Sau khi đến đây, Lâm Hạo Minh cũng cảm giác được một thần thức mạnh mẽ đi ngang qua mình. Thần thức cường đại này làm Lâm Hạo Minh nghĩ đến Lâm lão tổ trước đây cũng không kém bao nhiêu, nhưng có thể thấy được đây chắc chắn là một vị lão tổ Kim Đan kỳ nào đó đang kiểm tra mình.
Phường thị ở tông môn có ba tầng, tầng thứ tư là chỗ ở của Kim Đan lão tổ nên chỗ đó ít người có đủ tư cách đến. Cho nên chỗ đó không phải kinh doanh theo dạng phường thị mà có thể gọi là một sàn giao dịch cực lớn bên trong Huyết Luyện tông.
Thật ra trong ký ức của Lâm Hạo Minh thì chỗ này tương đối quen thuộc. Toàn bộ phường thị theo dạng hình chữ điền, so với phường thị đơn sơ tầng một thì nơi này không có mấy sạp bày hàng, tất cả đều từ cửa hàng trở lên.
Mỗi cửa hàng đều kinh doanh chuyên về một thứ gì đó, ví dụ như cửa hàng chuyên bán và nhận chế tạo bùa chú, hoặc là cửa hàng chuyên bán pháp khí, luyện khí... Đương nhiên toàn bộ các cửa hàng đều đông người nhưng mà nói đến nơi hấp dẫn khách nhất thì có một chỗ gọi là Tụ Bảo Các.
Tụ Bảo Các này cũng không phải là sản nghiệp của Huyết Luyện Tông mà từ một thế lực bên ngoài đến mở ở trong Huyết Luyện Tông.
Một chỗ thế lực ngoại lai nhưng lại lập một chợ giao dịch bên trong Huyết Luyện Tông, điều này có thể nói rõ Tụ Bảo Các này không đơn giản. Lâm Hạo Minh cũng đã được nhiều lần nghe nói, trên thực tế, không chỉ Huyết Luyện Tông mà các tông môn khác cũng không dám đắc tội đến thế lực lớn đằng sau Tụ Bảo Các. Mà thật ra Tụ Bảo Các xưa nay chỉ làm ăn, không dính dáng đến mâu thuẫn giữa các tông môn. Nhờ vậy nên địa vị siêu phàm.
Cái nơi Tụ Bảo Các này cũng có không ít bảo vật, các Kim Đan lão tổ trong tông môn, thậm chí là Nguyên Anh trưởng lão cũng là khách quen ở đây. Trước khi Lâm lão tổ tại tế, vì muốn cải thiện tư chất linh căn cho hắn mà cũng đã đến đây nhiều lần, nhưng đến khi Lâm lão tổ ngã xuống vẫn chưa có kết quả gì.
Nơi Lâm Hạo Minh muốn đến lần này chính là Tụ Bảo Các, bởi vì chỉ khi mua đồ ở đây, dù có lấy ra lượng lớn linh thạch vẫn tương đối an toàn.
Điều đáng tiếc duy nhất là ở đây không bán Trúc Cơ đan cũng như những đan dược đặc thù như vậy, đồng thời nếu là đồ vật liên quan đến tông môn cũng không tiếp nhận.
Tụ Bảo Các là một cao lầu bảy tầng, nhưng trên thực tế, khi bước vào sẽ phát hiện đây không phải là cao lầu mà là một tòa cung điện.
Cao lầu chỉ là ngoại hình bên ngoài mà thôi. Cái này là do một luyện khí sư cực kỳ lợi hại luyện chế ra không gian pháp bảo, giá trị không dưới trăm vạn linh thạch.
Đi vào bên trong Tụ Bảo Các, cảnh tượng nơi này có chút giống với cửa hàng trên địa cầu, bên trong mọi chỗ đều là quầy bán hàng, một số chỗ còn ghi rõ là làm ăn cái gì.
Ở chỗ quầy hàng phụ trách kinh doanh đều có nữ tử tầm hai mươi tuổi. Những cô gái này đều là tu sĩ, không chỉ có dung mạo mỹ lệ, tu vi đều là Luyện khí hậu kỳ, so với tu vi Lâm Hạo Minh bây giờ còn cao hơn. Nhưng mà lại không nhìn thấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Trên thực tế thì tầng này chuyên phục vụ cho tu sĩ Luyện Khí Kỳ, tuy rằng nơi này là tầng ba nhưng đệ tử nội môn muốn hạ xuống cũng khá dễ dàng. Vì vậy nói này cũng có không ít người.
Lâm Hạo Minh bước thẳng đến quầy hàng buôn bán bùa chú. Ở đây, hắn nhìn thấy không ít bùa chú quen thuộc nhưng mà giá tiền này với giá tiền mình định giá... hình như có hơi rẻ hơn một chút, nhưng cũng không nhiều.
Lần này Lâm Hạo Minh mang theo hơn 5000 linh thạch, rốt cuộc cũng có thể lấy hết ra toàn bộ gia sản của mình. Dạo này mình không cần bỏ thêm linh thạch để bày Ngũ Hành Tụ Linh trận nữa, hơn nữa nó còn nạp linh khí cho phế linh thạch. Mình còn giúp Tạ Nhược Lan buôn bán, mấy lần đi vào Hồng Diệp Sơn cũng tích góp được không ít. Vì vậy, nếu khi tông môn nói mua một viên Trúc Cơ đan 2 vạn linh thạch, khiến hắn kinh ngạc không thôi.
"Vị đạo hữu này, không biết ngài cần gì?" Trước quầy bùa chú có một thiếu nữ dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn, khuôn mặt thanh tú tiến đến hỏi.
Lâm Hạo Minh liếc nhìn thiếu nữ này. Nếu là ở địa cầu, đây tuyệt đối là một tiểu muôi đáng yêu, khả ái hiếm có. Nhưng ở đây, cũng chỉ là một đệ tử cực kỳ bình thường ở tầng thấp nhất Tụ Bảo Các.
Nếu là lúc vừa mới tới thế giới này, bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một cô thiếu nữ đứng mỉm cười với mình thế này, nói không chừng có thể nhìn thêm vài lần, nói thêm bài câu. Nhưng hiện tại sau khi trải qua sinh tử đấu, trải qua máu tanh thì hắn đã xem nhẹ rất nhiều thứ.
Giờ khắc này, Lâm Hạo Minh chỉ nhìn nàng một cái, sau đó hỏi: "Nơi này có không có bùa chú nào tốt hơn chút sao?"
"Bùa chú tốt hơn chút?" Nghe được Lâm Hạo Minh hỏi, thiếu nữ có chút bất ngờ, nhưng đã trải qua huấn luyện chuyên môn, rất nhanh nàng nở nụ cười: "Đạo hữu, Tụ Bảo Các chúng ta bùa chú nào cũng có. Ngài cần gì cứ nói ra, ta lập tức lấy giúp ngài."
"Có thể mang bùa chú cực phẩm cấp thấp cho ta xem chú không?" Lâm Hạo Minh hỏi.
Nghe đối phương hỏi đến bùa chú cực phẩm cấp thấp thật sự làm thiếu nữ này kinh hãi. Sau khi đánh giá Lâm Hạo Minh vài lần, lúc này mới hỏi: "Đạo hữu, ngài muốn bùa chú này thì ở tầng hai mới bán, ngài chắc chắn chứ?"
Lâm Hạo Minh đến đây chính là để mua cái này, gật đầu nói: "Đương nhiên!"
Thấy Lâm Hạo Minh trả lời chắc nịch như vậy, thiếu nữ suy nghĩ một tý rồi nói: "Như vậy đi, ta đi hỏi một chút, nếu có thể sẽ đưa đạo hữu đi lên tầng hai."
Lâm Hạo Minh đối với Tụ Bảo Các vẫn khá tin tưởng vì vậy gật đầu đáp ứng, sau đó thiếu nữ liền rời đi.
Không bao lâu sau thì thiếu nữ này vội vã quay lại, nói: "Vị đạo hữu này, một vị tiền bối của Tụ Bảo Các đã đồng ý cho ngài đi lên tầng hai, mời ngài theo ta."
Lâm Hạo Minh nghe xong, liền gật đầu, sau đó đi theo thiếu nữ lên lầu.
Ngay chỗ cửa cầu thang đi lên còn có hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ đứng làm bảo vệ, nếu không có thiếu nữ dẫn lên, cơ bản chính mình muốn lên cũng không được.
Tầng hai Tụ Bảo Các hoàn toàn khác tầng một, ở đây có từng gian phòng nhỏm mỗi phòng nhỏ đều có một ánh sáng của trận pháp nổi lên. Hiển nhiên là nơi người ta bàn chuyện làm ăn, trận pháp này ngăn cách âm thanh cũng không để thần thức có thể tra xét, bảo đảm cuộc nói chuyện không ai có thể nghe thấy.
Nơi này mỗi gian phòng đều có một bảng hiệu. Thiếu nữ dẫn Lâm Hạo Minh đến trước một gian phòng có tên là Khôn Giáp rồi dừng lại gõ cửa, sau đó mới đẩy cửa phòng ra.
Gian phòng này mới tráng lệ làm sao, Lâm Hạo Minh giờ mới chú ý, lúc cánh cửa mở ra, bên trong gian phòng, có một nữ tử cực kỳ xinh đẹp đang ngồi trên cái bàn bát tiên.
Sau khi Lâm Hạo Minh sống lại, đặc biệt là sau khi đến phường thị làm việc, đã gặp không ít nữ tử có khuôn mặt xinh đpẹ, nhưng không người nào có thể so sánh được với Tạ Nhược Lan, thậm chí tư cách để so cũng không có, nhưng mỹ nữ trước mắt này hoàn toàn có thể so với Tạ Nhược Lan.
Cô gái này trên người mặc một bộ cung trang màu trắng, mái tóc đen nhánh. Trên mái tóc ấy dùng một mảnh lụa trắng cột nhẹ, thả xuống phía sau lưng, xinh đẹp tuyệt trần. Da trắng như tuyết, mi mục như họa, đặc biệt là đôi môi kia, làn da trắng như tuyết kia làm nổi bật đôi môi anh đào ấy. Tất cả làm Lâm Hạo Minh có chút kích động, mà dưới ánh mắt ấy có chút ưu buồn, mang đến cho người khác cảm giác muốn giang hai tay ra ôm lấy an ủi nàng.