Mục lục
VÕ CÔNG CỦA TA QUÁ THẦN KỲ, CÓ THỂ TỰ ĐỘNG TU LUYỆN - Thần Kiến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiên phú bình thường?” Một vị Thái Thượng trưởng lão khác Ngô Thước chế nhạo cười nói: “13 tuổi mới Luyện Thể tứ trọng, nói dễ nghe thì là thiên phú bình thường, nói khó nghe chút đó chính là võ học phế vật!”

“Luyện Thể tứ trọng? Bất kỳ ai trong Vạn Tinh môn chúng ta cũng có thể tùy tiện bóp chết hắn!”

Vạn Tinh môn có đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đệ tử tinh anh.

Đối với một siêu phái của Đại Phụng vương triều như Vạn Tinh môn, cho dù là đệ tử tạp dịch, chí ít cũng là Luyện Thể tứ trọng trở lên mới được.

Mà lại không phải Luyện Thể tứ trọng phổ thông, 1000 người Luyện Thể tứ trọng tham gia khảo hạch, chỉ có một người có thể thông qua.

Cho nên, Ngô Thước này cũng không phải là nói quá, nếu là Luyện Thể tứ trọng phổ thông, đệ tử tạp dịch Vạn Tinh môn của bọn hắn, hoàn toàn chính xác có thể bóp chết hắn.

Môn chủ Vạn Tinh môn Tô Hoàng trầm ngâm nói: “Sư phụ thu nhận Chu Thành làm đệ tử cuối cùng, nói không chừng Chu Thành cũng có chỗ hơn người.”

Thái Thượng trưởng lão Thạch Phi lắc đầu: “Nghe nói Chu Thành này cùng tổ sư tính nết hợp nhau, cùng tổ sư uống rượu một đêm.”

Đúng lúc Tô Hoàng, Thạch Phi, Ngô Thước bọn người đang bàn luận, một vị đệ tử Vạn Tinh môn tiến đến bẩm báo, nói ngoài cửa có một người thiếu niên tên là Chu Thành muốn gặp môn chủ.

Chu Thành?

Mười mấy người Thạch Phi, Ngô Thước nhìn nhau.

Tô Hoàng suy nghĩ, để vị đệ tử Vạn Tinh môn kia đón tiếp Chu Thành trước, sau đó sắp xếp chỗ ở cho hắn.

Đợi Vạn Tinh môn vị đệ tử kia sau khi rời khỏi, Thái Thượng trưởng lão Thạch Phi mở miệng nói: “Môn chủ, chẳng lẽ chúng ta thật sự muốn để Chu Thành này làm môn chủ đời tiếp theo của Vạn Tinh môn chúng ta?”

Tô Hoàng nhìn bọn người Thạch Phi, Ngô Thước một chút, nói ra: “Sư phụ không ở đây, chờ sư phụ trở về hẵng nói.”

Lúc đầu, đại đệ tử của hắn Cao Nghị có hi vọng trở thành môn chủ đời tiếp theo của Vạn Tinh môn, mà hắn đặt nhiều kỳ vọng với đệ tử Cao Nghị của mình, bây giờ Tinh Diệu đột nhiên nói muốn Chu Thành này về sau chấp chưởng Vạn Tinh môn, điều này khiến hắn cực kỳ bất mãn với Chu Thành.

Lúc này, đệ tử Vạn Tinh môn đón tiếp mấy người Chu Thành vào Vạn Tinh môn.

” Môn chủ các ngươi có ở đây không?” Chu Thành bất động thanh sắc hỏi đệ tử Vạn Tinh môn.

Đệ tử Vạn Tinh môn cười nói: “Môn chủ cùng chư vị Thái Thượng trưởng lão đang thương nghị, không có thời gian rảnh.”

Không có thời gian rảnh?

Xem ra, chính mình cũng không nhận được sự chào đón của Tô Hoàng.

Nhưng cũng bình thường, đệ tử người ta đáng lẽ sẽ chấp chưởng Vạn Tinh môn, bây giờ mình đột nhiên xuất hiện, chặn ngang một bước, người ta chắc chắn có oán ý với mình.

Chu Thành hỏi: ” Tổ sư của các ngươi đâu?”

Đệ tử Vạn Tinh môn không ngờ Chu Thành lại đột nhiên hỏi tổ sư bọn hắn, cười nói: “Việc của tổ sư, những đệ tử chúng ta không phải ai cũng có thể biết.”



Sau đó đưa mấy người Chu Thành đi tới sân nhỏ.

Sân nhỏ yên tĩnh, có mấy gian phòng, quét dọn thật sạch sẽ.

Sau khi đệ tử Vạn Tinh môn sắp xếp chỗ ở cho mấy người Chu Thành, liền rời đi.

Chu Thành đứng ở giữa sân, lúc này mặt trời đã ló dạng, chiếu lên cây táo tàu giữa sân lấm tấm lá xanh, Chu Thành nhảy lên một cái, hái được một quả táo xanh, lau một chút, cắn một cái, vẫn rất ngọt ngào.

Chu Thành cùng Tinh Diệu ước định mười ngày, ngày mốt mới là ngày thứ mười, nhàn rỗi không có việc gì, Chu Thành cùng Tần Mãnh, Lâm Nho so tài đao pháp, quyền pháp và bộ pháp.

Hiện tại, ba môn võ kỹ của hắn đã đạt đến lô hỏa thuần thanh đỉnh phong.

Chỉ kém một chút, có thể đạt tới trạng thái xuất thần nhập hóa.

Một đêm trôi qua.

Ngày kế tiếp, ba môn võ kỹ của Chu Thành toàn bộ đột phá đến trạng thái xuất thần nhập hóa.

Đúng lúc ba môn võ kỹ của Chu Thành toàn bộ đột phá đến trạng thái xuất thần nhập hóa, Tinh Diệu ra ngoài làm việc cuối cùng cũng trở về sơn môn.

Tinh Diệu vừa trở lại sơn môn, bọn người Tô Hoàng cùng Thạch Phi, Ngô Thước đã hẹn, tới gặp Tinh Diệu.

“Sư phụ, người thật sự muốn thu nhận Chu Thành kia làm đệ tử cuối cùng?” Tô Hoàng hỏi.

Trước mặt Tinh Diệu, hắn có chút câu nệ.

“Không sai.” Tinh Diệu nói ra.

Tô Hoàng chần chờ một chút, nói ra: “Nghe nói sư phụ muốn để Chu Thành về sau chấp chưởng Vạn Tinh môn.”

Tinh Diệu không trả lời ngay, thổi thổi lá trà trong chén trà, uống một ngụm, mới lên tiếng: “Ta là có ý này.” Sau đó hỏi ngược lại: “Thế nào, ngươi bất mãn?”

Hắn biết bọn người Tô Hoàng, Thạch Phi, Ngô Thước bọn họ đã hẹn tới gặp mình là có ý gì.

Tô Hoàng nghe, vội vàng nói: “Đệ tử không dám.”

“Không dám?” Tinh Diệu hai mắt lạnh lùng.

Lúc này, Thái Thượng trưởng lão Thạch Phi tiến lên, nói ra: “Tổ sư, ta nghe được rất rõ, Chu Thành này 13 tuổi mới Luyện Thể tứ trọng, thiên phú võ học như vậy, để hắn về sau chấp chưởng Vạn Tinh môn chúng ta, không phải để thiên hạ chê cười sao?”

“Vả lại, để người như vậy chấp chưởng Vạn Tinh môn, đệ tử Vạn Tinh môn tuyệt đối không phục.”

Tinh Diệu nhìn bọn người Thạch Phi, Ngô Thước, nói ra: “Ta nghĩ là các ngươi không phục.”

Bọn người Thạch Phi, Ngô Thước không nói gì.

“Đem thiếp mời phát ra ngoài chưa?” Tinh Diệu đột nhiên hỏi.



“Đã phát ra ngoài.” Tô Hoàng thấp cúi đầu.

“Chu Thành sẽ đến chứ?” Tinh Diệu hỏi.

“Đến.” Tô Hoàng nói ra: “Hôm qua đã đến.”

Khi biết Chu Thành được sắp xếp ở trong viện tiếp đãi khách lạ, Tinh Diệu hừ lạnh một tiếng: “Tô Hoàng, ngươi mặc dù là đương nhiệm môn chủ Vạn Tinh môn, nhưng là đừng quên, vị trí môn chủ Vạn Tinh môn là ai truyền cho ngươi, Vạn Tinh môn là ai sáng lập.”

“Ta còn chưa chết, sao nào, bắt đầu phớt lờ ta đúng không?”

Tô Hoàng vội vàng nói: “Đệ tử không dám.”

Tinh Diệu sắc mặt lạnh lùng: “Các ngươi đều lui ra đi.”

Bọn người Tô Hoàng, Thạch Phi, Ngô Thước cáo lui.

Nhìn thấy Tô Hoàng và những người khác rời đi, Tinh Diệu lộ ra rất mệt mỏi, hắn mặc dù là tuyệt tiên Đại Tông Sư, nhưng mà tuổi tác đã cao, khí huyết bắt đầu khô kiệt, trong vòng mười năm trở lại đây, lại không cách nào đột phá Vương cảnh, e rằng cơ hội sống của hắn sẽ tiếp tục mất đi.

Cho nên, hắn chèo chống không được bao lâu.

Tô Hoàng chấp chưởng Vạn Tinh môn nhiều năm, xây dựng ảnh hưởng ngày càng lớn, năm gần đây thái độ đối với hắn đang dần dần thay đổi.

“Vương cảnh.” Tinh Diệu thì thầm, âm thầm thở dài, muốn đột phá Vương cảnh không dễ dàng, cho dù là Thiếu Lâm truyền thừa ngàn năm, hiện tại cũng không có Vương cảnh cường giả.

Tinh Diệu đứng lên, mang theo rượu đi tới viện của Chu Thành.

Hai sư đồ cũng giống như đêm đó, ngươi uống một chén, ta uống một chén.

Xem ra, về sau có người sư phụ Tinh Diệu này, muốn không biến thành tửu quỷ cũng khó khăn.

Chu Thành thầm nghĩ.

Bóng đêm buông xuống, Tinh Diệu mới rời khỏi viện của Chu Thành, bảo ngày mai đại điển bái sư cử hành đúng hạn, để Chu Thành đêm nay nghỉ ngơi thật tốt.

Lúc Tinh Diệu rời khỏi viện của Chu Thành, Tô Hoàng trong sân, Cao Nghị đang cung kính đứng trước mặt Tô Hoàng, hắn nói với Tô Hoàng: “Sư phụ yên tâm đi, ngày mai ta sẽ để cho Chu Thành kia biết khó mà lui.”

Tô Hoàng ừ một tiếng, nói ra: “Nên nắm chắc phần tấc, đừng để sư tổ ngươi khó xử.”

“Ta hiểu rồi.” Cao Nghị đáp.

“Việc của đệ đệ ngươi, tra được như thế nào?” Tô Hoàng hỏi.

Trước đó vài ngày, Cao Nghị xuất hiện tại Đại Phụng kinh thành, chính là điều tra việc của đệ đệ hắn Cao Tuấn.

Cao Nghị lắc đầu: “Chỉ biết hung thủ dùng đao, không có manh mối khác, nhưng bên người đối phương, có Tiên Thiên Tông Sư cấp bậc cường giả, sau này điều tra, sẽ có một ngày, cũng sẽ tìm được hung thủ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK