Mục lục
Cực phẩm Tông sư - Diệp Phong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ngờ rằng ngay sau đó, khuôn mặt xinh đẹp của Đổng Minh Nguyệt đầy sát khí, giọng lạnh lùng như gió lạnh thấu xương, mắng:  

 

“Tránh ra, đừng cản đường tôi!”  

 

“Cái gì?”  

 

Nghe Đổng Minh Nguyệt trách mắng, cơ thể Hoa Anh Kiệt hoàn toàn cứng đờ, khuôn mặt đẹp trai hơi méo mó, lộ vẻ dữ tợn.  

 

Hắn không ngờ Đổng Minh Nguyệt lại nhiều lần phớt lờ ý tốt của hắn, khiến hắn mất mặt như vậy.  

 

Nhưng bây giờ, hắn không dám bất kính với Đổng Minh Nguyệt, vì vậy hắn chỉ có thể ngượng ngùng đứng đó, trong mắt hiện lên vẻ oán hận.  

 

Tiếp theo, Đổng Minh Nguyệt không chút do dự đi qua Hoa Anh Kiệt, tiếp tục đi về phía trước.  

 

Nhất thời, ánh mắt của mọi người trong sảnh tiệc đều tập trung vào Đổng Minh nguyệt, tự hỏi điều gì đã khiến cô ấy kích động như vậy.  

 

Sau một lúc, Đổng Minh Nguyệt cuối cùng cũng dừng lại, cơ thể mềm mại thậm chí hơi run.  

 

Giờ phút này, trước mặt cô ấy, chỉ có một người...  

 

Diệp Phong!  

 

...  

 

Nhìn thấy cảnh này, trong tiềm thức Hoa Anh Kiệt sinh ra cảm giác nguy hiểm.  

 

Chẳng lẽ... Giám đốc Đổng đến đây vì Diệp Phong?  

 

Nhưng một khắc sau, hắn ném suy nghĩ hoang đường này ra khỏi đầu.  

 

Đùa gì thế?  

 

Diệp Phong chỉ là một tên nhà quê nghèo hèn, cho dù thành tích tốt, nhưng với thân phận của cậu ta thì cậu ta và Đổng Minh Nguyệt là người của hai thế giới khác nhau, giữa hai người hoàn toàn không có bất kỳ khả năng thân thiết nào!  

 

Đột nhiên, hai mắt Hoa Anh Kiệt sáng lên, dường như đã nghĩ tới điều gì đó...  

 

Đúng rồi!  

 

Chắc chắn tin tức Diệp Phong làm vỡ chai rượu Lafite năm 1982 truyền đến tai Đổng Minh Nguyệt.  

 

Phải biết rằng, chai Lafite này là bảo vật của câu lạc bộ Thanh Đằng, không chỉ vô giá mà còn có ý nghĩa phi thường đối với những người yêu thích rượu vang đỏ!  

 

Bị đập vỡ như vậy chẳng khác nào phí của trời.  

 

Vì vậy, theo Hoa Anh Kiệt, có khả năng Đổng Minh Nguyệt tới để hỏi tội!  

 

Nghĩ tới đây, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười nham hiểm.  

 

Ban đầu, hắn chỉ muốn hung hăng sỉ nhục Diệp Phong, ra mặt thay Tô My.  

 

Nhưng bây giờ, nếu Diệp Phong đắc tội với Đổng Minh Nguyệt, thì cũng tương đương với đắc tội Chiến Thiên Qua, cậu ta sẽ không còn chỗ dung thân ở Tô Hành.  

 

Tuy nhiên, một giây sau, khi Hoa Anh Kiệt đang bình tĩnh đợi xem kịch hay, một cảnh tượng khó tin xuất hiện...  

 

Đổng Minh Nguyệt đột nhiên khom người cúi đầu.  

 

Một góc chín mươi độ!  

 

Giống như một nô bộc hèn mọn gặp mặt chủ nhân của mình, buông bỏ sự kiêu ngạo và tôn nghiêm, hơn nữa bộ dạng như thể đó là chuyện hiển nhiên.  

 

Bỗng chốc, cả sảnh tiệc đều chấn động!  

 

 

 

Trong sảnh tiệc, Đổng Minh Nguyệt đứng trước mặt Diệp Phong, luôn duy trì tư thế cúi đầu.  

 

Cảnh tượng này tạo thành cú đả kích thị giác chưa từng có với mọi người có mặt ở đây.  

 

Giống như một tảng đá lớn đập vào mặt hồ phẳng lặng, dấy lên sóng gió lớn trong lòng bọn họ!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK