Gần đây có quá nhiều chuyện khiến cô thấp thỏm, đồng thời nó cũng khiến cô càng chắc chắn hơn về tình cảm của mình đối với anh.
Dù sao cũng sắp thi tốt nghiệp, còn không tỏ tình thì không kịp mất.
Hôm nay là cuối tuần, được nghỉ ở nhà, thế là cô quyết định sẽ làm luôn, chứ không để thêm vài bữa, sự quyết tâm của mình chắc chắn sẽ bị lung lay, lúc đó lại mất can đảm không dám thể hiện.
Đầu tiên là lấy điện thoại nhắn tin hẹn anh, cô chọn địa điểm là khu du lịch sinh thái ngoài rìa thành phố, nơi mà lần trước anh đã đưa cô đến. Nghĩ đến lần trước đi buổi chiều khá là nắng và nóng nên cô quyết định sẽ hẹn anh vào chiều tối, vậy 7h tối đi, tối tối cho lãng mạn.
Tin nhắn của cô rất nhanh liền được anh đáp lại, Minh Hoàng đã đồng ý chiều nay sẽ gặp cô ở đó.
Bước đầu đã xong, tiếp đến là phải lên kế hoạch, trời ơi cái này mới là vấn đề, cô đã từng hẹn hò đâu, cũng có tỏ tình ai bao giờ, nên làm cái gì đều không biết.
Thôi thì cái gì không biết thì tra google, sau khi đọc xong 7749 bài viết trên các web, cuối cùng cũng chỉ có một cái được rút ra chính là thà không xem thì hơn, xem xong còn rối hơn.
Hạ Linh vò đầu bứt tóc bắt đầu suy nghĩ lại, hay thôi hủy hẹn không tỏ tình nữa.
Thế nhưng rất nhanh ý nghĩ này bị cô đánh bay, lý trí mạnh mẽ để đấu tranh vì tình yêu không cho phép cô dễ dàng buông bỏ.
Thế là đành nằm xuống vắt óc suy nghĩ, sau một tiếng vận dụng hết chất xám, cuối cùng cô quyết định gọi hỏi chị cả xem thử.
- Alo
Đầu dây bên kia nhanh chóng đáp lại bằng giọng cáu gắt, hình như là ngáy ngủ.
- Đứa nào mà mới sáng sớm đã gọi bà đây thế?
Hạ Linh liền biết bà chị này dang ngủ nướng, cũng không thèm vòng vo mà hỏi thẳng.
- Là Hạ Linh đây, em muốn hỏi chị chút chuyện.
- Chị có bao giờ tỏ tình ai chưa?
Hạ Loan bị câu hỏi của Hạ Linh làm tỉnh ngủ luôn, giọng vẫn không vui đáp.
- Mày đang đùa chị đấy à, mới sáng sớm đã nói đến chuyện này, có phải mẹ kêu mày gọi chị đi xem mắt không đấy.
Hạ Linh nghe thế liền đáp.
- Ủa mà mẹ lại bắt chị đi xem mắt à? Mà cũng đúng, tại chị không thèm có người yêu nên mẹ mới thế. Mà chị chưa tỏ tình ai hay được ai tỏ tình thật à?
Hạ Loan đang định nói gì đó liền bị câu sau của Hạ Linh chọc giận. Nó lại đụng chạm đến lòng tự ái của chị, dù sao cũng đã 25 nồi bánh chưng rồi mà chưa từng yêu cũng có chút mất mặt, ấy vậy mà con em nó lại nói ra thế chứ.
- Đừng có mà nói vớ va vớ vẩn.
Hạ Loan nghiêm giọng cảnh cáo cô một câu, sau đó lại tiếp tục hỏi.
- Mà hỏi chuyện tỏ tình làm gì, không lẽ được thằng nào tỏ tình rồi à?
Hạ Linh nghe thế liền vội vàng giải thích.
- Không có, em chỉ tò mò chút thôi, nếu chị không biết thì thôi.
Hạ Loan nhận ra sự khác thường liền ngăn lại.
- Khoan đã, không lẽ là định tỏ tình người ta hả? Thích chàng trai nào rồi sao?
Hạ Linh bị hỏi đến đỏ cả mặt, may là nói chuyện điện thoại, chị ấy không nhìn thấy, nếu không chắc chắn không thể giấu.
Hạ Linh lại tiếp tục chối.
- Không có mà, mẹ đang gọi em rồi, em cúp máy trước đây.
Nói xong Hạ Linh vội vàng cúp máy, không dám để Hạ Loan nói thêm.
Rồi xong, đáng nhẽ không nên gọi cho chị cả, đã biết chị ấy không yêu đương, nhưng cũng không nghĩ đến tuổi ấy mà chị ấy cũng chưa từng được ai tỏ tình, hoặc là tỏ tình ai đó.
Thôi bỏ qua chuyện này, vấn đề nan giải vẫn chưa tìm ra đáp án, Hạ Linh đột nhiên nhớ ra, đúng rồi, chị Hạ Ly lấy chồng rồi, chắc chắn là được tỏ tình rồi, ngay từ đầu sao không nghĩ đến chị ấy chứ.
- Alo, chị Hạ Ly.
Rất nhanh bên cười liền truyền đến giọng nữ ngọt ngào.
- Hạ Linh đó à, có chuyện gì mà nay gọi chị thế?
Hạ Linh cũng không vòng vo mà vào việc chính.
- Em có chút tò mò, lúc trước là chị tỏ tình hay anh rể tỏ tình thế?
Bên Hạ Ly đột nhiên vang lên tiếng cười, sau đó là giọng ngọt ngào.
- Sao lại hỏi cái này?
- Chỉ là em có chút tò mò thôi, với lại em đang chuẩn bị một vài luận điểm để viết văn ấy mà.
Lần này Hạ Linh đã chuẩn bị kĩ càng hơn, lý do cũng xác đáng. Và không có hgif đáng ngại, Hạ Ly đã tin lời và thật lòng chưa sẽ.
- Thật ra là anh rể em tỏ tình với chị.
Nghe thế Hạ Linh hứng khởi hỏi tiếp.
- Thế anh ấy đã tỏ tình thế nào vậy?
Hạ Ly nghe thế liền nhớ lại lúc đó, chị bất giác đỏ mặt, ngập ngừng kể.
- Thì đại khái là anh ấy hẹn chị xong gặp mặt, tặng hoa rồi bày tỏ.
Hạ Linh thấy chị kể có tới đó, chưa được hiểu lắm, làm sao mà thực hành, thế là liền hỏi thêm.
- Anh ấy nói gì với chị thế?
Hạ Ly phía bên kia càng đỏ mặt, mắng yêu cô vài câu.
- Cái con bé này, có cần tìm hiểu chi tiết thế không?
Hạ Linh nghe thế liền thật thà đáp.
- Cần chứ, chị kể đi.
Hạ Ly không ngờ em gái sẽ nói thế, chị bất lực nói đại.
- Thì nói mấy lời chân thành ý, nghe xong chị cảm động liền đồng ý.
Hạ Linh đã hiểu đôi chút, nhưng chân thành là cần nói những gì.
- Chị không thể kể chi tiết thêm xíu ạ, cụ thể là anh rể đã nói những gì ấy.
Hạ Ly không nhịn được mà thẹn quá hóa giận đáp.
- Em viết văn hay để học tập làm theo mà hỏi chi tiết thế?
Hạ Linh đột nhiên bị nói trúng tim đen liền im bắt không dám đáp trả, cũng may Hạ Ly chỉ là nói vậy thôi chứ chị không nghi ngờ gì, cũng đồng ý nói chi tiết hơn.
- Anh ấy nói về chuyện hai đứa quen nhau, rồi bày tỏ anh ấy thích chị nhiều như thế nào. Nói chung chỉ cần yêu thật lòng, khi ấy tự dưng cảm xúc dâng lên bao lời yêu thương, sến sẩm liền có thể nói ra.
Hạ Linh nghe thế đã hiểu hơn rất nhiều, đúng vậy chỉ cần trái tim cô có anh, nói ra tình yêu của chính mình là được. Bỗng cảm thấy chị nói anh rể tự dưng nói ra lời yêu thương có phần sến sẩm, nghĩ tới lúc đó cô cũng nói ra mấy lời sến sẩm liệu có mất mặt không ta.
- Anh rể nói gì mà chị kêu là sến sẩm thế?
Hạ Ly bị câu hỏi này làm tưc skhoong nói lên lời, liền lên giọng.
- Em thật là, chị không nói với em nữa.
Nói xong Hạ Ly cúp máy luôn, Hạ Linh vẫn chưa hiểu gì, nhưng coi như cuộc điện thoại này cũng hoàn thành nhiệm vụ tìm ra cách tỏ tình. Dùng phương pháp đơn giản và gần gũi nhất, cô sẽ khiến anh xiêu lòng.
Đã có ý tưởng, cô liền bắt tay vào soạn thảo văn nói, rồi luyện tập. Tuy thời gian có chút gấp rút, nhưng cô sẽ cố gắng hết sức, lúc đó chỉ cần trái tim có tình yêu, như chị Hạ Ly nói, những lời yêu thương thật lòng và chân thành nhất sẽ tự xuất hiện.
Thời gian vậy mà trôi thật nhanh, mới đó đã chiều, gần đến giờ hẹn.
Hạ Linh vội vàng đi chọn đồ, cô chọn được một chiếc váy hoa nhí màu vàng nhạt, vừa dịu dàng lại tươi trẻ, sau đó thoa nhẹ lớp son là xong.
Đáng nhẽ cô sẽ trang điểm thế nhưng giờ không kịp nữa rồi. Lúc chuẩn bị xong đã sát giờ, Hạ Linh gọi taxi chở đến nơi.