• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 43:

Chị Hy ở bên cạnh chắp hai tay lại: “Cảm tạ trời đất, cuối cùng thì Diệp Uyển cũng đã lấy lại được phong độ rồi!” Lúc đầu khi Diệp Uyển tuyên bố rút lui khỏi giới giải trí, người cảm thấy đáng tiếc nhất chính là chị Hy, cô hơn ai hết hiểu được Diệp Uyển vì buổi diễn xuất hôm nay mà đã phải bỏ ra bao nhiêu thứ, ngoài việc có thiên phú, đằng sau đó cô đã phải đổ biết bao mồ hôi nước mắt mà không phải người bình thường nào cũng chấp nhận được.

Khi cô đang ở đỉnh cao, thì lại lựa chọn lui về ở ẩn, thực sự là tổn thất lớn đối với giới nghệ thuật trong nước, dựa vào nhan sắc và diễn xuất của cô, tuyệt đối có tư cách bước vào Quốc tế ảnh đàn.

Diệp Uyển nhập vai rất nhanh, cũng thoát ra rất nhanh, cô khôi phục lại biểu cảm yên tĩnh ban đầu, đi đến bên cạnh đạo diễn, nhìn hình ảnh trên màn hình: “Cảnh ban nãy có cần quay lại ở một góc độ khác không?”

Bộ phim này quả thực độ khó hơi cao.

Đạo diễn Trần rất tán thưởng Diệp Uyển, nhưng ông nhìn vào màn hình do dự: “Nếu có thể quay từ góc bên trái của máy quay, cô có thể đảm bảo diễn xuất của cô không hề thua kém không? Điều này yêu cầu độ khó rất cao.”

Phải diễn cảnh khóc, không khó, nhưng mỗi lần khóc phải giống nhau, đối với diễn viên mà nói, đây là cách thử thách lớn nhất.

Diệp Uyển nghĩ một chút, gật đầu kiên định: “Tôi muốn thử một chút, lại một lần nữa đi.”

Phó đạo diễn kinh ngạc hô lên một tiếng: “Các bộ phận, chuẩn bị!”

Đây chính là diễn viên chân chính, sẽ cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của đạo diễn, quan trọng nhất là, Diệp Uyển có năng lực đem tất cả biểu cảm cảm xúc diễn xuất một cách hoàn mĩ.

Chuyện của Hoắc Phong Lãng và Diệp Tâm không ảnh hưởng chút nào đến việc phát huy diễn xuất của cô, ngược lại còn là động lực thúc đẩy cô không ngừng trưởng thành.

Một buổi sáng quay liên tiếp hai cảnh, biểu hiện của Diệp Uyển vô cùng xuất sắc, toàn bộ người trong đoàn làm phim đều nhìn thấy, giờ giải lao, chị Hy bận rộn chuẩn bị sẵn cho cô hoa quả: “Ăn chút đi, tí nữa sẽ trang điểm lại sau.”

Diệp Uyển một khi làm việc đều không quan tâm đến thời gian, đều là chị Hy chăm sóc cho cô.

“Cảm ơn.” Diệp Uyển vừa ăn được hai miếng thì thấy chị Hy giận đùng đùng ngắt điện thoại, nghi ngờ hỏi: “Sao vậy?”

“Hoắc Phong Lãng, hắn ta nói không tìm thấy em, đã gọi cho chị mười mấy cuộc điện thoại rồi.” Chị Hy lắc lắc đầu: “Sớm biết có ngày hôm nay, sao lúc trước còn làm!”

Vừa nói xong, điện thoại của chị Hy lại reo lên.

Ánh mắt Diệp Uyển tối xuống, bỏ hoa quả xuống: “Để em nghe, không thể để anh ta cứ làm phiền chị mãi như thế được.”

“Chị Hy, Diệp Uyển đâu? Chị bảo Diệp Uyển liên lạc với em nhanh chút!” Hoắc Phong Lãng vừa nghe tiếng điện thoại được kết nối, gấp đến mức không đợi đối phương nói.

“Tìm tôi có chuyện gì?” Diệp Uyển bình tĩnh đáp.

“Diệp Uyển! Sao anh gọi điện thoại cho em không được, em hiện tại vẫn ở đoàn làm phim à? Em…” Hoắc Phong Lãng gấp gáp nói.

“Nếu không có chuyện gì, tôi còn phải làm việc, tạm biêt!”

“Không, em nghe anh nói, anh nghĩ kĩ rồi, chúng ta nhanh chóng kết hôn đi, em muốn nhận bao nhiêu bộ phim cũng được, chỉ cần là chuyện em muốn làm, anh nhất định sẽ giúp em hết mình.” Diệp Uyển, anh không thể không có em, chúng ta lập tức đi đăng kí kết hôn!”

Hoắc Phong Lãng uống rượu cả đêm, chỉ có thể nghĩ ra cách này giải quyết tình cảnh khó khăn hiện tại.

Hắn ta không thể vì Diệp Tâm mà từ bỏ Diệp Uyển, không phải là vì hắn ta yêu Diệp Uyển, mà vì Diệp Uyển là thiên kim tiểu thư nhà họ Diệp, tuy sản nghiệp của nhà họ Diệp đa phần ở nước ngoài, nhưng chỉ cần hắn ta trở thành con rể của nhà họ Diệp, sau này nhất định sẽ chia cho hắn ta một chút rất có lợi ích đối với sự nghiệp của hắn ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK