"Chúng tôi tuyệt vọng!"
Taara hơi lặng người đi khi đọc tới dòng này. Trong một thoáng chốc, không ai trong số hai người bọn họ nói câu nào cả. Chỉ có những tiếng hít thở nhẹ nhàng thỉnh thoảng vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, chứng tỏ rằng không gian này vẫn chưa hoàn toàn chết hẳn.
Cuối cùng, tiếng của Cyrax vang lên như một tia sáng xé toang màn đêm, trầm ấm nhưng lại nhẹ nhàng tựa như một đám mây.
- Những kẻ tội nghiệp! Đọc tiếp đi!
"Trong cái tình thế trên đe dưới búa như thế, khi tinh thần các đồng môn đã hạ xuống rất thấp, thì bất ngờ Inesta mang tới cho chúng tôi một tin vui. Tới tận thời điểm viết những dòng này, tôi cũng không dám chắc đó có thật là một tin mừng không nữa, nhưng ở lúc đó, nó chẳng khác nào một khúc gỗ cứu mạng cho những kẻ lênh đênh giữa dòng đời như chúng tôi.
Thầy nói rằng có một học giả tộc Tiên rất hứng thú với tôn giáo của chúng tôi, và ông ta sẵn sàng che chở cho giáo đoàn trong lâu đài của ông ta. Trong lời kể của Inesta, thì Tiên nhân là những sinh vật hùng mạnh, với tri thức vô cùng uyên thâm, hoàn toàn xứng đáng là những tồn tại mạnh nhất trên thế gian này.
Đương nhiên nếu nói rằng bọn họ có thể đấu lại thần linh thì đó chỉ là hoang tưởng! Thần linh không thể coi là những tồn tại thuộc thế gian này nữa rồi, thế nên nếu như thật sự thần linh giáng lâm thì Tiên nhân chỉ có nước ôm đầu mà chạy thôi.
Tiên nhân mà Inesta giới thiệu không có lòng tốt rộng rãi tới mức sẵn sàng đứng ra liều chết bảo vệ chúng tôi như thế, và nếu như thật sự Inesta nói như vậy thì chắc hẳn là chẳng một ai trong đoàn sẽ tin lời ông hết.
Vấn đề nằm ở chỗ, thầy khẳng định nó chỉ là một giao dịch tri thức. Shazam - tên vị Tiên nhân, sẽ bảo vệ chúng tôi khỏi các thế lực phàm tục, giấu hẳn chúng tôi đi khỏi con mắt thần linh nhòm ngó, cho tới khi mọi chuyện lắng xuống.
Đổi lại, giữa hai thế lực sẽ có những buổi trao đổi học thuật đầy chân thành và cởi mở. Đối với chúng tôi lúc đó, đề nghị này còn hấp dẫn hơn cả việc được bảo vệ tính mạng. Ngẫm lại thì, chẳng phải chúng tôi thật giống các pháp sư sao? Hoá ra tầng lớp mà chúng ta vẫn thường cười nhạo, lại chính là những người đi trước của chúng tôi.
Mới ban đầu thì mọi thứ diễn ra tốt đẹp - giống như mọi tuần trăng mật của các cặp vợ chồng mới cưới! Qua những buổi đàm luận đầy cởi mở, cả chúng tôi lẫn Shazam đều đạt được rất nhiều thành tựu có ích, phá bỏ không ít bế tắc làm phiền chúng tôi bấy lâu nay. Tôi không biết phải diễn tả cảm xúc ấy thành lời như thế nào nữa, bởi khả năng rất cao là bạn sẽ bị rối trí trước những kiến thức chúng tôi cùng nhau phát triển, tốt nhất là tôi sẽ đi nhanh qua phần này.
Thế rồi Shazam bắt đầu đòi hỏi nhiều hơn! Ông ta muốn nhìn thấy thần lực, chúng tôi có thể thi triển thần thuật để ông ta cảm nhận. Ông ta muốn thần thuật, chúng tôi cũng có thể dạy, vì nhân sư chưa bao giờ đòi hỏi con chiên của Người phải thật sự thành kính hay tin tưởng gì. Đối với chúng tôi, nhân sư chính là thần trí tuệ, và trí tuệ có nghĩa là chỉ cần ai muốn, người đó sẽ nhận được.
Dần dà, khẩu vị của Shazam ngày càng lớn. Ông ta đòi mượn các loại thánh khí, mới đầu còn biết trả, sau đó thì im thin thít và cuỗm luôn. Chúng tôi rất căm tức nhưng chẳng biết phải làm thế nào, vì người dưới mái hiên bắt buộc phải cúi đầu thôi. Lúc đó các anh chị em đành bảo nhau coi đó là tiền mua sự an toàn, vì thánh khí cũng chẳng phải tất cả.
Sau khi đạt được một lượng lớn tri thức về thần linh, Shazam bắt đầu thăm dò một lĩnh vực hết sức nguy hiểm và cấm kỵ - trở thành thần linh! Nhân sư dạy chúng tôi lý giải thế giới, và cả lý giải thần linh, dù chỉ theo những cách bóng gió không hề có xác nhận. Nhưng có một điều nó luôn vạch ra để chúng tôi không bao giờ dẫm phải - đó là đừng bao giờ vọng tưởng trở thành thần linh!
"Trước khi thần muốn huỷ diệt một ai đó, ngài sẽ khiến người đấy trở nên điên cuồng". Câu trích dẫn này của Giáo Hội quả thật ăn khớp với tình huống lúc đó. Shazam bất chấp tất cả, từ việc thăm dò những phương pháp chính đạo, cho tới cả các loại tà thuật hiến tế, ô uế những tượng thần linh khác hòng đạt được thần lực và thần cách. Hắn thậm chí còn gây ra một trận chiến với dân tộc nào đó, tạo nên một trận chiến thảm thiết vô ngần.
Tất cả những sự khinh nhờn ấy khiến thế giới cắn trả, tạo thành một lớp kết giới ngăn trở chính vùng đất này với thế giới gốc. Nó cũng giống như khi chúng ta bị thương, cơ thể sẽ tự đào thải các loại vi khuẩn độc tố ra bên ngoài vậy - tôi nói một cách đơn giản để các bạn dễ hình dung, chứ thực tế mọi sự phức tạp hơn rất nhiều.
Không còn bị ý chí của thế giới kiềm chế, Shazam hoàn toàn mất kiểm soát! Hắn sai khiến tay sai của mình đi lùng diệt tất cả mọi sinh mạng còn sống sót, hiến tế chúng để trở thành một tà thần. Bạn sẽ không thể tưởng tượng được bề tôi của Shazam là cái gì đâu, và tôi khuyên bạn nếu như nhìn thấy chúng thì hãy tìm cách bỏ chạy và trốn đi thật nhanh.
Đó là những cảm xúc tiêu cực, những oán hận chất chứa, đản sinh ra trong quá trình tà thần hoá của Shazam, bởi vậy nên chẳng có cách nào triệt tiêu chúng hoàn toàn cả chừng nào Shazam vẫn còn sống. Trong số những kẻ này có một thứ hết sức đáng sợ - tên nó gọi là nỗi sợ!
Xin thứ lỗi, tôi chỉ muốn chơi chữ một chút để hoá giải bầu không khí căng thẳng này thôi! Nỗi Sợ là tên chúng tôi đặt cho nó, vì nó luôn tìm cách biến hoá thành hình dạng chúng tôi sợ hãi nhất, khiến cho chúng tôi sợ quá mà chết. Không chỉ vậy, nó còn vô cùng gian xảo, biết cách hoá thành chính một người trong số chúng tôi, sau đó tìm cơ hội tiêu diệt những người đi lạc đàn.
Đừng tìm cách kết thành đoàn lớn! Chúng tôi đã thử, và thất bại còn thảm hại hơn! Nỗi Sợ có thể biến đổi thành bất cứ một ai trong chúng tôi với tốc độ cực nhanh, có đôi khi chỉ là đi qua một góc tường thôi là đã bị thay thế rồi. Cực chẳng đã, chúng tôi đành phải tách thành từng cá nhân nhỏ lẻ, mò mẫm trong cái địa ngục này!
Lại nói về cái thế giới quái đản này! Chắc hẳn bạn cũng giống chúng tôi, khi đang tìm cách chạy trốn khỏi cơn điên loạn của Shazam, thì lạc vào thế giới này đúng không? Vậy thì để tôi giải thích cho bạn về nguồn gốc của thế giới này nhé!
Chứng kiến sự đáng sợ của Shazam, chúng tôi đã khẩn cầu nhân sư chỉ cho chúng tôi một lối thoát khỏi thế giới này. Và lại một lần nữa, nhân sư lặng im! Sự việc đó đã diễn ra kể từ khi chúng tôi tiến vào trong lồng kính của Shazam, có vẻ như nó không chỉ che đi tai mắt của các thần linh thù địch mà ngay cả nhân sư cũng không thể tiến vào đây.
Rất hiển nhiên, đó là lý do hắn dám mạnh miệng yêu sách chúng tôi đến vậy, chứ nếu không nhân sư muốn đập chết Shazam chẳng khác nào đưa tay ấn bẹp một con kiến mà thôi! Khi thần linh không còn là chỗ dựa vững chắc, thì Inesta lại tuyên bố phát hiện được một thế giới mới.
Thầy nói rằng có một thế giới nữa nằm bên cạnh vùng đất bị nguyền rủa này, và khi thầy đang thiền sâu thì tình cờ phát hiện ra sự tồn tại của nó. Thầy có thể đánh mở ra một cánh cổng đi thông giữa hai thế giới trong ngắn hạn, để giúp chúng tôi chạy thoát khỏi nanh vuốt của Shazam trước, rồi từ đó chúng tôi tìm cách quay trở lại hiện thực.
Đó là một cái hố chông, và tất cả chúng tôi nhảy nhầm phải! Tôi không biết thế giới này rốt cuộc là cái gì, nhưng sự tà ác và hỗn loạn của nó thì ngay đến cả Shazam cũng chỉ có nước chào thua! Năng lượng dơ bẩn tràn ngập ở khắp mọi nơi, hủ hoá mọi thứ chúng chạm phải. Đến lúc này tôi cũng không còn chắc những con quái vật chúng tôi đã tiêu diệt có thật sự là quái vật không, hay đã từng là một thứ gì đó trước đấy...
Và chẳng có bất cứ lối thoát nào cả! Thầy nói rằng ở sâu bên trong thế giới này, ắt hẳn phải có một thứ gì đó giúp hoá giải nguồn cơn ác mộng, nhưng tôi nản lắm rồi! Tôi quyết định rời khỏi cả đội, không muốn tiếp tục chết dần chết mòn trong cái địa ngục này nữa. Cho dù có phải đối mặt với Shazam, tôi cũng chấp nhận!
Nói các bạn đang đứng, tức là nơi tôi đã chết này, chính là toạ độ xuất hiện của chúng tôi. Không có một cánh cổng nào cả, dù tôi đã tìm mọi biện pháp để tra ra toạ độ của thế giới nơi Shazam đang sống. Nếu như nơi bạn xuất hiện là ở chính vị trí này, vậy thì chia buồn, bạn nên tìm vận may ở một vị trí khác!
Tôi mệt mỏi quá. Toàn thân tôi tràn ngập vết thương, lương thực thì cạn sạch từ rất lâu rồi. Tôi sẽ kết liễu tính mạng mình tại đây, trước khi bất cứ một cái chết nào khác có thể tìm tới tôi. Cảm ơn những người bạn lạ mặt! Dù chúng ta chưa từng gặp nhau một lần nào, song tôi cầu nguyện cho bạn mọi điều tốt đẹp nhất, và hi vọng bạn có thể có được một kết cục tốt đẹp hơn tôi.
Nhân sư nhìn xuống tất cả chúng ta.
Jonathan Silgumd ký tên."
Taara kết thúc cuốn sổ với một tiếng thở dài. Do Jonathan chỉ còn sót lại mỗi bộ xương khô này, nên cả hai không chắc rốt cuộc ông ta đã lựa chọn cách chết như thế nào. Dựa vào những dấu vết quan sát được, khung xương của Jonathan không chịu tàn phá, mà do da thịt mục nát một cách tự nhiên bởi vi khuẩn. Như vậy có thể thấy nơi này không hề có quái vật đi qua, trong một thời gian rất dài.
Đột nhiên Taara đưa tay lên mũ, rồi dùng lực giật đứt "đầu" của mình ra khỏi cơ thể, khiến máu tươi bắn xối xả!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK