“Đoàn phim? Dù sao tôi cũng đang rảnh rỗi xem như đến tham quan mở mang tầm mắt vậy!''
Tử Du không chút do dự gật đầu đi cùng làm cho đạo diễn mừng muốn rớt nước mắt. Trước giờ mỗi lần ông ra ngoài tìm diễn viên luôn bị người khác xem là kẻ lừa đảo sau đó quay lưng bỏ đi!
Còn đám vệ sĩ trong góc tối thở dài bất lực, cùng là anh em nhưng đại ca của bọn họ thông minh tuyệt đỉnh giảo hoạt như cáo già còn em gái ngài ấy thì ngây thơ ngốc nghếch và dễ bị dụ dỗ. Mấy người vệ sĩ đã lên sẵn tư thế chỉ cần Tử Du xảy ra chuyện liền nhanh chóng lao ra ứng cứu còn kịp.
Nhưng cái gọi là người ngốc cũng có phúc của người ngốc là thật nha bà con! Bởi vì người đàn ông vừa rồi đúng thật là đạo diễn hơn nữa ông ta còn là một đạo diễn vô cùng nổi tiếng trong giới điện ảnh.
Tử Du dưới sự hướng dẫn của đạo diễn và nhân viên đoàn phim đọc thuộc một phần kịch bản nhỏ rồi rất tự nhiên nhập vai một cách mượt mà. Tuy là lần đầu tiên diễn nhưng thần thái của Tử Du lại toát lên một loại khí chất thu hút mọi người. Phân cảnh vừa kết thúc thì đạo diễn vô cùng vui vẻ vỗ tay tán dương một cách nhiệt liệt, còn không hề tiếc lời khen ngợi cô.
“Diễn tốt! Diễn tốt! Đúng, chính là cái thần thái và hình ảnh này! Chỉ cần cô muốn thì tương lai sẽ thành danh rạng rỡ.”
Mọi người xung quanh đều cùng nhau vỗ tay tán dương theo làm cho Tử Du vô cùng vui vẻ. Bởi vì cô trong thời gian ở nhà nhàm chán đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, nếu như thích một thứ gì x nào đặc biệt hoặc là cảm thấy yêu thích cũng sẽ bắt chước theo trong truyện mà tái hiện lại chi tiết đó một cách giống miêu tả nhất có thể.
Bởi vì mãi chưa tìm được diễn viên phù hợp mà đạo diễn còn bất chấp chuyện nhà đầu tư rút vốn mặc dù đã khai máy nhưng vị trí nhân vật nữ hai vẫn luôn để trống khiến cho mọi người vô cùng ưu sầu. Đạo diễn Tống Phi Dương tìm được hòn ngọc lục bảo giữa biển người nên rất chi là muốn để Tử Du ngay lập tức kí hợp đồng với đoàn phim và đảm nhiệm vai diễn luôn.
“Nếu được ngay bây giờ chúng ta hãy kí hợp đồng ngay và luôn. Sớm ngày mai cô có thể tới để bắt đầu công việc của mình rồi!”
Tử Du bây giờ đã không còn ngốc nghếch như trước đây, chẳng qua là do Bắc Minh Thiên quá bảo bọc và cưng chiều nên mới chưa hiểu sự đời. Nên vừa nghe tới kí hợp đồng liền đột nhiên chế độ tri thức trong người Tử Du lại online sau đó nói ra hàng loạt những
“Hiện tại không thể kí ngay được! Tôi muốn suy nghĩ thật kĩ sau đó mới quyết định.”
Mãi miết với phố xá hoa lệ, sau đó lại ở đoàn phim chìm đắm trong diễn xuất. Tới khi trời đã nhá nhem tối, mặt trời cũng đạp xe qua núi về phía hướng tây rồi Tử Du mới vội vội vàng vàng chào tạm biệt mọi người trong đoàn phim để trở về nhà.
“Oa mới ở đây có một lát thôi nhưng không ngờ lại muộn như vầy rồi! Chào mọi người em về nhà trước đây, kẻo không thấy em người nhà lại lo lắng. Bye bye mọi người nha!”
Bắc Minh Thiên sớm đã về nhà đang đứng canh cửa đợi Tử Du về để hỏi tội về nguyên nhân cái chết của chú cá bảy màu yêu dấu. Còn Tử Du từ xa đã thấy anh trai hung thần sát khí đứng ngay cửa nên cứ thập thò ở ngoài cổng không dám vào.
Bắc Minh Thiên đứng đợi lâu quá không thấy em gái trở về thấy có chút mỏi chân và đói bụng nên vào lấy chút hoa quả, lại lấy thêm cái ghế ra cửa ngồi chờ. Tử Du vừa thấy anh trai đi vào đang định chạy vào nhà nhưng vừa mới chuẩn bị lấy đà thì lại thấy anh hai sớm đã bắc ghế ngồi ở cửa thảnh thơi ăn nhẹ nên phải phanh gấp lại.
Thật ra hành trình của Tử Du đều được vệ sĩ báo lại cho Bắc Minh Thiên một cách rõ ràng và chi tiết từ như là cô đi đâu làm gì thì hắn đều biết. Từ lúc lấy cái ghế ra cửa ngồi thường thức hoa quả thì Bắc Minh Thiên sớm đã thấy bóng dáng của em gái lấp ló ở ngoài cổng rồi chỉ là vẫn giả bộ không nhìn thấy mà thôi. Đọc 𝑡𝘳𝒖𝗒ện 𝑡ại ++ TR ÙMTRU𝓨ỆN.vn ++
Mà Tử Du lúc này quyết định cắm trại ở ngoài cổng luôn trải cái áo khoác xuống làm đệm ngồi, kế đó lại bày ra rất nhiều đồ ăn vặt nào là trà sữa, chân gà nướng, bánh bông lan trứng muối vui vẻ thưởng thức. Đống đồ ăn là phí hối lộ của đạo diễn Tống đích thân đưa cho Tử Du để cô có thể về suy xét thật kĩ về việc nhận vai nữ hai của đoàn phim và để lại địa chỉ và phương thức liên lạc để tiện liên hệ.
Cuối cùng Bắc Minh Thiên cũng đành bỏ cuộc kéo ghế vào nhà, Tử Du thấy vậy liền vô cùng đắc thắng vội thu dọn đồ đạc chạy một mạch vào nhà. Lúc chuẩn bị đi ngủ thì sực nhớ ra phải hỏi ý kiến anh trai về việc kí hợp đồng đảm nhận vai nữ hai nên lại hớt hải chạy đi nói.
Tử Du gõ cửa phòng Bắc Minh Thiên mấy lần vẫn không thấy phản ứng liền tự giác mở cửa đi vào. Vừa vào trong Tử Du đã vừa lục lọi từng ngõ ngách vừa gọi lớn.
“Anh hai, anh đâu rồi!”