Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đợi khi mà màn đêm buông xuống, trên dưới nhà họ Huỳnh đã chìm sâu vào giấc ngủ. Thanh Lam ngồi dậy, kẹp đôi ruốc cây vào nách để tránh phát ra tiếng động lớn làm kinh động đến ông bà chủ. Nàng nhẹ nhàng khép cửa phòng lại một cách cẩn thận, nhìn trái, nhìn phải xem có ai lãng vãng ở đây không. Con gái xuất thân gia đình gia giáo, đêm hôm khuya khoắt mà lại dám trốn ra khỏi nhà, lỡ như ai đó vô tình bắt được có nước bị đánh mềm xương, chỉ sợ qua mấy hôm còn không gượng dậy nổi

Loạt xoạt ! Loạt Xoạt !

Tiếng gì vậy ? Lỡ như nhà có trộm thì ray to rồi. Thôi, việc nhà quan trọng hơn. Nàng tạm nuốt nước mắt, gạt qua chuyện đại sự, men theo tiếng động " loạt xoạt " mà lần theo. Một cái bóng lướt ngang qua, di chuyển từ trong nhà bếp ra phía đằng chổ chuồng lợn ngoài tít sau vườn. Trời tối thôi, vắng lặng, một tiếng động nhỏ như gió lay cành cây thôi cũng đủ làm cho người ta thấy rợn tóc ráy. Thứ duy nhất soi đường cho nàng lúc này chỉ có ánh trăng sáng vằng vặc trên bầu trời đầy sao.

Thanh Lam quẹt mồ hôi trên trán, bàn chân cứng đờ lạnh ngắt run lẫy bẫy. Chổ này, người ta truyền tay nhau câu chuyện không được bén mãn đến khu chuồng lợn lúc nửa đêm nếu như không muốn đụng mặt phải thứ gì đó không muốn gặp. Mấy người hầu trong nhà còn kể, có những hôm giữa khuya đi tiểu tiện, nghe cái tiếng mấy con heo kêu la thảm thiết như có người chọc tiết, còn có tiếng người cười nói khóc lóc, đôi khi lại khóc than oai oán. Người ta nói ngoài vườn có heo tinh, đêm đến sẽ tác oai tác quái, nên chẳng ai có gan mà mò đến đây lúc đêm hôm tĩnh mịch làm gì, không khéo bị heo tinh bắt mạng thì quá là xui xẻo.

Một lúc sau, lại có thêm một cái bóng lướt ngang qua. Nàng sợ đến sắp ngất ra đến nơi, thì đằng sau thình lình một bàn tay lạnh ngắt thò tới bịch chặt miệng nàng lại

- " Ưm... Ứm...É..."

- " Suỵt ! "

Một luồng hơi thở nóng ấm phả vào tai, nhưng Thanh Lam lại có chút ớn lạnh, da gà nổi lên rờn rờn. Bàn tay đó nhẹ nhàng kéo người nàng xoay lại. Là Trọng Khải ! Hắn mò đến đây làm gì ? Đừng nói là lại theo dõi nàng đó nhé. Trọng Khải nhoẻn miệng cười, Thanh Lam nữa tin nửa ngờ luồng tay nhéo miếng thịt ở eo hắn

\- " Úi ! " \- Bịt miệng lại cố kèm nén không để âm thâm phát ra, thều thào trách\- " Thanh Lam ! Là anh "

\- " Ờ em kiểm tra cho chắc thôi, đúng là anh rồi " \- Thều thào đáp lại, âm lượng nhỏ nhất có thể

Trọng Khải mặt méo xệt, nhéo má nàng mà mắng :

\- " Cái con nhỏ không biết sợ chết này. Dám trốn anh một mình đi tìm chuông vàng đúng không ? "

Thanh Lam gãi gãi đầu cười khổ :

\- " Thôi em không dám phiền anh. Mẹ biết được lại đánh em chết ! "

Trọng Khải thở dài, xoa đầu đứa em gái nhỏ xót xa nói :

\- " Thanh Lam ! Để em chịu uất ức rồi ! "

\- " Lại đằng đó xem thử đi anh. Hình như có người"

\- "Em không sợ gặp heo tinh à ?"

Nàng gật đầu chắc nịch :

\- " Sợ ! Nhưng có anh ở đây rồi nên không sợ nữa "

Hai đứa nhỏ cứng đầu không sợ trời không sợ đất chỉ sợ Huỳnh phu nhân và sợ mấy thứ không nên gặp, hôm nay ăn phải gan hùm mật gấu đang bịt mũi, bò lê lếch lại chổ chuồng heo. Đập vào mắt họ là một cảnh tượng, kinh thiên động địa, điên đảo đất trời, mặt con bé Thanh Lam đỏ au như sắp nổ tung lên mất. Những âm thanh nhạy cảm càng làm cho bầu không khí càng thêm ngượng ngùng

Đó là khung cảnh tình chàng ý thiếp nóng bỏng mắt của hai người gia nhân trong nhà họ Huỳnh. Thì ra họ cố tình dựng nên màng kịch về câu chuyện ma mị này để đánh lạc hướng mọi người tránh phát hiện ra không gian riêng tư hẹn họ hàng đêm của hai người họ.

\- " Úi "

\- " Ai ? Ai đó ?"

Con chuột nhắt chạy ngang qua, Thanh Lam giật mình kêu lên một tiếng làm kinh động đến họ. Trọng Khải kéo tay nàng giục :

\- " Đi thôi !"

Cặp tình nhân kia trần như nhộng đứng dậy bò ra ngoài kiểm tra, Thanh Lam ngại ngùng che mắt lại, Trọng Khải kéo đầu nó úp vào ngực mình che chắn để tránh đứa nhỏ này học phải mấy thứ không hay.

\- " Cậu... cậu Khải. Cô út ... "

\- "Vào trong đó ăn mặc lại cho đàng hoàng đi ! "

Độ chừng một lúc sau, hai người họ trở ra với trang phục chỉnh tề, ngượng ngùng, sợ sệt đứng khép nép trước mặt Trọng Khải, chắc vì sợ bị trách phạt.

\- " Hai người biết sai chưa ? "

\- " Dạ ! Dạ tụi con năn nỉ cậu. Cậu đừng mách lại với ông bà chủ. Cũng tại vì tụi con thương nhau quá mới làm liều, cô cậu bõ qua cho tụi con".

\- " Hai người yêu nhau thật lòng thì hà cớ gì phải lén lúc rồi bày ra những trò này. Thật không ra thể thống gì hết ! " \- Giọng của cậu Hai nhà họ Huỳnh có vẻ hơi khó chịu

\- " Dạ ! Con biết lỗi rồi. Cậu tha cho tụi con" \- Hai người họ khóc lóc quỳ xuống

Thanh Lam giật mình chạy lại đỡ bọn họ dậy :

\- " Thôi anh chị đứng lên đi ! Anh em tốt tính lắm, không có làm khó anh chị đâu. Hay vầy đi, mai em thưa với cha mẹ xin cho anh chị cưới nhau nhé ! "

\- " Chuyện hôm tay, tôi hứa sẽ giữ kín cho anh chị, và chuyện cưới hỏi tôi cũng sẽ cố gắng xin ông bà chủ thành toàn cho hai người . Nhưng với có điều kiện !"

\- "Dạ ! Dạ, cậu hai cứ nói đi ạ, miễn là tụi con được cưới nhau " \- Hai người nắm lấy tay nhau, nước mắt lưng chòng mà tiếp lời \- "Cậu biểu chuyện gì tụi con cũng làm được hết !"

- " Thứ nhất, sau này không bày trò giả thần giả quỷ hù doạ mọi người nữa. Thứ hai, xem như chưa từng gặp nhau ở đây, rõ chưa !"

-" Dạ ! Tụi con biết rồi. Tụi con đội ơn cậu !"

Thế là sau một chuỗi ngày dài sống trong nơm nớp lo sợ, kể từ nay người trong nhà họ Huỳnh đều đã có thể thở phào nhẹ nhõm, câu chuyện này đã được phơi bày ra ánh sáng \(dù cho chỉ có bốn người họ được biết\).

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK