Cả ba người bước vào một phòng nghĩ ngơi dành cho khách, không khí hiện tại khá là im ắng, tuy lúc nãy hai người đã giúp cậu giải vây nhưng dù sao cậu cũng rất căng thẳng ,Lạc Kỳ Anh lúc này Lạc Kỳ Anh chỉ biết đứng chôn chân tại chỗ nhìn hai người trước mắt, mẹ Dương nhìn cậu bối rồi thì kéo cậu ngồi xuống cạnh mình đưa tay xoa nhẹ đầu cậu
"Lạc Kỳ Anh, ta xin lỗi con lúc trước là vì quá lo cho Gia Vĩ nên mới nặng lời với con, là ta không chu toàn không để ý đến cảm xúc của hai đứa con tha lỗi cho chúng ta nhé"
Lạc Kỳ Anh được xoa đầu thì ngây người nhìn người đang vừa xoa đầu vừa nhìn mình với ánh mắt cầu khẩn, cậu bổng chốc cảm thấy một cảm giác ấm áp đến lạ thường, ba Dương bên cạnh cũng tiếp lời
"Nếu hai đứa thật sự yêu thương nhau thì cứ đến với nhau chúng ta không cấm cản nữa dù sau thì nhờ có con mà khoảng cách giữa chúng ta với thằng nghịch tử kia mới được kéo gần, đứa trẻ ngoan từ nay làm một phần trong gia đình của chúng ta nhé"
Nghe đến đây Lạc Kỳ Anh bắt đầu rưng rưng, không ngờ rằng có ngày chính bản thân mình cũng có một gia đình thật sự, cậu không thể kiểm soát cảm xúc của mình giọng rưng rưng
"Bác trai, bác gái híc cháu cảm ơn hai người nhiều lắm hức..oa"
Nhìn cậu vì hạnh phúc mà sụt sùi, mẹ Dương ôm cậu vào lòng vỗ về, cậu thì ôm chắt lấy bà mà òa khóc như đứa trẻ
"Đứa trẻ ngoan từ nay không gọi là bác trai, bác gái nữa gọi là ba, mẹ hiểu chưa"
Ba Dương bên cạnh lên tiếng căn dặn, mẹ Dương còn đang ôm cậu cũng xoa nhẹ đầu cậu tiếp lời
"Đúng vậy từ giờ chúng ta là ba, mẹ là gia đình của con nếu sau nay Gia Vĩ hay ai khác bắt nạt con cứ nói với chúng ta, ta nhất định sẽ không tha thứ "
Lạc Kỳ Anh cũng dần ổn định cảm xúc nhìn hai người trước mắt nở nụ cười tươi
"Ừm bá- à không ba, mẹ con cảm ơn hai người nhiều lắm, cảm ơn vì đã chấp nhận và bảo vệ con"
Sau ngày hôm đó mọi chuyện vẫn diễn ra như thường lệ chỉ có Dương Gia Vĩ thì bực tức vì có người dám vu oan còn nói xấu bảo bối nhỏ của hắn nên lại làm thêm một trận rùm beng khiến toàn thành phố chấn động vì Dương thị đột nhiên hủy bỏ hợp đồng với nhiều công ty khác gây ra sự biến động cho quá trình tăng giảm cổ phiếu trên thị trường trong một đêm mà làm cho gần hơn chục công ty lớn nhỏ bị phá sản, Lạc Kỳ Anh thấy hắn chơi lớn quá thì cũng khuyên lại nếu không chấn động toàn quốc chỉ là điều nay mai
"Thôi được rồi mà, anh cũng chả bị sao cả, không cần làm quá lên thế anh không luồn dính vào chuyện lớn như này đâu"
"Không anh phải để em đòi lại công bằng cho anh, còn mấy tên nữa mời đủ "
Dương Gia Vĩ nay lại cứng đầu đến lạ, có thể đây đã là giới hạn sự chịu đựng của hắn, Lạc Kỳ Anh nhìn hắn không nghe lời mình nói thì hết cách đành dùng biện pháp cuối cùng của mình
"Vậy em ở đó đòi công bằng đi, anh dọn đồ qua nhà Kỷ Hà ở"
Nghe cậu đòi đi Dương Gia Vĩ liền hoảng loạn vội gập chiếc máy tính trên bàn làm việc xuống quay qua ôm chầm lấy hông cậu dỡ lại khuôn mặt nhõng nhẽo
"Không !! Không cho anh đi đâu, anh không thương em à đòi đi quài,em dừng lại là được chứ gì anh đừng đi mà, anh mà đi em khóc lụt nhà anh xem"
Thấy hắn lại xài bài cũ cậu đành chấp nhận dù sau cậu cũng chẳng có ý định rời đi, chỉ là dọa xíu thôi ai ngờ hắn lại phản ứng như này, thấy cậu đồng ý Dương Gia Vĩ liền nghiêm túc nói
"Anh, mai anh về Dương Gia với em ra mắt ba mẹ được không dù sao cũng được một khoảng thời gian rồi"
Lạc Kỳ Anh nghe hắn nói cũng gật đầu đồng ý dù sau cậu cũng chẳng còn e ngại khi gặp ba,mẹ Dương nữa,nhìn Lạc Kỳ Anh gật đầu hắn vui như mở hội, hôn lấy môi cậu một cái tay bắt đầu chẳng chịu yên phận mà lần mò vào áo khi sắp chạm vào ngực thì bị cậu ngăn lại
"Ưm nay không được mai còn đi ra mắt nữa nếu em để lại dấu thì không hay đâu"
Nghe cậu nói Dương Gia Vĩ cũng chẳng ngưng lại mà vùi đầu vào cổ trắng nõn cậu tạo trên đấy một dấu hôn đỏ chót
"Giờ thì có rồi nên sợ gì nữa, anh cho em đi em nhịn gần hai ngày rồi anh định cho em ăn chay hết quãng đời còn lại luôn à"
Lạc Kỳ Anh cũng bất lực vì sức của hằn lớn hơn cau6t rất nhiều nên việc trốn thoát là không thể đành thuận theo hắn, ngon tay Dương Gia Vĩ khẽ xoa nhẹ đ*u t* của cậu làm cậu cảm thấy nhột mà giật thót liên hồi, bàn tay kia cũng không nhàn rỗi mà lần mò xuống dưới, đang định làm bước tiếp theo thì tiếng chuông điện thoại của cậu reo lên liên hồi làm cậu giật mình vội đẩy hắn ra chạy đến nghe điện thoại
"Alo Kỳ Anh à anh mới tìm được một dự án phim mới cho cậu rồi đấy thứ 4 tuần này đến xem có ok không rồi thử vai nhé"
Là Kỷ Hà gọi đến dể thông báo dự án phim mới cho cậu, Dương Gia Vĩ nghe được giọng của Kỷ Hà thì tức muốn xịt khói đầu vì anh lại đi phái chuyện tốt của hắn, lòng thầm nghĩ tới ngày cưới của Kỷ Hà tặng một món quà nhỏ thôi chắc anh sẽ không chê đâu nhỉ. Bên Kỷ Hà vừa cúp máy thì hắt xì liên hồi liền thầm mắng kẻ nói xấu mình.
"Lạc Kỳ Anh, ta xin lỗi con lúc trước là vì quá lo cho Gia Vĩ nên mới nặng lời với con, là ta không chu toàn không để ý đến cảm xúc của hai đứa con tha lỗi cho chúng ta nhé"
Lạc Kỳ Anh được xoa đầu thì ngây người nhìn người đang vừa xoa đầu vừa nhìn mình với ánh mắt cầu khẩn, cậu bổng chốc cảm thấy một cảm giác ấm áp đến lạ thường, ba Dương bên cạnh cũng tiếp lời
"Nếu hai đứa thật sự yêu thương nhau thì cứ đến với nhau chúng ta không cấm cản nữa dù sau thì nhờ có con mà khoảng cách giữa chúng ta với thằng nghịch tử kia mới được kéo gần, đứa trẻ ngoan từ nay làm một phần trong gia đình của chúng ta nhé"
Nghe đến đây Lạc Kỳ Anh bắt đầu rưng rưng, không ngờ rằng có ngày chính bản thân mình cũng có một gia đình thật sự, cậu không thể kiểm soát cảm xúc của mình giọng rưng rưng
"Bác trai, bác gái híc cháu cảm ơn hai người nhiều lắm hức..oa"
Nhìn cậu vì hạnh phúc mà sụt sùi, mẹ Dương ôm cậu vào lòng vỗ về, cậu thì ôm chắt lấy bà mà òa khóc như đứa trẻ
"Đứa trẻ ngoan từ nay không gọi là bác trai, bác gái nữa gọi là ba, mẹ hiểu chưa"
Ba Dương bên cạnh lên tiếng căn dặn, mẹ Dương còn đang ôm cậu cũng xoa nhẹ đầu cậu tiếp lời
"Đúng vậy từ giờ chúng ta là ba, mẹ là gia đình của con nếu sau nay Gia Vĩ hay ai khác bắt nạt con cứ nói với chúng ta, ta nhất định sẽ không tha thứ "
Lạc Kỳ Anh cũng dần ổn định cảm xúc nhìn hai người trước mắt nở nụ cười tươi
"Ừm bá- à không ba, mẹ con cảm ơn hai người nhiều lắm, cảm ơn vì đã chấp nhận và bảo vệ con"
Sau ngày hôm đó mọi chuyện vẫn diễn ra như thường lệ chỉ có Dương Gia Vĩ thì bực tức vì có người dám vu oan còn nói xấu bảo bối nhỏ của hắn nên lại làm thêm một trận rùm beng khiến toàn thành phố chấn động vì Dương thị đột nhiên hủy bỏ hợp đồng với nhiều công ty khác gây ra sự biến động cho quá trình tăng giảm cổ phiếu trên thị trường trong một đêm mà làm cho gần hơn chục công ty lớn nhỏ bị phá sản, Lạc Kỳ Anh thấy hắn chơi lớn quá thì cũng khuyên lại nếu không chấn động toàn quốc chỉ là điều nay mai
"Thôi được rồi mà, anh cũng chả bị sao cả, không cần làm quá lên thế anh không luồn dính vào chuyện lớn như này đâu"
"Không anh phải để em đòi lại công bằng cho anh, còn mấy tên nữa mời đủ "
Dương Gia Vĩ nay lại cứng đầu đến lạ, có thể đây đã là giới hạn sự chịu đựng của hắn, Lạc Kỳ Anh nhìn hắn không nghe lời mình nói thì hết cách đành dùng biện pháp cuối cùng của mình
"Vậy em ở đó đòi công bằng đi, anh dọn đồ qua nhà Kỷ Hà ở"
Nghe cậu đòi đi Dương Gia Vĩ liền hoảng loạn vội gập chiếc máy tính trên bàn làm việc xuống quay qua ôm chầm lấy hông cậu dỡ lại khuôn mặt nhõng nhẽo
"Không !! Không cho anh đi đâu, anh không thương em à đòi đi quài,em dừng lại là được chứ gì anh đừng đi mà, anh mà đi em khóc lụt nhà anh xem"
Thấy hắn lại xài bài cũ cậu đành chấp nhận dù sau cậu cũng chẳng có ý định rời đi, chỉ là dọa xíu thôi ai ngờ hắn lại phản ứng như này, thấy cậu đồng ý Dương Gia Vĩ liền nghiêm túc nói
"Anh, mai anh về Dương Gia với em ra mắt ba mẹ được không dù sao cũng được một khoảng thời gian rồi"
Lạc Kỳ Anh nghe hắn nói cũng gật đầu đồng ý dù sau cậu cũng chẳng còn e ngại khi gặp ba,mẹ Dương nữa,nhìn Lạc Kỳ Anh gật đầu hắn vui như mở hội, hôn lấy môi cậu một cái tay bắt đầu chẳng chịu yên phận mà lần mò vào áo khi sắp chạm vào ngực thì bị cậu ngăn lại
"Ưm nay không được mai còn đi ra mắt nữa nếu em để lại dấu thì không hay đâu"
Nghe cậu nói Dương Gia Vĩ cũng chẳng ngưng lại mà vùi đầu vào cổ trắng nõn cậu tạo trên đấy một dấu hôn đỏ chót
"Giờ thì có rồi nên sợ gì nữa, anh cho em đi em nhịn gần hai ngày rồi anh định cho em ăn chay hết quãng đời còn lại luôn à"
Lạc Kỳ Anh cũng bất lực vì sức của hằn lớn hơn cau6t rất nhiều nên việc trốn thoát là không thể đành thuận theo hắn, ngon tay Dương Gia Vĩ khẽ xoa nhẹ đ*u t* của cậu làm cậu cảm thấy nhột mà giật thót liên hồi, bàn tay kia cũng không nhàn rỗi mà lần mò xuống dưới, đang định làm bước tiếp theo thì tiếng chuông điện thoại của cậu reo lên liên hồi làm cậu giật mình vội đẩy hắn ra chạy đến nghe điện thoại
"Alo Kỳ Anh à anh mới tìm được một dự án phim mới cho cậu rồi đấy thứ 4 tuần này đến xem có ok không rồi thử vai nhé"
Là Kỷ Hà gọi đến dể thông báo dự án phim mới cho cậu, Dương Gia Vĩ nghe được giọng của Kỷ Hà thì tức muốn xịt khói đầu vì anh lại đi phái chuyện tốt của hắn, lòng thầm nghĩ tới ngày cưới của Kỷ Hà tặng một món quà nhỏ thôi chắc anh sẽ không chê đâu nhỉ. Bên Kỷ Hà vừa cúp máy thì hắt xì liên hồi liền thầm mắng kẻ nói xấu mình.