Sau khi đi đến hiện trường đánh nhau, chỉ thấy năm người đang bị một đám sói công kích.
Một người trong số đó, rõ ràng là Tử Tuyết quận chúa lúc trước hắn đã gặp qua ở tiệm thuốc Tứ Quý.
Lần trước, Tử Tuyết quận chúa Chu Đình Đình mặc một chiếc váy màu tím, lần này là y phục màu đen sẫm, dưới sự vây quanh của đàn sói, năm người Chu Đình đã đầy nguy hiểm.
Tuy nhiên Chu Đình Đình vẫn giữ được vẻ mặt bình tĩnh, không chút bối rối, ngược lại hộ vệ bên cạnh nàng hoảng sợ hô hào cứu mạng.
Chu Thành ngạc nhiên, Tử Tuyết quận chúa đêm khuya đến Thanh Yêu sơn mạch làm gì? Mà lại mang hộ vệ, thực lực không mạnh, hẳn chỉ là Luyện Khí lục trọng, thất trọng.
Đàn sói rất nhiều, có 60~70 đầu, năm người Chu Đình Đình bị vây quanh ở giữa, căn bản trốn không thoát.
Chu Thành ánh mắt ra hiệu Tần Mãnh, Tần Mãnh hiểu ý, phá không mà lên, đi tới trước đàn sói, trường đao trong tay vung lên.
Lập tức, một đạo như tấm lụa xẹt qua bầu trời đêm đầy sao.
Mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy vài đầu của đàn sói bay lên, lúc rơi xuống, đầu sói lăn xuống một chỗ.
Năm người Tử Tuyết quận chúa thấy Tần Mãnh từ trên trời giáng xuống, ngẩn ngơ.
Tần Mãnh giơ tay chém xuống, động tác mau lẹ, mỗi một đao, tất nhiên mang theo vài đầu sói, rất nhanh, 60~70 đầu sói toàn bộ ngã xuống đất.
Tốc độ nhanh chóng, làm cho năm người Tử Tuyết quận chúa bị choáng ngợp.
Máu, văng đầy khắp mặt đất.
Giải quyết xong đàn sói, Tần Mãnh liền muốn rời đi, Tử Tuyết quận chúa tỉnh táo, ôm quyền cảm kích nói: “Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp, không biết tiền bối đại danh tôn tính.”
“Muốn cám ơn thì cám ơn thiếu gia của ta đi.” Tần Mãnh nhảy lên bước, về tới bên cạnh Chu Thành.
Mấy người Tử Tuyết quận chúa nhìn Chu Thành từ xa, Lâm Nho và mấy người khác, bởi vì Chu Thành người mặc Ma Thần Y, ma khí bốc lên, cho nên, mấy người Tử Tuyết quận chúa căn bản nhìn không rõ bộ dáng Chu Thành.
Về phần mấy người Tần Mãnh, cũng đều đeo mặt nạ.
“Đi thôi.” Chu Thành nhảy lên một cái biến mất ở trong màn đêm.
Tần Mãnh, Lâm Nho, Khương Thần sáu người theo sát phía sau.
Tử Tuyết quận chúa ngạc nhiên nhìn bóng dáng Chu Thành biến mất.
Vị tiền bối vừa rồi ra tay cứu nàng, hẳn là một Tiên Thiên Tông Sư cường giả, lại xưng hô người thần bí này là thiếu gia!
Người này là thiếu gia nhà nào, bên người lại có Tiên Thiên Tông Sư cường giả đi theo tương hộ.
Phải biết, Tiên Thiên Tông Sư thân phận tôn quý, ngay cả nàng con gái Vinh thân vương, bên người cũng không có Tiên Thiên Tông Sư đi theo.
“Người thiếu gia kia, sẽ không phải là Ma giáo thiếu chủ chứ?” một hộ vệ bên cạnh Tử Tuyết quận chúa kinh nghi suy đoán.
Thiếu chủ ma giáo Nam Thanh Hà, con trai Nam Minh Vương, được biết đến người trẻ tuổi nhất Đại Phụng vương triều, mười bảy tuổi, đã là Luyện Khí thập trọng cường giả.
Bên người Nam Thanh Hà, có vài vị Tiên Thiên cường giả đi theo.
Mà Nam Thanh Hà, chưa bao giờ lộ diện mạo thật gặp người.
Tử Tuyết quận chúa không nói gì, nhưng nàng biết người này tuyệt đối không thể là Nam Thanh Hà.
Sau khi Chu Thành rời đi, đi tới sơn động.
Sau khi trải qua mấy canh giờ trong cuồng phong tại sơn động, Nghênh Phong Liễu Bộ của Chu Thành cuối cùng cũng bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Bởi vì có Thanh Long cùng Bạch Hổ Thần Thú, Du Long Bạch Hổ Quyền của Chu Thành cũng sớm tiến vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh, cho nên, ba môn võ kỹ toàn bộ bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Nhưng sau khi bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh, Chu Thành phát hiện cuồng phong trong sơn động đối với tu luyện Nghênh Phong Liễu Bộ đã mất tác dụng.
“Bởi vì Nghênh Phong Liễu Bộ bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh, cuồng phong đã không còn tác dụng, chỉ có bão táp mới có thể gia tăng tốc độ tu luyện Nghênh Phong Liễu Bộ.
Hệ thống nhắc nhở.
Bão táp?
Chu Thành im lặng.
Cuồng phong đã khó tìm, đi đâu tìm bão táp?
Ngày kế tiếp.
Tuệ Năng phương trượng tới Chu phủ, chỉ là, lần này cũng không giảng phật pháp, mà là cùng Chu Thành từ biệt.
Thiếu Lâm, Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Vạn Tinh môn cùng hoàng đế Đại Phụng đã thương định xong việc diệt trừ Ma giáo, cho nên, hôm nay Tuệ Năng phương trượng cũng phải trở về Thiếu Lâm, sớm chuẩn bị.
Sau khi Tuệ Năng phương trượng cùng Chu Thành nói chuyện, hắn nói: “Chu Thành công tử ngày sau nếu có rảnh rổi, có thể đến Thiếu Lâm, lão nạp sẽ cùng công tử giảng phật pháp.”
Cũng không nhắc lại chuyện bái sư.
Cũng không phải là Tuệ Năng không muốn thu nhận Chu Thành làm đệ tử, mà là trải qua mấy ngày ở cùng, khiến cho Tuệ Năng phương trượng nhận ra, chính mình căn bản không có tư cách đảm nhiệm sư phụ Chu Thành.
Chu Thành không thuộc về Thiếu Lâm.
“Chu Thành ngày sau ổn thỏa sẽ đến Thiếu Lâm, nghe Tuệ Năng phương trượng giảng phật pháp.” Chu Thành ôm quyền, cung kính nói.
Tuệ Năng phương trượng tươi cười: “Tốt, vậy lão nạp xin đợi Chu công tử tại Thiếu Lâm.” Trước khi rời đi, hắn lần nữa để Chu Thành tinh tu phật pháp thật tốt, không lãng phí thiên phú của hắn.
Chu Thành cùng phụ mẫu tiễn Tuệ Năng phương trượng, bọn người Võ Tăng viện viện thủ ra phủ đệ.
Giữa trưa, Chu Lập cùng cao thủ Nhật Nguyệt Kiếm Tông cũng rời đi khỏi kinh thành, trở về Nhật Nguyệt Kiếm Tông.
Biết được Chu Lập ít ngày nữa phải tham gia tiêu diệt Ma giáo, Lạc Thủy nắm thật chặt tay nhi tử Chu Lập, và dặn cẩn thận.
Sau khi Tuệ Năng phương trượng trở về Thiếu Lâm, Chu Thành lại trở lại phương thức tu luyện lúc trước, ban ngày đi Thiên Long tự, ban đêm thì săn giết yêu thú, sáng sớm nuốt Thượng Cổ Luyện Thể Đan, ban đêm ngâm thuốc tắm.
Ba ngày sau, Bất Diệt Kim Cương Thần Công của hắn tiến độ đạt đến 99%.
Chỉ là, từ đầu đến cuối không cách nào đột phá Luyện Khí cảnh.
Dù là Chu Thành nuốt Thượng Cổ Luyện Thể Đan, cũng từ đầu đến cuối không cách nào đột phá đến 100%.
Hai ngày sau.
Đêm khuya.
Trong sơn động Thanh Yêu sơn mạch.
Chu Thành ngồi xếp bằng ở trên giường đá, không ngừng vận chuyển Huyền Vũ Thần Công cùng Bất Diệt Kim Cương Thần Công.
Vừa rồi, Huyền Vũ Thần Công của hắn cũng đột phá đến tầng thứ mười 99%, hắn cảm giác, đêm nay chính là lúc hắn đột phá Luyện Khí cảnh.
Khi Chu Thành không ngừng vận hành Huyền Vũ Thần Công cùng Bất Diệt Kim Cương Thần Công, ánh sáng toàn thân hắn càng ngày càng rực rỡ, cuối cùng, toàn bộ sơn động được chiếu sáng bằng ánh sáng vàng..
Đột nhiên, một tiếng ầm vang.
Từng ánh sáng màu vàng phóng lên tận trời.
Trời đất sáng rõ.
Toàn bộ Thanh Yêu sơn mạch đều bị chiếu sáng rực khắp nơi.
Tất cả mọi người trong dãy núi Thanh Yêu, tất cả yêu thú kinh ngạc ngẩng đầu.
Thậm chí tại phía xa bên ngoài kinh thành mấy trăm dặm, cũng nhìn thấy ánh sáng màu vàng kinh người này.
Chu phủ.
Chu Uy, Lạc Thủy cũng bị kinh động, nhao nhao ra sân nhỏ, nhìn về hướng Thanh Yêu sơn mạch.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của Chu Uy, Lạc Thủy, và vô số cao thủ ở Đại Phụng vương triều một Huyền Vũ Thần Thú hư ảnh cực lớn xuất hiện ở trên trời cao.
Huyền Vũ Thần Thú hư ảnh lớn đến mức khó tưởng tượng, tràn ngập sức mạnh Thần Thú.
Ngay sau đó, trên trời cao, một bức Kim Cương Phật Tượng từ từ ngưng tụ.
Kim Cương xuất hiện, vạn phật bái phục.
Trời đất vang lên tiếng kinh thâm ảo không gì sánh được.
Lúc này, Đại Phụng hoàng cung, hoàng đế Chu Huyễn đứng bên cạnh Thái Minh Thánh Tổ, khó nén kinh ngạc trong lòng.
“Gia gia, ngươi nhìn, thiên địa dị tượng này, là chuyện gì xảy ra?” Chu Huyễn kinh ngạc cẩn thận dò hỏi.
Thái Minh Thánh Tổ không nói gì, trong lòng ẩn đoán được một khả năng, nhưng lại không thể tin được, bởi vì thực sự khó mà tưởng tượng.
Hồi lâu, hắn mới chậm rãi nói: “Hẳn là có người đột phá cảnh giới, đưa tới thiên địa dị tượng.”
“Cái gì, đột phá cảnh giới đưa tới dị tượng!” Chu Huyễn cùng đám cao thủ chung quanh hoàng cung kinh ngạc.
“Không phải là có người đột phá Vương cảnh a?” Chu Huyễn kinh ngạc nói.
Một người trong số đó, rõ ràng là Tử Tuyết quận chúa lúc trước hắn đã gặp qua ở tiệm thuốc Tứ Quý.
Lần trước, Tử Tuyết quận chúa Chu Đình Đình mặc một chiếc váy màu tím, lần này là y phục màu đen sẫm, dưới sự vây quanh của đàn sói, năm người Chu Đình đã đầy nguy hiểm.
Tuy nhiên Chu Đình Đình vẫn giữ được vẻ mặt bình tĩnh, không chút bối rối, ngược lại hộ vệ bên cạnh nàng hoảng sợ hô hào cứu mạng.
Chu Thành ngạc nhiên, Tử Tuyết quận chúa đêm khuya đến Thanh Yêu sơn mạch làm gì? Mà lại mang hộ vệ, thực lực không mạnh, hẳn chỉ là Luyện Khí lục trọng, thất trọng.
Đàn sói rất nhiều, có 60~70 đầu, năm người Chu Đình Đình bị vây quanh ở giữa, căn bản trốn không thoát.
Chu Thành ánh mắt ra hiệu Tần Mãnh, Tần Mãnh hiểu ý, phá không mà lên, đi tới trước đàn sói, trường đao trong tay vung lên.
Lập tức, một đạo như tấm lụa xẹt qua bầu trời đêm đầy sao.
Mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy vài đầu của đàn sói bay lên, lúc rơi xuống, đầu sói lăn xuống một chỗ.
Năm người Tử Tuyết quận chúa thấy Tần Mãnh từ trên trời giáng xuống, ngẩn ngơ.
Tần Mãnh giơ tay chém xuống, động tác mau lẹ, mỗi một đao, tất nhiên mang theo vài đầu sói, rất nhanh, 60~70 đầu sói toàn bộ ngã xuống đất.
Tốc độ nhanh chóng, làm cho năm người Tử Tuyết quận chúa bị choáng ngợp.
Máu, văng đầy khắp mặt đất.
Giải quyết xong đàn sói, Tần Mãnh liền muốn rời đi, Tử Tuyết quận chúa tỉnh táo, ôm quyền cảm kích nói: “Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp, không biết tiền bối đại danh tôn tính.”
“Muốn cám ơn thì cám ơn thiếu gia của ta đi.” Tần Mãnh nhảy lên bước, về tới bên cạnh Chu Thành.
Mấy người Tử Tuyết quận chúa nhìn Chu Thành từ xa, Lâm Nho và mấy người khác, bởi vì Chu Thành người mặc Ma Thần Y, ma khí bốc lên, cho nên, mấy người Tử Tuyết quận chúa căn bản nhìn không rõ bộ dáng Chu Thành.
Về phần mấy người Tần Mãnh, cũng đều đeo mặt nạ.
“Đi thôi.” Chu Thành nhảy lên một cái biến mất ở trong màn đêm.
Tần Mãnh, Lâm Nho, Khương Thần sáu người theo sát phía sau.
Tử Tuyết quận chúa ngạc nhiên nhìn bóng dáng Chu Thành biến mất.
Vị tiền bối vừa rồi ra tay cứu nàng, hẳn là một Tiên Thiên Tông Sư cường giả, lại xưng hô người thần bí này là thiếu gia!
Người này là thiếu gia nhà nào, bên người lại có Tiên Thiên Tông Sư cường giả đi theo tương hộ.
Phải biết, Tiên Thiên Tông Sư thân phận tôn quý, ngay cả nàng con gái Vinh thân vương, bên người cũng không có Tiên Thiên Tông Sư đi theo.
“Người thiếu gia kia, sẽ không phải là Ma giáo thiếu chủ chứ?” một hộ vệ bên cạnh Tử Tuyết quận chúa kinh nghi suy đoán.
Thiếu chủ ma giáo Nam Thanh Hà, con trai Nam Minh Vương, được biết đến người trẻ tuổi nhất Đại Phụng vương triều, mười bảy tuổi, đã là Luyện Khí thập trọng cường giả.
Bên người Nam Thanh Hà, có vài vị Tiên Thiên cường giả đi theo.
Mà Nam Thanh Hà, chưa bao giờ lộ diện mạo thật gặp người.
Tử Tuyết quận chúa không nói gì, nhưng nàng biết người này tuyệt đối không thể là Nam Thanh Hà.
Sau khi Chu Thành rời đi, đi tới sơn động.
Sau khi trải qua mấy canh giờ trong cuồng phong tại sơn động, Nghênh Phong Liễu Bộ của Chu Thành cuối cùng cũng bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Bởi vì có Thanh Long cùng Bạch Hổ Thần Thú, Du Long Bạch Hổ Quyền của Chu Thành cũng sớm tiến vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh, cho nên, ba môn võ kỹ toàn bộ bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Nhưng sau khi bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh, Chu Thành phát hiện cuồng phong trong sơn động đối với tu luyện Nghênh Phong Liễu Bộ đã mất tác dụng.
“Bởi vì Nghênh Phong Liễu Bộ bước vào cảnh giới lô hỏa thuần thanh, cuồng phong đã không còn tác dụng, chỉ có bão táp mới có thể gia tăng tốc độ tu luyện Nghênh Phong Liễu Bộ.
Hệ thống nhắc nhở.
Bão táp?
Chu Thành im lặng.
Cuồng phong đã khó tìm, đi đâu tìm bão táp?
Ngày kế tiếp.
Tuệ Năng phương trượng tới Chu phủ, chỉ là, lần này cũng không giảng phật pháp, mà là cùng Chu Thành từ biệt.
Thiếu Lâm, Nhật Nguyệt Kiếm Tông, Vạn Tinh môn cùng hoàng đế Đại Phụng đã thương định xong việc diệt trừ Ma giáo, cho nên, hôm nay Tuệ Năng phương trượng cũng phải trở về Thiếu Lâm, sớm chuẩn bị.
Sau khi Tuệ Năng phương trượng cùng Chu Thành nói chuyện, hắn nói: “Chu Thành công tử ngày sau nếu có rảnh rổi, có thể đến Thiếu Lâm, lão nạp sẽ cùng công tử giảng phật pháp.”
Cũng không nhắc lại chuyện bái sư.
Cũng không phải là Tuệ Năng không muốn thu nhận Chu Thành làm đệ tử, mà là trải qua mấy ngày ở cùng, khiến cho Tuệ Năng phương trượng nhận ra, chính mình căn bản không có tư cách đảm nhiệm sư phụ Chu Thành.
Chu Thành không thuộc về Thiếu Lâm.
“Chu Thành ngày sau ổn thỏa sẽ đến Thiếu Lâm, nghe Tuệ Năng phương trượng giảng phật pháp.” Chu Thành ôm quyền, cung kính nói.
Tuệ Năng phương trượng tươi cười: “Tốt, vậy lão nạp xin đợi Chu công tử tại Thiếu Lâm.” Trước khi rời đi, hắn lần nữa để Chu Thành tinh tu phật pháp thật tốt, không lãng phí thiên phú của hắn.
Chu Thành cùng phụ mẫu tiễn Tuệ Năng phương trượng, bọn người Võ Tăng viện viện thủ ra phủ đệ.
Giữa trưa, Chu Lập cùng cao thủ Nhật Nguyệt Kiếm Tông cũng rời đi khỏi kinh thành, trở về Nhật Nguyệt Kiếm Tông.
Biết được Chu Lập ít ngày nữa phải tham gia tiêu diệt Ma giáo, Lạc Thủy nắm thật chặt tay nhi tử Chu Lập, và dặn cẩn thận.
Sau khi Tuệ Năng phương trượng trở về Thiếu Lâm, Chu Thành lại trở lại phương thức tu luyện lúc trước, ban ngày đi Thiên Long tự, ban đêm thì săn giết yêu thú, sáng sớm nuốt Thượng Cổ Luyện Thể Đan, ban đêm ngâm thuốc tắm.
Ba ngày sau, Bất Diệt Kim Cương Thần Công của hắn tiến độ đạt đến 99%.
Chỉ là, từ đầu đến cuối không cách nào đột phá Luyện Khí cảnh.
Dù là Chu Thành nuốt Thượng Cổ Luyện Thể Đan, cũng từ đầu đến cuối không cách nào đột phá đến 100%.
Hai ngày sau.
Đêm khuya.
Trong sơn động Thanh Yêu sơn mạch.
Chu Thành ngồi xếp bằng ở trên giường đá, không ngừng vận chuyển Huyền Vũ Thần Công cùng Bất Diệt Kim Cương Thần Công.
Vừa rồi, Huyền Vũ Thần Công của hắn cũng đột phá đến tầng thứ mười 99%, hắn cảm giác, đêm nay chính là lúc hắn đột phá Luyện Khí cảnh.
Khi Chu Thành không ngừng vận hành Huyền Vũ Thần Công cùng Bất Diệt Kim Cương Thần Công, ánh sáng toàn thân hắn càng ngày càng rực rỡ, cuối cùng, toàn bộ sơn động được chiếu sáng bằng ánh sáng vàng..
Đột nhiên, một tiếng ầm vang.
Từng ánh sáng màu vàng phóng lên tận trời.
Trời đất sáng rõ.
Toàn bộ Thanh Yêu sơn mạch đều bị chiếu sáng rực khắp nơi.
Tất cả mọi người trong dãy núi Thanh Yêu, tất cả yêu thú kinh ngạc ngẩng đầu.
Thậm chí tại phía xa bên ngoài kinh thành mấy trăm dặm, cũng nhìn thấy ánh sáng màu vàng kinh người này.
Chu phủ.
Chu Uy, Lạc Thủy cũng bị kinh động, nhao nhao ra sân nhỏ, nhìn về hướng Thanh Yêu sơn mạch.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của Chu Uy, Lạc Thủy, và vô số cao thủ ở Đại Phụng vương triều một Huyền Vũ Thần Thú hư ảnh cực lớn xuất hiện ở trên trời cao.
Huyền Vũ Thần Thú hư ảnh lớn đến mức khó tưởng tượng, tràn ngập sức mạnh Thần Thú.
Ngay sau đó, trên trời cao, một bức Kim Cương Phật Tượng từ từ ngưng tụ.
Kim Cương xuất hiện, vạn phật bái phục.
Trời đất vang lên tiếng kinh thâm ảo không gì sánh được.
Lúc này, Đại Phụng hoàng cung, hoàng đế Chu Huyễn đứng bên cạnh Thái Minh Thánh Tổ, khó nén kinh ngạc trong lòng.
“Gia gia, ngươi nhìn, thiên địa dị tượng này, là chuyện gì xảy ra?” Chu Huyễn kinh ngạc cẩn thận dò hỏi.
Thái Minh Thánh Tổ không nói gì, trong lòng ẩn đoán được một khả năng, nhưng lại không thể tin được, bởi vì thực sự khó mà tưởng tượng.
Hồi lâu, hắn mới chậm rãi nói: “Hẳn là có người đột phá cảnh giới, đưa tới thiên địa dị tượng.”
“Cái gì, đột phá cảnh giới đưa tới dị tượng!” Chu Huyễn cùng đám cao thủ chung quanh hoàng cung kinh ngạc.
“Không phải là có người đột phá Vương cảnh a?” Chu Huyễn kinh ngạc nói.