Nghe Âu Minh Hiên nói xong, Hạ Úc Huân ngây ngẩn cả người, không thể tưởng tượng mà nhìn anh, nói: “Học trưởng, anh hẳn không phải là bởi vì cú điện thoại thần kinh kia mới cố ý gấp gáp trở về trong đêm đó chứ?”
Âu Minh Hiên thân mình cứng đờ, ngay sau đó cười nhạt một tiếng, nói:“Hạ Úc Huân, cô quá tự luyến rồi!”
Hạ Úc Huân lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, vỗ vỗ ngực mình nói:“Làm tôi sợ hết hồn. Thật là hỗn đản, làm hại tôi còn có chút cảm động!”
Âu Minh Hiên giờ phút này ở trong lòng mắng, nha đầu ngốc này, tối hôm qua không hiểu sao gọi điện thoại cho anh, nói những lời không thể hiểu được, hỏi nửa ngày mới làm rõ nguyên nhân lại là vì tên Lãnh Tư Thần đáng chết kia.
Trong lòng phát cáu, nhưng vẫn là một khắc đều không chờ được vội vàng trở về trong đêm, khi đó đã không còn chuyến bay, anh cũng chờ không kịp, cuối cùng phải dùng máy bay riêng.
“Hạ Úc Huân!”
“Làm gì? Kêu cả tên lẫn họ nghe thật sự rất chán ghét!” Hạ Úc Huân bất mãn nói.
Âu Minh Hiên ngữ khí hận sắt không thành thép, hung hăng chọc chọc đầu cô, nói:“Hạ Úc Huân, cô thật là không có chút tiền đồ!”
Hạ Úc Huân liên tục trốn tránh ra sau, nói: “Nói chuyện thì nói bằng lời, đừng động thủ động cước! Tôi chính là không tiền đồ vậy đấy thì sao?”
“Tôi nói cô có thể hay không cho tôi tranh giành chút tức giận, cô một ngày không thấy Lãnh Tư Thần sẽ chết hay như thế nào? Cô có ngày hôm nay hoàn toàn là tự làm tự chịu! Người đàn ông kia đều được cô cưng chiều tận trời xanh, xứng đáng cô mỗi ngày chịu anh ta khi dễ! Liền tính cô muốn theo đuổi đàn ông, liền không thể cho đầu óc thông minh chút sao? Thật sự không được thì đi đọc “Binh pháp Tôn Tử”, lật trang “Ba mươi sáu kế”, hiểu hay không cái gì gọi là lạt mềm buộc chặt? Có biết hay không cái gì gọi là lấy tiến làm lui!”
Âu Minh Hiên thay đổi khẩu khí tiếp tục nói: “Đối đãi với đan fông phải lúc lạnh lúc nóng, như gần như xa, phải ôn nhu săn sóc, cũng phải bá đạo thần bí, phải bị động trong chủ động, phải chủ động trong bị động. Dự đoán được tâm tư đàn ông, phương pháp hạ thừa nhất chính là thiên y bách thuận, so với phương pháp thượng thừa là như gần như xa, phương pháp tốt nhất chính là cầu mà không được……”
Âu Minh Hiên cuối cùng cho ra kết luận: “Hạ Úc Huân, cô đầu óc ngu đần với vài chiêu võ công cũng chỉ biết dùng phương pháp hạ thừa nhất mà thôi!”
Hạ Úc Huân nghe Âu Minh Hiên một phen thao thao bất tuyệt miệng lưỡi lưu loát diễn thuyết “Bàn về như thế nào để thu phục đàn ông”, tức khắc hai mắt sáng lên, đầy mặt sùng bái mà nhìn anh, quả thực hận không thể trực tiếp đem anh đưa lên cúng bái.
“Học trưởng! Anh đúng là bác học!” Hạ Úc Huân nịnh nọt mà nói.
Âu Minh Hiên hừ lạnh một tiếng, không chút nào khiêm tốn mà nói:“Bây giờ cô mới biết sao?”
Hạ Úc Huân hắc hắc cười, sau đó ấp úng hỏi: “Cái kia cái kia…… Học trưởng! Đại thần! Theo ý của anh, anh cảm thấy hiện tại tiểu nữ nên dùng kế gì?”
Âu Minh Hiên liếc cô một cái, anh sẽ dạy cô cách đuổi theo Lãnh Tư Thần sao?
Trừ phi anh điên rồi!
“Tôi sẽ được lợi gì?” Âu Minh Hiên nhướng mày.
“Trừ bỏ lấy thân báo đáp, tùy anh chọn lựa.” Hạ Úc Huân hào sảng mà nói.
“Lấy thân báo đáp, cô tưởng bở!” Âu Minh Hiên khóe miệng run rẩy một chút, nói: “Thống nhất xong! Điều kiện tôi tạm thời còn không nghĩ đến, sau này nghĩ ra sẽ nói cho cô biết!”
“Tùy ý! Tôi đây hiện tại phải làm như thế nào?” Hạ Úc Huân vội vàng hỏi.
Âu Minh Hiên làm ra vẻ ngưng thần trầm tư, sau đó nói: “Chuyện thứ nhất cô phải làm là…… Mẹ nó đừng suốt ngày vây quanh cái tên Lãnh Tư Thần kia nữa!”
Hạ Úc Huân bị anh gào đến mức rụt rụt cổ, thật cẩn thận hỏi: “ Vậy theo anh thấy, tôi nên chuyển sang vây quanh ai?”
Âu Minh Hiên tà khí nhếch khóe miệng, nói: “Tôi!”
Chương 34: Không được thông minh“Nói đùa, chuyển sang vây quanh anh, anh có cho tôi tiền lương không?”
“Được rồi, đừng ngủ! Ngồi dậy cho tôi, biết tôi không được thông minh còn nói mù mờ như vậy, nói thật rõ ràng cho tôi! Anh rốt cuộc có ý gì!” Hạ Úc Huân không nói hai lời đem Âu Minh Hiên đẩy lên.
Âu Minh Hiên dở khóc dở cười mà nhìn Hạ Úc Huân, nói: “Không được thông minh? Cư nhiên có thể nghĩ ra kiểu nói này, cô có đôi khi cũng rất thiên tài!”
“Đa tạ!” Hạ Úc Huân tiêu sái chắp tay.
Âu Minh Hiên nhìn dáng vẻ cô không hề có khí chất nữ nhân, bất đắc dĩ mà xoa xoa ấn đường.
“Lại không cho cô từ chức, trước hết xin phép nghỉ một tuần, lạnh nhạt thờ ơ với anh ta vài ngày rồi lại nói. Chỉ có cô không ở bên người, anh ta mới có thể phát hiện tầm quan trọng của cô, cô phải cho anh ta thời gian nghĩ tới cô, hiểu hay không?” Âu Minh Hiên trong miệng nói như vậy, trong lòng lại suy nghĩ, chỉ sợ cô căn bản không có tầm quan trọng, chờ cô trở về phát hiện người đàn ông kia căn bản không thèm để ý đến cô có rời đi hay không, có lẽ sẽ hết hy vọng.
Hạ Úc Huân nghe liên tục gật đầu, “Có đạo lý có đạo lý! Vừa lúc tôi còn có thể mượn dịp này xin nghỉ bệnh.”
Vì thế, gian kế của Âu Minh Hiên cứ như vậy thực hiện được.
–
Lại là một ngày dài qua đi, Hạ Úc Huân rốt cuộc xuất viện.
Chuyện xin nghỉ bệnh thuận lợi ngoài dự đoán.
Thuận lợi đến mức khiến cô cực kỳ và vô cùng thất bại.
Âu Minh Hiên dừng xe dưới lầu công ty chờ cô, nhìn vẻ mặt cô không vui mà đi ra liền biết kết quả.
Rõ ràng biết kết quả vẫn cố ý hỏi cô: “Thế nào? Ông chủ vĩ đại của các người có lưu luyến không rời hay không? Có đối với cô hỏi han ân cần hay không?”
Hạ Úc Huân hung hăng trừng mắt liếc anh một cái, nói: “Lái xe của anh đi!”
Kỳ thật sự việc là như vậy.
Hạ Úc Huân đi vào văn phòng tổng giám đốc.
“Tổng giám đốc, tôi muốn xin nghỉ một tuần…… Cái này, cái kia, là bởi vì……”
“Uhm.” Lãnh Tư Thần chôn đầu vào xem văn kiện, từ đầu tới đuôi đều không có ngẩng lên một chút.
Xong rồi.
Hạ Úc Huân cứ như vậy xin nghỉ xong xuống đến lầu, những lời thoại chuẩn bị suốt một ngày bị Lãnh Tư Thần toàn bộ đều nuốt trở vào.
“Học trưởng, bảy ngày này tôi không đi làm phải trôi qua như thế nào đây?” Hạ Úc Huân kêu rên.
Âu Minh Hiên một bàn tay giữ tay lái, một bàn tay chống cằm, tâm tình tốt vô cùng.
“Vừa lúc hai ngày này tôi cũng không có việc gì, hiện tại liền mang tôi đi bái sư học nghệ đi!”
Hạ Úc Huân nhảy dựng lên, nói: “Fuck! Âu Minh Hiên! Anh đã sớm có kế hoạch có phải hay không? Anh cư nhiên tính kế tôi?”
“Xem cô nói kìa, tôi chẳng qua là thuận tiện mà thôi, chủ yếu còn không phải là vì cô sao?”
Hạ Úc Huân nửa tin nửa ngờ mà nhìn anh, càng nhìn càng thấy anh giống một con hồ ly, vẫn là một con hồ ly cực phẩm chín đuôi có ngàn năm đạo hạnh.
So sánh, Lãnh Tư Thần chính là vua Ma giới Lucifer.
Lãnh Tư Triệt sao! Đương nhiên là bạch mã hoàng tử hoàn mỹ nhất trong cảm nhận của các cô gái.
Khụ khụ, có vẻ như hình tượng ba người này có khoảng cách quá xa rồi? Một người huyền huyễn phương Đông, một người huyền huyễn phương Tây, còn người kia như trong truyện cổ tích.
Hạ Úc Huân đang miên man suy nghĩ, Âu Minh Hiên liếc xéo cô một cái, khóe miệng nhếch lên, nói: “Quần áo này…… Cô mặc, uhm, rất đẹp! Tôi quả nhiên rất có mắt nhìn!”
Trong phút chốc, điện —— quang —— hỏa —— thạch ——
“Âu Minh Hiên ——” Hạ Úc Huân tựa như tiểu vũ trụ bị châm lửa rít gào một tiếng, nắm cổ áo Âu Minh Hiên, nói:“Quần áo! Quần áo! Quần áo! Anh không đề cập tới tôi thiếu chút nữa còn quên chuyện tìm anh tính sổ!”
Tiếng phanh xe bén nhọn vang lên, Âu Minh Hiên mạo hiểm mà dừng lại xe.
Hạ Úc Huân lập tức toàn bộ thân mình áp chế qua, nói: “Âu Minh Hiên, anh hôm nay tốt nhất cho tôi một lời giải thích! Nếu không tôi sẽ trực tiếp thay trời hành đạo, đem anh tủe hình ngay tại chỗ!”
“Tử hình ngay tại chỗ” năm chữ mới vừa nói xong, bởi vì Hạ Úc Huân không cẩn thận xúc động chạm vào chốt mở chỗ ngồi ghế trước, ghế điều khiển của Âu Minh Hiên “Phù phù” một tiếng thả xuống.
Hạ Úc Huân chưa hề chuẩn bị, trực tiếp ngã trên người Âu Minh Hiên.
“A, tử hình ngay tại chỗ? Ở chỗ này? Huân, không thể tin nổi khẩu vị của cô cư nhiên lại nặng như vậy? Chơi xe – chấn?” Âu Minh Hiên một tay ôm vòng eo Hạ Úc Huân vào lòng mình, không có hảo ý mà ở cô bên tai nói nhỏ.