Mục lục
TINH TẾ BÁN THÚ NHÂN - Tác giả: Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Mạt ôm cơ thể nhỏ bé của con thỏ trong ngực, lực đạo mạnh đến nổi như muốn đem cậu dung nhập vào trong từng tấc cơ thể mình. Đôi mắt hắn lại nhắm chặt, im lặng đi hưởng thụ khoảnh khắc lên đỉnh kia cho đến khoảnh khắc cuối cùng. Không biết đã nín nghẹn bao lâu mà hắn bắn rất lâu, số lượng lại nhiều đến mức cả đường hầm vốn bị vật to lớn của hắn bịt kín đến không còn kẻ hở đều không chặn được hết mà để cho một lượng lớn chất lỏng đậm đặc lại nồng nặc mùi vị khiến người đỏ mặt xấu hổ chảy ra, làm ướt nệm giường. Nơi kết hợp của hai người lại càng hỗn loạn bất kham không chịu được.

Hắn cứ vậy ôm con thỏ mềm nhũn trong ngực ngồi tận mười phút mới nhúc nhích thân mình.

Thời điểm hắn đứng lên con thỏ bị cử chỉ của hắn chọc cho vô thức há miệng gọi nhỏ: "Mạt…"

Hoắc Mạt tưởng cậu tỉnh, kết quả hai mắt con thỏ vẫn nhắm, cái miệng nhỏ kia có hơi sưng hơi chu chu ra hô hô ngủ đến thơm ngọt. Đáy lòng hắn mềm nhũn, hành động lại bất giác nhẹ nhàng hơn. May mà con thỏ bị gây sức ép quá lớn, sau đó dù bị hắn lật ra tẩy rửa thì cậu vẫn không tỉnh lại.

Sau khi đem trần con thỏ qua nước ấm, sạch sẽ bóng loáng rồi hắn không thèm nhìn hạ thân vẫn còn rất phấn chấn của mình mà ôm con thỏ cùng nhau đi ngủ.

Mặc cho thân hình một chút đều không vừa cái giường một mét tám kia nhưng hắn vẫn rất mãn nguyện. Hắn nghiêng người đem con thỏ cuộn tròn nhét vào lòng, mang theo khóe miệng vẫn luôn giương cao chìm vào mộng đẹp.

Hắn lại không biết bởi vì tìm Bạch Kỷ hắn đã đánh động bao nhiêu người. Lại có bao nhiêu người bị hắn làm rộn một trận, làm họ thức khuya đợi tin tức của hắn lại không đợi được, buồn bực đi ngủ rồi.

Một đêm rối loạn cứ như vậy mà trôi qua.

Sáng hôm sau vừa tỉnh lại Hoắc Mạt đã thấy con thỏ của hắn biểu tình ngơ ngác mang theo say mê nhìn mình. Có lẽ do hắn tỉnh lại quá bất ngờ khiến cho con thỏ không kịp đề phòng bị giật mình, cũng không kịp trốn. Bộ dạng luống cuống tay chân của cậu thật sự là khiến hắn yêu không chịu được. Nhưng loạn loạn một hồi hắn không thể không giữ chặt con thỏ lại, âm thanh khàn khàn lúc mới tỉnh ngủ mang theo chút uy hiếp khiến người ta run rẩy cùng một tia dục cầu bất mãn hướng lỗ tai con thỏ thì thầm: "Em còn lộn xộn nữa…"

Hắn chỉ nói đến đây rồi dùng hành động nói nốt ý nghĩ phía sau. Cử chỉ lưu manh khiến người ta xấu hổ không chịu được.

Cảm nhận vật lớn trần trụi nóng rực chọt vào bụng dưới của mình, Bạch Kỷ nháy mắt cứng đờ đã người, mặt nhỏ thì bốc hỏa. Rồi lúc này cậu mới bỗng nhiên nhận ra bản thân cùng người kia một mảnh vải che thân cũng không có, đều là lỏa lồ quấn cùng một chỗ, thân thân mật mật… Chẳng mấy chốc toàn thân cậu đã đỏ như con tôm lột thơm ngon nhưng lại không dám động đậy nhúc nhích. Thật ra cậu động biên độ cũng không nhiều, chỉ vì nơi nào đó khó chịu, nhưng đối với ai đó thì đã đủ chí mạng rồi.

Ai biết cậu vừa nghĩ đến đây trên mông đã xuất hiện một bàn tay, ngón tay còn lần theo xương cụt của cậu, chuẩn xác tìm đến cái vị trí kia. Cho dù nó không trực tiếp giao lưu thân mật nhưng nấn ná ở bên ngoài khe mông như vậy lại khiến cậu nhũn cả người. Ở lúc đó cậu nghe người đàn ông thổi khí ở bên tai vừa nhẹ giọng hỏi cậu: "Khó chịu không?"

Đêm qua hắn đã kiểm tra rồi, nhìn thấy nó chỉ đỏ âu chứ không đổ máu hắn đều không khỏi thở ra một hơi. Mặc dù vậy thì cũng không thể nhắm chắc rằng bên trong không bị rách da hay gì gì đó. Khó chịu thì càng không cần phải nói rồi.

Bạch Kỷ mặt muốn bốc cháy nhưng vẫn lí nhí đáp lại: "Không… Vẫn ổn."

Cậu không phải sợ hắn tự trách mà nói dối. Thật sự là vẫn ổn. Trừ cảm giác như ở nơi đó vẫn còn luôn tồn tại một thanh sắt nóng chiếm giữ thì thật ra không được gọi là khó chịu lắm. Này cũng vì hôm qua người đàn ông chỉ làm có một lần, dù một lần đó hơi dài nhưng do hắn làm tiền diễn rất kỹ nên Bạch Kỷ không có bị thương. Thân thể chưa nói đến việc sạch sẽ thì không tính là đau nhức trừ có chút bủn rủn thôi.

Bàn tay lớn của Hoắc Mạt khẽ bao trùm cái mông nhỏ cùng đuôi nhỏ của con thỏ rồi dùng lực, để cho thân hình cậu dán sát vào da thịt tràn ngập tính bộc phát của mình. Da thịt cận kề, tâm ý tương thông. Trong lòng nghiền ngẫm một chút, hắn bỗng nhiên hỏi: "Tôi còn muốn hỏi em, nếu em vẫn không từ bỏ thì em định làm gì? Ý tôi là nếu nhà tôi không chấp nhận em."

Người trong lòng hắn có vẻ rất sửng sốt khi bất ngờ bị hắn hỏi như thế. Nhưng ở góc độ này hắn không có nhìn thấy được biểu tình của cậu, hắn chỉ có thể chứng kiến vành tai nhỏ xinh của cậu động động vài cái, còn hơi rũ xuống thể hiện tâm tình của cậu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK