• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Giang Âm về đến ký túc xá cũng đã 10 giờ tối, trễ thế này rồi, Giang Âm cũng nghĩ Lăng Dương khẳng định đã ngủ, kết quả khi cậu nhẹ tay đẩy cửa ra, liền nhìn thấy Lăng Dương ngồi trên ghế, mặt không chút biểu tình nhìn cậu

Giang Âm hoảng sợ, còn chưa nói gì, liền nghe thấy Lăng Dương hỏi: "Cậu đi đâu thế, trễ như vậy mới về?"

Giang Âm đương nhiên không có khả năng nói sự thật là cậu đi vả mặt người ta cho Lăng Dương biết được, chỉ có thể hàm hồ nói: "Không đi đâu cả, chỉ là dạo vòng vòng thôi"

"Đi dạo?" Lăng Dương cười nhẹ một tiếng, chỉ là nụ cười này nhìn thế nào cũng không được đẹp, cười mà cứ trông như đang khóc "Sao cậu không kêu tôi đi chung?"

Giang Âm nhìn ra tâm tình Lăng Dương có chút không tốt, cậu cho rằng hắn đang tức giận vì cậu ra ngoài chơi mà không rủ hắn, vội vàng dỗ dành: "Hôm nay không phải cậu bận à, lần sau đi, nhất định sẽ kêu cậu đi cùng!"

Lăng Dương không nói chuyện, Giang Âm lại ba hoa chích choè nói thêm vài lời nữa, thấy sắc mặt Lăng Dương có chuyển biến tốt, lúc này mới buông tâm đi tắm rửa

Sau khi tắm xong liền tắt đèn, Giang Âm bò lên giường, đang chuẩn bị ngủ, lại nghe được tiếng của Lăng Dương

Thanh âm Lăng Dương có hơi trầm thấp: "Cậu đi dạo, vậy có nói chuyện gì với người khác không?"

"Hả?" Giang Âm ngây ra một lúc. Trời đất chứng giám cho, cậu có nói chuyện với ai đâu, đừng nói là giao tiếp với lễ tân khách sạn cũng tính thành nói chuyện với người lạ nha?

Sau khi Giang Âm lục soát ký ức, đúng lý hợp tình nói: "Không có nói chuyện"

Lăng Dương lại hỏi: "Hôm nay không nói, vậy trước đây thì sao? Cậu với mấy người hâm mộ trộm gặp nhau rồi nói những gì?"

Giang Âm không hiểu mô tê gì, lại lần nữa phủ nhận

Lăng Dương không nói

Hắn nghe Giang Âm phủ nhận, chỉ cảm thấy trái tim đang chia làm hai nửa, một nửa lạnh như băng, một nửa còn lại bị lòng đồ ký chiếm đầy, làm cho hắn rõ ràng cảm nhận được cái gì gọi là băng hoả lưỡng trọng thiên

Rõ ràng là đã gặp nhau, rõ ràng người nọ cũng nói, vì cái gì mà Giang Âm cũng không chịu thừa nhận?

....Là bởi vì sinh ra tình tố khác với người nọ sao, cho nên lúc nhắc tới mới thẹn thùng né tránh, không dám đối mặt?

Đầu Lăng Dương quay cuồng như say xe, lồng ngực tất cả đều là cảm giác buồn bực nặng nề, làm hắn khó chịu đến cực điểm


Giang Âm nghiêng đầu nhìn Lăng Dương nằm trên giường, trong bóng tối chỉ mơ hồ thấy một nửa bóng hình, bóng hình vốn dĩ đang nằm thẳng, lăn qua lăn lại chút thì ngồi dậy

"Cậu làm gì thế?" Giang Âm kỳ quái nói

Lăng Dương vẫn không nói chuyện, hắn hai bước nhảy từ giường xuống, sau đó bước lên thang giường của Giang Âm, bò lên trên

Giang Âm cả kinh, cầm lấy mắt kính để bên gối đầu đeo lên, ngồi dậy nhìn Lăng Dương dịch lại gần

Lăng Dương ngồi xuống bên người cậu, móc di động ra

Giang Âm nhìn Lăng Dương mở màn hình di động, click mở weibo, sau đó nhấn vào hot search

Vị trí đầu tiên của hot search, vừa mở ra là nhìn thấy, thình lình chính là mặt thật của cậu

Tim Giang Âm đập lỡ một nhịp

Không nghĩ tới Lăng Dương đã nhìn thấy! Lăng Dương nửa đêm không ngủ bò dậy chia sẻ cho cậu cái weibo này là có ý gì? Là muốn tố khổ chuyện bỗng nhiên biến thẳng thành cong với cậu sau khi nhìn thấy khuôn mặt này sao?

Cậu nhất định sẽ ôn nhu dẫn đường Lăng Dương thoát khỏi bối rối! Sau đó thuận lý thành chương gỡ bỏ mắt kính, sau đó thì..Hi Hi Hi

Tuy rằng có chút không giống với hiện trường bày tỏ tâm ý trong suy nghĩ cậu, nhưng không sao, cậu vẫn có thể tiếp thu

Lăng Dương dùng ngón tay gõ gõ hình ảnh bên trên điện thoại, nhìn về phía Giang Âm: "Cậu có gì muốn nói không?"

"Ừm" Giang Âm mỉm cười vừa hàm súc vừa khẩn trương hỏi "Cậu thấy đẹp không?"

Trong tưởng tượng của Giang Âm, Lăng Dương hẳn sẽ vừa rối rắm vừa hoài nghi nhân sinh thừa nhận đẹp, sau đó hỏi cậu nên làm gì bây giờ, vừa lúc cậu cũng nên bắt đầu màn an ủi của mình

Nhưng thanh âm Lăng Dương lại áp chế phẫn nộ nói: "Đẹp chỗ nào, chẳng có gì đẹp cả!"

Giang Âm: "???"

Giang Âm quả thực sợ ngây người, cậu không thể tưởng tượng được nhìn hình dáng khuôn mặt Lăng Dương dưới ánh sáng điện thoại, theo bản năng nói: "Nhưng mà, nhưng mà mọi người đều nói đẹp mà, mỗi người đều thích, thích luôn á, cậu thật sự không thấy đẹp sao?"

Lăng Dương hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: "Xấu, tách ra mà đánh giá thì, mỗi một ngũ quan đều thuộc góc chết trong mắt thẫm mỹ của tôi. Bây giờ hợp lại với nhau, tôi nhìn chỉ thấy buồn nôn"

Mỗi một lời nói đều như gáo nước lạnh xối lên đầu Giang Âm, đem Giang Âm đông lạnh đến thanh tỉnh

Cậu nghĩ muôn vàn khả năng có thể xảy ra, nhưng duy nhất không dự đoán được Lăng Dương sẽ có phản ứng thế này

Lăng Dương chán ghét dung mạo của cậu! Vậy phải làm sao bây giờ!

Về sau nếu cậu không cẩn thận để lộ mặt bản thân trước mắt Lăng Dương, hắn có khi nào thấy cậu xấu quá mà xa lánh cậu không?

Giang Âm chỉ mới nghĩ đến hình ảnh này thôi, mà cậu đã thấy nói cũng khó khăn

Lăng Dương kề sát vào cậu, đầu dựa lên vai cậu, một bàn tay đè lại mu bàn tay cậu, thấp giọng nói: "Ngoan nào, chúng ta đừng chơi với người này được không? Về sau cậu cũng đừng gặp tên này nữa được không?

Giang Âm còn có thể nói gì thêm, khó khăn quá cao đối với cậu

Muốn yêu đương quả nhiên không hề đơn giản, so với tưởng tượng của cậu thì khó hơn gấp trăm nghìn lần

Trong lòng Giang Âm một mảnh lộn xộn, cậu rầu rĩ nói: "Cậu về giường trước đi, hiện tại tôi muốn yên tĩnh một chút"

Lăng Dương trầm mặc, thật lâu sau mới nói: "Được"

Một tiếng này như dùng hết sức lực của Lăng Dương để nói ra, hắn trở về giường của mình, an tĩnh bất động

Giang Âm nằm trên giường miên man suy nghĩ, trong chốc lát suy nghĩ sao thẩm mỹ của Lăng Dương lại khác người như vậy, chốc lại nghĩ bản thân phải làm gì bây giờ?

Suy nghĩ trong chốc lát, Giang Âm nghĩ thông suốt

Cậu không phải là người bi quan, có khó khăn cậu sẽ nghĩ cách khắc phục. Nhớ đến lúc cậu học nhưng đàn chưa được hay, cậu cũng từng khổ luyện ngày đêm, người nghe không nghe cậu hát mà chỉ nhìn mặt, cậu cũng quyết tâm giấu đi dung mạo thật, dùng thực lực thật sự để chứng minh

Hiện giờ nếu Lăng Dương thấy cậu xấu, cậu cũng nên nghĩ cách khắc phục vấn đề này thôi

Giang Âm nghĩ nửa ngày, cảm thấy vẫn nên tìm hiểu như thế nào mới gọi là đẹp trong mắt Lăng Dương, biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà, vì thế cậu hỏi: "Lăng Dương, cậu ngủ chưa, cậu cảm thấy như thế nào mới được gọi là đẹp?"

Thanh âm Lăng Dương rầu rĩ truyền ra từ trong chăn: "Cậu đẹp"

Giang Âm không tin đâu, Lăng Dương mới nãy còn nói cậu xấu mà

Giang Âm đành phải đổi phương thức khác hỏi: "Bạn học trong lớp cậu, cậu cảm thấy bọn họ như thế nào, nói về bề ngoài trước đi, không được gạt tôi, bằng không tôi sẽ tức giận"

Quả nhiên uy hiếp của cậu rất hữu dụng với Lăng Dương, hắn bực bội nói: "Khá được"

Giang Âm có được câu trả lời như mong muốn, quyết định ngày hôm sau phải lén qua lớp Lăng Dương nhìn thử xem, nhìn mấy người cũng được trong mắt Lăng Dương có dáng vẻ trông như thế nào, sau đó trang điểm dựa theo họ

- ------------------------------------------------------------------

Ngày hôm sau

Trên tay cậu có thời khoá biểu của Lăng Dương, vừa lúc chiều nay cậu không có tiết nhưng Lăng Dương thì có, cậu có thể tranh thủ qua xem

Giang Âm chạy đến phụ cận khoa biểu diễn, cậu nhìn thời khoá biểu trong di động, đi đến chỗ đối diện phòng học của Lăng Dương, cẩn thận ngắm nhìn từ một khoảng cách

Các bạn học Lăng Dương ai cũng trang điểm hoa hoè lộng lẫy, có mấy người thoạt nhìn có chút quen mắt, hình như đã từng gặp qua ở buổi tiệc giao lưu tối đó rồi

Giang Âm nhìn kỹ một lát, đột nhiên phát hiện giáo viên đứng lớp diễn một đoạn ngắn, sau đó nói gì đó, Lăng Dương không tình nguyện đứng lên

Lăng Dương đứng lên, bắt chước giáo viên mà cười cười

Thật sự Lăng Dương bắt chước vô cùng giống, độ cung khoé miệng còn giống như đúc, nhưng nụ cười này trên mặt giáo viên có chút âm trá gian hiểm, trên mặt Lăng Dương thì mười phần đẹp trai

Giang Âm nhìn thấy không ít nữ sinh trong lớp Lăng Dương đều mơ màng ôm mặt, cuồng nhiệt tất cả đều ngăn không được viết lên mặt

Hừ! Lam nhan hoạ thuỷ!

Giang Âm thở phì phò trừng mắt nhìn Lăng Dương một lát, nhìn thời gian trên di động, phát hiện sắp đến lúc tan học

Giang Âm muốn trò chuyện cùng Lăng Dương, nhìn dáng vẻ này của hắn, dường như mọi người đều thích, làm cậu rất không yên tâm, cần thiết sờ trực tiếp mới an tâm được

Giang Âm nghĩ như vậy, liền đi đến cửa sau lớp học của Lăng Dương, vừa vặn đến lúc tan học. Giang Âm nhìn toàn một phòng đầy người xa lạ cũng không chút khiếp đảm, đang muốn vào nói mấy câu với Lăng Dương, liền thấy một nữ sinh đi đến trước chỗ ngồi của hắn

Nữ sinh mặt ửng đỏ, chắp tay từ phía sau giơ lên phía trước, tay cầm một phong thư màu hồng phấn, đưa tới trước mặt Lăng Dương

Thư tình

Trong lòng Giang Âm lộp bộp một tiếng, nhìn mặt của nữ sinh kia

Nữ sinh có chút trắng nõn, mắt vừa to vừa tròn, khuôn mày lá liễu, môi hình anh đào, tuy Giang Âm không có mắt thẫm mỹ, nhưng cũng biết nữ sinh nếu như lớn lên giống như này tuyệt đối được xưng là mỹ nhân

Một nữ sinh đẹp như vậy tỏ tình với Lăng Dương, Lăng Dương sẽ có phản ứng thế nào? Sẽ đồng ý hẹn hò sao?

Hơn nữa người này còn dùng thư để tỏ tình, xã hội bây giờ hiện đại hơn rồi, người dùng thư tình không còn bao nhiêu, đủ thấy được cô nàng này có bao nhiêu dụng tâm

Mọi người đều an tĩnh nhìn trò hay của Lăng Dương, bởi vậy không ai nói chuyện, làm Giang Âm thuận lợi nghe được lời nói kế tiếp của Lăng Dương

Lăng Dương nhìn sơ bức thư tình hồng phấn kia một cái, thần sắc nhàn nhạt, lạnh nhạt nói: "Không cần đưa loại đồ như vậy cho tôi, tôi đã có người mình thích rồi!"

Lăng Dương....có người hắn thích rồi?

Giang Âm lùi lại vài bước, trong đầu không thể tin những lời này nổi

Người Lăng Dương thích....chắc là một bạn nữ nào đó

Giang Âm tưởng tượng một chút, nhấp nhấp môi

Để tay lên ngực tự hỏi, cậu quả thực rất thích Lăng Dương, cũng nguyện ý làm những chuyện khiến Lăng Dương sớm có tình cảm với mình, nhưng đó chỉ giới hạn với điều kiện Lăng Dương chưa có người trong lòng thôi

Nếu biết rõ Lăng Dương đã có người trong lòng rồi mà cậu vẫn tận lực làm hắn yêu thích mình, thật sự cậu làm không được, nơi chốn đều có cảm giác không thoải mái không thích hợp

Giang Âm lui lại vài bước về sau, rời xa căn phòng học, trong óc ong ong vang

.......Lần đầu tiên cậu thích một người, tất cả chưa kịp bắt đầu, cũng đã đến hồi kết

Giang Âm bước từng bước phù phiếm xen lẫn trong đám học sinh, đám người tan học đẩy cậu về phía trước, Giang Âm cũng thuận theo rời khỏi nơi này

Ánh nắng mùa xuân chiếu lên người cậu, thân thể ấm áp, nhưng không ủ ấm được một lòng tuyệt vọng của Giang Âm

Giang Âm vội tìm kiếm một chỗ để phát tiết bản thân, cậu xoa bóp mũi, hít sâu một hơi, trở về ký túc xá thu thập một phen, sau đó theo xe trường ra khỏi cổng

Đối với Giang Âm mà nói, phương pháp phát tiết tốt nhất chính là ca hát, cậu cứ vậy hát một bài rồi một bài, hát đến khi tâm tình trở nên tươi tắn hơn, nếu lúc này có người kế bên khen cậu, vậy càng tốt

Một bên vừa hát hò một bên nghe người bên cạnh thổi rắm cầu vồng, đối với bản thân cậu bây giờ chính là một biện pháp thả lỏng tốt nhất

Giang Âm theo thường lệ thuê phòng, chuẩn bị tốt để phát trực tiếp, sau đó nhấn mở live

Bình luận đầy rắm cầu vồng chốc lát tràn đầy, Giang Âm một bài một bài cứ thế mà hát, không biết đã ca được bao nhiêu bài, tâm tình của cậu cuối cùng cũng tốt lên, cậu nâng mắt đọc bình luận

"Ù uôi, chủ thớt hôm nay không vui à?"

"Ánh mắt u buồn của cậu ấy khiến lòng tôi như nứt ra"

"Chẳng lẽ là thất tình rồi, tới đây tới đây, cái ôm của tui vĩnh viễn mở rộng cho cậu"

"Tới đây hôn một cái thẩy cao cao nè!"

Giang Âm nhìn những bình luận này, tâm tình lại tốt thêm chút nữa rồi

Trong đầu không hề rối như cuộn chỉ, Giang Âm rốt cuộc khôi phục lại năng lực tự hỏi

Cậu biết chuyện tình cảm của mình đã không có kết quả rồi, nhưng cậu cũng không muốn lấy vị trí bạn bè nhìn Lăng Dương và bạn gái hắn rải thức ăn cho chó đâu

Thế cậu phải giải thích làm sao đây, cậu phải đi, nói như nào để hợp lí đây?

Thời gian để Giang Âm tự hỏi là khoảng mấy bài hát, cậu quyết định lưu loát dứt khoát một đao giải quyết xong vụ này luôn

Có gì phải phiền não, cứ thẳng thắn với Lăng Dương là cậu có tình cảm với hắn sau đó rời khỏi ký túc xá thôi, dù sao chỉ cần ở trọ một học kỳ, trường học hẳn sẽ không quá nghiêm trọng vấn đề dọn ra này đâu

Phần cảm tình này cuối cùng vẫn nên để Lăng Dương biết được, cũng là một việc đáng cao hứng mà

Tuy rằng cậu nghĩ như vậy, nhưng Giang Âm ít nhiều vẫn có chút sợ, sợ Lăng Dương ghê tởm cậu thầm thích hắn

Giang Âm tắt nhạc đi, muốn tìm kiếm sự cổ vũ từ những bình luận nên nói: "Tôi hôm nay muốn tỏ tình với crush, hy vọng mọi người chúc phúc cho tôi, đừng để tôi bị cậu ấy mắng te tua nha"

Bình luận trong nháy mắt dừng lại, chốc lát sau lập tức bùng nổ

"??? AI cũng có cảm xúc hả? Thế mà biết yêu đương kìa?"

"Chủ thớt có người mình thích hả? Tui hong tin, tui chua rồi, tui sắp thành trái chanh tinh rồi!"

"Đừng mà! Cậu biết tui thích cậu mà, cậu thích tui được không?"

Trong số những bình luận như vậy, vẫn có một bình luận không hợp nhau vô cùng nổi bật

"Không cần tỏ tình, cậu đã đẹp vậy rồi mà người ấy còn không tỏ tình cậu trước, vậy chỉ có thể thuyết minh người ta không thích cậu, cậu đừng tốn công vô ích nữa! Nghe lời tôi, nghẹn lại, không được tỏ tình!"

Giang Âm cố ý nhìn ID của người bình luận, phát hiện là người quen, là người đêm qua nói bản thân là fans trung thành của cậu


Cái fans này của cậu, sao mà không hiểu chuyện như vậy chứ?


Giang Âm hừ một tiếng: "Trễ rồi, tôi quyết định rồi, sau khi đóng live tôi sẽ đi liền!"


Nói xong, Giang Âm dứt khoát lưu loát đóng live lại


Cơ hồ là sau một giây, điện thoại của Lăng Dương lập tức gọi đến

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK