• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

32, hương vị

Vân Phương tồn tại với danh nghĩa Dịch Trần Lương 35 năm không hề nói đến chuyện yêu đương, cũng chưa từng có người yêu hay bạn giường, tình cảm đã trải qua nhạt nhẽo như nước, vô tư vô vị

Vân Phương làm Dịch Trần Lương tồn tại 35 năm trước nay không nói qua luyến ái, cũng chưa từng có tình nhân cùng pháo hữu, cảm tình trải qua nhạt nhẽo mà giống như bạch thủy, vô tư vô vị.

Không phải không có ai tỏ lòng với anh, cũng có người không tin vào ma quỷ, kiên trì không ngừng cho rằng có thể ủ ấm sắt lạnh, nhưng cuối cùng vẫn thất bại quay về*

(*) 铩羽而归

Thành ngữ TQ: ẩn dụ cho sự thất bại hoặc thất vọng. Đề cập đến sự thất bại hoặc thất vọng.

Trước khi chết, Vạn Huệ còn điên cuồng chửi mắng anh không phải là người, không hề có trái tim.

Cô ta không phải người đầu tiên chửi anh như thế nhưng lại may mắn trở thành người cuối cùng.

Anh lẻ loi một mình sống trên cõi đời này, rồi cũng lẻ loi một mình rời đi, lúc anh chết dần đi thậm chí còn có chút cảm ơn Vạn Huệ, giúp chính mình được giải thoát.


Anh gần như cố chấp đem tất cả mọi người chặn bên ngoài thế giới riêng của mình, lạnh lùng cho rằng mình có thể từ chối mọi lời tỏ tình, tán tỉnh. Thậm chí được làm lại một lần nữa, anh cũng không tính phá lệ.

Trên đời này không có bất cứ một cái gì có thể ràng buộc anh, anh bước nhanh dứt khoát, tất cả mọi thứ đều biến cmn đi.

Nhưng lần này anh thật sự cảm nhận được cái gọi là "Vạn chuyện đều có sự ngoại lệ".

真可爱。

云方侧过身,眯着眼睛看他。

如果仔细想一想,他大约是能理解易尘良的想法的。

孤孤单单地活了十几年,没遇到几件能让人开心的事情,也没几个疼他的人,结果突然出现这么一个莫名其妙的人对自己好,从这个人身上接收到了从未得到过的关心和善意,就当成了根救命稻草死死抓住,好让自己能在这操蛋的生活里喘上口气来。

无可厚非,甚至理所当然。若换成从前的他,可能只会更疯。

云方不太清楚怎么样才能算是喜欢上一个人,估计易尘良现在也搞不明白,所以一晚上憋屈了这么久都被他糊弄过去,连句告白的话都说不出来。

云方伸出手,轻轻地戳了戳易尘良的脸颊肉。

也没对你多好啊,怎么就傻乎乎地要喜欢?

大约是觉得冷了,易尘良整个人都蜷了起来,裹着被子下意识地往他这边靠。

易尘良平时都是盖两chuáng被子,现在他分走了一chuáng,大冷天的确实难捱,云方掀开自己的被子,将易尘良连同他盖的那chuáng被子都裹了进来。

虽然不能对易尘良那别扭的感情作出回应,但是不妨碍他对易尘良好。. truyện xuyên nhanh

怀里抱了一大团暖呼呼的东西,云方终于再次感受到了困意,彻底睡了过去。

第二天一早云方就被唐意一个电话叫回了家。

易尘良还窝在被子里半梦半醒,就被云方拍了拍脸叫醒了。

“我得回去了。”云方站在chuáng边穿外套。

“唔。”易尘良还没睡醒,睁了一下眼又闭上了,只含混不清地应了一声。

云方弯腰把他乱蹬弄散的被子又重新裹好,蹲在chuáng边使劲揉了揉他的头发,“锅里熬了粥,你醒了之后热一热再喝,我给你炒了个芸豆,用盘子扣起来了,中午你吃的话再炒一下。”

“嗯。”易尘良迷迷糊糊地应了一声,不耐烦地拍开他的手。

云方戳了戳他睡得如同jī窝的脑袋,“那我走了。”

回应他的是易尘良的一串小呼噜。

云方一回去就被唐意拉着回了老家,不出意外地碰到了孙远。

孙远只在云方家住了不到一个星期就去住校了,唐意许久没见他,拉着他问东问西,让他常来家里玩。

孙远听到这里恨恨的往云方这里看了一眼。

云方正在低头看手机,QQ上有条好友申请——“雨夜盛开の花”请求添加你为好友。

什么智障玩意儿。

“糖糖!”唐意突然喊了他一声,云方手一滑,点了通过。

云方:“…………”

“你跟小远聊聊天啊,别光在那里低头玩手机。”唐意喊道。

云方叹了口气,把手机揣进了兜里,似笑非笑地盯着孙远。

孙远有点怂地往唐意身后躲了一下,“二姨,我跟你聊天就挺好的。”

兜里的手机突然震动了一下,云方没打算管,结果手机接连震动了十几下,他不得不掏出来看。

“雨夜盛开の花”的头像是朵半开的太阳花,没雨也没夜,就占了个花。

雨夜盛开の花:云方,你他妈不仗义!

雨夜盛开の花:竟然把我丢个那个学生会的傻bī!

雨夜盛开の花:亏我还真心把你当弟弟!

雨夜盛开の花:你太让我失望了,我们好歹一起拼过命流过血!

…………洋洋洒洒十几条,全是愤怒的控诉。

云方大概知道这朵愤怒的花是谁了。

苍狗浮云:怎么了?

雨夜盛开の花:……说来话长

苍狗浮云:长话短说。

雨夜盛开の花:草,你们学习好的心都脏!!!

雨夜盛开の花:你他妈得对我负责!!!

齐获一连用三个感叹号来表达自己的愤怒,没头没尾地说完两句话就下了。

好像只是来骂云方一顿。

云方盯着屏幕莫名其妙地看了一会儿,还时不时接收到孙远又怂又怒的瞪视。

现在的高中生小孩,真难懂。


◎作者有话说:


云方(笃定):易尘良懂个屁的喜欢。


易尘良(背成语中):自以为是/好为人师/骄兵必败/自作自受/作茧自缚/咎由自取/悔不当初


Facebook: cải thìa xanh xanh, truyền được cập nhật vào 8h TỐI

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK