• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trường Đế Tôn vốn là trường của bố, ai lại to gan như vậy, dám phá hỏng xe của tôi ờ đây chứ? Cậu xem lâu như vậy mà vẫn không có phát hiện gì à?”, Tiêu Ái Lệ bước đến ngồi xuống một cái ghê bên cạnh Tần Mặc và hòi.

“Tiếc là không có phát hiện gì!” Tần Mặc bấm dừng video ở thòi điểm Tô Phi xuất hiện: “Trong đoạn video này chỉ có cô ta là khả nghi. Lúc trưa tôi đã hòi cô ta thử, cô ta nói không phải do cô ta làm, hơn nữa giọng điệu rất thành khẩn, không giống đang nói dối!”

“Cậu mở lại video lần nữa, tôi cùng xem với cậu, thêm một ngưòỉ có lẽ sẽ phát hiện được điều gì đó cũng nên. Tôi là ngưòi rất cẩn thận đấy!”, Tiêu Ái Lệ đề nghị, đồng thòi còn khoe khoang một chút.

Tần Mặc bĩu môi xem thưòng, nếu cô cẩn thận thì hôm qua trước khi lái nên kiểm tra sơ qua một lược, may mà có hắn ngồi trong xe, bằng không bây giò chắc cô chủ nhò này đang nằm trong bệnh viện rồi. Tuy nhiên cô chủ nói vậy cũng không tệ, thêm một đôi mắt biết đâu sẽ có phát hiện mới.

Vì vậy, Tần Mặc liền kéo thanh thòi gian về vị trí ban đầu, lại lần nữa nghiên cứu đoạn video này.

Hai ngưòi lấy lại bình tĩnh, tập trung toàn bộ lực chú ý vào đoạn video trên màn hình, Tần Mặc cũng không hề hay biết tự lúc nào tay của cô chủ đã đặt trên đùi mình. Mùi hương cơ thể thiếu nữ phả vào mặt khiến hắn cảm thây vô cùng sảng khoái.

Tuy nhiên, Tần Mặc cũng là một ngươi có định lực không tệ, hơn nữa còn là người rất có nguyên tắc. Cho

nên hắn vẫn tập trung sự chú ý vào video.

Tần Mặc đã xem đi xem lại đoạn video này 3 lần, lúc ở trường xem một lần, vừa rồi xem 2 lần. Thanh thòi gian trên vỉdeo nhích từng giây một, tất cả những hình ảnh hiển hiện trên màn hình đều giống hệt trong trí nhớ. Mưòi phút đầu vẫn yên ổn, độ khoảng 1 tiếng sau, Tô Phi xuất hiện trên màn hình, cô ta dạo quanh xe của Tiêu Ái Lệ một vòng, dừng lại ờ góc chết camera khoảng 10 giây, rồi ròi khỏi bãi đỗ xe. Một lát sau, một bảo vệ xuất hiện, anh ta đi tuần một vòng rồi cũng ròi đi. Khoảng thời gian sau đó không còn bất kỳ ai xuất hiện. Đến giò tan học, ngưòi tiến vào bãi đỗ xe càng lúc càng nhiều, không lâu sau đó có thể thấy được hình ảnh Tần Mặc và Tiêu Ái Lệ đi vào, hai người vừa đi vừa trò chuyện.

Sau khi Tiêu Ái Lệ ngồi vào xe, rời khỏi bãi đỗ, video mới chấm dứt, có lẽ đây là nguyên nhân vương Phi Dương cắt đi đoạn cuối.

Hình ảnh dừng lại, Tần Mặc quay đầu nhìn Tiêu Ái Lệ: “Sao nào? Có phát hiện gì không?”

Tiêu Ái Lệ trầm tư không đáp, một lát sau, cô mới nói: “Tôi cảm giác có gì đó không đúng, nhưng lại không biết rốt cuộc lạ ờ chỗ nào!”

“Ổ? Cô phát hiện chỗ không đúng à?” Tần Mặc nhướng mày, hắn đã xem đi xem lại mây lượt, còn cùng Vương Phi Dương xem một lần, nhưng không hề có phát hiện gì cả. Tiêu Ái Lệ mới xem lần đầu đã nhìn ra chỗ kỳ quặc, có thể nói đây là chuyện tốt: “Rốt cuộc kỳ quái ở chỗ nào?”

“Cậu chò chút, để tôi suy nghĩ kỹ đã!”, Tiêu Ái Lệ nói. Cô nhíu mày rồi lại nhíu mày, một lát sau mới nói tiếp: “ừm, đúng rồi! Cậu điều chỉnh video đển đoạn nữ sinh kia

vừa xuất hiện đi!” Tiêu Ái Lệ nói.

“Lúc Tô Phi xuất hiện?” Tần Mặc có hơi nghi hoặc, nhưng hắn vẫn làm theo. Con chuột nhẹ nhàng kéo thanh thời gian, sau đó dừng lại ngay thòi điểm Tô Phi xuất hiện một cách chính xác. Đừng cảm thấy kinh ngạc, Tần Mặc đã xem đoạn video này rất nhiều lần, hơn nữa đó là thòi điểm mẫn cảm cho nên hắn có thể dễ dàng nhớ được vị trí chính xác.

Tô Phi ròi đi không bao lâu thì người bảo vệ kia xuất hiện, đi tuần một vòng quanh bãi đỗ xe rồi ròi khỏi.

“ĐỢi một chút! Dừng lại ngay chỗ này!”, Tiêu Ái Lệ kêu lên.

Tần Mặc bấm dừng.

“Quay trờ lại 0.1s, phát video chậm lại một chút!”, Tiêu Ái Lệ chỉ vào video và nói.

Tần Mặc nhanh chóng tiến hành một loạt thao tác, video bắt đầu chiếu chậm ở thòi điểm bảo vệ ròi khỏi.

“Haha, tôi cứ cảm thấy có gì đó không đúng, hóa ra là ở đây!” Tiêu Ái Lệ cưòi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK