• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 35: Điều Tra

“Ngài Tổng thống hay nóng nảy, cô còn phải hiểu nhiều hơn, đừng quả nản chí, lần đầu tiên mọi người gọi ngài ấy rời giường đều bị ngài ấy đuổi ra ngoài.” Triệu Nho giọng nói ôn hòa nói với Đào Du Du, ý tứ rất rõ đang trấn an tâm hồn bi thương của cô.

Đào Du Du không nói lời nào, chớp ánh mắt hơi đỏ một chút, trong đầu đều là giọng nói của Vũ Văn Vĩ Thần vừa bảo cô “cút ra ngoài.”

“Được rồi, không có gì. Ngài Tổng thống nhất định sẽ xuống lầu, cô trở về phòng nghỉ ngơi một chút đi, chuyện bên dưới cứ giao cho tôi là được rồi.” Nhìn thấy cảm xúc của Đào Du Du thật tệ, Triệu Nho lại nói với cô.

Nghe được lời nói của ông ta, Đào Du Du như có lệnh được ân xá, cô lập tức xoay người đi về phía phòng mình.

……………..

Mà lúc này ở lầu ba, bởi vì Đào Du Du đem ly nước lạnh kia đổ xuống làm cho Vũ Văn Vĩ Thần hoàn toàn thanh tỉnh, sau khi Đào Du Du đi ra ngoài, anh không thể ngủ yên được nữa.

Hơi bực bội xoay người đi vào phòng vệ sinh làm vệ sinh cá nhân một chút, sau khi thay đổi quần áo, trưng ra vẻ mặt lạnh lùng đi xuống lầu.

Triệu Nho đoán không sai một chút nào, chỉ mới sáu bảy phút anh ta đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Tuy nhiên vẻ mặt vừa mới rời giường, nhưng rốt cuộc vẫn thức dậy rồi.

“Tổng thống, chúng ta ăn sáng trước đi.” Triệu Nho đi đến trước mặt Vũ Văn Vĩ Thần nhỏ giọng xin ý kiến.

“Đem bữa sáng đến phòng làm việc của tôi. Hồ Ứng đến chưa?” Khoát tay, vẻ mặt Vũ Văn Vĩ Thần không có một chút kiên nhẫn nào.

“Hồ Ứng đã đến cách đây mười phút rồi, hiện tại đang ở trong phòng làm việc.” Triệu Nho trả lời.

Vũ Văn Vĩ Thần nghe xong không nói thêm gì, xong người đi lên khu vực làm việc ở lầu hai.

Bên trong phòng làm việc của trợ lý cách vách phòng làm việc Tổng thống, thân là trợ lý của Tổng thống, lúc này Hồ Ứng đang nghe điện thoại, anh ta tình cờ ngẩn đầu lên, nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần đi vào phòng làm việc của anh ta, lập tức cúp điện thoại ôm lấy một đống văn kiện đi đến phòng làm việc Tổng thống.

Vũ Văn Vĩ Thần mới vừa tiến vào phòng làm việc rồi ngồi xuống, bữa sáng đã được đưa vào, theo sau là trợ lý Hồ Ứng.

“Nói một chút về lịch trình ngày hôm nay đi.” Hơi giương mắt nhìn Hồ Ứng đang đứng trước bàn làm việc, Vũ Văn Vĩ Thầm cầm lấy một miếng sandwich lên cắn một ngụm, sau đó hỏi.

“Đúng chín giờ sáng hôm nay, Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng và Bộ trưởng Bộ Tài Nguyên sẽ chia ra báo cáo với ngài về tiến triển kế hoạch U, chín giờ rưỡi, Vua Kiến Quốc sẽ đàm phán với ngài qua điện thoại trong mười phút………” Hồ Ứng rất nghiêm túc báo cáo lịch trình sắp xếp, Vũ Văn Vĩ Thần đột nhiên vung tay lên, ngắt lời của anh ta.

“Có một chuyện rất quan trọng tôi giao cho cậu đi điều tra.” Anh nói xong, lấy từ trong ngăn kéo ra một túi văn kiện, đưa cho Hồ Ứng rồi nói: “Giúp tôi điều tra rõ ràng tất cả những chuyện của cô ấy trước khi xuất ngoại năm năm trước, phải hết sức chi tiết.”

Hồ Ứng nghe xong, lập tức mở túi văn kiện ra, lấy từ bên trong ra một tấm ảnh, nhìn phía sau tấm ảnh, anh ta hơi ngạc nhiên: “Đây không phải là quản gia mới sao?”

“Phải, đi đi, cho cậu thời gian hai ngày, càng chi tiết càng tốt.” Gật đầu, ánh mắt anh từ từ trầm xuống.

Chương 36: Điện Thoại Cho Con

Trở lại phòng của mình, Đào Du Du càng nghĩ càng cảm thấy buồn, đột nhiên cô nhớ đến hai đứa con bảo bối của mình.

Cầm điện thoại lên bấm vào số máy nhà của cô, sau khi điện thoại đổ chuông ba tiếng đã được kết nối.

“Xin chào, nơi đây là vương phủ, xin hỏi ngài tìm ai?” Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của người nữ giúp việc, cực kỳ điềm đạm.

“Tôi là Đào Du Du.” Đào Du Du hắng giọng nói.

“A…. Thì ra là biểu tiểu thư, cô tìm phu nhân hay Dục Huyên thiếu gia và Ý Hàm tiểu thư?” Người nữ giúp việc nghe giọng nói của Đào Du Du liền hỏi.

“Gọi Tiểu Nho và Quả Táo nghe điện thoại đi.” Đào Du Du nói.

“Được, xin cô chờ một chút, tôi sẽ đi gọi.” Người nữ giúp việc để điện thoại xuống lập tức đi gọi bọn nhỏ lúc này đang chơi đùa ở trong phòng khách.

Sau một phút, đầu giây bên kia truyền đến giọng nói non nớt ngọt ngào: “Mẹ, Tiểu Nho rất nhớ người.”

“Bảo bối, mẹ cũng rất nhớ con, ở nhà bà ngoại cô có khỏe không?” Vừa nghe đến giọng nói của con gái, Đào Du Du vốn đang điều chỉnh lại cảm xúc ổn định lập tức kích động lại, giọng nói cũng không khỏi nghẹn ngào.

“Dạ, bà cô ngoại và dì nhỏ đều đối xử rất tốt với con và anh trai……”Tiểu Nho đang nói được một nửa, đột nhiên không có tiếng động, đến khi đầu giây bên kia truyền đến giọng nói, đã đồi người rồi.

“Bà già, bà đang ở đâu? Bà định vứt bỏ chúng tôi ở nhà người cô già của bà bao lâu?” Nhận điện thoại là giọng nói của bạn Đào Dục Huyên, giọng nói của cậu trước sau vẫn âm trầm, hoàn toàn không giống như một cậu bé bốn tuổi.

“Dục Huyên à, hiện giờ mẹ còn đang ở Thành Quốc, rất bận rộn công việc, tạm thời không thể thoát thân được, con và em gái ở nhà bà cô ngoại phải biết nghe lời biết không? Mẹ sẽ nhớ các con, chờ sau khi mẹ xong việc, lập tức sẽ trở lại đón các con.” Dục Huyên làm cho Đào Du Du có cảm giác như cô là một người mẹ không chịu trách nhiệm, nhất thời trong lòng cô cảm thấy hơi có lỗi một chút, trong thâm sâu lại tự trách mình.

“Thành Quốc sao?” Đào Dục Huyên nghe xong cảm thấy như Đào Du Du nói dối, dường như không hề tin tưởng, cậu có ý nghĩ sâu xa hỏi lại một câu.

“Phải, đúng vậy, được rồi, mẹ không thèm nói với con nữa, lúc này còn đang bận việc, con và em gái phải thật ngoan nha…….Nói không chừng mẹ rất nhanh sẽ đến đón các con, cứ như vậy đi, tạm biệt.” Cô sợ nói thêm một chút nữa sẽ bị lộ, Đào Du Du vội vàng cúp điện thoại.

Nhưng mà, cô lại không biết, ở đầu dây bên kia, ngay trong khoảnh khắc cô cúp điện thoại, con trai thông minh không gì sánh được của cô đã kiểm tra người gọi một lần, cô cũng đã bị bại lộ chỗ ở rồi.

Nếu Đào Du Du biết cuộc gọi hôm nay sẽ làm cho cuộc sống sau này của cô có trung trùng điệp điệp lo lắng, cô tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Đáng tiếc, trên thế giới này không có chữ nếu, cho tới bây giờ cũng không có

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK