Thời gian qua nhanh, cũng không biết là sau bao lâu rồi nữa, Thiên Anh lúc này mới từ trong giấc ngủ say tỉnh lại.
Có lẽ Thiên Anh hôm nay làm việc rất mệt nên ngủ rất say, say tới nỗi không biết trời trăng mây gió gì cả.Khi hắn tỉnh dậy việc đầu tiên hắn làm chính là nhìn xem Thiên Lang cùng Thiên Thanh đâu rồi, chỉ dựa vào điểm này có thể thấy được Thiên Lang cùng Thiên Thanh đối với hắn quan trọng như thế nào.Không nhìn thì thôi, vừa nhìn Thiên Anh không khỏi kinh sợ, lúc này cả Thiên Lang cùng Thiên Thanh đang nằm yên bất động.
Vào thời khắc này trái tim Thiên Anh giống như thắt lại.Hắn lúc này vội vàng từ dưới đất đứng dậy đi tới bên cạnh Thiên Lang cùng Thiên Thanh nhìn xem bọn nó thế nào.
Do cũng không phải bác sĩ thú y nên hắn chỉ có thể dựa vào sắc mặt của bọn nó cùng cử động thân thể mà phán đoán tình huống.Nhìn thấy sắc mặt của Thiên Lang cùng Thiên Thanh đều bình thường, hơi thở đều đặn, thân thể cũng không có phản ứng gì bất thường thì Thiên Anh mới nhẹ thở ra một hơi.Thiên Anh sau cơn hoảng loạn lúc này cũng đã bình tĩnh trở lại, hắn nhìn Thiên Thanh cùng Thiên Lang đang nằm ngủ say thì có điều suy đoán.Lúc trước Thiên Thanh cùng Thiên Lang đã ăn rất nhiều thú biến dị, tích lũy cũng đã đạt tới một trình độ tương đối, hôm nay sau khi được ăn thịt con rồng kia thì có lẽ kích phát quá trình tiến hóa.
Nếu thực sự đúng như những gì hắn suy đoán thì việc Thiên Lang cùng Thiên Thanh lâm vào ngủ say cũng không phải điều gì đặc biệt.Đang lúc Thiên Anh chăm chú quan sát hai người Thiên Lang cùng Thiên Thanh thì từ trong phòng ngủ phát ra tiếng động nhẹ.
Thiên Anh theo bản năng nhìn lên thì thấy Lam Linh với bộ đồ mỏng đang đi ra ngoài này.
Do cô nàng kia không mặc đồ lót nên Thiên Anh nhìn qua thì có thể thấy toàn bộ không sót chút gì.Lam Linh cũng không có ý thức được tình huống của bản thân, cô nàng sắc mặt vẫn như thường, đi tới bên cạnh Thiên Anh, nhìn thấy Thiên Lang cùng Thiên Thanh đang nằm ngủ say thì nhỏ giọng hỏi:“Bọn nó bị làm sao vậy?”— QUẢNG CÁO —Vừa nói nàng vừa ngồi xuống ghế, ngồi ngay sát bên cạnh cùng với Thiên Anh.
Thiên Anh nghe nàng hỏi thì nhẹ giọng nói:“Tôi cũng không biết hai đứa nó bị sao nữa, lúc tôi tỉnh dậy thì thấy bọn nó vậy rồi, trong lòng có chút lo lắng nhưng cũng không biết làm sao.
Lúc này chỉ có thể ngồi đây trông bọn nó thôi.
Có điều tôi nghĩ bọn nó là đang tiến hóa.”Lam Linh nghe ra được sự lo lắng trong lời nói của Thiên Anh, nàng lúc này nhìn Thiên Thanh, Thiên lang một lượt sau đó quay qua nhìn Thiên Anh nhẹ giọng nói:“Bằng không chúng ta mang máy quan sát ra ngoài này, nhìn xem bọn nó thế nào.
Biết được tình huống cơ thể bọn nó cũng dễ làm.”Thiên Anh nghe vậy thì mới nhớ đến Lam Linh là bác sĩ, hắn nhìn Lam Linh nhẹ mỉm cười rồi nói:“Quên mất cô là bác sĩ, mà cô cảm thấy sao rồi? Đỡ mệt chưa?”Lam Linh nghe vậy thì nhoẻn miệng cười duyên, cô nàng nói:“Khỏe hơn nhiều rồi, cảm ơn anh đã chăm sóc tôi nhé, có cơ hội tôi sẽ chăm sóc lại anh.”Thiên Anh nghe vậy thì mỉm cười, hắn nhìn vào đôi mắt anh đào của cô nàng cười nói:“Tôi thực sự không mong có một ngày như vậy, tôi sợ sẽ bị cô bỏ đói.
Thôi đứng tránh ra để tôi đi lấy máy quan sát ra ngoài này nào.”Lam Linh nghe vậy thì nghiêng đầu cười cười, tiếp đó cô nàng co chân nằm luôn ở trên trường, nhường đường cho Thiên Anh đi qua.— QUẢNG CÁO —Thiên Anh lúc này đứng dậy, sau đó nhanh nhẹn đi vào bên trong phòng y tế.
Lam Linh nằm ở trên trường nhìn theo bóng lưng của Thiên Anh, trong mắt hiện lên tình cảm phức tạp, có điều những thứ tình cảm kia vừa hiện lên liền biến mất.Thiên Anh sau khi đi vào trong phòng y tế chỉ một lát, sau đó liền đi ra.
Lúc hắn đi ra thì đẩy theo bộ máy quan sát.
Bộ máy này bày ra thì rất cồng kềnh, nhưng lúc bỏ gọn vào chỉ giống như đẩy một cái xe nước mía đơn giản vô cùng.Sau khi đẩy ra ngoài này thì Lam Linh liền đứng dậy, sau đó chỉ cho Thiên Anh vị trí thích hợp để đặt những máy móc này, tiếp đó Lam Linh thuần thục sử dụng những trang thiết bị này, quan sát những biến đổi bên trong cơ thể của Thiên lang cùng Thiên Thanh.Ở trong quá trình này thì nàng cũng tranh thủ dạy cho Thiên Anh những điều cơ bản nhất, để lỡ sau này nếu không có nàng thì còn biết đường mà dùng.
Thiên Anh tuy đối với việc này không có hứng thú, nhưng được Lam Linh chỉ dạy hắn vẫn vui vẻ học tập.Sau khi hướng dẫn cho Thiên Anh những điều cơ bản xong thì hai người cùng nhau xem sự biến đổi bên trong cơ thể của Thiên Lang cùng Thiên Thanh.Máy móc ở thế giới này vô cùng tân tiến, dù là một người không chuyên về mấy thứ công nghệ gen, đột biến gì đó nhưng nhìn vào vẫn có thể hiểu được, vì mỗi thứ chuyển đổi, biến hóa đều được thông báo rõ ràng.Giống như lúc này đây Thiên Anh nhìn thấy trên mặt hình máy tính liên tục hiển thị thông báo.“Tế bào tăng cường 5%.”“Tế bào tăng cường 8%.”“Tế bào tăng cường 15%.”“.....”Đương nhiên có những chú thích người ngoài nghề có thể hiểu, nhưng có một số chú thích chỉ có người trong nghề mới có thể hiểu được.
Nhưng thông qua thứ này Thiên Anh có thể xác định một điều là Thiên Lang cùng Thiên Thanh không sao cả.
Ngược lại tình huống của hai đứa nó đang rất tốt.— QUẢNG CÁO —Nhưng mà lúc Thiên Anh nhìn qua bên cạnh, thấy Lam Linh đang há to miệng thì có phần kinh ngạc hỏi nhỏ:“Có gì đáng ngạc nhiên lắm sao?”Lam Linh nghe vậy thì khép miệng lại nhưng trên mặt vẫn còn sự kinh ngạc chưa tiêu tán hết, có điều nàng cũng không trả lời câu hỏi của Thiên Anh mà chỉ nhẹ gật đầu một cái, sau đó tiếp tục dán mắt vào mặt hình máy tính.Thiên Anh thấy cô nàng như vậy thì bất đắc dĩ không thôi, có điều hắn cũng không biết làm sao.
Sau khi quan sát một hồi thấy các chỉ số thân thể của Thiên Lang cùng Thiên Thanh vẫn cứ chậm chạp tăng lên thì hắn phát chán.Lúc này hắn cũng không quan sát nữa mà lấy ra máy tính cá nhân đăng nhập vào trang web mật, nếu là ngày trước hắn còn cần phải che giấu khi đăng nhập vào mấy trang web như vậy nhưng giờ thì hắn chẳng để ý.
Nếu người nào muốn đến đây chơi cùng hắn thì cứ tới đi.
Hắn cũng hy vọng có người sẽ tìm tới hắn lắm..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK