Trong cuốn "Hướng dẫn chinh phục người Trái Đất" có viết, cơ hội làm ăn sẽ không bao giờ chủ động xuất hiện, mà bạn phải dựa vào đầu óc nhạy bén của mình để nghĩ ra cách kiếm tiền phù hợp. Những cơ hội chủ động xuất hiện, bình thường đều là bẫy rập cả.
Lan Hi nhìn đám đàn ông Trái Đất, người sau thoạt trông còn tử tế và nhiệt tình hơn người trước, cô cảm thấy Trái Đất thật sự nguy hiểm, nơi nơi đều có cạm bẫy.
May mà, cô thông minh, nên sớm đã có chuẩn bị.
Cuối cùng, Lan Hi đi vòng qua cổng lớn, tránh những địa phương đông người qua lại, cô chọn đi một con đường nhỏ, càng đi càng ít người.
Sau đó...
Cô phát hiện ra, cơ hội làm ăn của mình đến rồi...
Đó là một người đàn ông Trái Đất, anh vẫn còn rất trẻ, chỉ cần nhìn nồng độ Testosterone nồng đậm trên cơ thể anh là đủ hiểu đối phương đang ở trong thời kỳ sinh sản tốt nhất.
Đối phương mặc một bộ vest màu đen vô cùng đắt đỏ, đôi giày da thủ công được đặt làm riêng không dính chút bụi bặm nào. Dáng người anh cao ngất, mày kiếm mắt sâu. Lúc này anh đang tựa lưng lên bức tường bị dây tường xuân bao phủ ở cửa sau quán bar, tư thế vừa lả lơi vừa lừa biếng, nhưng cũng rất thanh lịch.
Có rất ít người có thể biểu hiện ra tư thế này, mà không khiến người đối diện cay mắt.
Lan Hi thấy người đàn ông Trái Đất trẻ tuổi kia lấy ra một chiếc bật lửa, châm thuốc một cách điêu luyện. Ánh lửa chuyển từ bật lửa sang đầu thuốc lá trên môi anh, đầu thuốc đỏ tươi khiến anh càng thêm ma mị, quyến rũ hơn. Ánh lửa le lói càng tôn lên gương mặt tuấn tú của anh, vừa nguy hiểm vừa thần bí, giữa hai mày toát lên vẻ lạnh lùng và phiền chán.
Gió đêm cuốn theo mùi thuốc lá thoang thoảng trong hơi thở của anh đến trước mặt Lan Hi, đồng thời, còn cuốn theo cả ánh mắt của người đàn ông kia nữa.
Anh nhẹ nhàng liếc Lan Hi một cái, gương mặt anh chẳng có chút nhiệt tình hay biểu cảm đặc biệt nào, vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng, thờ ơ một cách ngang ngược đó. Ngay sau đó, anh lập tức rời tầm mắt đi.
Bốn bề vắng lặng!
Anh cũng không chủ động vây quanh cô!
Đây không phải là, cơ hội kiếm tiền mà Lan Hi mong chờ đã lâu đấy ư?
Cô không hề do dự, mà nhanh chân đi thẳng về phía đối phương.
Quả nhiên, mãi khi cô đến bên cạnh anh, ánh mắt của đối phương mới nhìn về phía cô. Trên gương mặt anh hiện lên sự kinh ngạc, cả người đứng thẳng lên, dường như chuẩn bị rời đi.
Lan Hi không cho anh cơ hội rời đi, cô nhớ lại "bài học mẫu" trong ngõ nhỏ ban nãy, cũng giơ tay đẩy người đàn ông kia vào tường, rồi áp sát vào anh.
Đứng ở khoảng cách gần như vậy, Lan Hi có thể thấy rõ đôi mắt màu trà của đối phương.
Người đàn ông trẻ tuổi khẽ cau mày, biểu cảm hơi ngạc nhiên, đồng thời tỏ rõ vẻ không vui: "Cô là ai? Tôi có quen cô không?"
Đến rồi! Cơ hội kiếm tiền tới rồi!
Nhiệt huyết của Lan Hi dâng trào, cô nhìn thẳng vào đôi mắt của đối phương, gằn từng chữ, đọc ra mật mã kho tiền của Trái Đất mà cô mới "ngộ" ra được...
"Tôi là bố anh!"
"..."
----
Lan Hi nhìn đám đàn ông Trái Đất, người sau thoạt trông còn tử tế và nhiệt tình hơn người trước, cô cảm thấy Trái Đất thật sự nguy hiểm, nơi nơi đều có cạm bẫy.
May mà, cô thông minh, nên sớm đã có chuẩn bị.
Cuối cùng, Lan Hi đi vòng qua cổng lớn, tránh những địa phương đông người qua lại, cô chọn đi một con đường nhỏ, càng đi càng ít người.
Sau đó...
Cô phát hiện ra, cơ hội làm ăn của mình đến rồi...
Đó là một người đàn ông Trái Đất, anh vẫn còn rất trẻ, chỉ cần nhìn nồng độ Testosterone nồng đậm trên cơ thể anh là đủ hiểu đối phương đang ở trong thời kỳ sinh sản tốt nhất.
Đối phương mặc một bộ vest màu đen vô cùng đắt đỏ, đôi giày da thủ công được đặt làm riêng không dính chút bụi bặm nào. Dáng người anh cao ngất, mày kiếm mắt sâu. Lúc này anh đang tựa lưng lên bức tường bị dây tường xuân bao phủ ở cửa sau quán bar, tư thế vừa lả lơi vừa lừa biếng, nhưng cũng rất thanh lịch.
Có rất ít người có thể biểu hiện ra tư thế này, mà không khiến người đối diện cay mắt.
Lan Hi thấy người đàn ông Trái Đất trẻ tuổi kia lấy ra một chiếc bật lửa, châm thuốc một cách điêu luyện. Ánh lửa chuyển từ bật lửa sang đầu thuốc lá trên môi anh, đầu thuốc đỏ tươi khiến anh càng thêm ma mị, quyến rũ hơn. Ánh lửa le lói càng tôn lên gương mặt tuấn tú của anh, vừa nguy hiểm vừa thần bí, giữa hai mày toát lên vẻ lạnh lùng và phiền chán.
Gió đêm cuốn theo mùi thuốc lá thoang thoảng trong hơi thở của anh đến trước mặt Lan Hi, đồng thời, còn cuốn theo cả ánh mắt của người đàn ông kia nữa.
Anh nhẹ nhàng liếc Lan Hi một cái, gương mặt anh chẳng có chút nhiệt tình hay biểu cảm đặc biệt nào, vẫn giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng, thờ ơ một cách ngang ngược đó. Ngay sau đó, anh lập tức rời tầm mắt đi.
Bốn bề vắng lặng!
Anh cũng không chủ động vây quanh cô!
Đây không phải là, cơ hội kiếm tiền mà Lan Hi mong chờ đã lâu đấy ư?
Cô không hề do dự, mà nhanh chân đi thẳng về phía đối phương.
Quả nhiên, mãi khi cô đến bên cạnh anh, ánh mắt của đối phương mới nhìn về phía cô. Trên gương mặt anh hiện lên sự kinh ngạc, cả người đứng thẳng lên, dường như chuẩn bị rời đi.
Lan Hi không cho anh cơ hội rời đi, cô nhớ lại "bài học mẫu" trong ngõ nhỏ ban nãy, cũng giơ tay đẩy người đàn ông kia vào tường, rồi áp sát vào anh.
Đứng ở khoảng cách gần như vậy, Lan Hi có thể thấy rõ đôi mắt màu trà của đối phương.
Người đàn ông trẻ tuổi khẽ cau mày, biểu cảm hơi ngạc nhiên, đồng thời tỏ rõ vẻ không vui: "Cô là ai? Tôi có quen cô không?"
Đến rồi! Cơ hội kiếm tiền tới rồi!
Nhiệt huyết của Lan Hi dâng trào, cô nhìn thẳng vào đôi mắt của đối phương, gằn từng chữ, đọc ra mật mã kho tiền của Trái Đất mà cô mới "ngộ" ra được...
"Tôi là bố anh!"
"..."
----