Tần Lộ Lộ đã chịu thiệt hai lần trong trận tranh cãi với Khương Thanh Nhu, nhưng đoàn trưởng đã lên tiếng, cô ta cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể hung hăng trừng Khương Thanh Nhu một cái.
Ai biết Khương Thanh Nhu cũng đang nhìn về phía cô ta, còn chớp chớp mắt, lộ ra nụ cười mỉa mai.
Tần Lộ Lộ tức tới đẩy mạnh bàn một cái, đứng dậy:
“Tôi đi luyện tập. Hiện tại có nói gì cũng vô dụng, có bản lĩnh thật sự mới có thể trở thành thành viên của đoàn văn công được!”
Nói xong, cô ta lại đi về phía phòng tập luyện. Hiện tại vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới tới giờ tuyển chọn.
Nhìn thấy Tần Lộ Lộ rời đi, có mấy cô gái không thể ngồi yên nổi. Bạch Trân Châu an ủi bọn họ:
“Không cần thiết, khổ luyện mười năm dưới sân khấu chỉ vì một lần thực diễn, mọi người thử nghĩ xem mọi người đã luyện bao lâu rồi? Cũng không vội vã vài phút đồng hồ này. Lỡ tập luyện làm chân tay bị thương, ảnh hưởng tới đợt tuyển chọn sắp tới, sẽ không tốt lắm đâu.”
Những lời này trấn an mọi người, cũng khiến Khương Thanh Nhu phải nhìn Bạch Trân Châu thêm vài lần.
Người này cũng thật chính trực.
Chẳng qua, trước mắt cô cũng thấy hơi căng thẳng, bởi cuộc thi vũ đạo này là khảo nghiệm đầu tiên của cô kể từ khi xuyên việt tới nay.
Lúc cô mới thức tỉnh ở thế giới này, cô còn rất vui vẻ. Ở hiện đại, cô là trẻ mồ hôi, mặc dù sau đó cô dựa vào sắc đẹp với cố gắng, trở thành đại minh tinh, nhưng trong lòng vẫn cô độc.
Đứng càng cao thì càng cô độc.
Kết quả, sau một trận tai nạn may bay, cô đã tới thập niên 70, niên đại cách thời cô sống 50 năm.
Tuy thời đại này không bằng thế kỷ 21 vật tư sung túc, áo cơm không lo, nhưng cũng may, cô xuyên vào gia đình không quá kém.
Hơn nữa, vì đền bù tiếc nuối không có thân nhân của cô kiếp trước, cô xuyên vào một đại gia đình, cha mẹ của cô vẫn còn sống, còn có hai anh trai thương yêu cô.
Tuy cha cô hơi keo kiệt, nhưng đối với cô con gái duy nhất này ông phóng khoáng vô cùng.
Mẹ cô hùng hổ với tất cả mọi người, chỉ có kiên nhẫn với một mình Khương Thanh Nhu.
Anh cả ở ngoài là đồn trưởng cực kỳ nghiêm chỉnh, nhưng ở nhà, Khương Thanh Nhu bảo sao anh nghe vậy.
Anh hai cũng keo kiệt giống như cha, nhưng mỗi ngày tan làm đều sẽ mang theo đồ ăn ngon, đồ thú vị về cho Khương Thanh Nhu.
Hơn nữa cha mẹ đều là viên chức, hai anh trai còn độc thân cũng đều có công việc ổn định.
Chính cô cũng có tướng mạo giống với lúc chưa xuyên việt, thậm chí còn về tới năm 18 tuổi.
Tuổi trẻ mặt đẹp, da như mỡ đông, vóc người càng khỏi phải chê.
Tất cả mọi thứ cô có có thể nói là đỉnh cấp thời niên đại. Vào lúc tất cả mọi người đều lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền, Khương Thanh Nhu lại nghĩ xem hôm nay nên ăn vặt cái gì.
Nhưng theo độ quen thuộc với thân thể dần tăng lên, Khương Thanh Nhu bi thảm phát hiện, mình đã xuyên vào một cuốn kịch bản cô từng từ chối diễn.
Càng bi thảm hơn là, khi cô cự tuyệt cái kịch bản này, cô còn được chọn làm nhân vật chính.
Hiện tại lại xuyên thành là nữ phụ ác độc!
Cũng vì nữ phụ kịch bản này có tên giống cô cho nên cô mới từ chối kịch bản này.
Hiện tại thì hay rồi, không ngờ cô lại biến thành nữ phụ kia.
Trong kịch bản, nữ chính là chị họ của cô, Khương Phi.
Toàn bộ kịch bản xoay quanh Khương Phi, Khương Thanh Nhu vì không ưa Khương Phi cho nên không ngừng gây sự với Khương Phi, không ngừng ngáng chân Khương Phi.
Mà thân là nữ chính, Khương Phi có thể dựa vào cố gắng của bản thân, bước từng bước từng bước, cuối cùng đánh bại cả nhà Khương Thanh Nhu.
Ai biết Khương Thanh Nhu cũng đang nhìn về phía cô ta, còn chớp chớp mắt, lộ ra nụ cười mỉa mai.
Tần Lộ Lộ tức tới đẩy mạnh bàn một cái, đứng dậy:
“Tôi đi luyện tập. Hiện tại có nói gì cũng vô dụng, có bản lĩnh thật sự mới có thể trở thành thành viên của đoàn văn công được!”
Nói xong, cô ta lại đi về phía phòng tập luyện. Hiện tại vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới tới giờ tuyển chọn.
Nhìn thấy Tần Lộ Lộ rời đi, có mấy cô gái không thể ngồi yên nổi. Bạch Trân Châu an ủi bọn họ:
“Không cần thiết, khổ luyện mười năm dưới sân khấu chỉ vì một lần thực diễn, mọi người thử nghĩ xem mọi người đã luyện bao lâu rồi? Cũng không vội vã vài phút đồng hồ này. Lỡ tập luyện làm chân tay bị thương, ảnh hưởng tới đợt tuyển chọn sắp tới, sẽ không tốt lắm đâu.”
Những lời này trấn an mọi người, cũng khiến Khương Thanh Nhu phải nhìn Bạch Trân Châu thêm vài lần.
Người này cũng thật chính trực.
Chẳng qua, trước mắt cô cũng thấy hơi căng thẳng, bởi cuộc thi vũ đạo này là khảo nghiệm đầu tiên của cô kể từ khi xuyên việt tới nay.
Lúc cô mới thức tỉnh ở thế giới này, cô còn rất vui vẻ. Ở hiện đại, cô là trẻ mồ hôi, mặc dù sau đó cô dựa vào sắc đẹp với cố gắng, trở thành đại minh tinh, nhưng trong lòng vẫn cô độc.
Đứng càng cao thì càng cô độc.
Kết quả, sau một trận tai nạn may bay, cô đã tới thập niên 70, niên đại cách thời cô sống 50 năm.
Tuy thời đại này không bằng thế kỷ 21 vật tư sung túc, áo cơm không lo, nhưng cũng may, cô xuyên vào gia đình không quá kém.
Hơn nữa, vì đền bù tiếc nuối không có thân nhân của cô kiếp trước, cô xuyên vào một đại gia đình, cha mẹ của cô vẫn còn sống, còn có hai anh trai thương yêu cô.
Tuy cha cô hơi keo kiệt, nhưng đối với cô con gái duy nhất này ông phóng khoáng vô cùng.
Mẹ cô hùng hổ với tất cả mọi người, chỉ có kiên nhẫn với một mình Khương Thanh Nhu.
Anh cả ở ngoài là đồn trưởng cực kỳ nghiêm chỉnh, nhưng ở nhà, Khương Thanh Nhu bảo sao anh nghe vậy.
Anh hai cũng keo kiệt giống như cha, nhưng mỗi ngày tan làm đều sẽ mang theo đồ ăn ngon, đồ thú vị về cho Khương Thanh Nhu.
Hơn nữa cha mẹ đều là viên chức, hai anh trai còn độc thân cũng đều có công việc ổn định.
Chính cô cũng có tướng mạo giống với lúc chưa xuyên việt, thậm chí còn về tới năm 18 tuổi.
Tuổi trẻ mặt đẹp, da như mỡ đông, vóc người càng khỏi phải chê.
Tất cả mọi thứ cô có có thể nói là đỉnh cấp thời niên đại. Vào lúc tất cả mọi người đều lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền, Khương Thanh Nhu lại nghĩ xem hôm nay nên ăn vặt cái gì.
Nhưng theo độ quen thuộc với thân thể dần tăng lên, Khương Thanh Nhu bi thảm phát hiện, mình đã xuyên vào một cuốn kịch bản cô từng từ chối diễn.
Càng bi thảm hơn là, khi cô cự tuyệt cái kịch bản này, cô còn được chọn làm nhân vật chính.
Hiện tại lại xuyên thành là nữ phụ ác độc!
Cũng vì nữ phụ kịch bản này có tên giống cô cho nên cô mới từ chối kịch bản này.
Hiện tại thì hay rồi, không ngờ cô lại biến thành nữ phụ kia.
Trong kịch bản, nữ chính là chị họ của cô, Khương Phi.
Toàn bộ kịch bản xoay quanh Khương Phi, Khương Thanh Nhu vì không ưa Khương Phi cho nên không ngừng gây sự với Khương Phi, không ngừng ngáng chân Khương Phi.
Mà thân là nữ chính, Khương Phi có thể dựa vào cố gắng của bản thân, bước từng bước từng bước, cuối cùng đánh bại cả nhà Khương Thanh Nhu.