• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phùng Tử cảm giác đầu mình rất đau, tựa như muốn nổ tung vậy.

Hắn cố gắng từ trong đó tìm ra một chút trí nhớ nhưng là ở trong ấn tượng của hắn một giây trước chính mình còn tại Đào Nguyên Quan bên trong tu luyện.

Sau đó... Sau đó Hồ Cập sư tỷ giống như đột phá Nguyên Anh Kỳ, muốn tới tìm hắn cùng đi thực hiện một nhiệm vụ?

Phùng Tử liều mạng nhớ lại, nhưng không thể tìm ra thứ gì hữu dụng.

"Nơi này là... Phong Thành?"

Phùng Tử nhận ra đây là nơi hắn sinh ra và lớn lên, cha mẹ hắn chính là c·hết ở chỗ này, c·hết ở trong tay Yến Vương suất lĩnh phản quân.

"Tại sao... Ta lại ở đây?"

"Phùng Tử, cái tên điên c·hết tiệt này cuối cùng cũng tỉnh táo."

Hồ Cập nhìn thấy Phùng Tử khôi phục thần trí, tựa hồ thở phào nhẹ nhõm.

"Chưa tới Nguyên Anh Kỳ đã dám vận dụng bản tướng, ngươi thật sự là điên rồi... Đau quá, ngươi mau đỡ ta dậy."

Phùng Tử còn chưa kịp phản ứng thì một Phùng Tử phía sau liền bước nhanh về phía trước đỡ Hồ Cập đến bên tường ngồi xuống,

Một Phùng Tử khác thay nàng băng bó v·ết t·hương, khâu lại trái tim đang trần trụi bên ngoài, một Phùng Tử khác lấy ra một bình đan dược, đút cho Hồ Cập ăn.

"Tại sao lại có nhiều ta như vậy?"

Phùng Tử nhìn cảnh tượng trước mắt chỉ cảm thấy suy nghĩ vốn là không thông suốt càng thêm hỗn loạn.

May mắn Phùng Tử ở sau lưng đưa cho hắn một bình Tỉnh Thần Đan. Ăn một viên, Phùng Tử mới cảm giác đầu đau nhói khá hơn một chút.

"Cảm ơn."

Phùng Tử nói lời cảm ơn với Phùng Tử. Phùng Tử lại khoát tay nói không cần rồi đi qua một bên dọn dẹp thi hài chồng chất như núi.

Sau lưng hắn còn thường xuyên có đạo sĩ mặc hắc bạch đạo bào cùng hòa thượng mặc pháp phục hung hãn không s·ợ c·hết vọt tới thì đã có mấy Phùng Tử khác nghênh đón chém g·iết.

"Tỉnh Thần Đan ăn nhiều đối với thần hồn không tốt, bây giờ ngươi như vậy còn cần ăn thêm không?"

"Oái... Không cần, cám ơn. Xin hỏi một chút tình huống hiện tại là gì?"

Phùng Tử uyển chuyển từ chối một chút, lại hỏi Phùng Tử.

"Ta cũng không rõ lắm, bây giờ còn có chút choáng váng đầu óc. Chờ mấy Phùng Tử bên kia g·iết người xong ngươi có thể đi hỏi một chút."

Phùng Tử tự mình ăn một viên Tỉnh Thần Đan, trả lời.

Phùng Tử thấy vậy đành phải đẩy mấy Phùng Tử đang chiếu cố sư tỷ ra, hướng sư tỷ hỏi:

"Hồ Cập sư tỷ, đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì nơi này có nhiều ta như vậy?"

Hồ Cập vừa mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy trái tim dưới sự bảo vệ của chân khí rốt cuộc đã trở lại vị trí ban đầu, hiện tại nghe nói lời này, tim đập thiếu chút nữa dừng lại.

"Nơi này chỉ có hai chúng ta, làm gì có rất nhiều ngươi, Phùng Tử... Đừng nói là ngươi đã tẩu hỏa nhập ma chứ?"

Từ trong mắt Hồ Cập thấy rõ hình ảnh phản chiếu thì Phùng Tử rốt cục thấy được dáng vẻ bây giờ của chính mình.

Trên bả vai chật kín đầu người đang ngọ nguậy, sau lưng hắn không biết đã mọc ra bao nhiêu bàn tay. Cùng với đó, trên cánh tay, trên cổ, trên đầu, hết thảy làn da trần trụi bên ngoài đều mọc đầy ánh mắt rậm rạp, cũng không cần suy nghĩ tới dưới quần áo đã ra sao.

Sau khi thấy rõ tất cả, Phùng Tử đột nhiên phát hiện tất cả bản thân ở xung quanh mình đều biến mất.

Không, không phải tất cả đều biến mất, tất cả các giác quan của họ đột nhiên tập trung vào tâm trí của hắn kéo theo vô số thông tin vô tận tràn ngập vào trong đầu.

Không biết mấy trăm, mấy ngàn góc nhìn toàn phương vị thăm dò hết thảy hướng đi chung quanh nhanh chóng xuất hiện. Cho dù lớn như bánh xe hay là nhỏ như bụi bặm, hết thảy hết thảy đều rõ ràng như vậy, sáng tỏ như vậy. Thậm chí bao gồm rất nhiều thứ vốn mắt thường không nhìn thấy, màu sắc không nhìn thấy.

Những địch nhân vọt tới kia, ở trong mắt hắn phảng phất bị vạch trần hết thảy. Từ làn da đến máu thịt, đến xương cốt, khí hải, thần hồn, thậm chí trong đầu bọn họ cảm xúc ý niệm. Hết thảy hết thảy đều không chỗ che dấu.

Bầu trời đầy sao hắn cũng đều có thể nhìn thấy chúng. Chúng ở trong mắt hắn càng ngày càng gần, hắn thậm chí có thể nhìn thấy ngọn lửa liên miên không dứt trên đó, hoá ra những ngôi sao xa xôi kia cũng giống như mặt trời lóng lánh.

"Cảm giác này, khiến người ta... Như si như say..."

"Đây là "Toàn Tri"?"

Ý nghĩ này đột nhiên hiện lên trong đầu Phùng Tử. Sau đó, hắn cảm nhận được đại não sụp đổ, rõ ràng trên vai mọc không biết bao nhiêu cái đầu lại không đủ để xử lý dòng lũ tin tức khổng lồ này.

Những cái đầu này rất nhanh liền trở nên rỗng tuếch mà tin tức thông tin từ bên ngoài đến vẫn liên miên bất tuyệt như nước tràn bờ đê.

Không có thống khổ, Phùng Tử cảm giác thần hồn của mình phảng phất đang thăng hoa.

Hắn nhìn thấy Hồ Cập sư tỷ đang gian nan đứng dậy, trong đầu đang tính toán như thế nào trước khi Phùng Tử hoàn toàn điên mất đem hắn mang về tông môn.

Thế nhưng Phùng Tử cảm thấy mình không cần. Bây giờ hắn đang nắm lấy sự vĩnh cửu, nắm lấy kiến thức vô tận. Chỉ cần nắm giữ những kiến thức này, hắn có thể nắm giữ "Toàn Tri" rồi tiến tới "Toàn Năng".

"Thì ra đây là Toàn Trí Toàn Năng a..."

Phùng Tử thì thào cảm thán nói.

Theo cảm giác vô cùng vô tận này khiến hắn tựa hồ ở trên không trung vô cùng xa thấy được một thân ảnh.

Phùng Tử không biết nên hình dung hắn như thế nào. Khinh nhờn, hỗn loạn, mất trật tự, phảng phất trên đời này không có bất kỳ một vật gì, bất kỳ một từ nào có thể chứa ở trên người hắn.

Đó dường như là Thần.

Bên cạnh Thần, vô số tôi tớ đang điên cuồng gõ những chiếc trống khổng lồ vô hình, thổi sáo chỉ tạo ra những âm thanh buồn nôn và đơn điệu khiến đủ loại vật không thể gọi tên điên cuồng gào thét.

Phùng Tử nhìn thấy ở đó bóng dáng từng gặp qua một lần trên tháp nhọn do sư thúc Khánh Vân tạo ra. Thân ảnh đó có làn da đen tuyền, không nhìn thấy rõ diện mục.

Phùng Tử thấy hắn tựa hồ quay đầu nhìn mình một cái. Ngay sau đó, một cảm giác sợ hãi không cách nào nói nên lời xuất hiện ở trong lòng.

Nó tỉnh rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Triêu Ca Dạ Huyền
28 Tháng sáu, 2024 06:08
cua đồng kẹp r à
1HighBar4
03 Tháng năm, 2024 14:11
Main quyết định thu e đồ đệ r :3
Bátướcbóngđêm
14 Tháng tư, 2024 22:43
drop à
Vĩnh hằng hắc ám
10 Tháng tư, 2024 09:32
Ò main điên điên k đc bth hả ta
1HighBar4
10 Tháng tư, 2024 08:53
Main tiếp xúc với Thần nên đã phát điên, kết thúc 83 chương đầu của quyển 1. Mn có thể bắt đầu đọc từ đây cho dễ hiểu vì ban đầu tác còn non tay, viết hơi bị tuỳ hứng, dần dần sau này sẽ khá hơn
ttFwr35314
08 Tháng tư, 2024 05:58
100 chg quay lại đọc sợ drop ghe
ThôngThiênCựCôn
02 Tháng tư, 2024 15:48
.
Yuguu
28 Tháng ba, 2024 09:06
bộ này đọc ko kỹ là loạn như phim m·ất t·ích vậy :v
qCgiG62329
26 Tháng ba, 2024 17:20
.
jVVRX50993
20 Tháng ba, 2024 18:19
truyện này ngắn nhỏ chỉ có 500 chương
Hoàng Tú
19 Tháng ba, 2024 20:29
nữ chính là đệ tử main à /lenlut
qOzxP21339
19 Tháng ba, 2024 17:46
Thấy khá hợp đấy
RfGhQ50759
19 Tháng ba, 2024 14:48
.
Vĩnh Hằng Cổ Nguyên
19 Tháng ba, 2024 14:46
Cũng ok
RoqGy32900
18 Tháng ba, 2024 10:31
Được ủng hộ tác
XiNia
16 Tháng ba, 2024 21:48
Cv kêu end r mà 10 ngày dc 30c :))))))) thôi chim cút
Sour Prince
14 Tháng ba, 2024 13:50
1 ng = 3 người thế là 3 đầu sáu tay =)) chuẩn thằng nào miêu tả bộ công pháp đúng nghĩa đơn thuần dễ hiểu thế còn gì nữa =))
IvhKG59389
10 Tháng ba, 2024 21:37
lại 1 bộ quỷ dị tu tiên mong ko bị thái giám
The collector
10 Tháng ba, 2024 18:25
bộ này tác end tổng cộng nhiêu chuogw z để bt nên đọc ko
Toxic kun
08 Tháng ba, 2024 01:07
nếu rảnh thay cái bìa đi cvt, nhìn khó chịu thật sự, ác cảm ngang luôn á
Đạo Vô Thường
08 Tháng ba, 2024 00:01
hốc thịt người mà ko bị phong à ta. hay chính sách nới lỏng r
Nhat Minh Nguyen 1999
07 Tháng ba, 2024 00:33
cũng đc
Dương Gian
07 Tháng ba, 2024 00:31
hóng
1HighBar4
06 Tháng ba, 2024 18:04
Truyện đầu mình làm, mong mn ủng hộ. Bộ này tác viết nhiều đoạn khá rối, mình phải edit kỹ mới dễ đọc hơn nên trong ngày sẽ ko ra nhiều chương đc, mn thông cảm
Bátướcbóngđêm
06 Tháng ba, 2024 16:40
bao nhiêu chương r
BÌNH LUẬN FACEBOOK