Lâm Thanh Nham ở bên cạnh trông cực kỳ khó coi. Đột nhiên cô cảm thấy mình trở thành một món hàng để trao đổi, một con bài mặc cả để cân nhắc lợi ích giữa nhà họ Tống và nhà họ Lâm!
Mặc dù Diệp Huyền đã đoán trước được điều này, nhưng trong lòng hắn vẫn dâng lên cơn tức giận. Nhà họ Tống, các người thật sự quá tự phụ.
“Lâm lão gia, anh nghĩ sao?”
Tống Quốc Đống nhìn người nhà họ Lâm mỗi người có một vẻ mặt khác. nhau, cố ý nói thêm: “So với tương lai của nhà họ Lâm, yêu cầu nhỏ này hẳn là rất hợp lý đúng không?”
Vừa nói, ông ta vừa gõ gõ thư mời, nói gần nói xa đều là ám chỉ.
“Chuyện này...”
Lâm lão gia nhất thời cảm thấy áp lực như núi!
Bởi vì một khi từ chối yêu cầu của Tống Quốc Đống, không nhận được thư mời cũng không phải chuyện gì to tát, quan trọng hơn là nhà họ Lâm chắc chắn sẽ đắc tội nhà họ Tống!
Cho dù có đắc tội với nhà họ Phùng và nhà họ Khổng thì họ vẫn có thể giải quyết được, dù sao tất cả đều là người trong giới kinh doanh, mọi thứ chỉ liên quan tới tiền mà thôi.
Tuy nhiên, nhà họ Tống lại nằm trong giới chính trị, nếu họ dùng mối quan hệ và nguồn lực của mình để trấn áp nhà họ Lâm thì nhà họ Lâm tuyệt đối không
còn đường sống vẹn toàn!
Lúc này, Lâm lão gia mới nhận ra răng bữa tiệc tối này không chỉ là một bữa ăn đơn giản để ôn lại chuyện xưa, càng không phải đưa một tấm thiệp mời!
Đây là một cái bẫy do nhà họ Tống giăng ra để ép nhà họ Lâm phải gả cháu gái cho họt
Tuy nhiên, trong lòng Lâm lão gia chỉ nhận Diệp Huyền là cháu rể, quan trọng hơn, người mà Lâm Thanh Nham thích là Diệp Huyền!
Lúc này, Lâm lão gia nhớ lại, sau khi Diệp Huyền xuất hiện ở nhà họ Lâm, Tập đoàn Lâm Thị đã từng bước phát triển, hơn nữa, mấy lần nhà họ Lâm lâm vào.
cảnh khó khăn, chính Diệp Huyền là người đã giúp họ giải quyết vấn đề.
“Nếu không có Diệp Huyền giúp đỡ, nhà họ Lâm có lẽ đã trở thành quỷ dưới tay nhà họ Phùng.”
Lâm lão gia hít sâu một hơi, quyết tâm liều mạng.
“Ông Tống! Nhà họ Lâm rất lấy làm vinh hạnh vì nhà họ Tống có ý định này. Tuy nhiên, Thanh Nham nhà tôi và Diệp Huyền đã đính hôn, hai đứa cũng thật lòng yêu nhau! Người già như tôi e rằng không thể chia cắt uyên ương được!”
Nói xong, Lâm lão gia chắp tay xin lỗi rồi nói: “Thật sự xin lỗi!”
Bên cạnh, Lâm Thanh Nham không khỏi cảm động khi thấy Lâm lão gia không hề thỏa hiệp trước áp lực của nhà họ Tống!
Diệp Huyền cũng âm thầm gật đầu: “Ông nội Lâm là thật lòng đối tốt với mình!”
Tuy nhiên, khuôn mặt Tống lão gia lập tức u ám!
Trong lòng Tống Khải thầm kinh ngạc!
Vốn dĩ anh ta cho rằng lần này có ông nội và cha mình tới, cộng thêm thiệp mời dự tiệc chào mừng của Phàm Chiến Vương như một lời dụ dỗ, Lâm lão gia nhất định sẽ đồng ý!
Không ngờ Lâm lão gia lại lập tức từ chối!
“Cha, lần này phải làm sao mới tốt đây?”
Đương nhiên Tống Khải không muốn bỏ cuộc, nhất là khi nhìn thấy Lâm Thanh Nham xinh đẹp như tiên trước mặt, thậm chí anh ta còn lắc lắc cánh tay của Tống Lâm Thịnh: “Cha, cha phải giúp con!”
Lúc này, ánh mắt của Tống Lâm Thịnh trở nên sắc bén, ông ta nói: “Lâm lão gia, cha tôi đã thành tâm mang lễ vật hào phóng đến ngỏ lời với nhà họ Lâm, nhưng ông lại không cho gia đình tôi chút mặt mũi nào?”
Mặc dù Diệp Huyền đã đoán trước được điều này, nhưng trong lòng hắn vẫn dâng lên cơn tức giận. Nhà họ Tống, các người thật sự quá tự phụ.
“Lâm lão gia, anh nghĩ sao?”
Tống Quốc Đống nhìn người nhà họ Lâm mỗi người có một vẻ mặt khác. nhau, cố ý nói thêm: “So với tương lai của nhà họ Lâm, yêu cầu nhỏ này hẳn là rất hợp lý đúng không?”
Vừa nói, ông ta vừa gõ gõ thư mời, nói gần nói xa đều là ám chỉ.
“Chuyện này...”
Lâm lão gia nhất thời cảm thấy áp lực như núi!
Bởi vì một khi từ chối yêu cầu của Tống Quốc Đống, không nhận được thư mời cũng không phải chuyện gì to tát, quan trọng hơn là nhà họ Lâm chắc chắn sẽ đắc tội nhà họ Tống!
Cho dù có đắc tội với nhà họ Phùng và nhà họ Khổng thì họ vẫn có thể giải quyết được, dù sao tất cả đều là người trong giới kinh doanh, mọi thứ chỉ liên quan tới tiền mà thôi.
Tuy nhiên, nhà họ Tống lại nằm trong giới chính trị, nếu họ dùng mối quan hệ và nguồn lực của mình để trấn áp nhà họ Lâm thì nhà họ Lâm tuyệt đối không
còn đường sống vẹn toàn!
Lúc này, Lâm lão gia mới nhận ra răng bữa tiệc tối này không chỉ là một bữa ăn đơn giản để ôn lại chuyện xưa, càng không phải đưa một tấm thiệp mời!
Đây là một cái bẫy do nhà họ Tống giăng ra để ép nhà họ Lâm phải gả cháu gái cho họt
Tuy nhiên, trong lòng Lâm lão gia chỉ nhận Diệp Huyền là cháu rể, quan trọng hơn, người mà Lâm Thanh Nham thích là Diệp Huyền!
Lúc này, Lâm lão gia nhớ lại, sau khi Diệp Huyền xuất hiện ở nhà họ Lâm, Tập đoàn Lâm Thị đã từng bước phát triển, hơn nữa, mấy lần nhà họ Lâm lâm vào.
cảnh khó khăn, chính Diệp Huyền là người đã giúp họ giải quyết vấn đề.
“Nếu không có Diệp Huyền giúp đỡ, nhà họ Lâm có lẽ đã trở thành quỷ dưới tay nhà họ Phùng.”
Lâm lão gia hít sâu một hơi, quyết tâm liều mạng.
“Ông Tống! Nhà họ Lâm rất lấy làm vinh hạnh vì nhà họ Tống có ý định này. Tuy nhiên, Thanh Nham nhà tôi và Diệp Huyền đã đính hôn, hai đứa cũng thật lòng yêu nhau! Người già như tôi e rằng không thể chia cắt uyên ương được!”
Nói xong, Lâm lão gia chắp tay xin lỗi rồi nói: “Thật sự xin lỗi!”
Bên cạnh, Lâm Thanh Nham không khỏi cảm động khi thấy Lâm lão gia không hề thỏa hiệp trước áp lực của nhà họ Tống!
Diệp Huyền cũng âm thầm gật đầu: “Ông nội Lâm là thật lòng đối tốt với mình!”
Tuy nhiên, khuôn mặt Tống lão gia lập tức u ám!
Trong lòng Tống Khải thầm kinh ngạc!
Vốn dĩ anh ta cho rằng lần này có ông nội và cha mình tới, cộng thêm thiệp mời dự tiệc chào mừng của Phàm Chiến Vương như một lời dụ dỗ, Lâm lão gia nhất định sẽ đồng ý!
Không ngờ Lâm lão gia lại lập tức từ chối!
“Cha, lần này phải làm sao mới tốt đây?”
Đương nhiên Tống Khải không muốn bỏ cuộc, nhất là khi nhìn thấy Lâm Thanh Nham xinh đẹp như tiên trước mặt, thậm chí anh ta còn lắc lắc cánh tay của Tống Lâm Thịnh: “Cha, cha phải giúp con!”
Lúc này, ánh mắt của Tống Lâm Thịnh trở nên sắc bén, ông ta nói: “Lâm lão gia, cha tôi đã thành tâm mang lễ vật hào phóng đến ngỏ lời với nhà họ Lâm, nhưng ông lại không cho gia đình tôi chút mặt mũi nào?”