằng nào, mau biến đi.

Đừng làm hỏng truyện tốt của ông đây.

Gì chứ tên này thật sự chán sống rồi.

Hắn không biết anh chính là đang muốn xen vào chuyện của hắn, càng sâu càng tốt, mà kỳ thực băm hắn ra hàng trăm mảnh cũng được.

Hắn dường như không biết được người đàn ông trước mặt là, nhắc lại một lần nữa lời của mình..

- Còn không mau cút đi.

Anh nhìn hắn mỉm cười thật mỉa mai.

Cái điệu cười này của anh chính là đang thôi thúc hắn phát điên.

Hắn lao vào anh như hổ đói, nhưng anh rất dễ dàng tránh được cái đấm của hắn..


Với cái thân thủ quèn này của hắn mà cũng học người ta bày đặt đấm đá.

Gần hai mươi năm tập võ của anh, hắn nghĩ chỉ để trưng bày thôi sao.

Vừa đấm hụt anh một cái, ngay lập tức hắn đã nhận được một cùi trỏ của anh thúc ngược từ dưới cằm lên, hắn say sẩm mặt mày, ngã lăn ra đất.

Anh cứ thế ngồi thẳng lên người hắn mà đấm vào mặt.

Đấm đến khi hắn không còn phản kháng nữa mới dừng lại.

Diệp Minh Nhi lúc này mới cùng hai bảo an của khách sạn chạy vào.

Anh buông hắn ra, quay lại nói với Diệp Minh Nhi.

- Dặn dò nhốt hắn kỹ lại cho anh, sáng mai anh xử lý.

- Em biết rồi.

Hai người bảo an lôi hắn tống vào một nhà kho giam lại.

Bên ngoài đại sảnh vẫn đang tiệc tùng náo nhiệt, không ai biết bên trong này đã sảy ra chuyện gì.

Trình Nhất Nam sau khi xuy lý xong gã đàn ông kia quay lại thấy Đoạn Thanh Vy, lửa giận trong anh càng bốc cao hơn.

Lẽ ra vừa rồi anh không nên để bảo an đưa hắn đi, mà phải trực tiếp cho hắn đi đoàn tụ với ông bà tổ tiên nhà hắn luôn.

Đoạn Thanh Vy đang đứng tựa vào tường thở dốc, đầu tóc cô vì ban nãy bị hắn túm mạnh mà trở nên rối, trên má vẫn còn in lằn đỏ năm ngón tay do cái tát vừa rồi.

Khóe miệng cô còn vương lại chút máu.

Anh cứ nghĩ nó là của cô, nhưng kỳ thực là máu của gã đàn ông kia khi cô cắn hắn còn vương lại.

Anh vội vàng chạy đến đỡ lấy cô.

- Vy Vy, em sao thế này.

Tỉnh táo lại, nhìn anh, anh là Trình Nhất Nam đây.

Cô mơ màng nghe tiếng anh gọi, cảm nhận được hơi thở của anh.

Nhưng thực kỳ lạ, bàn tay của anh chạm vào chỗ nào trên da thịt cô lại làm cho phần đó thoải mái và mát mẻ hơn rất nhiều.

Cô tham lam giữ lấy tay anh.

Miệng khẽ thều thào.

- Nhất Nam, anh đến rồi.

Em rất khó chịu, rất nóng, rất rất nóng.1
Trình Nhất Nam thật sự muốn chửi thề.

Con mẹ nó chứ, dưới mí mắt của anh mà cũng thật lắm kẻ muốn làm càn.

Anh gọi cho Diệp Minh Nhi sắp xếp cho mình một phòng ngay trên khách sạn, rồi một mạch bế thẳng cô lên.

Cả thân thể của Đoạn Thanh Vy được anh ôm trọn trong lòng càng làm cô cảm thấy nhộn nhạo hơn bao giờ hết.

Bàn tay cô không yên phận sờ soạng trên ngực anh, qua lớp áo sơ mi.

Khuôn mặt của Trình Nhất Nam như vậy càng trở nên khó coi hơn.

" Ting"
Tiếng thang máy mở ra, Diệp Minh Nhi đã nhanh chóng chờ sẵn trước cửa phòng.

Cô nàng mở cửa cho anh, nhìn khuôn mặt phiếm hồng và trạng thái của cô bạn mình, cô tò mò hỏi.


- Anh họ, Tiểu Vy bị làm sao vậy?
- Hình như cô ấy bị dính xuân dược rồi.

- Xuân dược? Không phải chứ? Tiểu Vy đâu có thù oán với ai đầu mà có kẻ chơi ác vậy?
- Tạm thời anh chưa biết, nhưng chuyện này anh sẽ điều tra rõ ràng.

Bất cứ kẻ nào liên quan, anh cũng không tha thứ.

- Ừm, vậy Tiểu Vy giao lại cho anh chăm sóc nhé, em đi xuống truớc.

Anh không trả lời, cô nàng cũng không chần trừ ở lại lâu mà mở cửa rời đi ngay sau đó.

Vô tư, không đồng nghĩa với việc bị ngốc.

Cô nàng biết xuân dược là gì, và trong trường hợp trúng xuân dược quá nặng thì phải làm sao.

Chính vì thế, không nên ở lại quá lâu, tránh trường hợp trông thấy những hành động khó xử.

Trình Nhất Nam bế bổng Đoạn Thanh Vy đặt vào bồn tắm.

Anh xả nước trực tiếp vào cơ thể của Đoạn Thanh Vy.

Giữa trời mưa đông bảo anh xả nước lạnh vào cô anh không làm được.

Chỉ sợ rằng, xuân dược còn chưa kịp tan, thì cô đã ốm mất rồi..

Nhưng nước ấm lại căn bản là không có tác dụng đối với cô, mà chỉ làm cho cô cảm thấy bí bách hơn mà thôi.

Cô bắt đầu đưa tay cởi loạn những thứ quần áo vướng víu trên người mình.

Chiếc áo khoác lông dày đã bị cô vứt trực tiếp xuống sàn phòng tắm.

Cô đưa tay tuột luôn hai dây váy mỏng manh xuống, phần ngực áo cũng vì thế mà đã trễ lại trễ hơn, lộ ra phân nửa bộ ngực no tròn.

Trình Nhất Nam nhìn bộ dáng này của cô thì cảm thấy cổ họng mình như khô khốc, kết hầu vì thế mà lên xuống liên tục.

Nhưng lý trí mách bảo anh rằng, bây giờ cô không hoàn tỉnh táo, nếu anh làm gì đó quá giới hạn, sợ rằng khi cô tỉnh táo, mọi việc sẽ không thể cứu vãn được nữa.

Anh đưa tay ra nắm lấy bàn tay của cô đang loay hoay cởi khoá váy, ngăn không cho cô cởi thêm nữa.

Bàn tay bị anh nắm chặt, cô ngước nhìn anh bằng ánh mắt mơ màng, ướt át, rất dụ tình.

Phần bàn tay được anh nắm chặt cảm giác thoải mái hơn rất nhiều..

Điều này càng làm cô tham luyến gần gũi anh hơn.


Cô bất chợt nhoài người, một tay còn lại ôm lấy cổ anh, môi mềm đặt lên môi anh.

Cô bắt trước anh những lần trước đây, bắt đầu mút mát đôi môi của anh.

Hành động của cô làm anh như lâng lâng, anh bất giác đáp lại nụ hôn của cô.

Bàn tay đang nắm chặt tay cô buông ra, anh ôm lấy phần eo nhỏ nhắn của cô.

Cô được thế thả lỏng, cởi phăng khuya áo vest của anh, và vài cúc áo sơ mi.

Bàn tay bắt đầu sờ soạng phần ngực trần của anh.

Cảm nhận hơi mát lạnh từ da thịt anh truyền đến lòng bàn tay cô thật dễ chịu.

Chút lí trí cuối cùng như thức tỉnh Trình Nhất Nam, anh vội vàng nắm lấy bả vai cô, đẩy cô xa mình ra một chút.

Giọng anh giờ đây đã trở nên khàn đục, anh trầm giọng hỏi..

- Đoạn Thanh Vy, em có biết mình đang làm gì không? Em tỉnh táo hơn đi, nếu không em sẽ phải hối hận.

- Không, em không hối hận, giúp em, em thật sự rất khó chịu.

- Vậy em nhìn kỹ xem, anh là ai?
- Anh là Trình Nhất Nam, bạn trai em.

- Em xác định không hối hận?
- Không hối hận.

Kể cả khi em không bị trúng thuốc, em vẫn nguyện ý trở thành người phụ nữ của anh một cách đúng nghĩa.1
Chín chữ " Nguyện ý trở thành người phụ nữ của anh" như chiếc chìa khóa mở ra mọi kìm nén và lo lắng trong Trình Nhất Nam.

Người con gái mình yêu, lại nguyện ý trở thành người phụ nữ của mình, thì còn lý do gì khiến anh phải chần chừ.

Anh không bỏ lỡ một phút giây nào mà lập tức ôm lấy cô, đặt nụ hôn lên môi mềm của cô, như hưởng ứng và đáp lại lời cô nói..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK