• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tết Nguyên Đán ngày xưa, đều là trước tiên mang theo đệ tử thân truyền, ở chỗ Sơn trưởng ăn một bữa đại yến. Dùng phần lớn là linh thực linh thú trên núi, đạo hạnh không đủ ăn hai miếng liền muốn chân khí tràn đầy không dám ăn cái loại này nữa.

Sau khi trở về, Bạch Lâm sẽ lôi kéo Hồ Cập,Phùng Tử bày một bàn trong phòng nhỏ của mình. Lấy ra rượu ngon trân quý, mang lên sủi cảo do Hồ Cập và Phùng Tử tự tay làm - Hồ Cập phụ trách gói, Phùng Tử phụ trách nấu, sau đó vui vẻ uống một đêm.

Vốn tưởng rằng năm nay Phùng Tử nhặt về cái tiểu đồ đệ, có thể càng náo nhiệt một ít, không nghĩ tới nhặt người trở về người năm nay không có trở về.

"Chuyện gì xảy ra, đi một người biết uống rượu, đến một người không biết uống rượu, có ý nghĩa gì?" Bạch Lâm chọc vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Chỉ Nhu uống một ngụm rượu ngon trong bình Bạch Lâm đã say đến b·ất t·ỉnh nhân sự, chán đến c·hết nói.

"Sư phụ ngươi cho tiểu hài tử mới vừa Trúc Cơ uống linh tửu tinh luyện yêu đan của ngươi, đừng nói tửu lực, linh khí cũng đủ cho nàng chịu."

Hồ Cập thay tiểu cô nương phủ thêm một bộ quần áo, chậm rãi thay nàng đem linh khí dư thừa trong cơ thể dẫn ra, trách cứ nói.

"Ta vốn cho rằng nàng Trúc Cơ hai lần, hiện tại nhất định có thể gánh được ngụm rượu này nha, không nghĩ tới một ngụm liền không được. Năm đó tiểu Phùng Tử còn uống hai ngụm đâu!"

"Phùng Tử sư đệ thể chất cùng người bất đồng, sư phụ ngươi là ngày đầu tiên đã biết còn gì?"

"Lại nói, ngươi ra ngoài tìm Phùng Tử, có thu hoạch gì không?" Bạch Lâm đột nhiên mở miệng hỏi.

Hồ Cập lắc đầu.

"Chỉ ở biên ải Ích Châu Bắc Quan thành nghe nói tám ngàn tinh binh, ba trăm Kim Đan, ba Nguyên Anh bị người trong một đêm tàn sát hầu như không còn. Nghe phàm nhân tận mắt miêu tả, cảm giác như là Phùng Tử làm. Sau đó liền truy không được tin tức, chỉ sợ hắn gặp phải phiền toái gì."

"Nói như vậy tiểu Phùng Tử hẳn là cũng vào Nguyên Anh đi. Cũng không biết phát cái ngọc phù trở về báo cái bình an, đừng nói là ngã vào cái gì bí cảnh bên trong đi?"

"Ngã vào bí cảnh không thể ra vào, trên hồn đăng cũng sẽ có tín hiệu. Ta đoán, Phùng Tử đến nay không về núi, hẳn là bởi vì vấn đề bản tướng sau Nguyên Anh đã lộ ra."

"Ai...... Chúng ta tu tiên giả vốn là đi lạiở trên vực sâu điên cuồng. Tiểu Phùng Tử trời sinh đã như vậy, nhân thân cũng mất hết, thực sự..... Thôi, hồng trần luyện tâm, để cho hắn ở thế gian đi một chút cũng tốt." Bạch Lâm trầm mặc một chút, lại rót một ngụm rượu, ung dung nói.

Giờ phút này, trăng sáng trên trời, đang treo ở trong núi, giống như một ngọn đèn sáng, rơi xuống ánh chiều tà, chiếu rọi con đường phía trước.

"Lúc này, tiểu sư thúc hẳn là đã uống say rồi. "Phùng Tử bưng chén rượu lên, nhàn nhạt uống một ngụm.

Đối diện khách sạn hắn ở, người một nhà đang cả nhà đoàn viên, tụ cùng một chỗ ăn sủi cảo chuyện trò vui vẻ. Thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng cười vui vẻ của tiểu hài tử.

"Ta nhớ khi còn bé, cha mẹ sẽ gói hai đồng tiền trong sủi cảo. Lần nào cũng là ta và tiểu muội ăn, bây giờ nghĩ lại, hẳn là cha mẹ cố ý làm ký hiệu phân vào bát của ta và tiểu muội."

Nghĩ như vậy, người đối diện đột nhiên bộc phát một trận tiếng hoan hô, thì ra là đứa bé kia ăn được một cái sủi cảo có đồng tiền, đang cười khanh khách.

"Phúc vận sao... "Phùng Tử ngẩng đầu nhìn về phía ánh trăng trên bầu trời. Nếu thật sự có phúc, thật hy vọng cha mẹ cũng có thể ăn được sủi cảo bọc đồng tiền kia, nếu bọn họ có thể vì vậy mà sống sót, thì tốt rồi.

Một ngụm uống cạn rượu ngon trong chén, Phùng Tử nhấc bầu rượu lên còn muốn rót tiếp. Lại phát hiện bầu rượu đã trống không.

"Vẫn rất nhớ rượu ngon mà tiểu sư thúc trân tàng a...."

Ngoài cửa, đã vang lên tiếng pháo huyên náo.

Năm mới đã đến.

"Lại nói, có nhà không trở về được cảm giác hoá ra là như vậy. Tại thế gian đi đoạn này, ta có phải hay không cũng càng giống 'Người' một chút đâu?"

Sáng sớm, Phùng Tử tùy ý ngồi ở trước cửa, nhìn đầy đất pháo hoa lưu lại cặn bã, thì thào lẩm bẩm.

"Tiểu tử, ngươi đây là đang làm cái gì a?" Một bà lão từ trong phòng nhỏ phụ cận đi ra, cầm trong tay một cây chổi lớn, tựa hồ là muốn quét dọn đường phố.

"Lão bà bà, sáng sớm ta đã tỉnh, dậy đi dạo một chút. "Phùng Tử đáp.

"Tiểu tử, ngươi không phải người Phong Thành chứ? Nhà ở đâu a, gần sang năm mới, vì sao không về nhà a. "Bà lão một bên chậm rãi quét dọn đường phố, một bên hỏi.

"Bà bà ngài lầm rồi, ta là người Phong Thành. "Phùng Tử lắc đầu, nói tiếp, "Chẳng qua nhà của ta...... Thực sự đã không ở Phong Thành nữa rồi..."

"Thật sao? Phong Thành lúc trước gặp binh tai, lão thái thái ta vận khí tốt, đáng tiếc con trai cháu gái ta...... Ai...... Tết đến không nói những lời xui xẻo này, hài tử, ngươi lại đây."

Lão nhân gia ngừng công việc trong tay, kéo tay Phùng Tử, chậm rãi đi vào trong phòng nhỏ. Trong phòng nhỏ nhà chỉ có bốn bức tường, một cái vại gạo thấy đáy, một chum nước và một cái bếp lò nho nhỏ cùng một cái giường nhỏ.

Bà cụ múc cho Phùng Tử một chén nước, kéo hắn ngồi xuống, lại lục lọi dưới đệm chăn tìm kiếm, lấy ra một bao lì xì nho nhỏ, có chút cũ, cũng rất bằng phẳng.

"Đứa nhỏ, cầm lấy bao lì xì này đi. Năm mới phải thật vui vẻ, đừng nghĩ đến những chuyện xấu trong quá khứ nữa."

Lão nhân gia đem tiền lì xì nhét vào trong tay Phùng Tử, chậm rãi vuốt đầu Phùng Tử.

"Nếu cháu gái ta còn sống, hẳn là bằng tuổi ngươi."

"Trong bao lì xì không có bao nhiêu tiền, chỉ là một chút tâm ý của nãi nãi mừng năm mới thôi..."

Lão bà bà lôi kéo tay Phùng Tử nói liên miên cằn nhằn, Phùng Tử cẩn thận đem tiền lì xì mỏng manh cất vào trong ngực, giấu ở ngực, im lặng lắng nghe.

Lão nhân gia rất nhanh đã mệt mỏi, nghiêng người dựa vào trên giường, trong miệng còn đang lải nhải cái gì đó.

Phùng Tử an tĩnh đứng lên, nhẹ nhàng đắp cho bà lão một cái giường chăn mỏng, nghĩ nghĩ, lại từ trong túi trữ vật móc ra một giường ấm áp thoải mái chăn dày, đắp ở trên người bà lão.

"Nãi nãi, cháu đi trước đây, sang năm cháu lại đến thăm bà, được không?"

"Được, được. Đứa nhỏ lớn rồi, bận, nãi nãi biết. Mau đi đi, đừng làm lỡ chuyện. "Lão nhân gia đắp chăn, xem ra đã buồn ngủ. Câu trả lời mơ hồ không rõ.

Phùng Tử trước khi đi, đổ đầy vại nước, lại thi triển một thuật pháp nhỏ trên vại gạo. Để gạo trong vại chậm rãi phát triển theo cách không dễ bị người khác phát hiện.

"Nãi nãi, cháu đi đây."

Tới trước cửa, Phùng Tử nhẹ giọng nói một câu, lại đem bao lì xì cất vào trong ngực, dùng vô số bàn tay nhỏ bé đem nó bao vây vào trong thân thể rồi mới nhẹ nhàng, chậm rãi đóng lại phòng nhỏ.

"Có lẽ, ta nên về núi..." Vuốt ngực, Phùng Tử đột nhiên nghĩ như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Triêu Ca Dạ Huyền
28 Tháng sáu, 2024 06:08
cua đồng kẹp r à
1HighBar4
03 Tháng năm, 2024 14:11
Main quyết định thu e đồ đệ r :3
Bátướcbóngđêm
14 Tháng tư, 2024 22:43
drop à
Vĩnh hằng hắc ám
10 Tháng tư, 2024 09:32
Ò main điên điên k đc bth hả ta
1HighBar4
10 Tháng tư, 2024 08:53
Main tiếp xúc với Thần nên đã phát điên, kết thúc 83 chương đầu của quyển 1. Mn có thể bắt đầu đọc từ đây cho dễ hiểu vì ban đầu tác còn non tay, viết hơi bị tuỳ hứng, dần dần sau này sẽ khá hơn
ttFwr35314
08 Tháng tư, 2024 05:58
100 chg quay lại đọc sợ drop ghe
ThôngThiênCựCôn
02 Tháng tư, 2024 15:48
.
Yuguu
28 Tháng ba, 2024 09:06
bộ này đọc ko kỹ là loạn như phim m·ất t·ích vậy :v
qCgiG62329
26 Tháng ba, 2024 17:20
.
jVVRX50993
20 Tháng ba, 2024 18:19
truyện này ngắn nhỏ chỉ có 500 chương
Hoàng Tú
19 Tháng ba, 2024 20:29
nữ chính là đệ tử main à /lenlut
qOzxP21339
19 Tháng ba, 2024 17:46
Thấy khá hợp đấy
RfGhQ50759
19 Tháng ba, 2024 14:48
.
Vĩnh Hằng Cổ Nguyên
19 Tháng ba, 2024 14:46
Cũng ok
RoqGy32900
18 Tháng ba, 2024 10:31
Được ủng hộ tác
XiNia
16 Tháng ba, 2024 21:48
Cv kêu end r mà 10 ngày dc 30c :))))))) thôi chim cút
Sour Prince
14 Tháng ba, 2024 13:50
1 ng = 3 người thế là 3 đầu sáu tay =)) chuẩn thằng nào miêu tả bộ công pháp đúng nghĩa đơn thuần dễ hiểu thế còn gì nữa =))
IvhKG59389
10 Tháng ba, 2024 21:37
lại 1 bộ quỷ dị tu tiên mong ko bị thái giám
The collector
10 Tháng ba, 2024 18:25
bộ này tác end tổng cộng nhiêu chuogw z để bt nên đọc ko
Toxic kun
08 Tháng ba, 2024 01:07
nếu rảnh thay cái bìa đi cvt, nhìn khó chịu thật sự, ác cảm ngang luôn á
Đạo Vô Thường
08 Tháng ba, 2024 00:01
hốc thịt người mà ko bị phong à ta. hay chính sách nới lỏng r
Nhat Minh Nguyen 1999
07 Tháng ba, 2024 00:33
cũng đc
Dương Gian
07 Tháng ba, 2024 00:31
hóng
1HighBar4
06 Tháng ba, 2024 18:04
Truyện đầu mình làm, mong mn ủng hộ. Bộ này tác viết nhiều đoạn khá rối, mình phải edit kỹ mới dễ đọc hơn nên trong ngày sẽ ko ra nhiều chương đc, mn thông cảm
Bátướcbóngđêm
06 Tháng ba, 2024 16:40
bao nhiêu chương r
BÌNH LUẬN FACEBOOK