Ngôn Minh lấy điện thoại ra xem hotsearch, vẻ mặt không thay đổi gì chỉ nhướn mày một cái.
Sau đó, Sở Kỳ Thu nghe thấy Ngôn Minh nói với điện thoại di động: " Cậu nói nhảm cái gì với cô ấy vậy?"
Rất nhanh có tiếng Chu thiếu vang lên từ điện thoại: " Cô nào?"
Giọng Ngôn Minh lạnh nhạt: " Tự bản thân cậu xem hotsearch đi."
Một lúc sau, Chu thiếu gia trả lời: " Mẹ kiếp, người phụ nữ này say đến điên rồi. Anh Ngôn, em chỉ muốn giúp anh bóp chết đóa hoa đào này từ trong nôi thôi, ai ngờ cô ta lại có thể phiền phức như thế, làm loạn đến mức lên tin tức luôn."
Chu thiếu cũng không nhịn được cười: " Anh Ngôn đừng lo lắng, cô ta say thành như vậy, ai sẽ tin chứ, cũng không ảnh hưởng đến hình ảnh của anh với bạn trai đâu."
A, bạn trai?
Ngôn Minh có bạn trai?
Ngôn Minh liếc nhìn Sở Kỳ Thu sau đó không nói nữa, chuyển sang nhập văn bản, Sở Kỳ Thu mong chờ nhưng không nhận được đáp án, sự tò mò của cậu vẫn chưa được thỏa mãn.
" Ngã tư này cách nhà anh gần nhất." Vương Trù nhìn Sở Kỳ Thu qua kính chiếu hậu rồi dừng lại bên đường; " Anh à, anh xuống xe ở đây đi."
" Được." Sở Kỳ Thu mở cửa xe, kiểm tra trước sau xem có xe không rồi mới bước xuống.
Ngôn Minh: " Đi đường cẩn thận."
" Ừm, cố gắng làm việc."
Sở Kỳ Thu tạm biệt hai người, ở ngã tư bắt xe về nhà.
Trên người đầy mùi rượu và thuốc lá, không hợp với không khí trong nhà nên nhanh chóng chạy đi tắm, khi bước ra ngoài thì thấy ông chủ đang liên hoàn call cho cậu.
Sở Kỳ Thu không nhận điện thoại, vì vậy sếp của cậu để lại tin nhắn: " Bộ phận có việc gấp, buổi chiều hãy đến làm thêm giờ."
Lúc đánh răng cậu đã suy nghĩ xem nên nghỉ ngơi hay đến công ty tăng ca, cuối cùng quyết định đến công ty.
Nhiều nhân viên có thể dùng máy tính của mình ở nhà tăng ca, nhưng những nhân viên mới tạm thời không được phép làm điều này. Nhiệm vụ được giao ngày hôm nay không nhiều, với hiệu suất làm việc của cậu chỉ cần tập trung hai va tiếng là có thể hoàn thành.
Văn phòng cũng có một nữ đồng nghiệp mới đang làm thêm giờ. Sáu giờ tối, cô hỏi Sở Kỳ Thu: " Cậu có muốn cùng gọi đồ ăn chung không?"
Cuối tuần, thức ăn có thể được giao lên lầu, việc này tiết kiệm rất nhiều thời gian. Sở Kỳ Thu tiếp tục gõ mật mã, " Được, muốn ăn cái gì?"
" Chỉ cần gọi cái nào có thể đến trước bảy giờ là được." Nữ đồng nghiệp cúi đầu mở ứng dụng đặt đồ ăn, " Tôi muốn xem livestream vào lúc bảy giờ, tốc độ mạng ở công ty rất nhanh, xem xong mới về."
" Không vấn đề, cô cứ tùy tiện chọn đi." Sở Kỳ Thu thuận miệng hỏi tiếp. " Livestream cái gì vậy?"
" Hôm nay là ngày mua sắm dành riêng cho mỹ phẩm, có thấy nhiều thương hiệu lớn tham gia lại còn được tặng rất nhiều quà tặng nữa." Lỵ Lỵ trong nháy mất hóa thân thành đại sứ thương hiệu, cô còn lấy ra một quyển sổ ghi chép, " Mấy hôm nay tôi đã chuẩn bị một hướng dẫn mua sắm, nếu cậu muốn mua cho bạn gái, hôm nay là một ngày cực kỳ hoàn hảo luôn."
Nhu cầu về mỹ phẩm của Sở Kỳ Thu rất ít, trước đây, cậu từng mua một hộp kem nền dạng lỏng của một beauty blogger nổi tiếng theo lời giới thiệu của ai đó nhưng đến giờ vẫn chưa dùng hết.
" Tôi thấy răng của cậu hôm nay bị đau, cậu nên ăn cái gì đó mềm mềm một chút. Vậy tôi sẽ đặt hai hộp cơm bò. Cửa hàng này mới mở, còn chưa thử bao giờ." Đồng nghiệp thanh toán xong vẫn không quên tiếp tục giới thiệu cho cậu về buổi livestream tối hôm đó, " Thành thật mà nói, sản phẩm hôm nay nếu mua sẽ cực kỳ có lợi, qua hôm nay sẽ không còn ngày nào có thể mua được với cái giá đó. Đặc biệt là những sản phẩm được người đại diện giới thiệu trong tối nay sẽ có mức giảm giả sâu nhất. Nghe nói Phong Cửu Viễn sẽ đến. Cậu có biết Phong Cửu Viễn không? Anh ấy hình như là thành viên của một nhóm nhạc nam nào đó."
" Có nghe nói qua."
Không chỉ nghe nói mà còn hoàn toàn quen biết nhau.
Sở Kỳ Thu thình thoảng cũng sẽ bắt gặp những tin tức về SNE. Phong Cửu Viễn mấy tháng trước tham gia một chương trình ca hát nổi tiếng, tại sân khấu này đã thể hiện được giọng hát của mình và nhận được rất nhiều lời khen ngợi của khán giả. Hiện tại mức độ danh tiếng và nhân khí tăng vọt, độ nổi tiếng đã vượt qua Phan Lương và Thân Tử Khâu cùng nhóm, đại ngôn cũng nhận được vài cái.
Đồng nghiệp cười tự giễu: " Đối với phương diện này một chữ cũng không biết. Từ trước đến nay không truy tinh, mỗi ngày đều ở nhà xem hoạt hình, đọc truyện tranh, có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng tôi không biết tên. Dạo gần đây mới bắt đầu thích xem livestream mua sắm, tôi mới nhận biết được hai nghệ sĩ đang nổi thôi."
Ánh hoàng hôn dần khuất sau những đám mây, nó không còn chạm đến con người được nữa, Sở Kỳ Thu kéo rèm cửa ra, lúc này những ánh đèn neon xanh đỏ hắt vào dần thay thế cho tia hoàng hôn cuối cùng trước khi chúng về nghỉ ngơi. Ngay cả trong những ngày nghỉ, con phố dưới tầng vẫn đông vui và nhộn nhịp.
Khoảng bốn mươi phút sau, Sở Kỳ Thu hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của mình và gửi báo cáo đi, lúc này đồ ăn cũng được giao đến.
Sở Kỳ Thu nhận đồ ăn quay lại, thấy đồng nghiệp đã mở livestream. Máy tính trong văn phòng đều là loại màn hình lớn, từ xa cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt của người dẫn chương trình.
" Cạnh tôi còn một ghế trống, cậu có muốn qua đây ăn chung không?" Đồng nghiệp vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh, " Văn phòng lớn như thế mà có mỗi hai chúng ta, vắng vẻ quá."
Vì vậy Sở Kỳ Thu cầm theo đồ ăn đến ngồi cạnh cô, cậu nghe thấy người dẫn chương trình vui vẻ nhắc lại những sản phẩm sẽ có thể mua vào lúc bảy giờ, đồng thời đề cập đến người phát ngôn của thương hiệu sẽ đến phòng phát sóng trực tiếp tối nay.
" Khoảng 7 giờ 30, chúng tôi sẽ chào đón những người đại diện nổi tiếng Phong Cửu Viễn và Ngôn Minh. Vui lòng click vào que phát sáng bên dưới để tăng mức độ phổ biến của chúng tôi. Trước 7 giờ 30, mức độ phổ biến đã vượt quá 1 triệu. Những sản phẩm được Phong Cửu Viễn và Ngôn Minh giới thiệu sẽ được giảm giá 50%, các bạn hãy dành chút thời gian tham gia và đừng bỏ lỡ nhé!"
Đồng nghiệp lục hộp lấy tai nghe ra: " Tôi làm phiền cậu hả? Vậy để tôi đeo tai nghe vào, đỡ ảnh hưởng đến cậu."
" Không sao đâu, cứ mở đi." Nghe thấy nhắc đến Ngôn Minh, đôi mắt Sở Kỳ Thu lập tức liếc nhìn màn hình, " Chúng ta cùng xem."
Đúng bảy giờ, người dẫn chương trình bắt đầu đăng một số link sản phẩm giá rẻ nhưng cô cũng không đặt hàng, nữ đồng nghiệp nói chờ sự kiện giảm giá năm mươi phần trăm lúc bảy giờ ba mươi mới mua.
Bởi vì bị đau răng nên Sở Kỳ Thu chỉ có thể nhai bằng bên còn lại, gần đến bảy giờ ba mươi cậu mới ăn được khoảng hai phần ba suất cơm.
Phong Cửu Viễn xuất hiện.
Đồng nghiệp nhìn Phong Cửu Viễn trên màn hình rồi quay sang nhìn Sở Kỳ Thu đang ăn cơm ở bên cạnh, rồi cô chắp hai tay vui vẻ nói: " Sở Kỳ Thu, sao cậu không xuất đạo làm nghệ sĩ?"
Sở Kỳ Thu dừng đũa, thấp giọng nói: " Không có đường."
" Cũng đúng, tôi nghe nói bây giờ mọi người thi nhau báo danh vào các trường nghệ thuật, cho dù thi đậu cũng không chắc chắn sau này sẽ nổi tiếng, chúng ta vừa không có lý lịch cũng như hậu đài, vẫn nên chăm chỉ cống hiến sức lao động đi thôi."
Từ lúc Phong Cửu Viễn xuất hiện, trên đạn mạc tràn đầy khẩu hiệu cổ vũ của người hâm mộ.
Người dẫn chương trình nói: " Bây giờ chúng ta cùng hoan nghênh chào đón " Ngàn tím vạn đỏ đều là xuân" – Phong Cửu Viễn. Cửu Viễn, mau đến chào khán giả trong phòng livestream đi.
"Ngàn tím vạn đỏ đều là xuân" là bài hát nổi tiếng nhất trong mùa hè năm nay, bài hát do chính Phong Cửu Viễn sáng tác, sau đó cụm từ này đã trở thành cụm từ đại diện cho bản thân hắn.
Sau khi giới thiệu Phong Cửu Viễn, người dẫn chương trình tiếp tục: " Hiện tại Ngôn Minh của chúng ta vẫn đang trên đường đến đây, xin mọi người hãy kiên nhẫn đợi một chút. Ngôn Minh, cậu ấy đang từ phim trường phía Bắc đến đây, giao thông có một chút tắc nghẽn, mọi người đừng lo lắng."
Trước mắt không có sản phẩm nào cần mua nên đồng nghiệp của cậu thả lỏng tinh thần tìm chủ đề trò chuyện: " Nhắc đến Ngôn Minh... cậu có biết Ngôn Minh không?"
"Có, tôi biết."
Không chỉ biết mà hôm nay tôi còn suýt hôn anh ấy.
Đồng nghiệp không chú ý đến vẻ mặt phức tạp của cậu, tự mình nói: " Khi tôi lên đại học, bàn cùng phòng của tôi thường xem phim mà anh ấy đóng. Tôi nghe nói tuổi của anh ấy cũng khoảng như chúng ta không chênh lệch nhiều lắm. Anh ấy vào ngành cũng lâu rồi đi? Trẻ tuổi như vậy đã gia nhập vòng giải trí, điều này không phải là dễ dàng."
Lời vừa dứt, người dẫn chương trình đột nhiên ngạc nhiên nói: " A, trợ lý vừa nói với tôi Ngôn Minh đến rồi. Anh ấy đang vội vàng lên để gặp mọi người, xin hãy dành một chút thời gian cho Ngôn Minh bổ trang lại nhé."
" Cậu chưa ăn xong hả?" Đồng nghiệp thấy cậu ngẩng mặt bất động hồi lâu liền hỏi: " Nếu không muốn ăn nữa thì cứ cất đi, tôi ra mở cửa sổ hóng mát."
" Tôi ăn xong rồi." Sở Kỳ Thu dọn hộp đồ ăn ném vào thùng rác.
Ngôn Minh bước vào khung hình ngồi phía còn lại bên cạnh người dẫn chương trình.
" Chào mọi người, tôi rất xin lỗi, trên đường bị kẹt xe nên đến muộn một chút."
Ngôn Minh nở nụ cười nghề nghiệp quen thuộc.
Đồng nghiệp Lỵ Lỵ rất nhanh bị nụ cười của Ngôn Minh làm gục ngã, cô đỏ mặt nhỏ giọng mắng một câu: " Chết tiệt, Ngôn Minh đẹp trai quá."
"Livestream của chúng ta hiện tại có cực kỳ nhiều người tham gia." Người dẫn chương trình nói đùa chuyện của Ngôn Minh: " Sau khi mọi người thấy hotsearch của thầy Ngôn, nghe nói hôm này thầy Ngôn Minh sẽ tới tham dự livestream nên bọn họ đều chay tới để nhìn thầy đó."
Ngay lập tức trên màn đạn tràn ngập "hahahahahahaha", có thể thấy rằng họ đều đã đọc qua tin tức về Ngôn Minh.
" Được rồi, khuyên mọi người đừng dễ dàng tin vào lời đồn." Ngôn Minh ngồi thẳng lưng ra vẻ nghiêm túc nhưng vẫn giữ nụ cười lúm đồng tiền trên mặt.
Phong Cửu Viễn cũng phụ họa: " Đúng vậy, nhất là ở phương diện này, nam nhân không thể chịu lời đồn, mọi người đều biết bình thường thầy Ngôn của chúng ta đóng phim rất vất vả, tốt nhất đừng trêu chọc bắt nạt thầy ấy nữa."
Tiếng cười trên đạn mạc càng nhiều hơn.
Sau khi nói vài câu điều tiết bầu không khí, cả phòng livestream trở nên vui vẻ, náo nhiệt, lúc này MC mới đi vào chủ đề: " Vậy chúng ta bắt đầu chính thức tiến hành buổi phát sóng ngày hôm nay, các bạn có mong chờ phần " trong túi bạn có gì" ngày hôm nay không. Nếu có hãy gõ một nhé. Cùng xem hai nhân vật chính của chúng ta thường bỏ gì trong túi nào?"
Hàng loạt số một hiện ra trên đạn mạc, sau đó cả Ngôn Minh và Phong Cửu Viễn đều nhận lấy túi do trợ lý đưa đến.
Đương nhiên, nghệ sĩ bọn họ không thể thực sự khoe những món đồ họ thường mang theo bên mình cho khán giả xem được. Các sản phẩm trong túi đều được sắp xếp theo yêu cầu của thương hiệu hoặc nửa thật nửa giả, một nửa là của nghệ sĩ, một nửa là của thương hiệu. Phương pháp thứ hai thường được sử dụng phổ biến nhất.
Sở Kỳ Thu nhận ra chiếc túi trong tay Ngôn Minh, Ngôn Minh thường sử dụng nó nhưng phần lớn đồ dùng cá nhân đều được thay thế.
Người dẫn chương trình bắt đầu giời thiêu quy tắc: Thầy Ngôn Minh và em trai Cửu Nguyên của chúng ta, hai người sẽ lần lượt lấy từng món đồ trong túi ra cho đến hết, trong khi đó nhân viên của chúng tôi sẽ bày các sản phẩm lên kệ. Giảm giá 50%, xin đừng bỏ lỡ nhé."
" Được rồi, túi đều đã ở trên tay, chúng ta bắt đầu thôi."
" Đầu tiên sẽ là gì? Mọi người có mong chờ không...."
Phong Cửu Viễn theo đúng quy trình lấy ra lọ kẹo bạc hà, mà Ngôn Minh lấy ra...nắp camera.
Khoảng khắc nhìn thấy nắp camera, Ngôn Minh đứng hình.
Sở Kỳ Thu cũng sững sờ vài dây.
Nắp camera của cậu.
Sao lại ở trong túi của Ngôn Minh?
Ở trên nắp camera còn có nhãn dán, nhưng khán giả không nhìn rõ chữ trên đó.
Kỹ năng diễn xuất đỉnh cao Ngôn Minh khôi phục lại dáng vẻ bình thường, anh xoay chỗ có nhãn dán vào phía trong lòng bàn tay, lộ mặt không có gì về phía camera, cười nói: " Là nắp camera của chiếc máy ảnh tôi thường dùng, nắp bị rơi vào túi mà tôi quên không bỏ ra ngoài."
Nói xong Ngôn Minh liếc ra ngoài camera, chắc là dùng ánh mắt ra hiệu cho Vương Trù." Đồ này không bán được, vẫn là để tôi giữ lại dùng đi."
Khán giá ngược lại khá vui vẻ: " Lần này có vẻ chân thật ghê".
" May quá, vừa nãy tôi nhanh tay chụp màn hình." Đồng nhiệp của cậu đắc ý cười hai tiếng, " Trên nắp camera vừa nãy có dán nhãn, trên đó có chữ gì đó, tôi chưa nhìn rõ nữa."
Cô ấy phóng to bức ảnh và nói: " Để tôi nhìn xem trên này viết cái gì nào, sẽ không phải là nhãn niêm phong chưa sử dụng đâu nhỉ."
Lòng bàn tay Sở Kỳ Thu đổ mồ hôi.
Nữ đồng nghiệp nheo mắt đọc dòng chữ trên đó: " Sở... Chỉ có một chữ Sở. Nào anh chàng đẹp trai, nhanh đến nhìn này, giống hệt họ của cậu luôn."
Sau đó, Sở Kỳ Thu nghe thấy Ngôn Minh nói với điện thoại di động: " Cậu nói nhảm cái gì với cô ấy vậy?"
Rất nhanh có tiếng Chu thiếu vang lên từ điện thoại: " Cô nào?"
Giọng Ngôn Minh lạnh nhạt: " Tự bản thân cậu xem hotsearch đi."
Một lúc sau, Chu thiếu gia trả lời: " Mẹ kiếp, người phụ nữ này say đến điên rồi. Anh Ngôn, em chỉ muốn giúp anh bóp chết đóa hoa đào này từ trong nôi thôi, ai ngờ cô ta lại có thể phiền phức như thế, làm loạn đến mức lên tin tức luôn."
Chu thiếu cũng không nhịn được cười: " Anh Ngôn đừng lo lắng, cô ta say thành như vậy, ai sẽ tin chứ, cũng không ảnh hưởng đến hình ảnh của anh với bạn trai đâu."
A, bạn trai?
Ngôn Minh có bạn trai?
Ngôn Minh liếc nhìn Sở Kỳ Thu sau đó không nói nữa, chuyển sang nhập văn bản, Sở Kỳ Thu mong chờ nhưng không nhận được đáp án, sự tò mò của cậu vẫn chưa được thỏa mãn.
" Ngã tư này cách nhà anh gần nhất." Vương Trù nhìn Sở Kỳ Thu qua kính chiếu hậu rồi dừng lại bên đường; " Anh à, anh xuống xe ở đây đi."
" Được." Sở Kỳ Thu mở cửa xe, kiểm tra trước sau xem có xe không rồi mới bước xuống.
Ngôn Minh: " Đi đường cẩn thận."
" Ừm, cố gắng làm việc."
Sở Kỳ Thu tạm biệt hai người, ở ngã tư bắt xe về nhà.
Trên người đầy mùi rượu và thuốc lá, không hợp với không khí trong nhà nên nhanh chóng chạy đi tắm, khi bước ra ngoài thì thấy ông chủ đang liên hoàn call cho cậu.
Sở Kỳ Thu không nhận điện thoại, vì vậy sếp của cậu để lại tin nhắn: " Bộ phận có việc gấp, buổi chiều hãy đến làm thêm giờ."
Lúc đánh răng cậu đã suy nghĩ xem nên nghỉ ngơi hay đến công ty tăng ca, cuối cùng quyết định đến công ty.
Nhiều nhân viên có thể dùng máy tính của mình ở nhà tăng ca, nhưng những nhân viên mới tạm thời không được phép làm điều này. Nhiệm vụ được giao ngày hôm nay không nhiều, với hiệu suất làm việc của cậu chỉ cần tập trung hai va tiếng là có thể hoàn thành.
Văn phòng cũng có một nữ đồng nghiệp mới đang làm thêm giờ. Sáu giờ tối, cô hỏi Sở Kỳ Thu: " Cậu có muốn cùng gọi đồ ăn chung không?"
Cuối tuần, thức ăn có thể được giao lên lầu, việc này tiết kiệm rất nhiều thời gian. Sở Kỳ Thu tiếp tục gõ mật mã, " Được, muốn ăn cái gì?"
" Chỉ cần gọi cái nào có thể đến trước bảy giờ là được." Nữ đồng nghiệp cúi đầu mở ứng dụng đặt đồ ăn, " Tôi muốn xem livestream vào lúc bảy giờ, tốc độ mạng ở công ty rất nhanh, xem xong mới về."
" Không vấn đề, cô cứ tùy tiện chọn đi." Sở Kỳ Thu thuận miệng hỏi tiếp. " Livestream cái gì vậy?"
" Hôm nay là ngày mua sắm dành riêng cho mỹ phẩm, có thấy nhiều thương hiệu lớn tham gia lại còn được tặng rất nhiều quà tặng nữa." Lỵ Lỵ trong nháy mất hóa thân thành đại sứ thương hiệu, cô còn lấy ra một quyển sổ ghi chép, " Mấy hôm nay tôi đã chuẩn bị một hướng dẫn mua sắm, nếu cậu muốn mua cho bạn gái, hôm nay là một ngày cực kỳ hoàn hảo luôn."
Nhu cầu về mỹ phẩm của Sở Kỳ Thu rất ít, trước đây, cậu từng mua một hộp kem nền dạng lỏng của một beauty blogger nổi tiếng theo lời giới thiệu của ai đó nhưng đến giờ vẫn chưa dùng hết.
" Tôi thấy răng của cậu hôm nay bị đau, cậu nên ăn cái gì đó mềm mềm một chút. Vậy tôi sẽ đặt hai hộp cơm bò. Cửa hàng này mới mở, còn chưa thử bao giờ." Đồng nghiệp thanh toán xong vẫn không quên tiếp tục giới thiệu cho cậu về buổi livestream tối hôm đó, " Thành thật mà nói, sản phẩm hôm nay nếu mua sẽ cực kỳ có lợi, qua hôm nay sẽ không còn ngày nào có thể mua được với cái giá đó. Đặc biệt là những sản phẩm được người đại diện giới thiệu trong tối nay sẽ có mức giảm giả sâu nhất. Nghe nói Phong Cửu Viễn sẽ đến. Cậu có biết Phong Cửu Viễn không? Anh ấy hình như là thành viên của một nhóm nhạc nam nào đó."
" Có nghe nói qua."
Không chỉ nghe nói mà còn hoàn toàn quen biết nhau.
Sở Kỳ Thu thình thoảng cũng sẽ bắt gặp những tin tức về SNE. Phong Cửu Viễn mấy tháng trước tham gia một chương trình ca hát nổi tiếng, tại sân khấu này đã thể hiện được giọng hát của mình và nhận được rất nhiều lời khen ngợi của khán giả. Hiện tại mức độ danh tiếng và nhân khí tăng vọt, độ nổi tiếng đã vượt qua Phan Lương và Thân Tử Khâu cùng nhóm, đại ngôn cũng nhận được vài cái.
Đồng nghiệp cười tự giễu: " Đối với phương diện này một chữ cũng không biết. Từ trước đến nay không truy tinh, mỗi ngày đều ở nhà xem hoạt hình, đọc truyện tranh, có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng tôi không biết tên. Dạo gần đây mới bắt đầu thích xem livestream mua sắm, tôi mới nhận biết được hai nghệ sĩ đang nổi thôi."
Ánh hoàng hôn dần khuất sau những đám mây, nó không còn chạm đến con người được nữa, Sở Kỳ Thu kéo rèm cửa ra, lúc này những ánh đèn neon xanh đỏ hắt vào dần thay thế cho tia hoàng hôn cuối cùng trước khi chúng về nghỉ ngơi. Ngay cả trong những ngày nghỉ, con phố dưới tầng vẫn đông vui và nhộn nhịp.
Khoảng bốn mươi phút sau, Sở Kỳ Thu hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của mình và gửi báo cáo đi, lúc này đồ ăn cũng được giao đến.
Sở Kỳ Thu nhận đồ ăn quay lại, thấy đồng nghiệp đã mở livestream. Máy tính trong văn phòng đều là loại màn hình lớn, từ xa cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt của người dẫn chương trình.
" Cạnh tôi còn một ghế trống, cậu có muốn qua đây ăn chung không?" Đồng nghiệp vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh, " Văn phòng lớn như thế mà có mỗi hai chúng ta, vắng vẻ quá."
Vì vậy Sở Kỳ Thu cầm theo đồ ăn đến ngồi cạnh cô, cậu nghe thấy người dẫn chương trình vui vẻ nhắc lại những sản phẩm sẽ có thể mua vào lúc bảy giờ, đồng thời đề cập đến người phát ngôn của thương hiệu sẽ đến phòng phát sóng trực tiếp tối nay.
" Khoảng 7 giờ 30, chúng tôi sẽ chào đón những người đại diện nổi tiếng Phong Cửu Viễn và Ngôn Minh. Vui lòng click vào que phát sáng bên dưới để tăng mức độ phổ biến của chúng tôi. Trước 7 giờ 30, mức độ phổ biến đã vượt quá 1 triệu. Những sản phẩm được Phong Cửu Viễn và Ngôn Minh giới thiệu sẽ được giảm giá 50%, các bạn hãy dành chút thời gian tham gia và đừng bỏ lỡ nhé!"
Đồng nghiệp lục hộp lấy tai nghe ra: " Tôi làm phiền cậu hả? Vậy để tôi đeo tai nghe vào, đỡ ảnh hưởng đến cậu."
" Không sao đâu, cứ mở đi." Nghe thấy nhắc đến Ngôn Minh, đôi mắt Sở Kỳ Thu lập tức liếc nhìn màn hình, " Chúng ta cùng xem."
Đúng bảy giờ, người dẫn chương trình bắt đầu đăng một số link sản phẩm giá rẻ nhưng cô cũng không đặt hàng, nữ đồng nghiệp nói chờ sự kiện giảm giá năm mươi phần trăm lúc bảy giờ ba mươi mới mua.
Bởi vì bị đau răng nên Sở Kỳ Thu chỉ có thể nhai bằng bên còn lại, gần đến bảy giờ ba mươi cậu mới ăn được khoảng hai phần ba suất cơm.
Phong Cửu Viễn xuất hiện.
Đồng nghiệp nhìn Phong Cửu Viễn trên màn hình rồi quay sang nhìn Sở Kỳ Thu đang ăn cơm ở bên cạnh, rồi cô chắp hai tay vui vẻ nói: " Sở Kỳ Thu, sao cậu không xuất đạo làm nghệ sĩ?"
Sở Kỳ Thu dừng đũa, thấp giọng nói: " Không có đường."
" Cũng đúng, tôi nghe nói bây giờ mọi người thi nhau báo danh vào các trường nghệ thuật, cho dù thi đậu cũng không chắc chắn sau này sẽ nổi tiếng, chúng ta vừa không có lý lịch cũng như hậu đài, vẫn nên chăm chỉ cống hiến sức lao động đi thôi."
Từ lúc Phong Cửu Viễn xuất hiện, trên đạn mạc tràn đầy khẩu hiệu cổ vũ của người hâm mộ.
Người dẫn chương trình nói: " Bây giờ chúng ta cùng hoan nghênh chào đón " Ngàn tím vạn đỏ đều là xuân" – Phong Cửu Viễn. Cửu Viễn, mau đến chào khán giả trong phòng livestream đi.
"Ngàn tím vạn đỏ đều là xuân" là bài hát nổi tiếng nhất trong mùa hè năm nay, bài hát do chính Phong Cửu Viễn sáng tác, sau đó cụm từ này đã trở thành cụm từ đại diện cho bản thân hắn.
Sau khi giới thiệu Phong Cửu Viễn, người dẫn chương trình tiếp tục: " Hiện tại Ngôn Minh của chúng ta vẫn đang trên đường đến đây, xin mọi người hãy kiên nhẫn đợi một chút. Ngôn Minh, cậu ấy đang từ phim trường phía Bắc đến đây, giao thông có một chút tắc nghẽn, mọi người đừng lo lắng."
Trước mắt không có sản phẩm nào cần mua nên đồng nghiệp của cậu thả lỏng tinh thần tìm chủ đề trò chuyện: " Nhắc đến Ngôn Minh... cậu có biết Ngôn Minh không?"
"Có, tôi biết."
Không chỉ biết mà hôm nay tôi còn suýt hôn anh ấy.
Đồng nghiệp không chú ý đến vẻ mặt phức tạp của cậu, tự mình nói: " Khi tôi lên đại học, bàn cùng phòng của tôi thường xem phim mà anh ấy đóng. Tôi nghe nói tuổi của anh ấy cũng khoảng như chúng ta không chênh lệch nhiều lắm. Anh ấy vào ngành cũng lâu rồi đi? Trẻ tuổi như vậy đã gia nhập vòng giải trí, điều này không phải là dễ dàng."
Lời vừa dứt, người dẫn chương trình đột nhiên ngạc nhiên nói: " A, trợ lý vừa nói với tôi Ngôn Minh đến rồi. Anh ấy đang vội vàng lên để gặp mọi người, xin hãy dành một chút thời gian cho Ngôn Minh bổ trang lại nhé."
" Cậu chưa ăn xong hả?" Đồng nghiệp thấy cậu ngẩng mặt bất động hồi lâu liền hỏi: " Nếu không muốn ăn nữa thì cứ cất đi, tôi ra mở cửa sổ hóng mát."
" Tôi ăn xong rồi." Sở Kỳ Thu dọn hộp đồ ăn ném vào thùng rác.
Ngôn Minh bước vào khung hình ngồi phía còn lại bên cạnh người dẫn chương trình.
" Chào mọi người, tôi rất xin lỗi, trên đường bị kẹt xe nên đến muộn một chút."
Ngôn Minh nở nụ cười nghề nghiệp quen thuộc.
Đồng nghiệp Lỵ Lỵ rất nhanh bị nụ cười của Ngôn Minh làm gục ngã, cô đỏ mặt nhỏ giọng mắng một câu: " Chết tiệt, Ngôn Minh đẹp trai quá."
"Livestream của chúng ta hiện tại có cực kỳ nhiều người tham gia." Người dẫn chương trình nói đùa chuyện của Ngôn Minh: " Sau khi mọi người thấy hotsearch của thầy Ngôn, nghe nói hôm này thầy Ngôn Minh sẽ tới tham dự livestream nên bọn họ đều chay tới để nhìn thầy đó."
Ngay lập tức trên màn đạn tràn ngập "hahahahahahaha", có thể thấy rằng họ đều đã đọc qua tin tức về Ngôn Minh.
" Được rồi, khuyên mọi người đừng dễ dàng tin vào lời đồn." Ngôn Minh ngồi thẳng lưng ra vẻ nghiêm túc nhưng vẫn giữ nụ cười lúm đồng tiền trên mặt.
Phong Cửu Viễn cũng phụ họa: " Đúng vậy, nhất là ở phương diện này, nam nhân không thể chịu lời đồn, mọi người đều biết bình thường thầy Ngôn của chúng ta đóng phim rất vất vả, tốt nhất đừng trêu chọc bắt nạt thầy ấy nữa."
Tiếng cười trên đạn mạc càng nhiều hơn.
Sau khi nói vài câu điều tiết bầu không khí, cả phòng livestream trở nên vui vẻ, náo nhiệt, lúc này MC mới đi vào chủ đề: " Vậy chúng ta bắt đầu chính thức tiến hành buổi phát sóng ngày hôm nay, các bạn có mong chờ phần " trong túi bạn có gì" ngày hôm nay không. Nếu có hãy gõ một nhé. Cùng xem hai nhân vật chính của chúng ta thường bỏ gì trong túi nào?"
Hàng loạt số một hiện ra trên đạn mạc, sau đó cả Ngôn Minh và Phong Cửu Viễn đều nhận lấy túi do trợ lý đưa đến.
Đương nhiên, nghệ sĩ bọn họ không thể thực sự khoe những món đồ họ thường mang theo bên mình cho khán giả xem được. Các sản phẩm trong túi đều được sắp xếp theo yêu cầu của thương hiệu hoặc nửa thật nửa giả, một nửa là của nghệ sĩ, một nửa là của thương hiệu. Phương pháp thứ hai thường được sử dụng phổ biến nhất.
Sở Kỳ Thu nhận ra chiếc túi trong tay Ngôn Minh, Ngôn Minh thường sử dụng nó nhưng phần lớn đồ dùng cá nhân đều được thay thế.
Người dẫn chương trình bắt đầu giời thiêu quy tắc: Thầy Ngôn Minh và em trai Cửu Nguyên của chúng ta, hai người sẽ lần lượt lấy từng món đồ trong túi ra cho đến hết, trong khi đó nhân viên của chúng tôi sẽ bày các sản phẩm lên kệ. Giảm giá 50%, xin đừng bỏ lỡ nhé."
" Được rồi, túi đều đã ở trên tay, chúng ta bắt đầu thôi."
" Đầu tiên sẽ là gì? Mọi người có mong chờ không...."
Phong Cửu Viễn theo đúng quy trình lấy ra lọ kẹo bạc hà, mà Ngôn Minh lấy ra...nắp camera.
Khoảng khắc nhìn thấy nắp camera, Ngôn Minh đứng hình.
Sở Kỳ Thu cũng sững sờ vài dây.
Nắp camera của cậu.
Sao lại ở trong túi của Ngôn Minh?
Ở trên nắp camera còn có nhãn dán, nhưng khán giả không nhìn rõ chữ trên đó.
Kỹ năng diễn xuất đỉnh cao Ngôn Minh khôi phục lại dáng vẻ bình thường, anh xoay chỗ có nhãn dán vào phía trong lòng bàn tay, lộ mặt không có gì về phía camera, cười nói: " Là nắp camera của chiếc máy ảnh tôi thường dùng, nắp bị rơi vào túi mà tôi quên không bỏ ra ngoài."
Nói xong Ngôn Minh liếc ra ngoài camera, chắc là dùng ánh mắt ra hiệu cho Vương Trù." Đồ này không bán được, vẫn là để tôi giữ lại dùng đi."
Khán giá ngược lại khá vui vẻ: " Lần này có vẻ chân thật ghê".
" May quá, vừa nãy tôi nhanh tay chụp màn hình." Đồng nhiệp của cậu đắc ý cười hai tiếng, " Trên nắp camera vừa nãy có dán nhãn, trên đó có chữ gì đó, tôi chưa nhìn rõ nữa."
Cô ấy phóng to bức ảnh và nói: " Để tôi nhìn xem trên này viết cái gì nào, sẽ không phải là nhãn niêm phong chưa sử dụng đâu nhỉ."
Lòng bàn tay Sở Kỳ Thu đổ mồ hôi.
Nữ đồng nghiệp nheo mắt đọc dòng chữ trên đó: " Sở... Chỉ có một chữ Sở. Nào anh chàng đẹp trai, nhanh đến nhìn này, giống hệt họ của cậu luôn."